Chương 272: Bí Mật Về Mẹ Ngươi
Trần Tiến Tài cảm thấy ông trời như đang chơi hắn, quả thực cả năm này mọi chuyện đều không thuận.
Nhưng trong những ngày tiếp theo, hắn là thật sự chịu đủ khổ sở rồi. Cha hắn cũng thật tàn nhẫn, sáng sớm mỗi ngày đều gọi hắn dậy để làm việc, buổi tối về nhà cả người giống như muốn rã rời.
Đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ lão nhị sau khi về đến nhà vẫn còn tràn đầy tinh lực, đó không chỉ là thể chất mà còn có cả tinh thần, mà còn có cảm giác trong lòng hắn rất thoải mái, cho dù mệt mỏi đến đâu thì hắn dường như vẫn có một nguồn năng lượng vô tận.
Hơn nữa trong tay hắn có bạc, muốn mua cái gì thì mua cái đó, thường xuyên mua thêm đồ ăn trong nhà, càng khiến cho cha mẹ coi trọng hắn thêm vài phần.
Lần đầu tiên Trần Tiến Tài có ý nghĩ hâm mộ Trần Tiến Bảo.
Hắn cũng từng tới tìm Đồng An, nhưng đối phương tỏ vẻ tiểu thư không có ở đây, hắn ta không làm chủ được, bảo hắn đi tìm Thiệu Thanh Viễn.
Thiệu Thanh Viễn??
Trần Tiến Tài không dám, chỉ có thể tiếp tục làm việc ở nhà.
Hôm qua lúc hắn từ ruộng trở về, đã nghe thấy người trong thôn nói, Cố Vân Đông đã trở lại.
Hắn lập tức lấy lại tinh thần, sáng sớm liền chạy đến nơi này chờ.
Nhưng, quả nhiên chuyện không thuận lợi như trong tưởng tượng của hắn.
Cố Vân Đông đối diện với biểu tình có chút buồn bực của hắn, cười nói: “Trần đại ca có thể chờ một chút, chờ lúc xưởng tuyển thêm người làm, lại tới đây thử một lần.”
Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, Cố Vân Đông sẽ không bởi vì có giao tình với Trần gia mà phá vỡ nguyên tắc, nhét người lung tung vào trong xưởng.
Dù sao, cô không chỉ có giao tình với một nhà Trần gia của hắn, còn có Tằng gia bên này càng gần hơn, cũng không thể tới một người liền nhận một người vào.
“Nếu Trần đại ca không có chuyện khác, vậy ta trở về trước.”
Cố Vân Đông gật đầu với hắn, quay người muốn đi.
Trần Tiến Tài đột nhiên tiến lên một bước: “Chờ một chút.”
Cố Vân Đông dừng lại: “Trần đại ca còn có việc gì sao?”
Trần Tiến Tài mới thở ra hai hơi, túm túm hai tay, trong con ngươi hiện lên một tia tàn khốc: “Nếu, nếu ta nói cho ngươi biết một bí mật về chuyện của nhà ngươi để trao đổi thì sao? Ngươi cũng không thể châm chước một chút sao?”
Lần này Cố Vân Đông thật sự ngoài ý muốn, bí mật nhà cô?
“Là bí mật gì?”
Trần Tiến Tài thoáng có chút tự tin: “Nếu ngươi đồng ý, ta mới có thể nói.”
Cố Vân Đông lắc đầu: “Ngươi nói rồi, ta mới có thể suy xét đồng ý hay không, dù sao ta cũng không biết ngươi có phải là đang lừa gạt ta không.”
Trần Tiến Tài nhíu mày: “Ta không cần thiết phải lừa ngươi.”
“Vậy ta cũng phải suy nghĩ một chút, bí mật mà ngươi nói có bao nhiêu trọng lượng, có đáng giá hay không, có đáng để ta phá lệ không?” Cố Vân Đông xòe tay: “Nếu ngươi tùy tiện tìm một bí mật không nhẹ không nặng, cũng không tính là bí mật gì, vậy ta không phải là chịu thiệt sao?”
Trần Tiến Tài cảm thấy cô nương này quá khó đối phó, một chút cũng không dễ dàng nói chuyện.
Nhưng hắn cũng không muốn nhượng bộ, vẫn kiên trì nói cô đồng ý yêu cầu của mình trước.
Cố Vân Đông rất khó chịu khi người khác dùng loại chuyện này uy hiếp cô: “Xem ra ngươi không có ý định nói, một khi đã như vậy, vậy xin cứ tự nhiên.”
Mắt thấy cô lại muốn rời đi, Trần Tiến Tài có chút nóng nảy: “Nếu bí mật này là về chuyện của mẹ ngươi thì sao?”
Cố Vân Đông ngẩn ra, về mẹ nàng?
Cố Vân Đông có chút để ý lên, nhưng Trần Tiến Tài với mẹ cô thì có thể có quan hệ gì? Chẳng lẽ là trong khoảng thời gian cô không ở đây, mẹ cô đã phát sinh chuyện gì?
“Thế nào? Ngươi có muốn nghe hay không?”
Cố Vân Đông nheo mắt lại: “Được rồi, ta đồng ý với ngươi, nếu chuyện ngươi nói là thật, ta liền cho người vào xưởng làm việc.”
Trên mặt Trần Tiến Tài không khỏi lộ ra một tia vui mừng, hơi có chút kích động.
Chỉ là rất nhanh, phần kích động này lại bị hắn nhanh chóng đè xuống.
