Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 248 - Chương 248. Tại Hạ Là Mạc Húc Lâm

Chương 248. Tại Hạ Là Mạc Húc Lâm Chương 248. Tại Hạ Là Mạc Húc Lâm

Chương 248: Tại Hạ Là Mạc Húc Lâm

Vừa lúc Cố Vân Đông mới bước xuống lầu, cô đi ngang qua ai đó.

Khi đi lướt qua cô, người nọ cúi đầu nói nhỏ một câu: "Cố cô nương, nói chuyện một chút đi."

Cố Vân Đông hơi sửng sốt, cô quay đầu lại liếc nhìn hắn.

Người này nhìn rất bình thường, cách hắn ta ăn mặc cũng giống như những khách nhân khác trong khách điếm, nếu đặt trong đám đông thì căn bản sẽ không ai chú ý tới hắn.

Nhưng Cố Vân Đông vẫn cảm nhận được hắn luôn cảnh giác căng chặt thần kinh, đây là một người luyện võ.

Cô tính toán thời gian một chút, gần như đã đoán ra người này là ai.

Đối phương thấy cô không nói lời nào cũng không có phản ứng gì khác, hắn cho rằng bản thân đã quá đường đột rồi, nên nhanh chóng nói thêm một câu: "Là Tần đại nhân bảo ta đến đây."

Lúc này Cố Vân Đông mới nhẹ gật đầu, người nọ dẫn đầu bước xuống lầu.

Mắt thấy hắn đã ra khỏi khách điếm, Cố Vân Đông mới từ từ đi ra cửa như đang tản bộ.

Người nọ đi ở phía trước không nhanh không chậm, Cố Vân Đông cũng chầm chậm bước đi theo sau.

Cho đến khi hắn đi qua một ngã tư, vào một tiểu viện.

Cố Vân Đông cũng bước vào sân nhỏ kia, lúc này cô mới phát hiện bên trong có khoảng mười người, tất cả đều có dáng vẻ phong trần mệt mỏi, thoạt nhìn hẳn là vừa mới chạy tới phủ Vạn Khánh không lâu.

Thấy cô tiến đến thì một người nhìn có vẻ là lão đại của bọn hắn mới đứng lên, hắn nói: "Cố cô nương, tại hạ là Mạc Húc Lâm, phụng mệnh của Tần đại nhân đến đây để điều tra Tân Phủ. Đúng rồi, đây là Tần đại nhân đưa cho cô nương."

Nói xong hắn lấy ra một phong thư đưa cho Cố Vân Đông.

Cô mở phong thư ra, nội dung chỉ vỏn vẹn trên hai mặt giấy.

Cố Vân Đông xem rất nhanh, chỉ là sau khi đọc xong nội dung thư, trong lòng cô lập tức kêu lên một tiếng mẹ nó.

Nội dung thư của Tần Văn Tranh rất đơn giản, hắn nói tin tức Cố Vân Đông đưa đến rất kịp thời, bởi vì Hoàng Thượng đang có ý định đối phó với Tân gia và tri phủ ở phủ Vạn Khánh.

Lúc trước khi tân hoàng vừa đăng cơ, một lúc đem hai người tâm phúc sắp xếp vào phủ Vĩnh Ninh vừa mới bị thiên tai và phủ Khánh An vừa mới trải qua đại loạn, Đới tri phủ ở phủ Tuyên Hòa cũng thành người của tân hoàng. Việc này gây ra động tĩnh quá lớn, nếu động vào tri phủ ở phủ Vạn Khánh có căn cơ sâu như thế thì cũng có chút nóng vội rồi.

Hơn nữa phủ Vạn Khánh này còn một Tân gia, cấu kết quan lại và thương nhân, gần như đã nắm trong tay toàn bộ phủ Vạn Khánh.

Hoàng đế biết tên tri phủ này không phải kẻ tốt lành gì, cũng biết Tân gia không hề sạch sẽ, chỉ cần nhìn sự xa xỉ ở phủ đệ của bọn chúng đã quá rõ rồi.

