Chương 684: Nợ nhân tình phải trả
Cố Vân Đông lại hiểu, đây rõ ràng là cả nhà biết nàng ấy đã tỉnh lại, cố ý diễn trò ở trước mặt nàng.
Cho nên, khi Nghiêm phu nhân yêu cầu Nghiêm Nhã đưa chìa khóa cửa hàng của Nhiếp Song giao cho bà ta, trong lòng nàng tuy rằng không vui, nhưng vẫn cho.
Kết quả, Nghiêm phu nhân lập tức nói Trần mama cho thuê cửa hàng, muốn giải quyết trước khi Nhiếp Thông biết.
Không nghĩ tới, lại đụng phải Cố Vân Đông.
Cô thấy Nghiêm Nhã nói một lúc đã rất mệt mỏi, vội vàng khuyên nàng ấy nghỉ ngơi, chờ nàng nằm xuống mới xoay người rời đi.
Nhiếp Thông luôn ở bên ngoài, Cố Vân Đông và Nghiêm Nhã nói chuyện hắn cũng nghe được.
Chính bởi vì biết được tiền căn hậu quả, sắc mặt của hắn lại càng thêm khó coi.
Nhìn thấy Cố Vân Đông đi ra, hắn hơi thở ra một hơi: "Hôm nay đa tạ muội, nếu không phải muội nói cho ta biết những chuyện này, ta sợ là còn bị che mắt. Những chuyện ở Nghiêm gia, nàng ấy cũng không nói cho ta biết.”
Nói xong hắn không khỏi cười khổ một tiếng: "Rõ ràng đã là phu thê rồi.”
Cố Vân Đông cũng không biết nên nói như thế nào, tuy rằng là phu thê, nhưng Nghiêm Nhã cực kỳ không có cảm giác an toàn. Bên cạnh cũng không có ai để nói chuyện, có một số lời giấu trong lòng, cũng không biết nên nói ra như thế nào.
Cố Vân Đông cùng hắn vừa đi ra ngoài vừa nói: "Cứ từ từ, lúc trước tẩu tử gả cho huynh dưới tình huống như vậy, nàng ấy cũng sợ chuyện của mình sẽ phiền toái đến huynh, sợ bị huynh chán ghét, nên nghĩ vậy cũng bình thường.”
“Ta thấy muội và nàng ấy có thể nói chuyện với nhau, hiện giờ muội đã tới kinh thành, nên hãy thường xuyên tới nhà. Ta nghĩ nàng ấy tiếp xúc với muội nhiều hơn sẽ thay đổi."
“......" Cố Vân Đông mở to hai mắt, cô rất bận rộn.
Nhiếp Thông vội vàng nói: "Bằng không muội đi đâu hãy mang theo nàng ấy đi cùng, để nàng ấy nhìn muội làm việc. Coi như giúp ta một việc, được chứ?"
Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật: "Được..." Dù sao lúc trước mình đưa mẹ cùng đệ đệ muội muội đến phủ Tuyên Hòa đã được Nhiếp Thông trợ giúp rất nhiều.
Hiện giờ hắn gặp phải vấn đề nan giải, Cố Vân Đông tất nhiên cũng sẽ không cự tuyệt.
Nợ nhân tình, quả nhiên là phải trả.
Hai người đi ra khỏi sân, trên đường đụng phải một ma ma, chắc là vị ma ma mà Nhiếp Thông từng nói.
Quả nhiên, Nhiếp Thông giới thiệu: "Đây là Thích ma ma.”
Thích ma ma biết Cố Vân Đông, bà ấy cười chào hỏi với Cố Vân Đông.
Nhiếp Thông nói chuyện xảy ra ở Nghiêm phủ với Thích ma ma, hiển nhiên rất tín nhiệm Thích ma ma.
Thích ma ma nghe được thì nhíu mày, trên mặt mang theo tức giận rõ ràng: "Việc Nghiêm phủ làm thật không đâu vào đâu."
“Nghiêm Nhã hiện tại còn bị thương, phiền ma ma nói chuyện với nàng ấy nhiều hơn."
"Thiếu gia yên tâm, lão nô sẽ chiếu cố tốt thiếu phu nhân."
Sau đó, Thích ma ma đi An Hòa viên.
Lúc trước Thích ma ma ở Nghiêm phủ vẫn luôn che chở Nghiêm Nhã, sau đó Nghiêm Nhã gả đến Nhiếp phủ, bởi vì nguyên nhân tính cách, việc bếp núc trong phủ vẫn do Thích ma ma phụ trách.
Bà cũng mang theo Nghiêm Nhã cùng xử lý mọi việc nhưng lúc trước khi thành thân, Nhiếp gia không quá hài lòng với Nghiêm Nhã, Nghiêm Nhã cũng có chút không dám đụng vào việc bếp núc trong phủ, nên mới không có tiến triển gì.
Thích ma ma không còn biện pháp nào khác, tính tình Nghiêm Nhã được dưỡng thành không phải một sớm một chiều, chỉ có thể chậm rãi thay đổi.
Cố Vân Đông và Nhiếp Thông một lần nữa trở lại sảnh đường, lúc này mới hỏi hắn: "Chuyện Nghiêm phủ, huynh tính thế nào?"
“Đầu tiên phải trả lại trong sạch cho Nghiêm Nhã."
