Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 702 - Chương 702. Nhờ Giúp Đỡ

Chương 702. Nhờ giúp đỡ Chương 702. Nhờ giúp đỡ

Chương 702: Nhờ giúp đỡ

Khăn tay trượt ra, lộ ra chữ Thiệu ở phía trên.

Nhưng mà Hầu phu nhân vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, chỉ nói: "Thiệu phu nhân ở đây cũng đã lâu, không bằng đi vào uống chén trà ăn chút điểm tâm?”

Sau đó nói với những đứa trẻ khác: "Còn các ngươi thì sao? Muốn nghỉ ngơi một lúc rồi lại chơi không?”

Mấy đứa nhỏ đều nhìn về phía tiểu quận chúa, tiểu quận chúa gật đầu, sau đó, nhìn về phía Cố Vân Đông.

Cô bé thấy bên tay trái Cố Vân Đông nắm lấy Tần An Ninh, nhíu nhíu mày, chạy đến bên tay phải cô, cũng nắm lấy tay kia.

Cố Vân Đông: "..." Ngươi làm gì vậy? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Mặt tiểu quận chúa hơi đỏ lên, cô bé không nhìn Cố Vân Đông, cố ý căng khuôn mặt nhỏ nhắn nói: "Đi thôi.”

Cố Vân Đông như bị sét đánh, không phải chứ, tiểu quận chúa vừa rồi ngươi còn gọi ta là dân quê, ngươi nắm tay dân quê như vậy không cảm thấy khó chịu sao?

Tiểu quận chúa không khó chịu, Tần An Ninh khó chịu, cô bé muốn cho nắm, đây là Cố tỷ tỷ của cô bé.

Nhưng nhìn Hầu phu nhân trước mặt, cuối cùng cũng không nói gì, chỉ thầm trừng mắt nhìn tiểu quận chúa hai cái.

Ngược lại Hầu phu nhân che miệng cúi đầu cười, người khác không biết, bà lại rất rõ ràng.

Tiểu quận chúa này là nữ nhi của quận vương gia Dịch Tử Lam, Dịch Tử Lam tính tình kiêu ngạo, sủng ái nữ nhi vô cùng.

Dù sao có người cha như hắn, người khác cũng không ức hiếp được con bé, cho nên tính tình tiểu quận chúa hiện giờ cũng có chút tùy ý.

Lúc trước không ưa Cố Vân Đông nên mắng, hiện tại phát hiện Cố Vân Đông có điểm con bé thích, con bé lập tức thân cận.

Cũng không biết tính tình này có tốt hay không.

Hầu phu nhân vừa cảm thán vừa đi vào trong sảnh đường, lúc xoay người lại phát hiện mấy hài tử đều đi theo vào.

Cố Vân Đông bị vây quanh ở giữa, cảm giác như vua của đám trẻ.

Hầu phu nhân lập tức muốn cười.

"Nào, ngồi đi." Hầu phu nhân sai người rót trà, lấy điểm tâm cho bọn nhỏ ăn.

Rồi hỏi Cố Vân Đông: "Thiệu phu nhân ngày thường hay đọc sách gì?"

" ..." Nhất định phải hỏi chuyện này sao? Cô uống một ngụm nước, ho nhẹ một tiếng nói: "Cái gì cũng xem, thiên văn địa lý, dược liệu y thư, nông lâm hương dã, sử ký tiểu sử, hứng thú cái gì sẽ xem cái đó.”

Nói xong cô có chút chột dạ, cúi đầu tiếp tục uống trà.

Hầu phu nhân kinh ngạc: "Quả thật đã đọc rất nhiều.”

Những đứa nhỏ khác ở một bên nghe vậy, cũng nghiêng đầu nhìn cô. Thì ra cô biết nhiều học thức như vậy, bởi vì đọc rất nhiều sách ah.

Nhưng các nàng ngày thường cũng chỉ đọc thơ, thi kinh, đọc thuộc lòng thiên tự văn, nghĩ như vậy, hình như có chút hạn hẹp.

Cố Vân Đông thấy vẻ mặt trầm tư của đám nhóc lại càng thêm chột dạ.

Cô vội vàng chuyển đề tài, ngẩng đầu nói: "Đúng rồi, hôm nay khó có khi được gặp phu nhân, Vân Đông to gan, muốn xin phu nhân giúp đỡ một việc.”

Hầu phu nhân sửng sốt, không chỉ bà ấy, những người khác ở đây cũng ngạc nhiên.

Nha hoàn bên cạnh tiểu quận chúa thầm trợn trắng mắt.

Dân quê ở nông thôn quả nhiên không có quy củ, lần đầu tiên gặp mặt Hầu phu nhân, phu nhân cho nàng ta mặt mũi mới cùng nàng ta tán gẫu hai câu, nàng ta lại còn được một tấc lại tiến thêm một thước?

Chờ đi, Hầu phu nhân dễ nói chuyện không có nghĩa là không có tính tình.

