Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 470 - Chương 470. Chu Thị Khó Xử

Chương 470. Chu Thị Khó Xử Chương 470. Chu Thị Khó Xử

Chương 470: Chu Thị Khó Xử

Tinh thần ???

Nhà mà cũng có thể dùng tinh thần đề hình dung sao?

Cố Vân Đông thở dài, dẫn các nàng vào cửa.

Cố gia rất náo nhiệt, mọi người đều coi trọng lễ cập kê của Cố Vân Đông. Không chỉ nhà Trần Lương đến hỗ trợ, vợ chồng Thạch gia và Lan Hoa Nhi cũng tới, mấy đứa nhỏ nhà Đổng Tú Lan cũng ở đây.

Cố Vân Đông vốn không nghĩ tới sẽ mời Đái phu nhân và Nhiếp Song, dù sao chính cô cũng thiếu chút nữa quên mình sắp cập kê. Còn nữa, lễ cập kê này được cử hành ở thôn Vĩnh Phúc, Đái phu nhân các nàng đều ở phủ thành, ngồi xe ngựa đến huyện thành đã mất cả ngày, lần này đến sẽ trì hoãn thời gian không nói, lại còn mệt đến phát hoảng.

Nhưng không nghĩ tới, các nàng vẫn đến, hơn nữa còn mang đến Bao cô ngương người mới chỉ gặp mặt hỏi thăm một lần, Bao Lăng Duyệt.

Cố Vân Đông lúc trước đã đoán Bao Lăng Duyệt và Nhiếp Song có quan hệ rất tốt, khi nàng ấy nói đến Nhiếp Song trong giọng nói kia vẫn có thể nghe ra được sự quen thuộc.

Nhưng không nghĩ tới quan hệ lại tốt như vậy, theo Nhiếp Song nói, lúc nàng và Đái phu nhân chuẩn bị xuất phát vừa vặn đụng phải nàng ấy. Khi nghe nói là đến thôn Vĩnh Phúc, nàng ấy không nói hai lời đã tự mình lên xe, sau đó đuổi người về nhà nói một tiếng, mình và Nhiếp Song đi chơi.

Nghe nói nàng ấy thường xuyên chạy đến Nhiếp gia tìm Nhiếp Song, người Bao gia cũng đã quen rồi.

Nhưng các nàng có thể đến, Cố Vân Đông đương nhiên cao hứng, rất nhiệt tình chiêu đãi mấy người.

Đái phu nhân đến Cố gia trước một bước, chỉ kịp nói với Cố Vân Đông chuyện Nhiếp Song và Bao Lăng Duyệt, Cố Vân Đông liền bảo Kha biểu cô dẫn bà ấy vào cửa nghỉ ngơi, tự mình đi ra tìm người.

Lúc này ba người đã đến đông đủ, Cố Vân Đông mới giới thiệu cho mọi người.

Cô không nói ra thân phận Đái phu nhân, chỉ giới thiệu ba người là bằng hữu trưởng bối đến từ phủ thành.

Nhiếp Song lập tức ôm lấy cánh tay cô rồi nói thêm một câu: "Bằng hữu có quan hệ đặc biệt tốt.”

Đám người Trần Lương tuy rằng không biết các nàng là ai, nhưng cũng có thể nhìn ra được, ba người đều là tiểu thư phu nhân của gia đình giàu có, địa vị ở trong phủ thành sợ là không thấp.

Nhất là vị Đái phu nhân kia, trước kia Trần Lương ở huyện thành có gặp qua huyện lệnh phu nhân từ xa. Nhưng Đái phu nhân này nhìn còn có khí thế hơn so với huyện lệnh phu nhân.

Ông ấy lập tức có chút bó tay bó chân, những người khác lại càng như vậy.

Bởi vậy chờ ăn cơm tối xong, Chu thị lặng lẽ tới tìm Cố Vân Đông, có chút ngượng ngùng nói không thể làm chính tân được.