Hiện tại đã hơn nửa năm trôi qua, Hoàng Thượng quả thật đã chuẩn bị giải quyết phủ Vạn Khánh. Từ lúc hắn bắt đầu nâng đỡ Đoàn gia đã có thể nhìn ra manh mối.

Chỉ là Hoàng đế vẫn đang thu thập bằng chứng kết tội của tri Phủ và Tân phủ, tội này cũng không thể quá nhỏ được, nếu không nói không chừng một ngày nào đó sẽ cho bọn hắn có cơ hội xoay người.

Vào lúc chưa nghĩ ra cách để giải quyết thì Cố Vân Đông lại cho bọn họ một niềm vui bất ngờ.

Tân phủ quả thực to gan lớn mật, lại dám lui tới với hai quốc gia khác. Loại lui tới này còn không phải là thông tin thương nghiệp bình thường, rõ ràng còn có liên quan đến triều đình.

Kỳ thật Tần Văn Tranh cũng hiểu rõ, lấy khả năng của Tân phủ, cho dù có liên hệ đi nữa cũng chỉ là một ít giao dịch tiền tài mà thôi, Tân phủ còn chưa đủ tư cách tiếp xúc đến trung tâm quyền lực chính trị đâu. Cho dù bọn hắn muốn tư thông với kẻ địch bán nước cũng không thể làm được.

Nhưng, như vậy cũng đủ rồi. Hơn nữa việc này còn có liên quan đến tri phủ ở đây, như vậy tịch thu tài sản, chém đầu cả nhà cũng không quá đáng.

Cho nên Tần Văn Tranh phái người tới, chính là chuẩn bị đại đao to búa lớn mà chỉnh đốn.

Vấn đề là... Để cô nghĩ biện pháp lấy được chứng cứ phạm tội là cái quỷ gì vậy?

Hiện tại Cố Vân Đông quả thực rất muốn lật bàn, nhiệm vụ của cô chẳng phải chỉ cần mật báo xong là kết thúc sao? Cô chỉ chờ xem kịch là đủ rồi, Tần Văn Tranh còn tìm việc cho cô?

Cố Vân Đông một tay cầm bức thư vỗ lên mặt bàn, tay còn lại chỉ vào Mạc Húc Lâm ở trước mặt.

"Các ngươi thoạt nhìn đều là người có võ công cao cường, muốn tìm chứng cứ phạm tội, trực tiếp lẻn vào để lấy chẳng phải là được rồi sao?" Cố Vân Đông tức đến bật cười: "Ta chỉ là một nữ tử tay trói gà không chặt, các ngươi lại đem chuyện quan trọng nhất giao cho ta? Chê ta lớn lên quá đẹp nên hy vọng người khác băm ta thành trăm mảnh mới tốt đúng không?"

Mạc Húc Lâm: ". . ." Cô nương, đừng có nghiêm trang mà bắt đầu ra vẻ như thế được không?

Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: "Tân phủ đề phòng nghiêm ngặt, chúng ta lén lút đi vào đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng dễ dàng đánh rắn động cỏ."

Đề phòng nghiêm ngặt cái quỷ gì, cha cô chẳng phải cũng đã lẻn vào được rồi sao?

Không đúng, Cố Đại Giang cũng chỉ có thể nghe ngóng tin tức ở bên ngoài mà thôi, tiểu việc của chủ tử cũng không đi vào được, càng không cần nói đến những nơi giấu chứng cứ phạm tội kia.

Mạc Húc Lâm tiếp tục nói: "Kỳ thật trước kia không phải là không có người trà trộn vào Tân phủ, thậm chí còn tiến vào được thư phòng của Tân lão gia, nhưng trong thư phòng này không có gì cả. Nếu chúng ta muốn tìm chứng cứ phạm tội, thời gian mấy ngày này chỉ sợ không đủ."

Các ngươi tìm ở thư phòng mà còn không thấy, chẳng lẽ ta có thể tìm thấy được hay sao?

"Một khi chúng ta đánh rắn động cỏ, Tân phủ còn dễ xử lý, bắt hết là được, nhưng nếu thế lực cấu kết với Tân phủ ở kinh thành bắt đầu đề phòng thì. . ."

