Chương 1670: Sao Vân Đông vẫn chưa tới
Không sai, Cố Tiểu Khê đã sớm thuê một gian phòng ở tửu lâu Cẩm Tú.
Trước khi Cố Phát Nhi tới, hắn đều làm việc ở trong thư phòng. Dù sao Cố lão cũng không biết chữ, lão chẳng thể nào biết hắn viết gì.
Nhưng Cố Phát Nhi đã đọc sách mấy năm, hắn ta không chỉ biết chữ mà còn rất nhiều mánh khóe.
Để tránh phiền phức, hắn trực tiếp thuê một gian phòng trong tửu lâu, một số đồ đạc không muốn để lộ ở trong nhà, hắn đều chuyển hết đến tửu lầu.
Đây là tửu lâu của nhà họ Liễu, sau khi biết hắn là tiểu thúc nhà họ Cố, chưởng quầy chẳng những ưu đãi cho hắn mà còn để hắn tính tiền theo tháng. Hơn nữa căn phòng chưởng quầy sắp xếp cho hắn nằm ngay phía trên quầy, ngẩng đầu một cái là có thể thấy ai đi qua, vô cùng an toàn.
Thật ra phương diện an ninh trong tửu lâu Cẩm Tú vốn rất an toàn, không cần phải quá lo lắng.
Thỉnh thoảng Cố Tiểu Khê sẽ đến tửu lâu ăn cơm hoặc nghỉ ngơi, nói chung khá tiện lợi.
Sau khi nói với tiểu nhị một tiếng, Cố Tiểu Khê bế nhi tử và thê tử chạy lên lầu.
Vào trong phòng, hắn cảm thấy khoan khoái cả người.
Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Thường Nha Nha, hắn bật cười: “Được rồi, nếu nàng không muốn dính líu đến những chuyện đó thì hôm nay chúng ta cứ ở lại đây, không cần quay về nữa.”
Thường Nha Nha cũng muốn như thế, chỉ là……
“Nào có dễ dàng như vậy, hôm nay không quay về, nhưng ngày mai thì sao? Sau này thì thế nào? Đằng nào cũng phải đối mặt. Vả lại quần áo đồ đạc của chúng ta đều để ở nhà, đến lúc đó mà bị bọn họ làm hỏng, ta tiếc lắm.”
Cố Tiểu Khê thở dài: “Cũng đúng, khi nào Vân Đông mới đến đây?” MAyy dich
Rõ ràng người Tần đại nhân phái tới nói với hắn sẽ rất nhanh mà. Nếu không phải Tần đại nhân bảo hắn tạm thời ổn định Cố Truyền Tông, đừng rời khỏi phủ thành phủ Vĩnh Ninh, chờ Vân Đông đến giải quyết thì làm gì có chuyện hắn đợi Cố Phát Nhi đến rồi vẫn không chịu đi chứ?
Tuy rằng Cố Tiểu Khê không hiểu dụng ý của Tần đại nhân khi làm như vậy, nhưng lấy địa vị Tần Văn Tranh hiện giờ, có lẽ chuyện Vân Đông tới phủ Vĩnh hẳn là có việc vô cùng quan trọng cần phải làm.
Thường Nha Nha cho nhi tử uống một ngụm nước: “Nàng cách xa phủ Lạc Châu như vậy, muốn đến đây phải mất chút thời gian. Chàng đợi thêm một chút đi. Vân Đông tới rồi, chúng ta lập tức đưa cha con bọn họ về thôn Cố gia, rồi về phủ Lạc Châu với Vân Đông.”
Cố Tiểu Khê đột nhiên dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn nàng, Thường Nha Nha sửng sốt: “Làm sao vậy?”
Cố Tiểu Khê suy nghĩ, nói: “Ta cảm thấy, nếu thật sự chờ đến khi Vân Đông đến, sợ là sẽ không thể đơn giản đưa bọn họ về thôn Cố gia.”
Thường Nha Nha nghĩ đến tính tình của Vân Đông, lại tưởng tượng đến dáng vẻ ích kỷ càn quấy của đám người nhà cũ Cố gia, đúng là…… Sẽ không thể bình tĩnh thương lượng nhỉ?
Trong lúc bọn họ nói chuyện, ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ.
“Cố tiểu ca, đồ ăn các người gọi tới.”
Cố Tiểu Khê lau mặt, đứng dậy đi mở cửa phòng.
Tiểu nhị mỉm cười bưng đồ ăn đặt lên trên bàn, Khiếu Khiếu nhìn bát canh cá trích trước mặt, đẩy cái chén nhỏ đến trước mặt cha hắn: “Khiếu Khiếu uống canh.”
Cố Tiểu Khê lập tức múc cho thằng bé một chén: “Được, Khiếu Khiếu nhà chúng ta uống canh, sau đó ăn thịt cá, ăn no rồi chúng ta đi ngủ một giấc nhé.”
Khiếu Khiếu gật mạnh đầu nhỏ.
Cố Tiểu Khê lập tức bật cười, tiểu nhị cười tủm tỉm rời khỏi sương phòng.
Chỉ là lúc của phòng đóng lại, đột nhiên có một một bóng người lướt qua.
Ban đầu Cố Tiểu Khê không để ý lắm, nhưng sau khi ăn xong một chén cơm, hắn bỗng đứng bật dậy khỏi ghế.
