Chương 543: Trương Gia Tính Toán Thật Tốt.
Liễu lão gia sững sờ, nhíu mày: “Nàng ta cố ý muốn làm cho Cố Vân Đông mất mặt sao?”
Biết rõ Cố Vân Đông không xuất thân từ nhà cao cửa rộng, nhưng lại luôn cố ý đề cập đến chuyện Cố gia ở thành Bắc, giống như đang chờ Cố Vân Đông chính miệng thừa nhận mình là cô nương đến từ nông thôn vậy.
Cố Vân Đông nói: "Những việc này kỳ thật không sao cả, có lẽ nàng ta đã hiểu lầm quan hệ giữa cháu và Liễu Duy, có chút lòng hư vinh, muốn lên mặt với cháu. Người không ai mười phân vẹn mười, có chút lòng dạ nhỏ nhen cũng không có việc gì lớn."
Lúc ấy Cố Vân Đông thật sự không cảm thấy gì, cho dù vào thời điểm dùng bữa, Trương Kiều cũng nhiệt tình giới thiệu đủ loại món ngon mỹ vị. Nàng ta cho rằng Cố Vân Đông chỉ là nha đầu thiếu kiến thức ở nông thôn, tuy nhiên hành vi của nàng ta cũng không đến mức quá rõ ràng.
Ít nhất lúc ấy, Liễu Yên ngồi cùng bàn, cũng chỉ cảm thán nàng ta quá nhiệt tình mà thôi.
Cho đến khi, cô gặp được Trương Hào.
"Gặp Trương Hào thì sao?" Liễu Yên vẫn luôn cảm thấy chỉ số thông minh của mình rất cao, người khác cũng khen nàng thông minh nhưng lúc này khi nàng nghe Cố Vân Đông nói xong, nàng mới phát hiện rõ ràng bản thân đã không hề để ý đến những chi tiết này.
Cố Vân Đông nói đến Trương Hào, cô lại cười nhạo một tiếng: "Trương Kiều muốn tác hợp cháu và Trương Hào."
"Muội vừa nói cái gì?" Thiệu Thanh Viễn vẫn luôn im lặng, nhíu mày đầu tiên.
Liễu Duy cũng khiếp sợ, sau khi nghe xong hắn liền yên lặng thu nhỏ sự hiện hữu của bản thân, tránh cho Thiệu Thanh Viễn trút giận lên đầu của hắn.
"Tại sao nàng ta lại muốn tác hợp ngươi và Trương thiếu gia?" Liễu Yên cảm thấy hơi kỳ lạ: "Nếu như nàng ta thật sự xem thường thân phận của ngươi, vì sao lại. . ."
"Đại khái là vì đường trắng, hơn nữa nàng ta cũng không muốn Trương Hào lấy ta làm chính thất phu nhân, chỉ là thiếp mà thôi. Một thân phận thiếp thị đổi lấy việc mua bán đường trắng, nhà bọn hắn cũng không lỗ ah."
Trương gia buôn bán bánh ngọt, cần dùng nhiều đường trắng, nhưng Cố Ký vẫn luôn giới hạn mua năm cân mỗi lần mà thôi, làm sao có thể thỏa mãn khẩu vị của bọn hắn được?
Nhưng người có uy tín danh vọng ở khắp huyện Phượng Khai này đều biết, đường trắng của Cố gia đã dâng lên cho Hoàng Thượng, có ý chỉ của Hoàng Thượng ở đó, cho nên toàn bộ huyện thành này cũng không ai dám đánh chủ ý với đường trắng.
Nhưng điều này không có nghĩa là không thể đánh chủ ý lên Cố Vân Đông, hiện giờ ngoại trừ triều đình cũng chỉ có Cố gia là có thể buôn bán đường trắng.
Chỉ cần Cố Vân Đông trở thành người Trương gia, việc mua bán đường trắng kia đương nhiên cũng thuộc về Trương gia rồi.
Trương gia này, tính toán thật tốt.