Cố Vân Đông bừng tỉnh đại ngộ: "Động tĩnh lần này lớn như vậy? Muốn bắt cả những kẻ cấu kết, chuyện sau đó cũng không dễ thu thập nha."

Cho nên, kẻ mà Hoàng Thượng thật sự muốn thu thập chính là những kẻ trong kinh thành kia?

Vậy thì cô càng không thể xen vào rồi.

Mạc Húc Lâm rủ mắt xuống, trước mặt Cố Vân Đông hắn cũng không tiện nói nhiều.

Chỉ là thấy nàng ta không quá cam tâm tình nguyện, hắn lập tức nghĩ đến lời của Tần Văn Tranh, chỉ có thể lui một bước, nói: "Cố cô nương, nếu thật sự không muốn, vậy thì. . . cô nương có thể thăm dò đại khái vị trí giấu thư tín quan trọng ở Tân phủ hay không?" Thấy Cố Vân Đông muốn phản bác, hắn liền nói thêm một câu: "Tần đại nhân đã nói, Cố cô nương đã có khả năng lấy được tin tức Tân Trí Viễn cấu kết với nước khác, những chuyện này chắc chắn cô nương cũng có thể làm được."

"Hắn thật đúng là để mắt đến ta."

"Tần đại nhân còn nói, nếu như cô nương lập công lớn, sau này khi Tân Phủ bị tịch thu, cô nương có thể đến trước để chọn vài món đáng giá đấy. . ."

Cố Vân Đông đứng bật dậy: "Được rồi, ta sẽ trở về suy nghĩ thật kỹ."

Cô cất thư tín, quay người rời khỏi tiểu viện.

Những người khác thấy thế đều nhìn nhau, hỏi Mạc Húc Lâm: "Đây là đồng ý, hay là không đồng ý?"

Mạc Húc Lâm ra vẻ sâu xa khó đoán: "Ngươi nói xem?" Chỉ là rất nhanh sau đó, vẻ mặt lại trở lại như thường: "Thông báo với Đoàn gia, lúc cần thiết thì nói bọn họ phối hợp với chúng ta."

"Có cần thông báo cho Lưu chỉ huy sứ của phủ Vạn Khánh không?" Xét nhà cũng cần phải mang binh: "Nghe nói Lưu chỉ huy sứ và tri phủ có quan hệ không tốt, có lẽ hắn cũng có thể hỗ trợ được."

Mạc Húc Lâm lại lắc đầu: "Có thật sự là quan hệ không tốt hay không chúng ta không chắc được, có lẽ chỉ làm cho chúng ta xem mà thôi. Lão tam đã đến nơi khác điều binh, chúng ta chờ lâu thêm mấy ngày là được."

"Vâng."

Những người khác trong sân đều nhanh chóng rời đi.

Cố Vân Đông trở lại khách điếm lại cảm thấy đau đầu, Tần Văn Tranh cái đồ đại móng heo này, quả nhiên là không đáng tin cậy.

Tuy rằng trong lòng cô đang mắng Tần Văn Tranh máu chó phun đầu, nhưng đầu óc của cô cũng xoay chuyển rất nhanh.

Những ngày tiếp theo, Cố Vân Đông cực kỳ bận rộn.

Đồng Thủy Đào không biết Cố Vân Đông đang làm gì, dù sao thì tiểu thư phân phó nàng làm gì thì nàng sẽ làm y như vậy.

Cố Đại Giang mơ hồ có chút lo lắng, cũng từng hỏi Cố Vân Đông, nhưng cô nói bận rộn là chuyện làm ăn.

Chỉ có Tiết Vinh bắt đầu cảm thấy bất an.

Cho đến vài ngày sau, khi hắn thấy được mảnh giấy viết tên tất cả mọi người ở Tân Phủ trong phòng của Cố Vân Đông, suy nghĩ của hắn lúc này rốt cuộc đã được chứng thực, có loại cảm giác quả nhiên như thế.

Bình Luận (0)
Comment