Cố Vân Đông ngẩn người, lễ cập kê, bình thường có kê giả, chủ nhân, chính tân, hữu ti, những tán giả tham gia lễ.

Chủ nhân là cha mẹ cô.

Chính tân là chọn nữ trưởng bối có đức có tài, người đầu tiên trong lòng Cố Vân Đông nghĩ tới là Kha biểu cô. Nhưng Kha biểu cô lấy thân phận mình là góa phụ mà cự tuyệt.

Cố Vân Đông không còn cách nào khác, sau đó liền tìm thê tử Trần Lương. Thê tử của thôn trưởng, ở thôn Vĩnh Phúc này coi như là người có địa vị cao nhất, hơn nữa Cố Vân Đông cùng Trần gia cũng có giao tình, mời Chu thị làm chính tân cũng hợp tình hợp lý.

Chu thị lúc ấy cũng rất cao hứng, hưng trí bừng bừng vỗ ngực cam đoan là không thành vấn đề.

Người hữu ti được chọn, là Đổng Tú Lan.

Tán giả là Lan Hoa Nhi.

Mấy người vốn đã chuẩn bị xong, sao đột nhiên không làm nữa rồi?

Chu thị cũng không có biện pháp: "Vân Đông, ta cũng không phải cố ý, chỉ là cảm thấy chính tân này, ngươi để cho vị Đái phu nhân kia làm sẽ thích hợp hơn. Ta, ta hiện tại đặc biệt lo lắng, ta nghĩ rằng có thể ta sẽ làm hỏng chuyện.”

Bà vừa nghĩ đến mình ở trước mặt quý phu nhân như Đái phu nhân mà làm chính tân, liền cảm thấy không có biện pháp giúp Cố Vân Đông chải đầu, cài trâm, luôn cảm thấy mình sẽ phạm sai lầm.

Đến lúc đó nếu ngay cả nói cũng nói không nên lời, tóc chải không đẹp, làm sao bây giờ? Đái phu nhân có thể chê cười Vân Đông không? Khinh thường Vân Đông?

Hơn nữa!!

Trần Lương còn nói với bà: "Ta đoán vị Đái phu nhân này có thể là phu nhân quan lại, vừa rồi ta cùng Đại Giang nói chuyện. Đại Giang vừa nhìn thấy Đái phu nhân vào cửa, biểu tình liền thay đổi, giống như... có vẻ rất kính trọng.”

Phu nhân quan gia ???

Cả người Chu thị đều thấy không ổn rồi, bà là vợ thôn trưởng, ở trong thôn miễn cưỡng coi như là một quan phu nhân. Nhưng loại quan phu nhân bất nhập lưu*(ý chỉ đẳng cấp thấp, không xứng để quan tâm) như bà, có thể so sánh với quan phu nhân thực sự đến từ phủ thành kia sao?

Chân bà mềm đi.

Ngày mai bà khẳng định nói không nên lời, chắc chắn sẽ mất mặt. Không chỉ mất mặt Cố Vân Đông, chỉ sợ ngay cả thôn trưởng Trần Lương này cũng sẽ mất mặt.

Vừa nghĩ đến đây, lòng Chu thị hoàn toàn không thể yên ổn được.

Áp lực không hiểu sao lại rất lớn.

Cố Vân Đông dở khóc dở cười, không biết làm thế nào cho phải, chính tân nào có thể nói đổi liền đổi? Tất cả đều đã sớm quyết định xong, mọi người đều biết cả rồi.

Nhưng đối diện với ánh mắt đáng kia thương của Chu thị, Cố Vân Đông lại không nói nên lời.

Vẫn là Kha biểu cô nghe được động tĩnh, nghĩ ngày mai đến lễ cập kê quả thật không nên xảy ra chuyện, bằng không sẽ ảnh hưởng không tốt đối với Cố Vân Đông.

Bởi vậy bà cũng đồng ý đấy.

