Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 532 - Chương 532. Chữ Thiệu

Chương 532. Chữ Thiệu Chương 532. Chữ Thiệu

Chương 532: Chữ Thiệu

Thiệu Thanh Viễn tiếp nhận, sờ sờ, đúng là chất liệu tốt, còn tốt hơn chất vải trên người bọn họ.

Hắn đưa khăn tay cho Cố Vân Đông, Cố Vân Đông giúp Thẩm Tư Điềm bán đồ thêu vài lần trong tiệm vải ở phủ thành, cũng đã gặp qua không ít chất liệu, nhưng cái này... Thật đúng là chưa từng thấy qua.

Chẳng lẽ, chất liệu này ngay cả phủ thành cũng không có?

Cố Vân Đông lật tay một cái, sau đó phát hiện một góc khăn tay thêu một chữ Thiệu.

Thiệu Thanh Viễn.

Cô khẽ nhíu mày, Cố Vân Đông nhớ rõ vị phu nhân đã qua đời ở Đào gia có họ Thiệu.

Quả nhiên, cái khăn này vẫn thuộc về Đào gia sao?

Cố Vân Đông có chút thất vọng, nhưng cô vẫn cất kỹ cái khăn tay.

Đỗ thị còn nói thêm hai câu: "Lúc trước ngươi được ôm về, quần áo trên người rất tinh tế, vừa nhìn đã biết là hài tử nhà giàu. Sắc mặt cũng tốt, nhà cũ của ngươi hẳn là không lo ăn không lo mặc."

Cố Vân Đông suy nghĩ một chút, hỏi: "Trên người Thiệu đại ca còn có thứ gì khác không? Hắn có ăn mặc gọn gàng không?"

Nếu Lý lão đầu vội vàng đổi quần áo cho Thiệu Thanh Viễn và Đào tam công tử, vậy ăn mặc sẽ có chút lộn xộn.

Chuyện quá mức xa xôi, Đỗ thị nhíu mày suy nghĩ một lát, mới tiếp tục nói: "Cũng không phải quá loạn, nhưng ngươi cũng biết, cha chồng ta là một nam nhân ôm hài tử vội vàng trở về, chắc chắn sẽ không quá chỉnh tề. Về phần trên người còn có thứ gì khác hay không, chắc là không có."

Cố Vân Đông thầm thở dài một hơi, xem ra cũng không có quá nhiều manh mối.

"Được, chúng ta đã biết. Cảm ơn ngươi đã đưa cho chúng ta khăn tay, không còn sớm nữa, chúng ta nên trở về rồi."

Đỗ thị há miệng, ngược lại còn muốn giữ bọn họ ở lại thêm một chút nữa.

Nhưng cũng biết điều này không thực tế, bởi vậy gật gật đầu: "Ta tiễn các ngươi ra ngoài."

Bà ta lại mở cửa đi ra. Bởi vì có Lý Đôn Tử ở ngoài nên không ai dám quang minh chính đại nghe lén.

Nhưng những người ở đây vẫn dựng thẳng lỗ tai, cố gắng nghe rốt cuộc bọn họ nói gì ở trong.

Đáng tiếc, thanh âm quá nhỏ, không nghe được chút gì.

Cố Vân Đông nhìn lướt qua một vòng, không thấy một nhà Lý lão đại.

Ngẫm lại cũng đúng, từ sau chuyện nào loạn lần trước, nhị phòng tam phòng Lý gia xem như đã cắt đứt quan hệ với đại phòng.

Lại nói lần này Lý Đôn Tử mời Thiệu Thanh Viễn tới, làm sao còn mời người đại phòng đến làm hắn khó chịu?

Cố Vân Đông lắc đầu, đi ra khỏi nhà chính.

Trần Lương đi tới hỏi: "Bây giờ trở về?"

“Ừm, sắc trời không còn sớm, còn phải trở về chuẩn bị. "

Chuẩn bị?

Trần Lương lập tức phản ứng lại, ngay sau đó ánh mắt sáng lên: "Có phải ngày mai bắt đầu phòng ngừa không?"

“Dạ." Thiệu Thanh Viễn gật đầu: "Trần bá nói trước với mọi người một tiếng đi, nhưng địa điểm..."

"Có có, trong thôn đã sớm thu dọn nhà thờ tổ, đến lúc đó có thể làm cho mọi người ở đó, có tổ tông phù hộ."

Thiệu Thanh Viễn nghe vậy liền yên tâm, hắn lại nói chuyện khác với Trần Lương, lúc này mới cùng Cố Vân Đông rời khỏi Lý gia.

Hắn vừa đi, người đang ăn tiệc nhao nhao đứng lên muốn đi theo ra ngoài.

"Sao cứ như vậy mà đi? Ta còn muốn hỏi về chuyện phòng ngừa."

Mắt thấy có người sắp ra ngoài, Trần Lương vội vàng ho nhẹ một tiếng, nói: "Đều an tĩnh một chút, ta có chuyện muốn nói."

Mọi người quay đầu nhìn về phía ông.

