Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 373 - Chương 373. Ngươi Không Có Miệng Sao?

Chương 373. Ngươi Không Có Miệng Sao? Chương 373. Ngươi Không Có Miệng Sao?

Chương 373: Ngươi Không Có Miệng Sao?

“Dựa vào cái gì không cần con trai ta? Con trai ta chính là một tú tài có học thức có năng lực, các ngươi có thể thuê những người chân đất đó tại sao không thể thuê con trai ta?”

Âm thanh của người phụ nữ kia có chút lớn, Đồng An cũng không ngờ được đột nhiên bà ta lại kích động như vậy.

Lúc này hắn muốn cho hai người này ra ngoài nhưng người phụ nữ kia đã lớn tiếng hét vào bên trong: “Cố chủ nhân, Cố chủ nhân ngươi mau ra đây đi? Quản sự của các ngươi không phải thứ tốt, hắn sợ con trai ta là tú tài có bản lĩnh hơn hắn sẽ đoạt mất vị trí của hắn, thế nên không cho con trai ta đến xưởng làm việc, con trai ta chính là tú tài, tú tài!!”

Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ nhún vai.

“Đi thôi, đi ra ngoài nhìn xem.”

Đồng An tức giận, hắn thật sự xem thường hai mẹ con nhà này, người phụ nữ này vậy mà lại trực tiếp ngồi trên đất không chịu rời đi.

Ngay khi hắn muốn gọi người đuổi hai người này ra ngoài thì Cố Vân Đông cũng đã ra tới.

Cô liếc nhìn người phụ nữ đang ngồi dưới đất kia sau đó lại nhìn thiếu niên trắng nõn kia, đột nhiên nở nụ cười.

“Mẹ ngươi ngồi dưới đất, ngươi không giúp một chút sao?”

Trên mặt thiếu niên có chút xấu hổ vội vàng tiến lên muốn đỡ người phụ nữ dậy.

Người phụ nữ lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Cố Vân Đông nói: “Ngươi là ai? Ta muốn gặp Cố chủ nhân của các ngươi.”

“Chính là ta.”

Người phụ nữ sửng sốt, bà ta có nghe qua chủ của xưởng Cố gia chính là đại cô nương của Cố gia, nhưng không nghĩ tới lại nhìn thấy một cô nương thoạt nhìn có vài phần nhu nhược như vậy.

Chẳng lẽ không phải nên là một hung thần với khí chất hung dữ, thô kệch giống như một con hổ cái có thể ngăn cản đàn ông sao?

Thiếu niên kia nghe vậy càng thêm sốt ruột nhanh chóng đỡ mẹ đứng dậy: “Mẹ, mẹ đừng náo loạn nữa.”

Người phụ nữ không tình nguyện đứng dậy lúc này Cố Vân Đông mới nhìn về phía Đồng An: “Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“Tiểu thư, vị tiên sinh này muốn đến xưởng làm việc. Bất quá…… Điều kiện có chút cao.”

Đồng An vừa dứt lời liền nghe thấy người phụ nữ kia nói lớn: “Sao có thể cao? Nó có chỗ nào cao? Con trai của ta chính là tú tài, nhưng hắn tới xưởng đảm nhận việc sổ sách, tiền công mỗi tháng cũng chỉ có năm lượng mà thôi, cái này sao có thể gọi là cao? Cố chủ nhân, ngươi đừng nghe hắn nói bậy, ta thấy hắn đang sợ tương lai con trai ta chắc chắn có thể từng bước thăng tiến uy hiếp đến địa vị của hắn cho nên liền tìm lý do không cho con trai ta vào xưởng.”

Cố Vân Đông khoát tay, dường như không muốn nghe những gì người phụ nữ kia nói, chỉ nhìn thiếu niên kia hỏi: “Mẹ ngươi nói ngươi là tú tài đúng không?”

“Đúng vậy.”

