Chương 1673: Ta muốn tố cáo Cố Đại Giang
Trong suy nghĩ của người nhà cũ Cố gia, đáng lý một nhà đại phòng hẳn nên chỉ còn lại mình Cố Vân Đông và Dương Liễu thôi mới đúng.
Nhưng rất nhanh, Biển Nguyên Trí đã cười khẩy một tiếng, đánh gãy ảo tưởng của bọn họ: “Chẳng những Đại cữu cữu ta còn sống, mà đại cữu mẫu đã khỏi bệnh, Vân Thư và Khả Khả cũng đã trưởng thành.”
“Sao có thể?” Người nhà cũ Cố gia cảm thấy Biển Nguyên Trí cố tình nói những lời này để lừa bọn họ.
Nhưng mà Biển Nguyên Trí vẫn chưa nói xong: “Tại sao lại không thể? Không chỉ có một nhà Đại cữu cữu, còn cả cha và mẹ ta cũng đã tìm được rồi, chúng ta vẫn luôn sống cùng nhau.”
Ngoại trừ tỷ tỷ mệnh bạc như giấy của hắn ra thì tất cả mọi người đã gặp lại nhau, ai cũng sống rất tốt.
Nhưng nhà cũ Cố gia lại bị đả kích lớn, một nhà Cố Đại Giang được sống tốt không tính, mà nhà Cố Đại Phượng cũng như thế ư?
Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu mà tất cả bọn đều tốt đẹp, duy chỉ có cuộc sống của những người trở về nhà cũ Cố gia lại ngày càng kém.
Cố lão đầu hoảng hốt, suýt chút nữa thì không đứng vững, vẫn là Cố Phát Nhi đứng ở bên cạnh đỡ lấy lão ta.
Ngay sau đó, Cố lão đầu đột nhiên đứng thẳng dậy, đôi mắt phát ra ánh sáng.
Lão ta chậm rãi bước lên mấy bước, trực tiếp đứng ở phía trước đám người, nhìn Cố Vân Đông nói: “Cha ngươi thật sự còn sống.”
“Đương nhiên.”
“Vậy tại sao hắn không quay lại?”
Cố Vân Đông cười nói: “Trở về làm gì? Trở về để tiếp tục làm nô dịch cho các ngươi, để các ngươi giày xéo à? Chúng ta đóng kín cửa sống cuộc sống của riêng mình, ung dung tự tại.”
Cố lão đầu nghiến răng nghiến lợi: “Tốt, rất tốt. Tên nghịch tử Cố Đại Giang kia, đồ bất hiếu. Thân là trưởng tử chẳng những không dưỡng lão cho hai vợ chồng chúng ta, mà ngay cả mẹ hắn mất mà cũng không trở lại một chuyến. Hắn cũng thật can đảm, nếu hắn đã vô tình vô nghĩa như thế, vậy đừng trách ta không khách khí.”
Cố Vân Đông nheo mắt lại: “Ngươi định không khách khí thế nào?”
“Ta muốn đến quan phủ tố cáo hắn.” Cố lão đầu nói xong nở nụ cười: “Mẹ hắn qua đời mà hắn không trở về chịu tang, người bất hiếu như thế, có là ông trời cũng sẽ chướng mắt hắn.”
Đôi mắt lão ta lộ ra một tia khôn khéo, như thể đã nắm được bím tóc của Cố Vân Đông, chỉ hận không thể giật mạnh tóc của bọn họ.
Cố Tiểu Khê nghe không nổi nữa: “Cha, nói thế nào đại ca cũng là nhi tử người. Người, sao người có thể làm ra loại chuyện như vậy? Cha tố cáo con, người không nghĩ đến chuyện này có ảnh hưởng lớn thế nào đối với đại ca à? Người nói đại ca vô tình vô nghĩa, vậy người làm đến mức này, chẳng lẽ không phải dồn đại ca vào chỗ chết sao? Ngươi có coi đại ca là nhi tử không?”
Cố lão đầu trừng hắn, hung ác nói: “Ngươi câm miệng cho ta, ngươi cũng là đồ bất hiếu. Ta ở với ngươi lâu như vậy, nhưng vẫn luôn giấu diếm ta, chẳng hề nói cho ta biết đại ca và đại tỷ bây giờ đang ở đâu. Ngươi còn gạt ta nói mình là đầy tớ trong nhà Trịnh công tử kia, như thể sợ ta thèm muốn tài sản bám dính lấy ngươi. Ngươi chờ đó cho ta, món nợ này chúng ta cứ từ từ tính.”
Nói xong, lão ta lại quay đầu nhìn về phía Cố Vân Đông: “Ta biết ngươi bây giờ ngươi đã gả cho người có tiền, nhưng cha ngươi không trở về chịu tang, việc này bất kể là ở đâu cũng không thể nào nói nổi. Cho dù người gả cho người lợi hại thế nào, vậy cũng không thể vượt qua được quốc pháp gia quy nhỉ! Ta tin tưởng thanh thiên đại lão gia sẽ trả lại công bằng cho ta.”
Cố Đại Hà cũng hung tợn nói: “Không sai, còn cả chuyện ngươi tính kế chúng ta 5 năm trước, chúng ta cũng phải đến quan phủ báo cáo, để thiên hạ biết bộ mặt của các người, xem ngươi là người độc ác cỡ nào. Không biết sau khi nhà chồng ngươi biết chuyện này, có thể có hưu người độc phụ như ngươi không?”
