Chương 612: Đàm thị có thai rồi?
Trương gia bị xử trí, Trương Kiều rất có khả năng vì không để cho mình bị liên lụy, sẽ leo lên Liễu gia.
Quả nhiên, Thiệu Văn nói: "Trương Kiều nói mình là con dâu Liễu gia, nàng ta cũng không phải người của Trương gia, những tội danh này của Trương gia nàng ta không nhận, nàng ta muốn Liễu gia cứu mình ra ngoài, mau chóng thành thân với Liễu Duy.”
Cố Vân Đông thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, cái người này đúng là không biết xấu hổ.
"Nhưng nàng ta không biết, Liễu lão gia và Trương gia lão gia đã có giao dịch trước đó." Thiệu Văn nói.
Cố Vân Đông lập tức hứng thú: "Giao dịch gì?”
“Lúc tội danh Trương gia được định ra, Liễu lão gia đã nói với Trương lão gia, chỉ cần giải trừ hôn sự của Trương Kiều và Liễu Duy, ông ấy sẽ bảo vệ thê tử Trương Hào, và đứa nhỏ trong bụng nàng ta, để Trương gia lưu lại một huyết mạch. Nếu không, thê tử Trương Hào cũng sẽ bị lưu đày theo, trên đường lưu đày này có kết cục gì không nghĩ cũng biết.”
Trương lão gia đồng ý, ông ta cũng không nghĩ tới, lúc bị nhốt vào phòng giam chờ phán quyết, con dâu vốn thân thể suy yếu là Đàm thị đột nhiên không khỏe, mời đại phu lại chẩn đoán ra là đang có thai, đây đối với ông ta mà nói, quả thực chính là một bất ngờ vui mừng cực lớn.
Cho nên bất luận là Trương lão gia, Trương phu nhân hay là Trương Hào, ba người đều tìm mọi cách muốn giữ lại hài tử trong bụng Đàm thị. Nhưng sau khi Trương gia xảy ra chuyện, những người có quan hệ tốt với Trương gia từ trước đều làm như không nhìn thấy.
Trương lão gia cũng hết cách, cuối cùng đem chủ ý đánh lên đầu Đào gia.
Nhưng mà, tuy rằng ông ta giúp Đào lão gia làm việc, lại không hiểu được Đào lão gia muốn nhiều lương thực như vậy để làm cái gì, ông ta cũng không có chứng cớ.
Huống hồ lúc trước Đào lão gia đã phái người lặng lẽ nói cho bọn hắn biết, chỉ cần bọn hắn không nói lung tung, sẽ chiếu cố mấy người Trương phu nhân bị lưu đày.
Nếu không, chẳng những bọn hắn phải chết, những người khác của Trương gia cũng không có một ai còn sống.
Trương lão gia tin thật, cho nên cơ bản cũng không dám nói ra chuyện của Đào gia, ông ta rất rõ ràng, cho dù nói ra, cũng không lật đổ được Đào gia.
Nhưng hiện giờ, ông ta cũng không cần Đào gia cứu cha con mình, chỉ cần đảm bảo giữ lại được Đàm thị và hài tử trong bụng nàng, như vậy chắc được chứ?
Ngay lúc ông ta nghĩ như vậy, Liễu lão gia xuất hiện.
Điều kiện của Liễu lão gia cũng đơn giản, giải trừ hôn ước của Liễu Duy và Trương Kiều, ông sẽ mua một căn nhà ở huyện thành cho Đàm thị chờ sinh, cũng tìm đại phu điều trị thân thể để nàng ta thuận lợi sinh con.
Trương lão gia suy nghĩ một khắc liền đồng ý, Liễu gia ở trong kinh thành có nhiều quan hệ, khả năng cứu được Đàm thị càng lớn hơn. Hơn nữa với sự hiểu biết của ông ta đối với hai vị lão gia Liễu Đào, Liễu lão gia cũng đáng tin cậy hơn, ông ấy nói được làm được.
Chỉ là giải trừ hôn ước mà thôi, Trương Kiều dù sao cũng không phải nữ nhi của ông ta, tất nhiên là Đàm thị quan trọng hơn.
Cho nên khi Trương Kiều la hét mình và Liễu Duy có hôn ước, ba người Trương gia nhất trí phủ nhận, ngay cả Trương Hào cũng không ngoại lệ.
Trương Kiều tức giận, nói mình căn bản không phải là nữ nhi Trương gia, Trương lão gia lập tức đau đớn nói nàng ta bị tâm thần.
Trương Kiều nói ra gian tình của mình và Trương Hào, Trương Hào thẳng thừng phủ nhận, Trương phu nhân lại tát nàng ta mấy cái.
Trương Kiều điên cuồng tố cáo Trương gia, nhưng tất cả mọi người đều không tin lời nàng ta nói, cảm thấy những lời của nàng ta quá điên rồ, quá phận.
Cũng càng không tin nàng ta và Liễu gia thiếu gia có hôn sự.
Cố Vân Đông không ngờ còn có chuyện này, Liễu lão gia quả nhiên không để Trương Kiều hắt nước bẩn lên người mình.
Nhưng...
"Đàm thị thật sự có thai?"
Thiệu Văn cười ẩn ý: "Cô nương cảm thấy thế nào?”
Mang thai, đương nhiên là không.