Quả nhiên, tươi cười trên mặt Hầu phu nhân phai nhạt vài phần, nhưng thái độ vẫn hiền lành hỏi, "Giúp việc gì?”

Cố Vân Đông cho tay vào tay áo, sau đó lấy ra một tờ giấy từ trong không gian.

Cô đưa giấy cho Hầu phu nhân, Hầu phu nhân sửng sốt, nhận lấy nhìn một chút.

Hình ảnh trên tờ giấy này rất sống động, phía trên còn có chữ, nhìn... hơi kỳ lạ.

"Đây là..."

"Đây là tờ rơi." Là tờ rơi tuyên truyền của Tân Minh Các ở phủ Tuyên Hòa, lúc trước vẽ đã để lại mấy tờ.

Kinh thành bên này còn chưa kịp vẽ, chỉ có thể lấy cái này ra dùng trước.

"Ta và Tần thẩm tử hợp tác, muốn mở một cửa hàng trà sữa ở kinh thành, chuyên chiêu đãi quý nhân như Hầu phu nhân. Đồ ăn uống trong cửa hàng tương đối mới lạ, ta dám nói, cả kinh thành này không có cửa hàng thứ hai giống vậy. Nếu Hầu phu nhân rảnh rỗi, không bằng đi xem một chút, rất thú vị.”

Trên mặt Hầu phu nhân xẹt qua một tia kinh ngạc, cúi đầu nhìn tờ rơi trong tay.

"Trà sữa trân châu, váng sữa, khoai tây chiên, những thứ này là cái gì vậy?"

Cố Vân Đông cười thần thần thần bí: "Đồ ăn ngon, phu nhân tới đó sẽ biết.”

Hầu phu nhân cười rộ lên: "Ngươi còn giữ bí mật.”

“Đúng vậy, cửa hàng hiện tại còn chưa mở cửa, chờ trang trí xong phu nhân hãy đến xem một chút, sẽ biết những thứ này là cái gì. Đến lúc đó mang theo lão phu nhân, nhị phu nhân, thế tử phu nhân cùng đến trải nghiệm một chút, ngày đầu tiên, ưu đãi nửa giá.”

Đối với những thứ chưa từng nghe nói qua cũng chưa từng thấy qua, Hầu phu nhân có vài phần tò mò.

Hơn nữa hình ảnh trên tờ rơi này cũng rất cuốn hút.

Ngày thường bà không ra ngoài, nhưng thỉnh thoảng đi một chuyến cũng không sao.

Hơn nữa đây là Cố Vân Đông và Tần phu nhân hợp tác, cho dù nể mặt Cát thị, đi một chuyến cũng tốt.

Chỉ có điều...

"Lão phu nhân bên kia thì thôi, hiện tại bà ấy không thích ra ngoài, loại náo nhiệt này cũng không thích góp mặt. Thím hai ngược lại có thể đi xem một chút, ta sẽ gọi nàng ấy đi."

“Được, vậy đến lúc đó ta sẽ gửi thiếp mời cho phu nhân, phu nhân không thể từ chối."

"Tất nhiên sẽ không."

Cố Vân Đông hơi hài lòng, tuy rằng hôm nay không gặp được nhị phu nhân, nhưng cũng có thể tìm được cơ hội.

Tiểu quận chúa ở một bên thấy các cô đã nói xong, vội vàng nói: "Ta, ta cũng đi, ngươi cũng phải gửi thiếp mời cho ta.”

Cố Vân Đông cúi đầu, suy nghĩ một chút, cảm thấy không thể bỏ qua cơ hội trước mặt: "Được, nhưng cần trưởng bối đưa đi mới được."

“Không thành vấn đề, ta sẽ nói biểu tỷ dẫn đi."

Cố Vân Đông nói xong, thấy Hầu phu nhân nhìn có chút mệt mỏi, vội vàng đứng dậy cáo từ, thuận tiện đưa mấy đứa nhỏ ra ngoài.

Chờ cô ra khỏi cửa, mới phát hiện Cát thị đang ở bên ngoài tìm cô.

Cố Vân Đông vội dẫn Tần An Ninh đi tới, không ngờ đi vài bước, phát hiện tiểu quận chúa cũng điên cuồng đi theo.

Cố Vân Đông: "..." Cô dừng bước kỳ quái nhìn tiểu cô nương.

Tiểu quận chúa lúc này mới phản ứng lại, mặt có chút đỏ, hừ nhẹ hai tiếng: "Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi đừng quên gửi thiếp mời cho ta." Dừng một chút, cô bé lại nói: "Ta cũng sẽ gửi thiệp mời cho ngươi, ngươi cho ta biết địa chỉ, chờ sinh nhật ta sẽ mời ngươi."

Không cần được không?

Trên mặt Cố Vân Đông xẹt qua một tia hoảng sợ, cô không muốn đi quận vương phủ gì đó, loại địa phương này bó tay bó chân, thấy người là phải mỉm cười hành lễ, rất dễ xảy ra chuyện đúng không?

Hơn nữa, cô thực sự rất bận rộn.

Bình Luận (0)
Comment