Chương 619: Mua Nhà Ở Phủ Thành
Một lúc sau, Cố Vân Khả từ trong ngực Dương thị tụt xuống đất, ôm đồ hộp leo lên xe ngựa.
Tề Đình nhìn dáng vẻ vội vã của tiểu cô nương, trong lòng có chút hụt hẫng: “Sao một câu cảm ơn cũng không có, ta chỉ có duy nhất một hộp này thôi đó, nhóc con không có lương tâm.”
Cố Vân Khả ấp a ấp úng để Tiết Vinh đỡ mình bò lên trên xe ngựa, từ bên trong trong ngăn tủ lấy ra hai hộp, ngay sau đó lại được Tiết Vinh bế xuống.
Cô bé chạy đến trước mặt Tề Đình, cầm lấy đồ hộp đưa cho hắn: “Cho ngươi.”
Tề Đình ngơ ngác nhìn hai cái hộp trong tay, nghe thấy giọng nói lanh lảnh của tiểu cô nương vang lên: “Nhà ta có rất nhiều, nếu ngươi muốn ăn, về sau cứ tới nhà ta mua, hai hộp này cho ngươi, về sau nhất định phải trả tiền.”
Cô bé cẩn thận dặn dò một câu, sau đó phất phất tay: “Ta đi đây, tạm biệt.”
Tiểu cô nương một lần nữa lạch bạch chạy lại, được Tiết Vinh đỡ lên xe ngựa.
Chờ đến khi xe ngựa bắt đầu lăn bánh, dần dần khuất dạng không còn một bóng người, Tề Đình mới rũ mắt, nhìn nhìn đồ hộp trong tay, trong miệng lẩm bẩm: “Đã nói những chỗ khác đều không phải là hàng chính thống, có bao nhiêu ăn cũng không ngon……”
Còn chưa dứt lời, hắn vô tình lật lại, thấy dưới đáy có chữ ‘Cố’.
Cố??
Tề Đình đột nhiên ngẩn ra, đúng rồi, Cố Đại Giang không phải họ Cố sao? Không, không thể nào?
Bên này tiểu cô nương cũng đang ôm đồ hộp trong lòng, cô bé cảm thấy con người Tề Đình thật kỳ quái, lúc thì giống người tốt, lúc lại cực kì xấu xa, quá phức tạp.
Sau một hồi suy nghĩ, cô bé quyết định từ bỏ, dứt khoát khẩy khẩy ve sầu trong tay Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông để cho cô bé nghịch, quay sang nói chuyện với Tiết Vinh, “Đã tìm được người môi giới rồi à?”
“Tìm được rồi, ngay con hẻm nhỏ phía trước, không xa.”
Cố Vân Đông cũng nghĩ rồi, cha cô phải ở lại đây đọc sách, mẹ cô có lẽ cũng muốn đến đây chăm sóc cho ông ấy. Cố Đại Giang lại không thích hợp ở lại trong học viện, nên cũng cần mua nhà ở gần đây.
Thứ nhất là có nơi cho cha cô ở, thứ hai là khi cô đến phủ thành cũng có chỗ dừng chân nghỉ ngơi.
Vì vậy trước khi bọn đến tìm hiệu trưởng Tề Sơn, Cố Vân Đông đã nhờ Tiết Vinh đi tìm nhà ở những khu lân cận.
Không bao lâu, xe ngựa dừng lại trước lối vào một con hẻm, quả nhiên có một người đàn ông trung niên cầm quạt đứng bên đường, nhìn thấy Tiết Vinh, lập tức thu quạt lại, vội vàng tươi cười đi ra tiếp đón.
“Là Cố lão gia phải không?” Hắn đứng ở bên cạnh xe ngựa, đích thân dìu Cố Đại Giang bước xuống, cười nói: “Tiết tiểu ca nói với ta Cố lão gia sắp đến học viện Thiên Hải đọc sách, xin chúc mừng Cố lão gia.”
Đây là người đầu tiên chúc mừng ông sau khi ông ra khỏi học viện, tuy trên mặt Cố Đại Giang không biểu hiện gì, nhưng cũng có chút ấm lòng.
Quả đúng là người môi giới, miệng lưỡi thật trơn tru.
Cố Vân Đông cũng từ trên xe ngựa bước xuống, hôm nay trời nắng nóng, cô không cho Dương thị và Cố Vân Khả đi theo lăn lộn, mà bảo Tiết Vinh đưa bọn họ về trước.
Việc xem phòng chỉ cần cô và cha là đủ rồi.
Chờ xe ngựa đi rồi, cò mồi mới bắt đầu giới thiệu: “Chỗ này ở gần học viện, phòng cực kỳ khan hiếm, rất nhiều người không chịu bán lại, chỉ muốn cho học sinh trong học viện thuê. Tiết tiểu ca đã nói với ta về yêu cầu của Cố lão gia, hiện giờ trong tay ta có ba căn không tồi. Ta dẫn mọi người tới hộ bên kia xem trước, thỉnh đi bên này.”
Có lẽ là bởi vì gần học viện Thiên Hải, nên bên này có khá nhiều phòng, đi tới đi lui cũng rất náo nhiệt.
Nhưng so với nội thành phồn hoa, thì vẫn an tĩnh hơn rất nhiều.
