Chương 1820: Ngoại truyện Nha đầu thối.
Trì Trì khẽ biến sắc, giả mạo đại phu đại hội chữa bệnh cho người ta? Chuyện này không hề nhỏ, chữa bệnh là để cứu người, nếu đây là lang băm vậy không chỉ đơn giản làm bại hoại danh tiếng Bạch gia mà đó còn là trêu đùa trên mạng sống của bệnh nhân.
Trì Trì đứng dậy, nói với người đàn ông đau đầu phát sốt trước mặt: “Ta đã kê đơn thuốc ở đây, ngươi đi bốc thuốc rồi sắc lên uống, một ngày là có thể hạ nhiệt.”
Sau đó hắn lại nói với những thôn dân đang xếp hàng phía sau: “Thật xin lỗi các vị, ta phải đi xem xét tình hình nếu không sẽ xảy ra hậu quả không thể lường được.”
Những thôn dân phía sau không quá vui lòng, xếp hàng lâu như vậy vất vả lắm mới tới lượt mình mà Bạch đại phu lại phải đi sao?
Nhưng bọn họ cũng không dám cản trở, suy cho cùng nếu chọc giận Bạch đại phu hắn không chữa trị nữa thì phải làm sao?
Huống hồ Thường trưởng thôn cũng đứng ra nói: “Nếu lang băm giả mạo đại phu chữa bệnh cho người ta, sau này kiểu gì cũng dây dưa tới mạng người. Cứ để Bạch đại phu qua đó trước xem sao, xong rồi quay lại tiếp tục chữa bệnh cũng không muộn.”
Mọi người chỉ có thể tản ra nửa người nhường cho Trì Trì đi theo mấy đứa nhỏ kia.
Thôn dân có bệnh nhẹ cũng đi theo xem náo nhiệt.
Dẫn đầu là đứa bé gái khoảng cỡ sáu bảy tuổi, dọc đường đi nói với hắn: “Xú nha đầu kia thật không biết xấu hổ, tuổi tác tuy nhỏ nhưng cực kỳ huênh hoang, con nhỏ đó còn lừa mấy thằng ranh nghe nó nói đạo lý. Nói mấy thằng ranh không được uống nước lã, chảy máu mũi không được ngửa đầu, nếu không máu sẽ bị cái gì mà trào ngược vào khí quản, còn nói côn trùng nhỏ bay vào tai không được dùng tay lấy ra, có thể nhỏ hai giọt dầu gì sau đó gắp côn trùng nhỏ ra ngoài. Con nhỏ đó thật tức cười, dầu là thứ quý giá sao có thể nhỏ vào trong tai cơ chứ?”
Trì Trì: “…”
Bước chân hắn ngừng lại: “Thực ra cô bé đó nói cũng không sai.”
Cô bé kia sững sờ, mặt hiện lên chút ấm ức. Sao Bạch đại phu lại không đứng về phía mình chứ? Còn nói đỡ cho nha đầu thối kia.
Đám thằng ranh thấy nha đầu thối kia xinh đẹp nên cực kỳ nghe lời, nhưng Bạch đại phu lớn hơn mấy thằng nhóc đó sao lại cũng có thể tin lời xú nha đầu nói được chứ.
Hình như Trì Trì không thấy biểu cảm của cô bé, tiếp tục đi về phía trước nói: “Vì vậy ngươi nói người giả mạo đại phu chính là nha đầu trong miệng ngươi nói đó sao?”
Hắn cho rằng đứa nhóc được gọi là nha đầu kia có thể giống mình, dù sao ban nãy cô bé này nói cô nhóc kia không lớn lắm.
Ai ngờ cô bé đó lập tức phản bác: “Đương nhiên không phải, là ông cố của nha đầu thối kia.”
“Ông cố?”
“Đúng, nhà đầu thối đó nói ông cố nó vừa tham gia đại hội y thuật xong, bây giờ đang ở thôn phía trước chữa bệnh cho người ta. Nhưng ban sáng ta còn nghe Bạch đại phu nói đại phu tham gia đại hội y thuật đều đã đi tới các thôn hoặc thị trấn chữa bệnh cho rất nhiều người. Không ai chữa bệnh đơn lẻ đúng không?”
Trì Trì gật đầu: “Đúng vậy.”
“Nhưng nha đầu đó nói, ông cố nó chỉ chữa bệnh cho một người, còn nói phải lấy phí chữa bệnh. Nhưng chữa bệnh miễn phí không thu tiền, vậy ông cố nó còn không phải kẻ giả mạo hay sao? Ta đi vạch trần nó, nó còn không phục cãi nhau với ta.”
Nhưng, nhưng cô bé không thể cãi thắng nha đầu thối.
Cô bé muốn động thủ đánh cô bé kia, ai ngờ mấy thằng ranh lại bảo vệ cho cô bé kia. Chẳng phải do cô bé kia xinh đẹp hay sao? Rõ ràng trước đó cực kỳ nghe lời cô bé, hừ, cái thứ tầm mắt hạn hẹp.
Nhưng không sao, cô bé không đánh được nha đầu thối đó chẳng lẽ không thể tìm người giúp sao?