Cố Vân Đông khuyên vài lần, thấy đầu Chu thị đã muốn lắc xuống, chỉ có thể đồng ý.

Sau đó cô đi tìm Đái phu nhân, bà ấy nghe rõ nguyên nhân, kinh ngạc đến miệng cũng không khép lại được.

Chuyện này... Khí thế của bà mạnh như vậy sao? Vân Đông không phải đã không giới thiệu thân phận của bà sao?

Bà nào biết được, Trần Lương sau khi nhìn thấy bà sẽ suy đoán như vậy, may mà chỉ nói với Chu thị.

Nhưng, Đái phu nhân cũng đã mấy lần làm chính tân, loại chuyện này bà cũng không còn xa lạ, tất nhiên không thành vấn đề, liền đáp ứng.

Chỉ là bà 'cướp' công việc vốn có của Chu thị, Đái phu nhân vẫn cảm thấy nên nói với bà ấy một tiếng.

Chu thị thấy Đái phu nhân tự mình tìm tới cửa biểu đạt áy náy, nhất thời thụ sủng nhược kinh: "Không phải là do phu nhân, là bản thân ta quá khẩn trương, người phụ nữ nông thôn như ta chưa từng thấy qua bên ngoài, thật sự. "

Sau đó quay đầu lại liền hung hăng véo Trần Lương một cái: "Đều do ông, nói cho tôi biết người ta là phu nhân quan gia làm gì, làm cho tôi khẩn trương muốn chết. Tôi thấy Đái phu nhân kia bình dị gần gũi, rất dễ ở chung, còn đặc biệt chạy tới an ủi tôi, căn bản không giống phu nhân quan gia, ông thật sự là yêu tinh hại người. Vị trí chính tân của ta cũng mất luôn rồi.”

Trần Lương: ???

Ông đã làm gì?

Bất quá tuy nói như vậy, Chu thị cũng chỉ đổ lỗi cho Trần Lương, nếu thật sự để cho bà tiếp tục làm chính tân, bà cũng không đi.

Cũng may, ngoại trừ Chu thị, Đổng Tú Lan và Lan Hoa Nhi bên kia không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Tuy rằng Nhiếp Song rất muốn làm tán giả, nhưng người đã xác định, nàng cũng không tiện đi cướp chỗ.

Ngày hôm sau, chính là lễ cập kê của Cố Vân Đông.

Trong này cao hứng nhất chính là Thiệu Thanh Viễn, vợ đã cập kê, cách ngày bọn họ thành thân càng gần thêm một bước.

Hắn nhìn về phía cây trâm trên khay, trong lòng càng thỏa mãn. Cây trâm này, là hắn chọn.

Trái ngược với Thiệu Thanh Viễn, không nỡ nhất chính là Cố Đại Giang. Khi con gái lớn lên, lại cảm thấy xa ông thêm một bước.

Qua không lâu nữa, nói không chừng sẽ lập gia đình.

Vừa nghĩ đến đây, hắn liền nhịn không được hung hăng trừng Thiệu Thanh Viễn. Bắp cải nhà mình chính là bị con heo này ủi mất, tức giận, nhưng ông còn phải duy trì mỉm cười.

Dù sao cũng làm chủ nhân, ông còn phải nghênh đón khách.

Sáng sớm, Cố gia đã có rất nhiều người đến xem lễ.

Hơn phân nửa đều là người trong thôn, rất náo nhiệt, ngược lại làm cho Nhiếp Song và Bao Lăng Duyệt mở mang được không ít kiến thức.

Thì ra lễ cập kê trong thôn là như vậy?

Tần Văn Tranh gần đến giữa giờ mới tới, mang theo thê tử và nữ nhi cùng nhau bước vào trong cửa.

Nhiếp Song và Bao Lăng Duyệt đang đứng ở cửa nghe được tên Tần Văn Tranh đều sửng sốt một chút, cái tên này... sao lại có chút quen thuộc vậy?

Bình Luận (0)
Comment