Người môi giới dẫn bọn họ tới gian nhà thứ nhất, vừa vào là thấy một cái sân nhỏ, so với nhà của Kha biểu cô thì lớn hơn một chút.
Vị trí này gần học viện nhất, bởi vì yên tĩnh nên rất thích hợp cho người đọc sách ở, xung quanh cũng không có hàng quán. Nghe nói mấy hộ gia đình bên cạnh đều là học sinh của học viện Thiên Hải, có thể thường xuyên cùng nhau trao đổi học vấn, bầu không khí học tập nồng đậm.
Quan trọng nhất chính là, không có mấy loại người tạp nham qua lại, rất an toàn.
Cố Đại Giang và Cố Vân Đông cùng đi vào xem, căn phòng xác thật khá tốt, tuy rằng là hai tiến, như vậy cũng rất tốt rồi.
Nhưng mà bên trong lại trống khống, không có đồ đạc gì cả, nếu mua, chỉ sợ lại phải mua lại toàn bộ dụng cụ từ đầu.
Người môi giới vừa đi vừa giới thiệu: “Căn nhà này còn khá mới, chủ nhân cũ mới vừa dọn đi ngày hôm qua, nếu hai người đến sớm hai ngày, chỉ sợ vẫn chưa dọn ra.”
Hắn nói xong còn nhìn nhìn phản ứng của hai người, Cố Vân Đông không nói gì, Cố Đại Giang trên mặt cũng không hề để lộ cảm xúc.
Sau khi nhìn một vòng, cả ba người bước ra ngoài.
Người môi giới đưa bọn họ đến căn nhà thứ hai.
Căn nhà thứ hai xa hơn một chút, nhưng con đường phía ngoài cổng khá rộng, cho dù hai xe ngựa chạy song song cũng không có vấn đề gì.
Xung quanh có mấy tiệm tạp hóa, lương thực, bán đồ sinh hoạt hàng ngày, tuy không lớn, nhưng rất tiện lợi, cũng không gây ồn ào huyên náo.
Cố Đại Giang và Cố Vân Đông vừa mới bước vào, đã cảm thấy thích điều kiện xung quanh, hơn nữa căn phòng này rất mới, hẳn là mới được tu sửa cách đây không lâu.
Người môi giới cầm chìa khóa mở cửa, Cố Vân Đông vừa muốn tiến lên phía trước xem thì thấy nhà hàng xóm cửa mở, một người phụ nhân bước ra.
Nhìn thấy hai cha con Cố Vân Đông đứng ở cửa, có vẻ hơi sửng sốt một chút.
Người môi giới mời họ vào: “Cố lão gia Cố tiểu thư, mời vào xem thử.”
Hai cha con Cố Vân Đông bước vào cửa lớn, thấy trong sân viện trồng một cây hồng, nhìn gốc của nó chắc đã vài năm tuổi, cành đã vươn tới cách vách, nhìn dáng dấp cũng khiến cho người ta có phần thoải mái.
Căn thứ hai này cũng rất lớn, tuy vẫn không có đồ đạc gì, nhưng được cái có khá nhiều phòng, thư phòng phòng bếp phòng cho khách đều được phân chia rõ ràng.
Người môi giới dẫn bọn họ đi dạo một vòng, nhưng vẫn không thể nhìn ra bọn họ có điểm nào bất mãn hay không, trong lòng âm thầm thở dài một hơi.
Viện này là căn tốt nhất trong ba nhà, phòng ở lớn, cũng rất mới, vị trí đẹp, đương nhiên về mặt giá cả cũng đắt nhất.
Nhưng mà Cố gia đến giờ vẫn chưa hỏi qua giá cả, nên vẫn có thể từ từ nói chuyện.
“Chúng ta đến cái tiếp theo nhìn xem.”
Cố Vân Đông định xem xong toàn bộ rồi mới quyết định, so sánh cả ba nhà là việc cần thiết đấy.
Người môi giới lên tiếng, dẫn bọn họ đi ra ngoài
Hắn khóa cổng lại rồi dẫn hai cha con Cố Vân Đông đến căn nhà thứ ba.
Ai ngờ mới vừa đi đến cách vách, đã thấy phụ nhân lúc nãy cũng bước tới, khẽ gật gật đầu chào bọn họ rồi lại cúi đầu bước đi.
Người môi giới đi ở phía trước không chú ý, Cố Đại Giang hình như đang cân nhắc ưu nhược điểm của hai căn nhà.
Chỉ có Cố Vân Đông nhạy bén phát hiện vừa rồi phụ nhân kia lén lút nháy mắt quyến rũ cha cô??
Mẹ nó, mới gặp có một lần, mà đã dám ngang nhiên câu dẫn cha cô?
Mặt Cố Vân Đông lập tức tối sầm, quay đầu lại nhìn căn nhà thứ hai, ngay lập tức loại bỏ sự lựa chọn này.
Đùa gì vậy, sau khi mua nhà, cha cô phần lớn thời gian đều ở học viện, nhà này mẹ cô ở là chính, nếu phụ nhân này có tâm tư gì đối với cha cô, còn không phải sẽ tìm cơ hội bắt nạt mẹ cô à?
Dương thị không phải người quá cảnh giác với người khác.