Cố Vân Đông cười cười: “Nếu là tú tài vậy đương nhiên là học thức uyên bác, vì sao không đi đến huyện thành tìm việc làm. Ngươi như vậy, đừng nói đến chuyện trở thành thầy giáo trong một gia đình giàu có mà ngay cả những cửa tiệm kia chắc cũng sẽ thuê ngươi chứ? Sao lại muốn tới một xưởng nhỏ mới mở chưa đầy một năm như chỗ ta đảm nhận chuyện sổ sách vậy?”

Thiếu niên này thoạt nhìn cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, tuổi còn trẻ như vậy đã là tú tài chứng tỏ quả thật là có học có tài.

Thiếu niên còn có chút do dự người phụ nữ kia lại ồn ào nói: "Ở đâu mà nhiều vì sao như vậy, đây không phải con của ta hắn..."

“Ngươi không có miệng sao? Vẫn luôn để mẹ của ngươi thay ngươi trả lời câu hỏi?”

Người phụ nữ kẽ giật mình, trên mặt thiếu niên càng hiện lên một tia xấu hổ và buồn bực.

Hắn vội vàng nói: “Ta nghe nói xưởng Cố gia có nhiều phúc lợi tốt, tiền công lại cao cho nên muốn tới đây tìm công việc.”

Cố Vân Đông lắc đầu cười: “Bất kể phúc lợi tốt như thế nào thì cũng chỉ là một cái xưởng nhỏ mà thôi. Nếu ngươi đã không nói thật vậy thì đi ra ngoài đi.”

Nói xong cô liền xoay người rời đi, thiếu niên kia lập tức nóng nảy: “Chờ một chút.”

Cố Vân Đông dừng lại, quay đầu nhìn hắn.

Thiếu niên túm túm ngón tay: “Ta, ta nói thật là được.”

“Nguyện nghe kỹ càng.”

Thiếu niên cắn chặt răng, lúc này mới thấp giọng nói: “Ta, ta tuy rằng là một tú tài nhưng mà không giỏi ăn nói. Quả thực lúc trước cũng nghĩ tới việc đi làm phu tử nhưng khi vừa gặp được học sinh liền, liền không mở miệng được, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ. Về sau ta cũng có đi tới mấy cửa tiệm ở huyện thành cũng có nghĩ tới làm sổ sách cho người ta nhưng những cửa tiệm đó đều trả tiền công quá ít. Cho nên nghe nói xưởng của Cố gia phúc lợi tốt còn có thể được bao ở liền muốn tới đây xem thử. Tuy rằng, tuy rằng ta không quá biết ăn nói nhưng danh tú tài lại là sự thật, điểm này chủ nhân có thể yên tâm.”

Cố Vân Đông vừa nghe vừa rũ mắt đợi thiếu niên kia nói xong, cô mới khẽ gật gật đầu: “Ừm, ta hiểu rồi ngươi trở về đi.”

“Cái gì, có ý gì?”

“Xưởng của chúng ta không có ý định thuê ngươi.”

Thiếu niên vừa nghe liền trở nên nóng nảy: “Vì sao? Ta là một tú tài.”

Cố Vân Đông cảm thấy buồn cười, tú tài thì làm sao, chẳng lẽ tú tài chính là giấy thông hành. Vậy tại sao hắn không tìm được việc làm ở những nơi khác mà hết lần này đến lần khác lại cố tình muốn tới xưởng nhỏ như cô?

“Bởi vì ngươi không phải là người làm sổ sách mà ta muốn?”

“Yêu cầu của cô nương là gì?”

Cố Vân Đông bất thình lình nheo mắt liếc thiếu niên kia rồi xoay người rời đi.

Thiếu niên không cam lòng: “Cô nương có thể nói rõ ràng hay không?”

Đồng An lúc này không còn băn khoăn, trực tiếp gọi Đồng Thủy Đào bảo nàng khiêng người phụ nữ lại muốn ngồi dưới đất khóc lóc đi ra ngoài, bản thân mình cũng kéo thiếu niên kia ra khỏi Cố gia.