Cái gì mà Nghiêm Nhã nói lung tung mới hại Thôi Lan động thủ, là nàng tự mình tìm chết.
Cái gì mà Nghiêm gia vì cứu Nghiêm Nhã ngay cả mệnh lệnh của lão thái gia cũng vi phạm, làm chop hu thê Nghiêm Dịch Hải bị Nghiêm lão gia tử trách tội bất hiếu.
Cái gì mà Nghiêm gia ngay cả đồ cưới của Nghiêm Linh cũng lấy ra cứu mạng Nghiêm Nhã.
Những chuyện này rõ ràng đều là âm mưu, kết quả lại để Nghiêm Nhã cõng toàn bộ, dựa vào cái gì?
Là vì trước kia tra tấn nàng ấy còn chưa đủ, hiện tại mắt thấy nàng ấy thoát ly khổ hải, không nằm trong tay bọn họ nữa nên lại đổi phương thức khác để xiềng xích nàng ấy?
Nằm mơ!!
Trước hết phải vạch trần những lời nói dối này, để Nghiêm Nhã không còn bất kỳ thấp thỏm bất an nào đối với Nghiêm phủ.
Cũng để những lời đồn đãi bên ngoài chuyển lên đầu Nghiêm phủ.
Chỉ là...
"Muội có chủ ý gì không?" Hắn vẫn chưa nghĩ ra.
Cố Vân Đông nhìn hắn một cái.
Nhiếp Thông bị cô nhìn đến cả người không được tự nhiên: "Nếu muội có chủ ý gì thì cứ nói, không cần dùng bộ mặt này, bằng không ta sẽ có loại cảm giác như sắp bị tính kế.”
Cố Vân Đông mặt đầy hắc tuyến, nhân phẩm của cô kém như vậy sao?
Hừ nhẹ một tiếng, Cố Vân Đông rốt cuộc mở miệng: "Bên ta ngược lại có chủ ý, chỉ là muốn hỏi huynh một chút, có dám làm lớn chuyện này hay không.”
Làm lớn chuyện?
"Ừm."
"Dám."
Cố Vân Đông dừng một chút: "Cho dù sau khi náo loạn, có thể sẽ làm cho tẩu tử rơi vào tình cảnh khó khăn?”
“Tình cảnh hiện tại của nàng ấy còn chưa đủ khó khăn sao?”
Cố Vân Đông ngẫm lại cũng đúng, kỳ thật chuyện nháo lớn, thanh danh Nghiêm phủ bị hao tổn, Nghiêm Nhã tuy rằng có thể sẽ bị ảnh hưởng, nhưng hiện giờ nàng ấy đã gả cho Nhiếp Thông.
Chỉ cần Nhiếp Thông không thay đổi thái độ với nàng ấy, sức ảnh hưởng sẽ có hạn.
So với việc nàng bị người nhà mẹ đẻ tính kế, thanh danh tốt đều cho ba người Nghiêm Dịch Hải Nghiêm phu nhân Nghiêm Linh, kết quả thanh danh xấu lại muốn nàng cõng, ngay cả bằng hữu cũng không có một người nào tốt.
"Muội nói trước đi, rốt cuộc là chủ ý gì?"
Cố Vân Đông thở ra một hơi, nhỏ giọng nói lại kế hoạch của mình một lần.
Nhiếp Thông vừa nghe vừa gật đầu, một lát sau chợt khép tay lại: "Có thể làm được."
Nhưng kế hoạch này vẫn cần tẩu tử, huynh nên nói cho rõ ràng với tẩu tử, hỏi nàng có đồng ý không."
Nhiếp Thông không thèm để ý nói: "Nàng ấy chắc chắn đồng ý, chúng ta cũng vì tốt cho nàng."
Cố Vân Đông: “…"
Cô nhịn xuống xúc động trợn trắng mắt: "Nhiếp Thông, đây chính là nguyên nhân Nghiêm Nhã không nói với huynh những chuyện kia. Huynh cũng nói hai người là phu thê, nếu là phu thê, vậy có phải càng nên nói chuyện cho rõ ràng không? Hơn nữa chuyện này có liên quan mật thiết với nàng ấy, nếu không giải thích rõ ràng, gây hiểu lầm thì làm sao bây giờ? Huynh không nói, nàng ấy cũng không nói, hai người có muốn tiếp tục làm phu thê không?”
Nhiếp Thông bị nói đến sửng sốt, suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy có đạo lý.
"Được rồi, trước tiên huynh hãy hỏi tẩu tử một chút, ngày mai ta sẽ trở lại, nếu nàng ấy đồng ý, chúng ta lại thực hiện kế hoạch." Cố Vân Đông muốn đi: "Nếu không đồng ý, lại nghĩ cách khác. Hãy nhớ, nói cho tốt, kiên nhẫn nói, nói rõ ràng một chút, để tẩu tử hiểu rằng huynh đang muốn xả giận cho nàng ấy, để nàng ấy an tâm."
Nhiếp Thông gật đầu: "Biết rồi, muội muốn đi rồi sao? Không ở lại ăn tối?"
“Không ăn."
Nhiếp Thông chỉ có thể đưa cô ra ngoài, không nghĩ tới vừa đến cửa, đã thấy có một người đứng dưới góc tường bên ngoài.