Thường Nha Nha kinh ngạc ngẩng đầu: “Chàng làm sao thế?”
“Hình như ta vừa nhìn thấy Thiệu Võ.” Lúc bóng người kia lướt qua, hắn cứ cảm thấy quái quái.
Chỉ là nhất thời đầu óc hắn không thể nhớ ra, bây giờ nhớ lại hắn cảm thấy không đúng, ngoại hình người kia rất giống Thiệu Võ.
Thường Nha Nha trố mắt nhìn: “Chàng nói là Vân Đông tới?”
“Không biết, ta cũng không biết vừa rồi có phải mình nhìn lầm hay không.” Cố Tiểu Khê xoa xoa đôi mắt, thật ra hắn có chút hoài nghi bản thân quá nhớ Vân Đông, cho nên mới xuất hiện ảo giác.
Thường Nha Nha xoay cái đầu nhỏ của Khiếu Khiếu qua, lau miệng cho thằng bé, nói: “Chàng nhanh đi hỏi thăm đi.”
Cố Tiểu Khê vội vàng uống một ngụm trà, buông cái chén xuống đi ra cửa phòng.
Bây giờ đang là giờ ăn trưa, rất đông khách khứa đang ngồi trong đại sảnh dưới lầu.
Cố Tiểu Khê nhìn xuống dưới, không thấy đám người Cố Vân Đông, hắn lập tức giẫm chân xuống lầu, đi thẳng đến trước quầy.
Chưởng quầy vừa tiếp đón xong một vị khách nhân, thấy hắn lo lắng chạy xuống tới, vội cười hỏi: “Cố tiểu ca có chuyện gì thế?”
“Chưởng quầy, hai ngày nay tửu lâu các ngươi có vị phu nhân nào khoảng hai mươi tuổi đến ở không? Nàng là người từ nơi khác tới, môi hồng răng trắng, dung mạo xinh đẹp tựa hoa sen mới nở, con người thông minh lại hào phóng. Nàng cao khoảng chừng này, bên người có vài người hộ vệ, có người này hay không?”
Chưởng quầy ngẩn người, người đầu tiên hiện lên trong đầu hắn chính là Cố Vân Đông.
Bởi vậy hắn theo bản năng gật gật đầu: “Đúng là có một vị Thiệu phu nhân giống như ngươi miêu ta, Cố tiểu ca biết người này à?”
Thiệu phu nhân? Thật sự là Vân Đông. Hai mắt Cố Tiểu Khê sáng rực: “Nàng đến đây khi nào, nàng đang ở phòng nào thế?”
“Nàng đến vào buổi chiều hôm qua, ở gian phòng thứ hai bên tay trái người.”
“Đa tạ.” Cố Tiểu Khê chắp tay, quay đầu đi thẳng.
Thấy hắn định lên lầu tìm người, chưởng quầy vội gọi hắn lại: “Từ từ, Cố tiểu ca, bọn họ không ở đây.”
“Không ở?” Bước chân Cố Tiểu Khê khựng lại.
Chưởng quầy gật đầu: “Đúng vậy, bọn họ ra ngoài từ sáng. Có điều ban nãy một người hộ vệ của Thiệu phu nhân vừa mới trở lại một chuyến, dặn nhà bếp của tửu lâu chúng ta làm vài món ăn mặn, cầm đi rồi.”
Món ăn mặn?
Cố Tiểu Khê có chút khó hiểu, cho nên bóng người mà hắn nhìn thấy thật sự là Thiệu Võ, hắn đến tửu lâu gọi mấy món ăn mặn mang đi……
Từ từ, không phải là bọn họ đến nhà mình đấy chứ?
Cố Tiểu Khê cảm tạ chưởng quầy, sau đó cuống quýt chạy lên lầu.
Thường Nha Nha và Khiếu Khiếu đã ăn xong rồi, hai người đang rửa tay.
Cố Tiểu Khê hưng phấn chạy vào nói: “Đúng là Vân Đông, nàng tới rồi. Nhưng chắc bây giờ bọn họ đang đến nhà chúng ta, cha ta và Cố Phát Nhi vẫn còn ở đấy, cũng không biết hai bên có đánh nhau hay không? Chúng ta mau về thôi, về nhà xem thế nào.”
“Sao chàng biết bọn họ đến nhà của chúng ta?”
“Chưởng quầy nói vừa rồi Thiệu Võ đến mua mấy món mặn.”
Thường Nha Nha tức khắc nghẹn lại, đồ ăn trong nhà đều do nàng mua, mà nàng mua…… Toàn là rau dưa rẻ tiền.
Nàng không muốn Cố Truyện Tông và Cố Phát Nhi được hời, cũng không định để lộ chuyện nhà mình có bạc.
Có điều thật ra nàng không ghét Lê thị và Cố Như Ý. Mặc dù nàng không biết tại sao Lê thị có điều kiện tốt như vậy mà lại gả cho Cố Phát Nhi, nhưng nhìn hình thức bọn họ ở chung, Thường Nha Nha biết nàng sống cũng không dễ dàng.
Nhìn dáng vẻ gầy gò nhỏ bé của Như Ý nàng cũng không đành lòng, nên ban đầu nàng vẫn mua một ít thịt thà và thức ăn ngon cho cô bé bồi bổ.