Những người khác trong nhà cũ Cố gia phụ họa theo, ánh mắt Cố Phát Nhi hung tợn: “Cố Vân Đông, ngươi hại chúng ta nhà tan cửa nát, chúng ta sẽ không để yên cho ngươi.”
Cố Vân Đông chờ bọn họ nói xong, mới cười nói: “Các ngươi nói nhiều như vậy, chẳng qua là để uy hiếp ta mà thôi. Muốn gì cứ nói thẳng.”
Người nhà cũ Cố gia sửng sốt, hai mặt nhìn nhau.
Cố Vân Đông: “Nói đi, các ngươi muốn ta làm gì thì mới chịu từ bỏ, không đến quan phủ tố cáo chúng ta.”
Cố Tiểu Khê nhăn nhăn mày: “Vân Đông……”
Cố Vân Đông xua xua tay: “Cứ để bọn họ nói điều kiện của mình trước đã.”
Cố lão đầu híp mắt, còn muốn nói thêm gì đó, nhưng Cố Đại Hà lại cho rằng Cố Vân Đông thật sự sợ ông ta uy hiếp, hai mắt lập tức tỏa sáng, nhịn không được mở miệng: “Ngươi hại chúng ta thành như vậy, tự nhiên là phải bồi thường.”
Vừa nói hắn vừa giơ tay ra: “Tay ta bị tàn phế rồi, bây giờ ở nhà không thể làm được việc gì, chỉ biết nằm một chỗ chờ người chăm sóc. Sau khi chạy nạn trở về, vốn ta định làm ăn buôn bán nhỏ, bởi vì bị ngươi tính kế mà ta không thể nào kiếm nổi một xu. Ngươi phải bồi thường cho ta số tiền này. It nhất cũng phải bồi thường cho ta một trăm lượng để ta dưỡng thương, cộng thêm một trăm lượng tổn thất 5 năm qua của ta.”
“Còn cả thê tử ta, mấy năm nay nàng mệt sống mệt chết, ngã bệnh một trận, không được tĩnh dưỡng đầy đủ có lẽ nàng chẳng sống được bao lâu nữa, cho nên ngươi phải mua hai nha hoàn bà tử về hầu hạ nàng. Ruộng đồng trong nhà cũng cần phải thuê người làm. Năm đó chúng ta định sửa lại nhà ở, bởi vì chuyện kia mà phải hoãn lại, bây giờ căn nhà đó không thể ở được nữa, cần phải dỡ đi xây mới lại, cái này cùng phải tốn 150 lượng bạc.”
“Đúng rồi, nữ nhi của ta đang xem mắt người ta, mấy năm nay ta không thể làm việc, dẫn tới không thể giúp nàng chuẩn bị tốt của hồi môn, ngươi ít nhất phải thêm trang cho nó một bộ trang sức bừng vàng. Ta cũng không cần nhiều, tổng cổng 500 lượng bạc, thế nào?”
Thấy Cố Đại Hà đã nói xong, Cố Vân Đông xoay đầu, nhìn về phía Cố Đại Hồ: “Vậy còn ngươi?”
Cố Đại Hồ khôn khéo hơn ca ca hắn một chút, mặc dù lúc nghe Cố Đại Hà tính bạc thì nhiệt huyết dâng trào. Nhưng ông ta cũng biết đây là đang giở công phu sư tử ngoạm, không thực tế, chắc chắn Cố Vân Đông sẽ không dễ dàng đồng ý.
Nhưng không đợi hắn mở miệng, hai nhi tử đứng phía sau ông ta đã không nhịn được, Cố Kim Nhi lập tức mở miệng: “Đương nhiên chúng ta cũng cùng chung suy nghĩ với nhà nhị bá. Không đúng, tổn thất của nhà chúng còn nhiều hơn nhà nhị bá. Cha ta không hể làm việc, mẹ ta cả ngày mơ mơ màng màng, bình thường còn cần chúng ta trong coi, lại càng không thể làm việc. Huống hồ hai huynh đệ chúng ta vẫn chưa thành thân, tương lai cũng cần phải có một số tiền lớn để chuẩn bị lễ hỏi. Những thứ này đều không thể thiếu, tính toán đâu ra đấy, ước chừng khỏang 800 lượng đi.”
Cố Đại Hà lập tức không vui: “Dựa vào đâu mà phải cho các ngươi thêm ba trăm lượng? Ta không đồng ý, các ngươi muốn 800 lượn, chúng ta cũng muốn.”
Cố Kim Nhi phản bác: “Chỉ bằng nhà chúng ta có hai người nhi tử.”
“Phát Nhi nhà ta là trưởng tôn nhà cũ Cố gia, vừa rồi ta còn chưa tính cả hắn vào đâu.”
Thấy người hai phòng lại sắp cãi nhau, Cố lão đầu trừng mắt nhìn bọn họ một cái: “Được rồi, bây giờ không phải lúc tranh cãi, đừng có tự loạn trận cước.” Bạc còn chưa lấy được tới tay đã xảy ra nội chiến, còn ra thể thống gì nữa?
Lão ta nhìn về phía Cố Vân Đông: “Tuy ta rất tức giận với hành động của Đại Giang, nhưng dù sao hắn cũng là nhi tử ta, ta cũng không muốn làm ầm ĩ đến quá khó coi, khiến mọi người chê cười. Hai vị thúc thúc của ngươi nói cũng không sai. Ngươi chỉ cần bồi thường cho bọn họ một chút, bảo đảm nửa đời sau, có lẽ bọn họ cũng có thể tha thứ cho ngươi.”