Hắn nhìn Cố Vân Đông một chút, lại thêm một câu: “Ngươi phải thề với trời.”
Thề cái quỷ nhà ngươi.
“Ngươi đây là được một tấc lại muốn tiến một thước.” Cố Vân Đông híp mắt, bắt đầu không kiên nhẫn.
“Ta chỉ muốn được bảo đảm.” Trần Tiến Tài cũng không có biện pháp, lúc trước hắn làm việc ở cái xưởng kia, đã bị lừa một lần.
Tuy rằng trước mặt là một tiểu cô nương, thoạt nhìn rất hiền lành.
Nhưng nàng ta tuổi còn nhỏ mà đã có thể có được một cái xưởng, một cửa tiệm, đã biết nhất định không đơn giản, hắn cũng sợ đối phương lật lọng.
Nhưng Cố Vân Đông lại không có ý định cùng hắn tiếp tục hồ nháo: “Ngươi thích nói hay không thì tùy, ấp a ấp úng, xem ra ngươi cũng không nói nên lời. Nếu đã như vậy thì không nên trì hoãn thời gian của nhau nữa.”
Dừng một chút, cô lại cười lạnh một tiếng, thêm một câu: “Huống hồ ngươi cảm thấy, dùng loại thủ đoạn uy hiếp này để được đến xưởng làm việc, ngươi có thể làm được bao lâu? Sau này có thể có kết quả gì? Cho dù hiện tại ta nhận ngươi, qua mấy ngày nữa cũng có thể đuổi ngươi đi.”
Cố Vân Đông nói xong, lại không thèm liếc nhìn hắn một cái.
Cô phải trở về hỏi Kha biểu cô một chút, hỏi xem mấy ngày cô không có ở đây, mẹ cô có xảy ra chuyện gì hay không.
Chẳng lẽ không có Trần Tiến Tài, cô sẽ không có biện pháp nào để biết sao?
Từ lúc cô trở về, Kha biểu cô không nói với cô chuyện gì bất thường, xem ra cũng không phải chuyện gì lớn.
Trần Tiến Tài sững sờ, không phải nói nha đầu Cố gia để ý nhất là mấy người nhà của mình sao? Vì sao nghe xong chuyện về mẹ mình lại có thể thờ ơ như vậy?
Chẳng lẽ không giống như người ngoài nhìn thấy, kỳ thật nàng ta đã sớm không kiên nhẫn để quan tâm đến một Dương thị không bình thường?
Mắt thấy Cố Vân Đông một chân bước vào cửa lớn, Trần Tiến Tài đột nhiên phản ứng lại.
Hắn vội vàng tiến lên vài bước, vội vàng kêu lên với bóng lưng của cô: “Được rồi được rồi, ta nói cho ngươi biết.”
Cố Vân Đông kinh ngạc, hơi quay đầu lại: “Hả?”
Trần Tiến Tài cắn răng, lần này cũng không hề dây dưa nữa, trực tiếp mở miệng nói: “Có người nhìn trúng tài sản của nhà ngươi, cho nên mướn người tiếp cận mẹ ngươi. Chờ người kia thành chuyện tốt với mẹ ngươi, là có thể cưới bà ấy làm vợ, đến lúc đó thuận lý thành chương lấy được xưởng, cửa tiệm Cố gia còn cả vườn trái cây, ngươi, ngươi để ý mẹ ngươi chút đi.”
Tuy rằng hiện tại những thứ đó đều là của Cố Vân Đông, nhưng chỉ cần cưới Dương thị, đó chính là cha dượng của Cố Vân Đông.
Mà sớm muộn gì Cố Vân Đông cũng phải lập gia đình, đến lúc đó những sản nghiệp của Cố gia, không phải vẫn để lại trong nhà sao?
Không chỉ Cố Vân Đông ngây người, mà ngay cả người gác cổng là Đồng lão cha bên cạnh cũng nghe đến lông mày nhảy dựng.
“Là ai?” giọng Cố Vân Đông trầm xuống, trên mặt lộ vẻ tức giận, âm u.
Được rồi, muốn đánh chủ ý lên mẹ cô, đây là đã quên chuyện cô nói trước kia?
Trần Tiến Tài lại quay đầu, dáng vẻ này thoạt nhìn là có biết, nhưng không muốn nói.
Cố Vân Đông híp híp mắt, cô thay đổi câu hỏi: “Vậy, người đàn ông tiếp cận mẹ ta là ai?”
Lần này Trần Tiến Tài không còn trầm mặc, chỉ là……
“Ta không nghe rõ, chỉ biết đối phương đã gặp mặt mẹ ngươi. Nhà ta cách khá xa, không quen thuộc với bên này, cũng không biết có ai cố ý nói chuyện với mẹ ngươi không, không giúp được ngươi. Tóm lại, về sau mẹ ngươi ra ngoài, nên có hạ nhân đi cùng, dù sao nhà ngươi cũng có mấy hạ nhân.”
Lời cuối cùng của hắn còn có chút ghen tỵ, nói xong, cũng không biết là buồn bực cô hay là buồn bực chính mình, hừ mạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Cố Vân Đông đã áp xuống cỗ tức giận kia, nhìn dáng vẻ đó của hắn, vẫn hỏi một câu: “Vì sao đột nhiên lại nói cho ta biết? Lúc này ta cũng không đáp ứng ngươi, nói có thể vào xưởng đấy.”