Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 701 - Chương 701. Vấn Đề Sắc Bén Của Cố Vấn Đống

Chương 701. Vấn đề sắc bén của Cố Vấn Đống Chương 701. Vấn đề sắc bén của Cố Vấn Đống

Chương 701: Vấn đề sắc bén của Cố Vấn Đống

Cố Vân Đông nghĩ, nếu bọn họ đã gấp gáp không chờ nổi như vậy, thế thì cô không khách khí nữa.

“Được, vậy ta hỏi ngươi. Tại sao ngựa lại đứng ngủ? Tại sao sáng sớm có sương thì thường trời sẽ nắng? Tại sao khi tuyết tan lại lạnh hơn khi tuyết rơi? Tại sao dầu mỡ bắt lửa không thể dùng nước để dập tắt?”

Tiểu quận chúa mở to hai mắt nhìn, nó, nó không biết.

Không đợi nó mở miệng nói chuyện, Cố Vân Đông lại ào ào tiếp tục hỏi thêm mấy vấn đề: “Đánh rắn phải đánh giập đầu, bảy tấc là chỉ chỗ nào? Tổ yến trân quý nhất là loại nào? Râu mèo có tác dụng gì? Trước nở hoa sau mọc lá cây là loại thực vật nào? Lấy gùi bỏ ngọc dùng để ví von loại người gì?”

Cố Vân Đông nói xong, hiện trường một mảnh yên lặng.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cô, mấy vấn đề này, mấy vấn đề này khác xa với tưởng tượng của bọn chúng.

Bọn chúng một câu cũng không biết.

Tiểu quận chúa sốt ruột trên đầu bắt đầu đổ mồ hôi, phu tử chưa từng dạy, trong sách cũng không có, nó biết trả lời như thế nào?

Nó chỉ có thể lặng lẽ quay đầu nhìn nha hoàn ở phía sau.

Nha hoàn đương nhiên cũng không biết, nhưng nàng ta không muốn lộ ra sự ngu dốt của mình trước mặt tiểu quận chúa, bởi vậy lập tức chỉ tay về phía Cố Vân Đông.

Nha hoàn kia cười lạnh nói: “Ngươi hỏi mấy vấn đề này nhanh nhỉ, ai mà không hỏi được mấy cái này? Nhưng ngươi có trả lời được không? Sợ là bản thân ngươi cũng không biết, chỉ dùng để hù người đúng không?”

Mấy nha hoàn khác cũng bắt đầu phụ họa: “Đúng vậy đúng vậy, ngưới có trả lời được không? Chính ngươi cũng không biết đáp án dựa vào đâu mà đi hỏi người khác.”

Mấy đứa hơi lớn tuổi hơn một chút cũng gật đầu: “Nhất định là ngươi chỉ tùy tiện hỏi.”

“Mới không phải.” Tần An Ninh lập tức bảo vệ Cố Vân Đông đứng trước mặt cô phản bác: “Nhất định Cố tỷ tỷ ta biết đáp án, tỷ ấy rất lợi hại.”

Tiểu quận chúa nghe thấy người bên cạnh lên tiếng ủng hộ, cảm giác chột dạ lập tức biến mất, cũng nhìn theo Cố Vân Đông: “Ngươi có bản lĩnh thì nói đáp án đi.”

“Được.” Cố Vân Đông nhướng mày, cười: “Một, thân hình của ngựa lớn, lại không có răng nanh sắc nhọn và móng vuốt, nếu nằm xuống ngủ, một khi có mãnh thú tập kích, muốn phòng vệ hay chạy trốn cũng không kịp. Cho nên ngựa hình thành thói quen ngủ đứng, là để bảo vệ chính mình.”

“Thứ hai, ban đêm trời quang mây tạnh, nhiệt lượng mặt đất phát tán rất nhanh, nhiệt độ không khí ở đồng ruộng nhanh chóng giảm xuống, như vậy khả năng chứa hơi nước trong không khí cũng bị suy yếu theo, như vậy hơi nước sẽ ngưng tụ trên lá cây hoặc là trên tảng đá. Cho nên thường thì nếu sáng sớm có hạt sương thì trời sẽ nắng.”

“Thứ ba, tuyết ngừng rơi, trời quang đãng, không có mây mù bao phủ. Tuyết đọng bắt đầu tan chảy dưới ánh nắng mặt trời, phải hấp thu nhiệt lượng, cho nên khi tuyết tan thì càng lạnh hơn.”

“Bốn, dầu nhẹ hơn nước, khi đang cháy mà đổ nước vào, nước sẽ lập tức chìm xuống dưới dầu, ngược lại dầu sẽ nổi lên. tràn ra khỏi chảo dầu, đương nhiên sẽ làm lửa càng cháy dữ dội hơn. Muốn dập lửa cách tốt nhất là lấy nắp nồi đậy lại.”

Cố Vân Đông nói xong, chớp mắt nhìn vẻ mặt khiếp sợ của mấy tiểu cô nương trước măt, đột nhiên cô cảm thấy…… Có phải cô hơi bắt nạt bọn chúng quá rồi không?

Cô càng nói nhanh hơn: “Bảy tấc của rắn là chỉ trái tim, tổ yến trân quý nhất là yến huyết, râu mèo dùng để dò đường rộng hẹp. Mai vàng, nghênh xuân, bạch ngọc lan và du diệp mai là các loại thực vật trước nở hoa sau mọc lá. Lấy gùi bỏ ngọc dùng để ám chỉ người chỉ để ý đến bề ngoài, không chú trọng bên trong.”

Một câu cuối cùng, đặc biệt mang ý nghĩa sâu xa.

