Chương 586: Lựa chọn chính xác nhất
Thường Nha Nha ngẩn người, nàng không dám tin ngẩng đầu nhìn về phía Cố Đại Phượng.
Sau khi nàng và Cố Tiểu Khê cự tuyệt đề nghị muốn bày tiệc rượu của Thường tộc trưởng, cũng chưa từng nghĩ tới ngày bản thân sẽ mặc áo cưới.
Không ngờ, chị chồng lại. . . chủ động nói đến điều này.
Thường Nha Nha nhìn về phía Cố Tiểu Khê, thấy hắn gật đầu ngay lập tức: "Đệ cũng nghĩ như thế, đệ cũng muốn bày tiệc rượu, để đại tỷ và đại ca chứng kiến chúng ta thành thân."
Không có sự chứng kiến và chúc phúc của thân nhân, hôn lễ này không trọn vẹn rồi.
Thường Nha Nha mím môi, hơi cúi đầu xuống, một lát sau, khóe miệng của nàng khẽ cong lên.
Cố Đại Giang lại liếc nhìn Thiệu Thanh Viễn, làm lưng hắn cứng đờ.
Hôm nay, tần suất nhạc phụ tương lai nhìn hắn hơi cao nha.
Ai ngờ Cố Đại Giang lại nói: "Cuối tháng tám này có một ngày tốt, ta đã tìm người tính thử, hôm ấy là thời gian tốt, thích hợp để kết hôn nhất trong năm nay, bày tiệc rượu vào lúc này, cả đời tân lang tân nương sẽ hòa thuận mỹ mãn. Ta vốn muốn để Vân Đông kết hôn vào ngày ấy, nhưng mà đệ là tiểu thúc của con bé, lại có hôn thư rồi, không bằng hai người kết hôn trước, sang năm lại chọn thêm một ngày cho bọn nhỏ . . ."
Sang năm lại chọn à? Kiên quyết không được! !
Thiệu Thanh Viễn vội mở miệng nói: "Cháu thấy hay là kết hôn chung một ngày luôn đi, cùng làm cho náo nhiệt. Tiểu thúc vừa mới tới phủ Tuyên Hòa không lâu, cũng không quen nhiều người, một mình bày tiệc rượu không khỏi có chút quạnh quẽ, không bằng bày tiệc lớn một chút. Tuy bối phận của tiểu thúc lớn, nhưng tuổi tác cũng xấp xỉ với cháu, hai đôi tân lang tân nương bái đường cùng một lúc, đến khi ấy chẳng phải sẽ thành một câu chuyện đẹp sao?"
Cố Đại Giang cười như không cười nhìn Thiệu Thanh Viễn một cái: "Hiếm khi thấy ngươi nói một hơi nhiều như vậy."
Nhưng Cố Đại Giang cũng không phản bác, có vẻ đã đồng ý.
Mọi việc cứ như vậy được quyết định rồi, Thiệu Thanh Viễn khẽ thở phào một hơi, rồi không nhịn được, mỉm cười.
Không ngờ hắn và Vân Đông đi một chuyến đến thôn Đại Thạch, Cố thúc đã chọn ngày lành tháng tốt rồi.
Hiện tại đã là tháng năm, từ đây đến cuối tháng tám còn có ba bốn tháng, lúc ấy thời tiết cũng bắt đầu mát mẻ rồi, không còn khó chịu nữa.
"Được rồi, thời gian không còn sớm, đi nghỉ ngơi trước, có chuyện gì sau này lại nói tiếp."
Cố Đại Giang vội vàng giục mọi người nghỉ ngơi, hôm nay đã muộn, mọi người đều ngủ lại căn nhà nhị tiến, chen chúc một chút vẫn có thể ở đấy.
Cố Vân Đông nhận ra rằng căn nhà này vẫn quá nhỏ.
Cố Tiểu Khê và Thường Nha Nha ở một phòng, cho dù đã đi suốt một ngày, thế nhưng hiện tại Thường Nha Nha vẫn chưa buồn ngủ.
Sau một lúc lâu, nàng nắm tay của Cố Tiểu Khê, đột nhiên nhỏ giọng nói: "Ca ca tỷ tỷ của chàng đều rất tốt, về sau, ta sẽ hòa thuận với bọn họ."
Đáp lại nàng, là tiếng hít thở nhẹ nhàng của Cố Tiểu Khê.
Thường Nha Nha nghiêng đầu sang nhìn hắn, lại nhích đầu gần hơn một chút. Cố Tiểu Khê theo bản năng ôm chặt lấy nàng, đắp chăn cho nàng.
Rất lâu sau, trong phòng lại lần nữa vang lên giọng nói trầm thấp: "Gả cho chàng, có lẽ là lựa chọn chính xác nhất đời này của ta."
Bởi vì ngày hôm trước mọi người nói chuyện quá trễ, cho nên ngày hôm sau, khi tỉnh dậy đã là lúc mặt trời lên cao rồi.
Cố Vân Đông còn phải đi tìm Kha biểu cô, thuận tiện dắt theo tiểu cô nương Khả Khả, về phần Vân Thư và Nguyên Trí, cả hai muốn đến thư viện Thiên Hải nghe giảng, nghe nói hôm nay có một vị tiên sinh rất nổi tiếng đến.
Vất vả lắm hai cậu nhóc Vân Thư mới có cơ hội nghe giảng, không thể bỏ qua được.