Quả nhiên, những người này vừa nghe có kẻ giả mạo đại phu chữa bệnh đều rất tức giận, nói không chừng còn có thể ép cô bé đó với ông cố của nó đi gặp quan.
Trì Trì càng nghe sắc mặt càng nghiêm trọng, theo như hắn biết, quả thực tất cả các đại phu đều đã đi ra ngoài chữa bệnh từ thiện, kể cả cha hắn cũng không ngoại lệ.
Bây giờ lại xuất hiện một đại phu không biết từ đâu ra vừa muốn nhận phí lại không đi vào thôn chữa bệnh từ thiện, vậy thực rất khả nghi.
Trì Trì bước nhanh hơn, không lâu sau thì đã tới nơi cô bé kia nói.
Bên này không lớn, chắc là nút giao giữa hai thôn.
Nhưng thứ khiến mọi người chú ý là bấy giờ đã có mấy người lớn đang đứng đó nói gì đó.
Tiểu cô nương bên cạnh Trì Trì lập tức đắc ý nói: “Ta sai Tam Nha đi gọi đại phu khác trong thôn tới, ta sợ Bạch đại phu một mình qua đây con bé kia sẽ khoác lác. Bạch đại phu không biết nha dầu thối này rất biết nói chuyện, người bình thường nói không lại nó. Bây giờ xem ra đại phu khác tới trước rồi.”
Trì Trì nhìn cô bé, tiểu cô nương này tuổi tác không lớn mà ý tưởng lại không hề nhỏ.
Hắn dẫn bọn người Thường trưởng thôn đi về phía trước, thì nghe được giọng nói của một người trẻ tuổi vang lên: “Tiểu cô nương, ngươi không ngại gọi ông cố ngươi ra đây chứ, chúng ta mặt đối mặt, để xem rốt cuộc ông ấy có phải đại phu của Bạch gia hay không. Đại phu của Bạch gia nhiều, không phải ai cũng có thể giả mạo.”
Người bên cạnh cũng phụ hoạ theo: “Đúng đấy, đúng đấy, ngươi mau gọi ông cố nội ngươi ra đây, nếu không người ta lại tưởng bọn ta ức hiếp trẻ con. Bọn ta tuyệt đối không cho phép có người giả mạo đại phu, ngộ nhỡ gây hại tính mạng thì phải làm sao?”
Tiếng nháo nhào cãi nhau loạn xị ngậu, mà Trì Trì lại nghe thấy giọng nói trẻ con quen thuộc: “Không được, ông cố ta đang chữa bệnh cho người ta ở bên trong, không thể ra ngoài. Ông ấy không giả mạo, ông ấy là đại phu lợi hại nhất của Bạch gia, các ngươi còn nói xấu ông ấy ta sẽ không khách khí với các ngươi, ta sẽ cắn ngươi.”
“Ái chà, tiểu nha đầu ngươi…”
Trì Trì biến sắc, lập tức chen vào trong đám người.
Nhiều người bị xô đẩy dúi dụi cực kỳ bất mãn: “Ngươi làm cái gì vậy?”
Có người nhìn theo hướng nói, thanh niên vừa lên tiếng cũng quay đầu lại, thấy Trì Trì thì sửng sốt, lập tức mừng rỡ la lên: “Thế tử?”
Trì Trì không thèm để ý hắn, hắn lập tức để ý tới người đứng ở trong cùng, được một đám nhỏ bảo vệ bên trong, tiểu cô nương vẻ mặt ủ rũ ôm ngực.
“Vãn Vãn, là muội sao?”
Tiểu cô nương ngẩng đầu, nhìn thấy Trì Trì lập tức oa oa miệng oan ức, dang đôi tay nhỏ bé về phía hắn: “Ca ca.”
Trì Trì bế lên tay: “Sao muội lại ở đây?”
“Muội ở đây dạy các bạn cách cấp cứu vết thương nhỏ.” Cô bé vỗ vỗ ngực: “Có phải rất siêu không?”
“Cực kỳ siêu.” Trì Trì biết, Vãn Vãn rất thích chơi bắt chước, là kiểu mà cô bé là lão sư, bọn trẻ phía dưới là học sinh sắp xếp ngồi thành hàng.
Mẹ nói, Vãn Vãn muốn làm phu tử.
Nhưng hiện giờ không có học đường nữ tử, mặc dù có nữ phu tử nhưng không nhiều, phần lớn là được nhà giàu mời tới phủ dạy cô nương chưa xuất giá.
Nhưng rõ ràng Vãn Vãn không thích loại này, cô bé muốn vào học đường.
Chỉ là mẫu thân cũng nói, loại chuyện này không vội được, có lẽ chờ sau này Vãn Vãn trưởng thành nỗ lực thay đổi quy tắc chỉ có nam tử mới được nhập trường, cũng có thể bắt đầu từ học đường nữ tử chứ nhỉ?
Ít nhất tiểu cô nương hiện tại rất nhiệt tình giảng dạy.
Trì Trì xoa đầu cô bé, lúc này mới phát hiện cô bé cột tóc hai bên cực kỳ gọn gàng, rõ ràng bên cạnh cô bé không có nha hoàn.