Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 497 - Chương 497. Tin Tức Bất Ngờ

Chương 497. Tin Tức Bất Ngờ Chương 497. Tin Tức Bất Ngờ

Chương 497: Tin Tức Bất Ngờ

"Đúng vậy." Lan Hoa Nhi hơi ngại ngùng gật đầu một cái, theo lý thuyết nàng phải ở nhà chăm sóc cha mẹ chồng đấy.

Nhưng Khương Bảo kiên trì muốn dẫn nàng đi, đang trong thời kỳ tân hôn, hắn không muốn vợ chồng xa cách hai nơi, nếu như thế thì có khác gì không kết hôn?

Mặc dù cha mẹ của Khương Bảo có chút không vui, nhưng hiện tại người có tiền đồ nhất trong nhà chính là Khương Bảo, hơn nữa Khương Bảo nói chuyện êm tai, bằng lòng đưa thêm tiền trợ cấp tiêu dùng trong gia đình, cho nên cha mẹ hắn cũng không khăng khăng bắt buộc Lan Hoa Nhi phải ở nhà.

Chỉ có điều nếu Lan Hoa Nhi đi phủ thành, thế thì hai vợ chồng phải nhanh chóng sinh con.

Khương Bảo đồng ý ngay tức khắc, dù sao mục đích của hắn đã đạt được rồi.

Cố Vân Đông cười: "Nếu ngươi cũng đi phủ thành, vậy ngươi có muốn cân nhắc về việc đến Tân Minh Các làm nữ tiểu nhị không?"

Cô vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều yên tĩnh ngay lập tức, vô cùng khiếp sợ nhìn về phía Cố Vân Đông.

Tân Minh Các, cái tên này cũng không xa lạ gì với bọn họ, mặc dù chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, nhưng ai cũng biết đây là cửa hàng mà cô chủ hợp tác với người khác mở ở phủ thành, chuyên môn chiêu đãi khách nữ, chưởng quầy, đầu bếp, tiểu nhị trong đấy đều là nữ.

Hôm nay cô chủ lại muốn thuê Lan Hoa Nhi làm nữ tiểu nhị??

Cái này, cái này, cái này. . .

Lan Hoa Nhi kích động nói: "Ta, ta có thể đi thật không?"

"Đương nhiên có thể, ta đã sớm muốn tìm ngươi rồi. Nhưng mà lúc trước ngươi phải kết hôn, sau khi ngươi kết hôn ta cũng không xác định ngươi sẽ ở nhà hay đi phủ thành, cho nên vẫn không hỏi, hôm nay đã xác định được, đương nhiên phải hỏi xem ngươi có bằng lòng đi không."

"Bằng lòng, ta đương nhiên bằng lòng." Nếu nàng làm nữ tiểu nhị, nàng cũng có thể kiếm thêm nhiều bạc trắng rồi.

Hôm nay nàng đã có gia đình nhỏ của chính mình, về sau còn có con của nàng, nghe nói ở phủ thành thứ gì cũng đắt đỏ, nếu chỉ dựa vào một mình Khương Bảo, phải nuôi cả nàng và hài tử, còn phải trợ cấp tiền cho cha mẹ trong nhà, thế thì áp lực sẽ nhiều đến mức nào chứ?

Cho nên nàng đã nghĩ kỹ rồi, chờ lúc đến phủ thành, nàng sẽ làm nghề thêu hay may vá gì đó để phụ cấp chi tiêu trong nhà.

Tuy không nhiều lắm, ít nhất cũng có thể giúp Khương Bảo san sẻ một ít, trong tay có thêm tiền bạc sẽ không bị luống cuống quá mức.

Không ngờ được là, nàng còn chưa đi phủ thành, cô chủ đã cho nàng niềm vui bất ngờ lớn đến như thế.

Chỉ còn một điều là. . .

"Cô chủ, ta, ta có thể làm được không? Ta chưa biết cái gì hết, không chừng ta sẽ làm hỏng việc của cô chủ?"

