Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 583 - Chương 583. Bạc Đã Đủ

Chương 583. Bạc Đã Đủ Chương 583. Bạc Đã Đủ

Chương 583: Bạc Đã Đủ

Cố Tiểu Khê suy nghĩ một lát mới nhớ tới chính sự là cái gì, vội vàng gật đầu, nói với Thường Nha Nha: "Nha Nha nàng nướng thêm mấy cái, trên đường còn phải ăn, ta đi tìm Thường tộc trưởng bán căn nhà này, buổi chiều chúng ta khởi hành về nhà."

“Dạ, chàng cứ bận rộn đi."

Cố Tiểu Khê đi ra với Cố Vân Đông, Cố Vân Đông bị ý xuân nhộn nhạo trên mặt hắn làm cho mù mắt, vội vàng chạy đến bên cạnh Thiệu Thanh Viễn.

Ba người đi đến nhà Thường tộc trưởng, nói hắn định giá căn nhà Cố Tiểu Khê.

Cuối cùng Thường tộc trưởng lấy danh nghĩa người trong tộc, dùng sáu lượng bạc mua nhà Cố Tiểu Khê.

Căn nhà kia của Cố Tiểu Khê không lớn, hơn nữa lại bán gấp, vị trí cũng không quá tốt, cho nên dùng sáu lượng bạc mua là được.

Kỳ thật nếu không phải có hai người Cố Vân Đông, Thường tộc trưởng còn có thể đè giá cả xuống nữa.

Ký xong khế thư với Thường tộc trưởng, sau khi cầm bạc, ba người mới trở về.

Về đến nhà, Thường Nha Nha đã nấu cháo, bánh xèo xong.

Bốn người ăn cơm xong, Cố Vân Đông đưa ngân phiếu năm mươi lượng kia cho Cố Tiểu Khê, cũng nói lại chuyện đã gặp phải Khâu thiếu gia trên đường.

Cố Tiểu Khê sợ ngây người, không dám tin nhìn bạc kia: "Lại có bạc?" Gần đây hắn có vượng quá không? Sao chuyện tốt gì cũng đến phiên hắn?

Cháu gái còn sống, ca ca tỷ tỷ cũng ở nhà chờ mình, Chu gia bồi thường năm mươi lượng, hắn còn cưới thê tử hợp tâm ý, hôm nay, lại có bạc??

Cố Tiểu Khê không khỏi ngẩng đầu nhìn trời, sao lại cảm giác trên trời đột nhiên rớt xuống một cái bánh lớn?

Thường Nha Nha cũng khiếp sợ, cảm giác mình giống như nằm mơ.

Cố Vân Đông nhét ngân phiếu cho hắn: "Được rồi nhanh chóng cất kỹ, trở về thôn Vĩnh Phúc, thúc còn phải xây nhà, bày rượu mời khách, còn phải mua ruộng mua đất, hoặc làm chút buôn bán nhỏ cần vốn. Một trăm lượng này, nói không chừng còn chưa đủ dùng."

Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt: "Sao có thể không đủ dùng? Đây chính là một trăm lượng đấy, đủ rồi."

Thiệu Thanh Viễn bĩu môi, chỉ mong sau khi thúc đến thôn Vĩnh Phúc rồi còn có thể nghĩ như vậy.

Cố Vân Đông nhanh chóng bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Hành lý của Cố Tiểu Khê và Thường Nha Nha cũng không nhiều, Cố Tiểu Khê thật sự chỉ có hai bộ quần áo đổi tới đổi lui. Cố Vân Đông nhìn hai bộ quần áo đầy mảnh vá này, trong lòng lại hung hăng mắng Hồng Tiểu Ny một trận, thuận tiện hận rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn Cố Tiểu Khê một cái.

Rương hồi môn của Thường Nha Nha đã chuyển tới đây, đồ đạc của nàng cũng ít, nhét vào trong rương cũng chỉ được một nửa mà thôi.

Đợi đến khi đồ đạc đã chuyển hết lên xe ngựa, Cố Tiểu Khê nhìn thoáng qua căn nhà, rồi khóa cửa lại, đưa chìa khóa cho Thường tộc trưởng.

Khi xe ngựa của họ rời đi, mọi người trong thôn Đại Thạch đều biết.

Không ít người đi ra xem, thấy Thường Nha Nha cũng ở đây, mọi người mới phản ứng lại, nàng và Cố Tiểu Khê, thế nhưng lại thành thân?

Mợ Chu cũng ở trong đám người, nhìn Thường Nha Nha mặc một bộ quần áo mới, sắc mặt hồng hào, trong lòng liền tức giận, sau khi trở về lại không nhịn được mà đi tìm Hồng Tiểu Ny gây chuyện.

"Ngươi không biết, Cố Tiểu Khê đối xử rất tốt với Thường Nha Nha, lên xe ngựa cũng phải đỡ. Bọn họ đều mặc quần áo mới, sau này nha, có một cháu rể làm quan lớn, Cố Tiểu Khê chắc chắn sẽ phát đạt. Thường Nha Nha cũng nước lên thì thuyền cao, về sau bên người nói không chừng còn có hạ nhân hầu hạ."