Trước cửa Cố gia còn có mấy người đang xem náo nhiệt, thấy người bị đuổi ra ngoài liền vội vàng chỉ chỉ trỏ trỏ.

Người phụ nữ kia da mặt dày nhưng người thiếu niên lại chịu không nổi, tuy rằng không cam lòng nhưng một lát sau vẫn chạy trối chết.

Đồng An cười lạnh một tiếng, lúc này mới nhanh chóng chạy đi tìm Cố Vân Đông.

Hắn cũng cảm thấy có chút kỳ quái: “Vì sao tiểu thư không thuê thiếu niên kia?” Bản thân Đồng An không đồng ý là bởi vì lúc thiếu niên kia nói chuyện với mình ánh mắt rất khinh miệt.

Cho dù biểu hiện của hắn giữ được hòa khí nhưng dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn kia không thể áp chế được, vẫn làm người khác cực kỳ không thoải mái.

Hầu hết nhân công trong xưởng Cố gia đều là nam nữ xuất thân từ nhà nông, nếu tú tài vẫn luôn giữ thái độ như vậy e rằng sẽ xảy ra mâu thuẫn lớn với những người trong xưởng, căn cứ vào phương diện này cân nhắc nên Đồng An mới không định dùng người thiếu niên này.

Nhưng khi thiếu niên nhìn thấy tiểu thư thái độ lại rất khiêm tốn cũng rất tốt, hoàn toàn chính là một bộ dạng lấy lòng tiểu thư.

Nhưng mà tiểu thư vẫn không chút do dự đuổi người ra ngoài.

Cố Vân Đông vừa cho Đại Hắc ăn vừa nói: “Bởi vì ta đã cho thiếu niên kia hai cơ hội nhưng hắn đều đang nói dối. Tính tình vốn dĩ đã không tốt còn có một người mẹ kéo chân sau, kết quả miệng còn đầy lời nói dối, ai là người lợi dụng ai mới là kẻ ngốc.”

“Miệng đầy lời nói dối?”

Cố Vân Đông ra cửa mới nói với Đồng An: “Hắn là một tú tài tuổi còn trẻ, chứng tỏ tương lai có khả năng tiền đồ rộng mở. Ở huyện thành chúng ta, nhà có tiền cũng không ít, khẳng định có những lão gia nhà giàu khôn khéo nhìn trúng tương lai của hắn, ít nhiều cũng vui vẻ đặt cược trên người hắn. Mà cho dù không có thì hắn đến mấy cửa tiệm kia tìm việc cũng có mấy chủ tiệm vui vẻ cho hắn làm sổ sách. Một tháng năm lượng bạc tiền công tuy rằng không ít nhưng cũng không thể nói là quá nhiều, huống hồ giữa chừng còn có chỗ để mặc cả, ta không tin hắn như vậy mà còn có thể không tìm thấy công việc.”

Đồng An được chỉ giáo: “Vậy vì sao hắn lại tới xưởng chúng ta ……”

“Cũng không biết là bản thân hắn có vấn đề hay là hắn có mục đích riêng.” Cố Vân Đông thở dài một hơi, không có biện pháp, cây to thì đón gió, ai bảo cửa tiệm nhà mình quá nóng. Cho dù có Tần Văn Tranh che chở thì cũng luôn có người tìm đường chết một hai phải tìm tòi đến tột cùng.

Ví dụ như Tân phủ lúc trước.

“Ngươi quay lại thăm hỏi một chút.”

“Vâng ạ.” Đồng An rùng mình, lập tức cảm thấy trách nhiệm của mình trở nên trọng đại.

“Đi thôi, trước tiên dẫn ta đi đến xưởng xem một chút, nhân tiện nói cho ta biết trong khoảng thời gian này trong nhà phát sinh chuyện gì.”

Bình Luận (0)
Comment