Trần Lương mở miệng: "Thanh Viễn nói, thôn Vĩnh Phúc chúng ta ngày mai sẽ bắt đầu tiến hành phòng ngừa. Địa điểm ở nhà tổ bên kia, sáng mai mọi người có thể đi xếp hàng."

Mọi người nghe vậy nhao nhao vui vẻ: "Giờ nào vậy? Hắn thực sự phòng ngừa cho chúng ta?"

Trần Lương gật đầu: "Giờ mão ngày mai." Dừng một chút, lại tiếp tục nói: "Ta biết mọi người đều có con cái thân nhân ở thôn khác, bọn họ cũng muốn sớm được phòng ngừa. Nhưng nhân thủ có hạn, dù sao cũng phải làm cho thôn chúng ta trước, cho nên tạm thời không được thông báo cho người của thôn khác tới, cho dù tới, cũng không được xếp hàng."

Mọi người nghe xong đều có chút thất vọng, nhưng ngẫm lại cũng đúng, thôn bọn họ còn có mấy trăm người, Thiệu Thanh Viễn người ta còn phải quay lại phủ thành.

Nếu những người thôn khác hoặc thậm chí là từ huyện thành đến, vậy thôn dân họ không chừng sẽ phải xếp hàng phía sau.

Trần Lương tiếp tục nói: "Còn có một chuyện ta phải nói rõ ràng với mọi người, Thanh Viễn chỉ có một mình, hắn không có khả năng làm cho mọi người. Cho nên người động thủ chính là mấy người Hùng đại phu, bọn họ đều được Thanh Viễn tự mình dạy."

Có người lập tức bất mãn: "Sao hắn không tự mình làm? Vậy nếu chúng ta ra ngoài..."

Trần Lương bất ngờ nhìn về phía người nọ, đột nhiên lạnh giọng nói: "Vậy ngươi nói xem, hắn làm cho ai? Cho ngươi? Hay cho ta? Chúng ta đều được hắn làm, vậy không phải những người khác đều bắt hắn làm? Một mình hắn có làm nổi không? Cho dù ở phủ thành, hắn cũng để cho những đại phu kia làm, sao khi đến thôn Vĩnh Phúc chúng ta, ngược lại còn phải lao tâm lao lực? Lần phòng ngừa này đã không tốn một đồng nào, nếu các ngươi còn không vui, vậy hãy tự mình đi huyện thành xếp hàng đi, được một tấc còn muốn tiến thêm một thước."

Người nọ nhất thời rụt cổ, không dám hé răng.

Những người khác tự nhiên cũng không dám nói gì nữa, nghĩ lại Trần Lương nói cũng đúng.

Nếu là trước kia, Thiệu Thanh Viễn còn không thèm quan tâm đến bọn hắn.

Bây giờ tự mình trở về không nói, còn ở thôn Vĩnh Phúc thêm mấy ngày.

Có hắn ở đó, bọn hắn cũng an tâm hơn nhiều.

Thấy mọi người hiểu rồi, Trần Lương mới thở ra một hơi, gật đầu nói: "Lát nữa các ngươi ăn xong rượu mừng, trở về hãy nói với hàng xóm kế bên không tới ăn tiệc, để mọi người sáng sớm đến nhà tổ bên kia, nghe thấy không?"

“Biết rồi, trưởng thôn."

Nhận được tin tức xác thực, mọi người rốt cuộc yên lòng, bắt đầu an tâm hưởng thụ rượu thịt.

Đại khái người duy nhất không vui, chính là tân nương tử Hà Tú, vừa nghe xong toàn bộ chuyện bên ngoài.

Hai người này có bị bệnh không? Ngày đại hỉ của người ta lại đến đây làm loạn.

Hiện tại tốt rồi đi, bọn họ vừa đi, những người này ăn xong rượu mừng cũng trở về nghỉ ngơi, ngay cả động phòng cũng không náo loạn.

Nàng ta thành thân, một chút cũng không náo nhiệt.

Nhưng nhị phòng Lý gia cũng chỉ có một mình nàng ta bất mãn, những người khác đều cảm thấy rất tốt, còn nghĩ ngày mai bọn họ cũng muốn đi phòng bệnh đậu mùa, nên đã nghỉ ngơi sớm.

Bởi vậy sáng sớm hôm sau, lúc Hà Tú chuẩn bị dậy kính trà cho cha mẹ chồng, trong nhà đã không còn ai, toàn bộ đều đã chạy đến nhà tổ bên kia chờ.

Hôm nay vừa mới sáng, cửa nhà tổ đã chật ních người.

Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn lại không quá gấp gáp, tuy rằng cũng dậy sớm, nhưng an an ổn ổn ngồi ở phòng khách ăn điểm tâm.

Rồi lại đến phòng Vân Thư kiểm tra cho hai đứa nhóc.

Hôm qua bọn họ đến Lý gia trễ, thứ nhất quả thật là muốn chờ Lý gia bái đường xong, thứ hai, chính là phải phòng ngừa cho Vân Thư Nguyên Trí trước đã.

Bình Luận (0)
Comment