Hơn nữa hai kẻ lén lút bàn tán kia còn cố ý nói đến việc thiếu phu nhân không còn sống được thêm vài tháng nữa, với ý muốn thúc ép Cố Vân Đông, làm cho cô biết rõ, muốn gả vào Trương phủ, trở thành thiếu phu nhân của Trương phủ, tốt nhất phải mau chóng trở thành thiếp của thiếu gia.
Cố Vân Đông không còn gì để nói, Trương gia dựa vào cái gì mà chắc chắn rằng cô sẽ vừa ý Trương Hào thế?
Chỉ bằng hắn là đại thiếu gia của Trương phủ sao?
Liễu lão gia càng nghe lông mày càng nhíu chặt, năng lực kinh doanh của Trương lão gia cũng thường thường thôi, cũng có chút bệnh vặt, nhưng với tư cách thông gia thì không có vấn đề gì lớn.
Nhưng mà con trai con gái của lão ta. . . .
Nhất là Trương Kiều, có chút tâm tư có chút thủ đoạn cũng không có vấn đề gì, ông không quan tâm.
Cũng không thể quá mức đến thế được, Liễu Duy đã không biết điều rồi, lấy vợ cho dù không thông minh hơn người, nhưng làm việc cũng nên có chừng mực mới được.
Trương Kiều đã biết nhà Cố Vân Đông buôn bán đường trắng, chắc chắn cũng biết rõ con bé đã đính hôn.
Trương Kiều vậy mà lại tác hợp một cô nương đã đính hôn cho anh trai của mình làm thiếp?? Còn xem chị dâu của mình là bàn đạp, quả thật hết nói nổi.
Huống chi, quan hệ giữa Cố Vân Đông và Liễu gia, người sáng suốt cũng nhìn ra được, Trương Kiều lại hết lần này tới lần khác đi đắc tội với người, loại người này chẳng những không thể trợ giúp gì cho Liễu Duy, mà còn có thể gây cản trở.
Cố Vân Đông thấy Liễu lão gia đã có quyết định trong lòng rồi, nhưng cô vẫn nói thêm một câu: "Chi bằng Liễu bá phụ lại tốn thêm một ít thời gian, nghe ngóng thêm một chút về tính tình của Trương Kiều và ý định của Trương gia?" Cố Vân Đông vẫn rất để ý đến biểu cảm của Đào Yển khi hắn hỏi về Trương gia đấy.
Liễu lão gia gật đầu, trong lòng ông cũng nghĩ như thế.
Liễu Duy nghe xong rất vui mừng, nghe ý tứ của cha hắn, hôn sự giữa hắn và Trương Kiều xem như không còn phần sau rồi đúng không?
Nhưng mà, trước lúc Liễu lão gia nghe ngóng ra kết quả, việc hôn nhân này vẫn phải tiếp tục đấy.
Cũng chẳng ai ngờ được rằng, hơn một tháng trôi qua, kết quả Liễu lão gia điều tra được thật khiến cho người khác phải khiếp sợ.
Trương Kiều chẳng những không đáng tin cậy, tính tình của nàng ta không chỉ hung hãn, mà phải gọi là ác độc.
Tại sao thiếu phu nhân của Trương gia triền miên trên giường bệnh, bởi vì Trương Kiều đã hạ độc nàng ấy.
Mà nguyên nhân, lại là vì Trương Kiều và Trương Hào đã có mờ ám, làm loạn cương thường.
Tin tức này thật lớn, thời điểm mà Liễu lão gia biết được suýt chút nữa không thở nổi, ngón tay của ông cũng run rẩy.
Trương gia, Trương gia vậy mà lại muốn lấy một thứ rác rưởi thế này đưa cho Liễu gia nhà ông, muốn nàng ta trở thành thê tử của con trai bảo bối của ông ??
Liễu lão gia giận đến độ toàn thân phát run, nhưng ông vẫn tiếp tục điều tra thêm.
Quả nhiên, Trương Kiều vốn cũng không phải là con gái của Trương gia, nàng ta là con rơi ở bên ngoài của huynh trưởng Trương phu nhân, bởi vì sợ hãi cọp cái trong nhà phát hiện, cho nên mới nói dối là con gái của Trương phu nhân, ông ta lại cho Trương lão gia một ít chỗ tốt, từ nhỏ Trương Kiều đã được nuôi ở Trương gia.