"Không biết thì học, mọi người ai cũng từ không biết thành biết đấy." Cố Vân Đông cảm thấy Lan Hoa Nhi rất thông minh lanh lợi, chắc chắn nàng ấy sẽ làm tốt hơn nhiều so với Tiểu Di nào đó lúc trước: "Sau này ta sẽ dẫn ngươi gặp Tô Tinh, nàng ấy đã có kinh nghiệm, nếu ngươi có vấn đề gì không hiểu thì có thể hỏi nàng ấy cũng được."

"Dạ."

Chuyện được quyết định như thế, người Thạch gia đều rất vui mừng.

Khương Bảo dẫn Lan Hoa Nhi về nhà, nhưng hắn không đề cập chuyện này với cha mẹ. Đã nói sẽ đưa bao nhiêu tiền trợ cấp cho gia đình rồi, chẳng may bởi vì Lan Hoa Nhi có thêm tiền lương, huynh đệ trong nhà lại không vui, muốn hắn trợ cấp thêm một phần tiền nữa thì làm thế nào?

Khương Bảo đương nhiên có tính toán riêng của mình, bàn tính trong lòng hắn gảy lạch cạch không dứt đấy.

Mấy ngày kế tiếp, Thạch gia và Khương gia bắt đầu chuẩn bị cho việc đi phủ thành.

Vườn trái cây Thạch gia phụ trách, Cố Vân Đông đều giao cho hết việc quản lý cho Triệu Trụ, Triệu Trụ rất mừng rỡ, quản lý càng nhiều, cho thấy năng lực của hắn càng lớn.

Nhưng mà hắn cũng dần dần bắt đầu thả ra một phần công việc cho con trai quản lý rồi, hiện tại Cẩu Thặng ngày càng chăm chỉ hơn, quan hệ cha con của hai người so với trước kia càng ngày càng tốt, nút thắt ngày trước đã dần dần được cởi bỏ.

Năm ngày sau, Thạch gia và hai vợ chồng Khương Bảo bỏ hành lý vào xe ngựa, chuẩn bị đi đến phủ thành.

Cố Vân Đông muốn đi cùng, dù sao thì cuối năm nay cô vẫn chưa đi phủ thành mà sổ sách thì cần phải kiểm tra, tiền lì xì năm sau cũng phải phát, công việc gì cũng phải dặn dò rõ ràng.

Thế nhưng không ngờ khi bọn họ vừa mới chuẩn bị xuất phát, chợt nghe được một tin tức bất ngờ.

Vị cháu gái kia của nhà họ Thạch, Hà Tú, đính hôn rồi.

Hơn nữa nàng ta còn đính hôn với người ở thôn Vĩnh Phúc.

Người Thạch gia đều hơi ngạc nhiên về việc này, rốt cuộc thì Hà gia đang suy nghĩ gì vậy, hai nhà bên này vừa mới cãi nhau, trở mặt, Hà gia lại muốn cho con gái qua bên này? Đến cùng là dạng người nào mà có sức hấp dẫn lớn với Hà Tú như thế?

Sau khi Cố Vân Đông nghe ngóng sơ qua, biết được đáp án, sắc mặt của cô lập tức trở nên cổ quái.

Vậy mà lại là Lý gia.

Con trai của nhị phòng Lý gia.

Cố Vân Đông không có ấn tượng gì tốt với Lý gia, cô ghét nhất chính là đại phòng của Lý gia, nhị phòng tam phòng mặc dù nhắm mắt làm ngơ việc Thiệu Thanh Viễn chịu khổ cực khi còn bé, cũng hơi bất mãn với việc Lý lão gia tử 'Yêu thương' Thiệu Thanh Viễn, nhưng nhị phòng tam phòng cũng không bỏ đá xuống giếng, cho nên Cố Vân Đông chỉ xem bọn họ là người xa lạ mà thôi.

Từ sau lần đại náo Lý gia của cô và Thiệu Thanh Viễn lúc trước, đại phòng Lý gia hoàn toàn không dám ho he chút gì rồi, bọn hắn ở trong thôn giống như người tàng hình vậy, hoàn toàn chẳng dám lại gần Cố gia nữa.

