Chương 717: Cố Vân Đông rất có nghề dạy trượng phu
Cố Vân Đông cười khan một tiếng, nhìn Hạ ma ma chào hỏi: “Ma ma ăn sáng chưa? Dùng điểm tâm cùng chúng ta nhé?”
“Không cần.” Hạ ma ma cười nhạt, quay đầu nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn, thì hơi hơi gật đầu một cái.
Thiệu Thanh Viễn khoác áo choàng lên cho Cố Vân Đông, lúc này mới ngồi xuống đối diện cô bắt đầu ăn.
Ánh mắt Hạ ma ma hơi híp lại, nữ nhân này rất biết dạy trượng phu.
Cố Vân Đông ăn chậm, Hạ ma ma chờ có chút không kiên nhẫn. Bà đang định lên tiếng nhắc nhở hai câu, thì Thiệu Thanh Viễn ở phía đối diện lại nói trước: “Ăn từ từ thôi, vẫn còn sớm.”
Hạ ma ma: “……”
Bà vẫn nên đi ra ngoài hóng gió thôi.
Hạ ma ma cảm thấy giữa giờ Thìn thì quá muộn, Cố Vân Đông nên để mấy cô nương kia tới sớm một chút, như thế cũng không đến mức để bà phải ngồi ở đây chịu đựng một mình.
Nhưng mà Hạ ma ma không nghĩ tới, năm người Mai Hồng lúc này đang đứng ở cửa Thiệu phủ rồi.
Bọn họ đều đã đến đây từ sớm, nhưng nhớ đến thời gian mà Cố Vân Đông đã dặn nên không dám đến gõ cửa quấy rầy, cho nên dứt khoát đứng ở trước cửa đợi cô.
Du tẩu tử cũng ra ngoài từ sớm, không ngờ vừa định tới gõ cửa Thiệu gia, thì thấy năm người im lặng đứng ở đó, cũng không biết là muốn làm gì.
Du tẩu tử sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng chạy đến, nghi hoặc hỏi: “Các ngươi tìm ai thế? Đến tìm ngườiThiệu gia sao?”
Mai Hồng nói: “Đúng vậy, chúng ta tìm Cố chủ nhân.”
Cố chủ nhân?
Du tẩu tử rất nhanh đã nhớ ra, Vân Đông muội tử nói là nhà bọn họ muốn mở cửa tiệm, nhưng đáng lẽ nàng ấy phải gọi phu nhân của chủ nhân mới đúng chứ?
Không hiểu được, Du tẩu tử lắc đầu, lại hỏi tiếp: “Vậy sao các người không đi vào trong?”
“Chúng ta……” Mai Hồng còn chưa nói xong, cổng lớn đột nhiên được mở ra.
Điền bá nghe thấy tiếng nói chuyện từ bên ngoài truyền tới, mới mở cửa ra xem thử.
Ngoại trừ Du tẩu tử thì những người khác ông không quen biết.
Điền bá nhìn về phía Du tẩu tử: “Các ngươi đây là……”
Du tẩu tử vội vàng nói: “Ta tới tìm Vân Đông muội tử. Hôm qua nàng dặn ta giữa giờ thìn sang đây. Cũng sắp đến giờ rồi.”
Điền bá gật gật đầu, lại nhìn về phía những người khác.
Trương Nghênh Nguyệt nói: “Chúng ta cũng vậy.”
Điền bá nhìn số lượng người, trong lòng ông đã hiểu, các nàng chắc là nữ tiểu nhị mà phu nhân nhắc tới?
Ông nhanh chóng tránh ra: “Cùng vào hết cả đi. Phu nhân đã dặn, các người tới thì cứ đi trực tiếp vào cửa.”
Mấy người Mai Hồng thở phào nhẹ nhõm, Du tẩu tử dẫn đầu đi vào cổng.
Cố Vân Đông đã ăn xong bữa sáng, sau khi nghe thấy động tĩnh thì đi theo Hạ ma ma.
Đám người Mai Hồng thấy thì vội vàng cung kính bước đến: “Cố chủ nhân.”
“Tới rồi à?” Cố Vân Đông nhìn năm người, rất tốt, tinh thần không tồi.
