Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 522 - Chương 522. Ta Trộm Lại Cho Hắn Xem

Chương 522. Ta Trộm Lại Cho Hắn Xem Chương 522. Ta Trộm Lại Cho Hắn Xem

Chương 522: Ta Trộm Lại Cho Hắn Xem

Thung Tử lại cười hề hề hai tiếng: "Chủ nhân, ngài quen biết nhiều người, ngài xem xem, có cô nương nào thích hợp với ta không."

“Ta nghĩ xem." Cố Vân Đông nhíu mày, làm như rất cẩn thận cân nhắc một hồi, một lát sau mạnh mẽ ngẩng đầu lên: "Đúng là thật sự có một cô nương không tệ.”

Mắt Thung Tử sáng lên, tự giác ngồi xuống ghế bên cạnh cô, ân cần bưng chén trà đưa cho cô: "Thật sự có sao? Là cô nương nhà nào vậy? Chủ nhân mau nói cho ta biết đi.”

Cố Vân Đông lần đầu tiên se duyên cho người ta, sợ nói không tốt làm hỏng chuyện của người ta, không hiểu sao còn có chút khẩn trương: "Muội muội nhà Tô Trường Thuận, ngươi đã gặp qua chưa?”

Thung Tử chớp chớp mắt, lại nháy mắt mấy cái, vẻ mặt mờ mịt: "Hắn có muội muội??”

Hắn chỉ gặp qua mẹ của Trường Thuận, còn muội muội... Đúng rồi, đúng rồi, hình như có nghe loáng thoáng Trường Thuận có nhắc tới nhà mình còn có một tiểu muội. Nhưng hắn chưa từng thấy qua, nghe qua tai rất nhanh đã vứt ra sau đầu, dù sao hắn cũng là một đại nam nhân, cũng không tiện đi hỏi nhiều về cô nương nhà người ta.

Cố Vân Đông: "..." Ngươi và hắn làm việc cùng nhau lâu như vậy, Lan Hoa Nhi và Tô Tinh làm việc lâu như vậy, thậm chí ngươi còn đến Tô gia hai lần, lại thật sự không biết Tô Trường Thuận có một muội muội sao???

Cố Vân Đông kinh ngạc đến ngây ngốc, những ngày này, trong đầu ngươi rốt cuộc là chứa cái gì? Chỉ có bạc và mục tiêu trở thành chưởng quầy sao?

Thung Tử cũng thông minh, lập tức phản ứng lại, hưng phấn hỏi: "Người mà chủ nhân muốn giới thiệu cho ta, chính là muội muội của Trường Thuận?”

"Đúng vậy." Cố Vân Đông liếc xéo hắn một cái, rất cạn lời nói: "Muội muội hắn tên là Tô Tinh, hiện giờ đang làm nữ tiểu nhị ở Tân Minh Các, coi như cũng có đề tài chung để tán gẫu với ngươi.”

"Đúng vậy." Thung Tử nghĩ đến muội muội mình và Khương Bảo, hai người này hình như mỗi ngày đều nói không hết chuyện.

Hắn lập tức có hứng thú, có thể vào Tân Minh Các làm nữ tiểu nhị, vậy khẳng định vừa thông minh lại còn xinh đẹp.

Nhưng...

"Chủ nhân, nhà Trường Thuận ở phủ thành, tuy rằng hiện tại ta đang làm tiểu nhị trong phủ thành, nhưng suy cho cùng ta cũng chỉ là người nông thôn, người ta có thể để ý ta sao?"

Ừm, đây là một vấn đề rất thực tế.

Cố Vân Đông nhướng mày, khoan hãy nói, mẹ Tô đã coi trọng ngươi rồi.

Nhưng không thể để cho hắn biết, bằng không cái đuôi của tiểu tử này có thể vểnh lên đến tận trời.

Cô sờ sờ cằm, nói: "Dù sao Tô gia cũng không giống kiểu người sẽ để ý những thứ như này, nhưng có một chuyện vẫn là muốn nói rõ với ngươi.”

Thung Tử thấy sắc mặt cô trong nháy mắt trở lên nghiêm túc, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh: "Chủ nhân nói đi.”

“Chuyện lúc trước Tô Trường Thuận bị người ta đổ oan, ngươi cũng biết chứ?”

"Biết." Nói đến đây, Thung Tử còn có chút phẫn nộ: "Trường Thuận chính là quá thành thật, nếu là ta, ta trực tiếp xông tới phá cửa nhà người ta rồi. Đổ oan ta trộm đồ, ta trộm cho ngươi xem.”

Cố Vân Đông che mặt, được được được, ngươi lợi hại.

Cô tiếp tục nói: "Tô Tinh đã từng đính hôn, nhưng nhà kia bởi vì chuyện Tô Trường Thuận là "trộm", sợ liên lụy thanh danh của mình nên đã từ hôn. Về chuyện này, ngươi có ý kiến gì không?”

Thung Tử gần như không cần nghĩ đã nói: "Ta thì có ý kiến gì? Đây rõ ràng là lỗi của đối phương, loại người này chỉ muốn danh lợi, chỉ biết xu nịnh, Tô muội muội rất may mắn vì không gả qua, bằng không cả đời này sẽ bị hủy.”

Cố Vân Đông hài lòng gật gật đầu, tiểu tử này tuy rằng hèn mọn bỉ ổi một chút, nhưng cũng không phải loại người cổ hủ.