Hận ý của Đàm thị đối với Trương gia không phải chỉ ngày một ngày hai, khi nàng gả vào Trương gia không bao lâu, đã phát hiện gian tình của huynh muội Trương Hào.
Thân thể của nàng trở nên suy yếu nằm liệt giường như vậy, cũng vì Trương Kiều hạ dược cho nàng, làm cho nàng thiếu chút nữa mất một mạng.
Nhưng Trương gia lại nhắm một con mắt mở một con mắt với Trương Kiều, Trương Hào bảo vệ Trương Kiều, ngược lại quát lớn nàng làm lớn chuyện, nháo đến trong phủ không được an bình, làm hỏng thanh danh Trương Kiều.
Trương phu nhân cũng đứng về phía Trương Kiều, liên tục nói Trương Kiều tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện làm việc không có chừng mực, về sau chậm rãi dạy là được. Nàng làm đại tẩu nên rộng lượng một chút, đừng so đo với nàng ta, mọi người hòa giải với nhau thì vẫn là người một nhà.
Trương lão gia tuy rằng đánh Trương Kiều để răn dạy, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, ngoảnh lại lại tìm cho nàng ta một cửa hôn sự tốt… thiếu gia Liễu Duy của Liễu gia.
Dựa vào cái gì? Liễu gia người ta như vậy, dựa vào cái gì mà cưới nữ nhân ác độc như Trương Kiều?
Một khắc kia, Đàm thị biết mình gả vào Trương gia là rơi vào hố lửa. Nàng hận Trương gia, hận không thể khiến cho tất cả mọi người Trương gia đều không có kết cục tốt.
Cho nên lúc Liễu lão gia hỏi thăm Trương gia, nàng lặng lẽ đưa tin tức cho ông ấy, nói chuyện tình chàng thiếp của Trương gia cho ông ấy biết.
Mặc dù nàng không thể làm nhân chứng buộc tội Trương Kiều, nhưng Liễu lão gia biết chân tướng, chắc chắn sẽ không để Trương Kiều vào cửa Liễu gia.
Hơn nữa, Liễu lão gia cũng là người có ân báo ân, biết nàng đã bệnh lâu ở trên giường, giúp nàng tìm đại phu y thuật tốt ở phủ thành tới đây. Đàm thị lúc này mới biết được, thì ra người vẫn luôn khám bệnh cho mình, lại là người của Trương Kiều.
Việc này, những người khác của Trương gia cũng biết, bọn hắn dường như chấp nhận rằng Đàm thị nên chậm rãi bệnh mà qua đời, dù sao nàng cũng biết được chuyện khủng khiếp như vậy.
Lửa giận và hận ý của Đàm thị đạt tới đỉnh điểm, nàng muốn tất cả mọi người Trương gia sẽ chết, không, được, yên! !
Tần Văn Tranh nhanh như vậy có thể tìm được chứng cứ phạm tội của Trương gia, công lao của Đàm thị không thể không có. Là thê tử của Trương Hào, nàng muốn biết một số chuyện, cũng dễ dàng hơn nhiều.
Như thế, nàng chính là công thần, Tần Văn Tranh vốn cũng sẽ bảo vệ nàng.
Cũng vừa vặn, lợi dụng chuyện này để Trương gia đồng ý giải trừ hôn sự của Liễu Duy và Trương Kiều, Trương gia còn phải bởi vậy mà cảm kích Liễu gia, một mũi tên trúng hai đích chẳng phải rất đẹp sao.
Đàm thị, không mang thai, chỉ là lợi dụng chuyện này để chính mình thoát thân như một lẽ đương nhiên mà thôi.
Nàng nói với Trương Hào là muốn một phong thư hòa ly, vì huyết mạch duy nhất của Trương gia, Trương Hào lập tức đồng ý hòa ly với nàng tại chỗ.
Về phần sau này Đàm thị sẽ sống thế nào, nàng cũng đã sớm có an bài, ngược lại không cần lo lắng.
Cố Vân Đông nghe được liên tục gật đầu: "Kết cục coi như hoàn mỹ.”
Thiệu Văn hưng phấn không thôi, còn không phải sao? Tần phu tử thật sự là một nhân tài.
"Đúng rồi, Tần phu tử nói, kế tiếp sẽ đối phó Đào gia."
"Đối phó như thế nào?"
"Lợi dụng hai huynh đệ Đào Yển, Đào Phong." Thiệu Văn nói: "Tần phu tử nói, còn không thể để cho người sau lưng Đào gia biết bọn họ đã tra đến trên đầu Đào gia, cho nên dứt khoát khiến cho người ta tưởng rằng Đào gia nội loạn, mới dẫn đến Đào gia đổi chủ, Đào lão gia và Đào Hành gặp tai ương, không chừng có thể dẫn ra người sau lưng bọn họ.”
Cố Vân Đông ngẩng đầu cùng Thiệu Thanh Viễn liếc nhau một cái, ý nghĩ này, cũng giống như suy nghĩ của bọn họ.
Nhưng cụ thể hành động như thế nào, Tần Văn Tranh có lẽ đã nắm chắc, cũng đã thương lượng xong với Đào Phong Đào Yến.
Như vậy cũng tốt, hai huynh đệ Đào Phong hiện giờ ở Đào gia bước đi cũng khó khăn, sẽ cũng không ngại cách làm của Tần Văn Tranh.