Trước khi đi Cố Vân Đông còn hỏi hai người Cố Tiểu Khê: "Hai người có muốn đi ra ngoài đi dạo không?"
Cố Tiểu Khê nghĩ nghĩ: "Đi."
Vì thế Cố Vân Đông dẫn cả hai lên xe ngựa, ai ngờ khi xe ngựa vừa chạy ra đầu ngõ, lại có thêm một người chui vào.
Cố Vân Đông không còn gì để nói nhìn về phía Thiệu Thanh Viễn: "Huynh không cần báo cáo với Đái tri phủ à?"
"Không gấp, một ngày hai ngày này cũng không khác gì, ta thuận tiện hỏi Kha biểu cô về tình huống kinh thành bên kia."
Đoàn người đi đến nhà Kha biểu cô, ai ngờ bà ấy lại không có ở nhà, hàng xóm nói bà đã đến Tân Minh Các.
Cố Vân Đông không ngờ Kha biểu cô lại chuyên nghiệp như vậy, vừa mới trở về, ngày hôm sau không ở nhà nghỉ ngơi đã chạy đi làm.
Xe ngựa chỉ có thể thay đổi phương hướng chạy đến Tân Minh Các, chỉ có điều khi đi được nửa đường, Cố Vân Đông lại đuổi Thiệu Thanh Viễn và Cố Tiểu Khê xuống xe.
Cố Tiểu Khê ngây ra: "Tại sao ta phải xuống xe? Tân Minh Các gì đấy, ta không thể vào sao?"
"Tân Minh Các chỉ chiêu đãi khách nữ, thúc là đại nam nhân, bước vào làm kinh động mấy người khách nữ kia thì sao?"
Cố Tiểu Khê trừng to mắt: "Còn có trà lâu kiểu này à?"
Cố Vân Đông gật đầu: "Vậy để Thiệu đại ca dẫn thúc đi dạo nơi khác, cháu và tiểu thẩm qua bên kia xem, lát sau sẽ đến tửu lâu Cẩm Tú ăn cơm."
Nói xong, cô nói Lữ Thắng đánh xe đi, chỉ để lại Cố Tiểu Khê và Thiệu Thanh Viễn hai mặt nhìn nhau.
Hai người đứng ở bên đường rất lâu, sau đấy Cố Tiểu Khê mới mở miệng nói: "Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?"
Thiệu Thanh Viễn suy nghĩ, lại tiếp tục suy nghĩ, rồi nói: "Tửu lâu Cẩm Tú."
Cố Tiểu Khê: ". . ." Đây không phải là nơi tập hợp cuối cùng để ăn cơm sao?
Thiệu Thanh Viễn đã dẫn đầu đi về phía tửu lâu Cẩm Tú rồi, để hắn dẫn theo một đại nam nhân đi dạo phố? ? ? Được rồi, đến tửu lâu nghe kể chuyện thôi.
Nghe nói tửu lâu Cẩm Tú gần đây có thuyết thư tiên sinh mới, bắt đầu kể về phương pháp phòng ngừa bệnh đậu mùa.
Cũng kỳ quái, chuyện này đã qua mấy tháng rồi, sao hiện tại vẫn còn nóng hổi như thế?
Cố Vân Đông còn không biết việc hai người Thiệu Thanh Viễn trực tiếp đi đến điểm tập hợp chờ bọn cô, cô đang giới thiệu Tân Minh Các cho Thường Nha Nha.
". . . Tân Minh Các chiêu đãi khách hàng nữ là chủ yếu, ngoài ra còn có tiểu hài tử, Khả Khả cũng rất thích đến đây, có thể làm quen với nhiều bạn nhỏ khác."
Tiểu cô nương đang vùi đầu bóc từng hạt dưa ra định ăn thì nghe được tên mình nên mờ mịt ngẩng đầu lên.
Cố Vân Đông đưa tay vuốt đầu muội muội, thuận tiện bốc một nắm hạt dưa đã bóc vỏ ở trên bàn bỏ vào miệng.
Cố Vân Khả: ? ? ? ?
Vừa mới xảy ra chuyện gì? Hạt dưa đã được bóc vỏ của bé đâu rồi?
"Trà sữa là món bán chạy nhất ở Tân Minh Các, nhưng trong đó còn có những món đồ uống khác, như trà lài, hồng trà, trà gừng, trà hoa quả, món ăn vặt, tráng miệng, những món này đều bán khá được. Lát nữa khi vào cửa hàng, thẩm có thể thử dần dần."
Thường Nha Nha vội lắc đầu: "Những món này vừa nghe đã thấy thật đắt, hay là thôi đi."
Tiểu cô nương Khả Khả lại lột thêm vài hạt dưa, vừa ngẩng đầu nghỉ ngơi một chút, cô bé thuận miệng trả lời: "Bán cho người khác đắt, tiểu thẩm thẩm uống thì không đắt."
Thường Nha Nha rất thích Khả Khả, nàng mỉm cười hỏi cô bé: "Tại sao?"
"Bởi vì cửa hàng là tỷ tỷ của cháu mở ạ." Nghĩ nghĩ, rồi cô bé lại lắc đầu: "Không đúng, là tỷ tỷ của cháu và người khác cùng nhau mở ạ."
Thường Nha Nha chợt ngẩng đầu lên, Vân Đông. . . Mở ? ?
Đang lúc nói chuyện, xe ngựa đã dừng lại ở cửa lớn của Tân Minh Các.