Hồng Tiểu Ny nghe mợ Chu nói, thiếu chút nữa muốn phát điên.

Sao có thể như vậy được? Làm sao có thể được? Cố Tiểu Khê vừa mới bỏ nàng ta, vậy mà lại cưới Thường Nha Nha, sao hắn dám?

Rõ ràng nàng ta mới là thê tử của hắn, rõ ràng nàng ta mới nên đi theo hưởng thụ vinh hoa phú quý, nàng ta mới nên có hạ nhân hầu hạ.

Dựa vào cái gì mà cho Thường Nha Nha, dựa vào cái gì?

Hồng Tiểu Ny nhìn tay mình, chậm rãi lại cười.

Đúng rồi, là nàng ta tự mình đẩy phần phú quý này ra. Vì sao nàng ta không chậm vài ngày rồi lại hành động, chỉ thiếu mấy ngày như vậy, cháu rể của Cố Tiểu Khê đã tới, bọn họ sẽ phát đạt rồi! !

Mợ Chu ở bên ngoài nghe thấy tiếng cười của nàng ta, lập tức cảm thấy sợ hãi, vội vàng run rẩy, đi làm việc.

Bốn người Cố Vân Đông đã đến huyện Hợp Viễn, bọn họ mua một chút đồ ở huyện thành, thanh toán bạc cho xa phu kia, lúc này mới một lần nữa khởi hành.

Thiệu Thanh Viễn đánh xe, Cố Tiểu Khê cũng tầm tuổi hắn, lại là một nam tử, tất nhiên muốn thử một chút.

Cho nên hắn trực tiếp ngồi lên càng xe, đi theo Thiệu Thanh Viễn vừa nói chuyện vừa học.

Trong xe ngựa cũng chỉ có Cố Vân Đông và Thường Nha Nha, Thường Nha Nha còn có chút ngượng ngùng, lại có chút khẩn trương.

Nàng nghĩ đến một đêm trước khi thành thân, vợ của thường tộc trưởng đã nói với mình chuyện mẹ chồng nàng dâu ở chung, nên không nhịn được nhỏ giọng nói với Cố Vân Đông: "Vân, Vân Đông, ngươi có thể nói cho ta biết, chuyện của cha mẹ ngươi không?"

Về người Cố gia, Thường Nha Nha biết không nhiều lắm, dù sao cũng chưa có nhiều thời gian nói chuyện phiếm với Cố Tiểu Khê.

Nàng chỉ biết Cố Tiểu Khê có ca ca tỷ tỷ, lúc trước chạy nạn đã thất lạc.

Ca ca chính là cha của Cố Vân Đông, là người đọc sách, rất lợi hại, khiến Cố Tiểu Khê sùng bái, chị dâu mấy năm trước đụng phải đầu, hiện giờ tính tình giống như đứa trẻ vậy.

Còn có vợ chồng Cố Đại Phượng đều là người dễ ở chung.

Những chuyện khác, Thường Nha Nha không biết, nhất là về cha mẹ Cố Tiểu Khê, hắn cũng chưa từng nhắc tới.

Cố Vân Đông suy nghĩ một chút, nói: "Vậy ta nói lại cho tiểu thẩm từ đầu, kỳ thật cha ta đại cô và tiểu thúc có quan hệ cùng cha khác mẹ, vốn Cố gia..."

Cố Vân Đông không mang theo thiên vị mà nói lại chuyện của Cố gia một lần, nếu Thường Nha Nha gả cho tiểu thúc, những bối cảnh này cũng phải hiểu rõ.

Thường Nha Nha nghe rất chuyên tâm, nghe được Cố Tiểu Khê không được mẹ quan tâm, bị hai anh ruột bắt nạt, đã rất đau lòng.

Rốt cuộc, nàng cũng hiểu rõ vì sao hắn không đề cập đến cha mẹ mình, cũng không về quê.

Thường Nha Nha không hiểu sao thở phào nhẹ nhõm, Triệu thị không dễ ở chung, nếu có mẹ chồng như vậy, cuộc sống sau này của nàng, sợ là cũng không dễ chịu. Hiện giờ cách mẹ chồng xa như vậy, cũng không qua lại, trong nhà do chính nàng làm chủ, cuộc sống chắc chắn sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

Hơn nữa ca tẩu và đại cô đều là người hiểu lý lẽ, Thường Nha Nha cảm thấy, mình may mắn hơn những cô nương khác nhiều.

Nhưng nàng vẫn khẩn trương, dù sao mình và Tiểu Khê thành thân, cũng không hỏi qua ý kiến của ca tỷ, rất sợ bọn họ thấy mình sẽ không hài lòng.

Thường Nha Nha cứ một đường thấp thỏm, chậm rãi đến gần phủ Tuyên Hòa.

Bình Luận (0)
Comment