Cô ngẩng đầu, nhìn về phía sau Thung Tử: "Ngươi nghe thấy rồi chứ?”

Thung Tử sửng sốt, dứt khoát xoay người lại, sau đó nhìn thấy Tô Trường Thuận đứng ở phía sau.

Thung Tử lập tức có chút xấu hổ, cái này, ở sau lưng ca ca người ta lại nghị luận về chuyện muội muội hắn, hình như có chút không tốt lắm thì phải?

Nhưng giờ phút này Tô Trường Thuận cũng rất ngượng ngùng, hắn cũng không phải cố ý nghe lén.

Chỉ là đột nhiên nghe được tên muội muội mình, có chút để ý, vừa lúc trong cửa hàng không có khách, hắn tới xem đã có chuyện gì xảy ra.

Không nghĩ tới vừa mới đứng ở phía sau, đã nghe được lời Thung Tử nói.

Trong lòng Tô Trường Thuận rất phức tạp.

Nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, chủ nhân muốn giới thiệu Thung Tử và muội muội kết thân??

Hắn bất ngờ ngẩng đầu nhìn về phía Cố Vân Đông: "Chủ nhân, muội muôi ta, con bé..."

"Tô Tinh tính tình vừa tốt vừa cần cù, Thung Tử cũng là một người thông minh lại biết bảo vệ gia đình, ngươi và hắn đã làm chung với nhau một thời gian, ngươi cảm thấy thế nào?"

Tô Trường Thuận cảm thấy... Thung Tử rất nghĩa khí, phẩm tính cũng tốt, là người đáng để phó thác suốt đời.

Nói như vậy, hình như muội muội gả cho hắn, cũng không tệ lắm.

Thung Tử thấy Tô Trường Thuận suy nghĩ nửa ngày không nói gì, có chút sốt ruột, lúc này ôm bả vai hắn nói: "Ngươi yên tâm, con người ta tuy những cái khác không được, nhưng tuyệt đối là người bảo vệ người của mình, muội muội ngươi gả cho ta, cam đoan sẽ không hối hận. "

Cố Vân Đông đỡ trán: "Ngươi chờ một chút, trước hết đừng nóng vội, về việc này, cũng không phải hai người các ngươi định đoạt. Ta nghĩ, ít ra ngươi và Tô Tình cũng phải gặp mặt một lần, nếu hai người đều cảm thấy đối phương không tệ, mới có thể ngồi xuống nói chuyện hôn sự này được chứ, đúng không?”

Tô Tinh còn chưa biết việc này, các ngươi có nói cũng vô ích.

Thung Tử vội vàng gật đầu: "Đúng đúng đúng, vậy chủ nhân, bây giờ chúng ta qua đó đi."

"Bây giờ??" Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, liếc hắn một cái: "Ngươi cứ ăn mặc như vậy đi xem mắt?”

Thung Tử cúi đầu nhìn một chút, hiện tại hắn mặc quần áo đồng phục được thống nhất trong cửa hàng, vừa rồi chuyển hàng hóa, trên quần áo còn có chút bẩn.

Hình như, quả thật không thích hợp nếu đi gặp cô nương người ta như vậy, không chừng nàng ấy còn tưởng rằng mình là một người lôi thôi, không sạch sẽ.

"Vậy, ta quay về nhờ Lan Hoa Nhi giúp ta làm quần áo mới, qua hai ngày nữa lại đi?"

Cố Vân Đông gật đầu, sau đó nhìn về phía Tô Trường Thuận: "Ngươi trở về cũng hỏi ý Tô Tinh một chút.” Dừng một chút, lại thêm một câu: " Nói trước mặt mẹ ngươi."

“Ta đã biết, chủ nhân."

Cố Vân Đông lại nhìn về phía Thung Tử, hắn vội vàng nói: "Cha mẹ ta bên kia cũng không có vấn đề gì, bọn họ nói, chỉ cần ta thấy vui là được, quay về bọn họ sẽ đến cầu hôn.”

Cố Vân Đông cũng không nói nhiều nữa, như vậy là ước định xong chuyện hai người sẽ gặp mặt ở cửa hàng này.

Đến lúc đó Tô Tinh có thể mượn cớ đến thăm Tô Trường Thuận, nói chuyện với Thung Tử một chút, nếu đôi bên đều hài lòng, về phần phía sau sẽ không có chuyện của Cố Vân Đông nữa.

Việc lớn đã xong, Cố Vân Đông thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên, việc làm mai mối cho người ta như vậy, thật quá khó khăn.

Cô đứng dậy: "Được rồi, các ngươi tiếp tục làm việc đi, ta đi tiệm thuốc xem một chút.”

Thung Tử vội vàng ân cần đưa cô ra cửa: "Chủ nhân, ngài đi từ từ, cẩn thận bậc thang này, trên mặt đất có nước đừng để bắn bẩn. "

Cố Vân Đông: "..." Cô hung hăng run người một cái, không cần nịnh nọt như vậy chứ?

Đồng Thủy Đào cũng chịu không nổi, vội vàng bước nhanh theo phía sau Cố Vân Đông.

Cửa hàng thuốc cách không xa, hai người đi qua hai đầu ngõ là đến.

Vừa vào cửa, vừa lúc Khương Bảo đang đứng ở phía sau quầy quầy nghiền thuốc, động tác thật cẩn thận.

Về phần A Trư, thì đang sửa sang lại tủ thuốc.

Bình Luận (0)
Comment