Nghe nói đến bây giờ bọn hoắn còn không dám đi trên con đường mà cô tu sửa.

Thế này cũng rất tốt, chỉ có e ngại, bọn hắn mới có thể an phận thủ thường.

Về phần nhị phòng tam phòng, bởi vì không có ân oán lớn với Cố gia, tuy những người đó cũng hơi sợ, nhưng bọn họ càng muốn kiếm tiền, lần trước còn muốn đến làm cho nhà xưởng Cố gia, nhưng đã bị Đồng An loại bỏ từ vòng gửi xe rồi.

Thật không ngờ, con trai của nhị phòng, lại qua lại với Hà Tú của Hà gia.

Sau khi Hà Diệp nghe điều này xong chỉ khẽ thở dài: "Mà thôi, nàng ta đã không có quan hệ gì với chúng ta rồi, gả cho ai cũng không sao cả. Dù sao chúng ta cũng đi phủ thành, sau này cơ hội chạm mặt nàng ta cũng không nhiều."

Người Thạch gia đều gật đầu, Thung Tử thì cảm thấy hơi may mắn vì quyết định của bản thân, cũng may là hắn đưa cha mẹ đến phủ thành.

Bằng không thì với tính tình của cha mẹ hắn, không chừng còn bị Hà Tú tính kế.

Suy cho cùng thì nàng ta cũng to gan lớn mật, cả Dương thị cũng dám động.

Nếu là Hà Tú dám làm vậy, Thung Tử chắc chắn sẽ không để cho nàng ta gả vào thôn Vĩnh Phúc.

Cả đoàn người nhanh chóng ném việc của Hà Tú ra sau đầu, vô cùng náo nhiệt, hào hứng đi phủ thành.

Lúc đến phủ Tuyên Hòa, sắc trời đã tối, Cố Vân Đông để cho mọi người đến căn nhà nhị tiến nghỉ ngơi, ngày mai lại đến cửa hàng sắp xếp công việc.

Căn nhà nhị tiến không có ai ở, đã có không ít tro bụi.

Cũng may người của Thạch gia và Khương Bảo đều rất chịu khó, chỉ một lúc đã dọn dẹp sạch sẽ có thể ở rồi.

Cơm tối cũng dễ giải quyết, Thạch Đại Sơn đã mang rất nhiều đồ ăn hái được từ nhà, gói thành hai đống lớn, tùy tiện cầm vài món là có thể ăn một bữa no nê.

Hà Diệp và Lan Hoa Nhi vào phòng bếp bận rộn công việc, Cố Vân Đông tranh thủ lúc này, mang theo một cân đường trắng, hai món đồ hộp, vài ba món bánh ngọt điểm tâm, đi sang gõ cửa của nhà hàng xóm bên cạnh.

Nhà bên cạnh này có năm người, chủ nhà họ Uông, con trai trong gia đình đang đọc sách ở thư viện Thiên Hải, lại là người quen thuộc với Cố Đại Giang, hai người thường xuyên cùng thảo luận học vấn, thường xuyên cùng đi thư viện.

Lúc Cố gia quay về thôn Vĩnh Phúc, hai sân nhỏ không có người, liền nhờ người Uông gia hỗ trợ trông chừng một chút.

Hôm nay Cố Vân Đông đã trở về, đương nhiên phải đi cảm ơn.

Người Uông gia thấy cô mang mấy thứ tốt đến, liền vội vàng từ chối.

Cố Vân Đông nói: "Ta chỉ ở đây vài ngày rồi sẽ trở về, phòng ở còn phải tiếp tục nhờ các ngươi trông chừng, nếu các ngươi không thu, ta cũng không thể tiếp tục phiền toái các ngươi rồi."

Người của Uông gia không còn lời để nói, lúc này họ mới nhận những món đồ kia.

Chỉ là khi Cố Vân Đông muốn rời đi, mẹ Uông đột nhiên giữ cô lại, dáng vẻ thần bí.

Bình Luận (0)
Comment