Quả nhiên, hai cô nương lớn tuổi hơn một chút kia lập tức hiểu ý tứ trong lời nói của cô, nhất thời cảm thấy có chút hổ thẹn.

Cố Vân Đông nhìn về phía mấy tiểu cô nương khác, bị ánh mắt tỏa sáng lấp lánh của bọn chúng làm cho giật mình lui về phía sau một bước.

“Làm gì thế?”

“Ngươi, ngươi vậy mà cái gì cũng biết.” Tiểu quận chúa không dám tin nói.

Mấy thứ này phu tử của nó trước nay chưa từng dạy, nó thật sự là đồ nhà quê sao?

Tần An Ninh đứng ở một bên ưỡn bộ ngực nhỏ, vô cùng kiêu ngạo nói: “Ta đã nói rồi, Cố tỷ tỷ của ta cực kỳ lợi hại, các ngươi còn không tin. Nếu các ngươi có gì thắc mắc, cứ việc hỏi Cố tỷ tỷ của ta, tỷ ấy có thể trả lời được hết.”

Cố Vân Đông: “……” Không, không có chuyện đó, khoe khoang có hơi phóng đại quá rồi.

Mắt thấy tiểu quận chúa kia đã hé miệng, chuẩn bị hỏi chuyện, Cố Vân Đông vội vàng chặn lại, không ngờ phía sau lại truyền đến một tiếng cười nhẹ.

Cố Vân Đông sửng sốt, xoay đầu lại, thấy một vài người đột nhiên đi ra khỏi rừng mai.

Phu nhân đi đầu khoảng hơn bốn mươi tuổi, dáng người hơi đẫy đà, nhưng có gương mặt hiền lành, theo sau là hai nha hoàn.

Ngay khi cô đang thắc mắc người kia là ai, thì nghe thấy mấy tiểu cô nương bên cạnh cung kính lên tiếng: “Hầu phu nhân.”

Hầu phu nhân?

Cố Vân Đông sửng sốt, đây là phu nhân của Hoài Âm Hầu?

Hô hấp cô ngừng lại, không nhịn được quan sát bà ấy một chút.

Nhưng ngay sau đó, cô lại hơi nhíu mày.

Lúc trước Lương Tử nói, cặp phu thê bế Thiệu Thanh Viễn là một đôi bích nhân, vóc người cao ráo.

Vị hầu phu nhân trước mặt này, có chút phúc hậu, dáng người cũng không cao lắm. Nhưng cô vẫn có thể mơ hồ nhìn ra vẻ đẹp mỹ mạo của bà ấy thời còn trẻ.

Vậy bà ấy…… Có phải là người năm đó hay không?

Phu nhân Hoài Âm Hầu phủ cũng âm thầm quan sát Cố Vân Đông, thật ra bà đã tới đây từ sớm, là bị giọng nói của tiểu quận chúa thu hút tới đây.

Tuy nói hoa yến ngày hôm nay là do phu nhân thế tử tổ chức, những người được mời đến đều là người cùng lứa tuổi với nàng, vì thế bà không tham dự cũng không có việc gì.

Nhưng thân là đương gia hầu phủ, người đã đến đông đủ rồi vẫn nên đi chào hỏi một tiếng.

Chỉ là không nghĩ tới, vừa quay lại nơi này đã nghe thấy tiếng mấy tiểu hài tử cãi nhau náo loạn, nguyên nhân bởi vì vị phụ nhân trẻ tuổi trước mặt này.

Hầu phu nhân vốn dĩ định rời đi, nhưng nghe thấy cô nói chuyện thì quyết định dừng lại.

Sau đó, thì nghe thấy một loạt các vấn đề và đáp án cô nói.

Thành thật mà nói…… Thật sự là bất ngờ ngoài dự đoán.

Hầu phu nhân cho rằng bản thân mình đọc không ít sách, nhưng mấy vấn đề này bà cũng chỉ có thể trả lời vài cái mà thôi.

Cảm giác thật kỳ diệu, hóa ra một số kiến thức gắn bó mật thiết với bọn họ, được trả lời theo cách này.

Hầu phu nhân sinh ra một tia hứng thú với Cố Vân Đông, không trách được Cát thị lại dẫn cô đến đây.

“Xem ra Thiệu phu nhân cũng là người đọc đủ thi thư.” Hầu phu nhân lên tiếng trước.

Cố Vân Đông cười cười: “Chỉ đọc chút tạp thư mà thôi.” Nói xong, cô đưa tay lên vuốt vuốt tóc, lộ ra cái vòng tay bằng bạc ở cổ tay.

Cái vòng bạc kia thật sự rất bắt mắt, ánh mắt hầu phu nhân quả nhiên dừng trên chiếc vòng hai giây.

Cố Vân Đông quan sát vẻ mặt của bà, đáng tiếc, không có bất kỳ cảm xúc lên xuống nào.

Cô không khỏi có chút thất vọng.

Nếu thật sự thân thế của Thiệu Thanh Viễn có liên quan đến Hoài Âm hầu phủ thì người có khả năng là cha mẹ của hắn nhất, chính là đại phu nhân và nhị phu nhân Hầu phủ.

Hầu phu nhân trước mặt không có chút phản ứng nào với chiếc vòng bạc này, nhìn qua cũng không có điểm nào tương tự Thiệu Thanh Viễn, khả năng không phải là bà ấy.

Vậy…… Nhị phu nhân đâu?

Nhưng để đề phòng, Cố Vân Đông vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa.

Cô lấy một chiếc khăn từ trong tay áo ra, nhẹ nhàng lau vết bẩn không biết đã dính lên tay từ khi nào.

Bình Luận (0)
Comment