Mãi cho đến khi tư tình giữa Trương Kiều và Trương Hào bị lôi ra ngoài ánh sáng, Trương lão gia và Trương phu nhân mới gấp không chờ đợi được muốn định ra một mối hôn sự cho Trương Kiều.
Ngay từ đầu, đương nhiên Trương Kiều không muốn, nàng ta muốn công khai thân phận sau đó quang minh chính đại gả cho Trương Hào.
Nhưng nàng ta nghĩ thật đẹp, làm gì có chuyện vợ chồng Trương lão gia đồng ý.
Nàng ta chỉ là một đứa con rơi mà thôi, không nói đến việc công khai thân phận thế này sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào đối với huynh trưởng Trương phu nhân, chỉ nói đến việc Trương Hào cũng đã có một vị chính thê, thân phận của Trương Kiều như thế, tối đa chỉ có thể làm thiếp.
Nhưng Trương Kiều không cam lòng, vì vậy nàng ta hạ độc Trương thiếu phu nhân.
Sau đó Trương lão gia biết được, suýt chút nữa đã đánh chết nàng ta, cũng may Trương phu nhân vẫn nhớ nàng ta là cháu gái mình, lại được bà ta nuôi từ nhỏ đến lớn, nên kịp thời cản lại.
Nhưng sau việc này, bất luận như thế nào Trương Kiều cũng không thể ở lại Trương gia được rồi.
Trương Kiều cũng biết, sau khi việc kia bại lộ nàng ta chỉ có thể gả ra ngoài. Hiện giờ Trương lão gia còn nghe một lời nói của Trương phu nhân, chọn cho nàng ta một hôn sự tốt.
Nếu chờ đến ngày ông ta không còn kiên nhẫn, chỉ sợ sẽ tùy tiện đưa nàng ta cho một lão già làm thiếp.
Trương Kiều dưới sự khuyên nhủ của Trương phu nhân, trấn an của Trương Hào, cuối cùng nàng ta cũng đồng ý việc lập gia đình.
Dù sao thì nàng ta cũng không thể trở thành vợ chồng với Trương Hào, nhưng nếu tình cảm cho nhau đã lâu bền, tình cảm sao có thể sớm nở tối tàn được?
Đợi đến lúc nàng ta gả vào một gia đình giàu có rồi, khi ấy nàng ta lại sinh con cho Trương Hào, cho đứa trẻ này kế thừa tất cả tài sản của gia đình kia, thế chẳng phải là một mũi tên trúng hai con nhạn hay sao?
Mà điều làm cho Liễu lão gia càng không thể chấp nhận được chính là, lựa chọn ban đầu của Trương lão gia là Đào Yển của Đào gia.
Tam thiếu gia của Đào gia, tuy là công tử con vợ cả ở Đào gia.
Nhưng Liễu lão gia cũng biết một ít chuyện lông gà vỏ tỏi từ thời xa xưa ở Đào gia, ông biết rõ Đào Yển bị Đào gia chán ghét, vứt bỏ.
Ít nhất thì trong lòng Liễu lão gia, Đào Yển sao có thể tôn quý như Liễu Duy nhà ông.
Hắn là con trai cả của Liễu lão gia, tuy không đàng hoàng nhưng từ trước đến nay vẫn được sủng ái, vẫn bình an lớn lên ở Liễu gia, có thể văn có thể võ, kết giao bằng hữu rộng lớn, cũng không gây ra sai lầm gì lớn.
Nhưng Đào Yển không muốn Trương Kiều, lại còn gấp không chờ nổi đính hôn với người khác.
Liễu lão gia suýt chút nữa là phun một ngụm máu ra ngoài, đây là nghiệp do chính bản thân ông tạo nên. Bởi vì tiêu chuẩn về con dâu của ông không biết đã bị kẻ nào tiết lộ, trong huyện thành này có không ít người biết rõ ông muốn tìm một người con dâu mạnh mẽ một chút, có thể áp chế được con trai của mình.
Cho nên, Trương Kiều làm y như cái thiết lập nhân vật con dâu mà Liễu lão gia mong muốn này.