Cô lùi nửa người ra phía sau, lộ ra Hạ ma ma sau lưng, giới thiệu: “Vị này chính là Hạ ma ma, trước đây đã từng hầu hạ quý nhân trong cung. Bây giờ là chưởng quầy của cửa tiệm chúng ta, từ hôm nay trở đi, bà ấy sẽ dạy các ngươi một ít lễ nghi tiếp khách cơ bản.”
Ngoài Mai Hồng, những người khác đều mở to hai mắt nhìn.
Ma ma từ trong cung?
Cố Vân Đông nói: “Hạ ma ma rất có bản lĩnh. Trước kia có không ít gia đình giàu có muốn mời bà ấy đến phủ làm ma ma giáo dưỡng. Bây giờ bà ấy tới đây để chỉ bảo cho các ngươi, đó là may mắn của các ngươi. Một tháng tới, mọi người cần phải học tập cho tốt, việc này rất có lợi với các người.”
“Dạ, chủ nhân.” Mấy người mơ hồ trở nên kích động.
Chỉ có Du tẩu tử còn ngơ ngác đứng một bên.
Cố Vân Đông cười, quay qua nói với nàng: “Không phải tẩu tử muốn đến cửa tiệm mới khai trương ở phố Cẩm Lan làm nữ tiểu nhị sao?”
Du tẩu tử mờ mịt gật đầu: “Phải, đúng vậy.”
Cố Vân Đông chỉ vào mấy người Mai Hồng: “Các nàng chính là năm nữ tiểu nhị hôm qua cửa tiệm mới tuyển, về sau ngươi học tập cùng các nàng đi.”
Du tẩu tử chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, đột nhiên phản ứng lại đây, lập tức nhìn chằm chằm vào Cố Vân Đông.
“Vân Đông, Vân Đông muội tử, ý của ngươi là, là, cửa hàng kia, là ngươi, ngươi mở?”
“Đúng vậy, là do ta mở.” Cố Vân Đông cười nói: “Du tẩu tử còn muốn đến làm việc không?”
Du tẩu tử có chút ngây ngốc, nhưng nghe được câu này lập tức phạn xạ có điều kiện mà gật đầu: “Muốn đi muốn đi, ta rất muốn đi.”
Cố Vân Đông gật đầu: “Đã như vậy, Du tẩu tử theo ta vào đây. Ta sẽ nói với ngươi về tình huống của cửa hàng, còn cả ký khế thư nữa.”
Cô nói xong xoay người đi vào nhà chính, Du tẩu tử cứ ngơ ngác đi vào theo.
Cố Vân Đông nói cho nàng tình hình cơ bản của cửa hàng, cũng không khác mấy những gì mà cô nói với mấy người Mai Hồng.
Sau đó, cô lấy khế thư ra, Du tẩu tử không biết chữ, vì thế Cố Vân Đông đọc một lượt nội dung của khế thư.
Du tẩu tử nghe hiểu, nhưng chính bởi vì hiểu nên cảm thấy thấy kinh ngạc: “Vân Đông muội tử, khế thư này của ngươi sẽ làm ngươi chịu thiệt đấy. Nào có đạo lý không cần tiểu nhị nữa thì phải bồi thường chứ?”
Cố Vân Đông bật cười: “Ta tự có tính toán. Du tẩu tử nếu cảm thấy không có vấn đề gì nữa, thì có thể ấn dấu vân tay vào chỗ này. Nhưng mà, Du tẩu tử có muốn về nhà thương lượng cùng người nhà một chút không?”
“Không cần không cần, ta đã nói với người nhà rồi, ta lăn dấu ngay đây.”
Hôm qua Du tẩu tử nghe Cố Vân Đông nói xong, nàng cảm thấy nếu có Vân Đông giới thiệu mình nhất định có thể vào làm việc
ở cửa tiệm kia. Cho nên nàng đã bàn với trượng phu rồi, không ngờ rằng cửa hàng này lại chính là của Vân Đông muội tử.
Bây giờ Du tẩu tử đang rất cao hứng, tiền lương năm lượng bạc đó, nhiều như vậy. Hơn nữa nếu nàng làm tốt còn có thể tăng lương. Đợi trong tay có bạc rồi, cả gia đình không cần phải chen chúc trong cái viện này nữa, nàng còn có thể đưa nhi tử đến học đường.
Du tẩu tử tên là Du Dung, nàng trạc tuổi với Đường Lê Hoa.
Tính tình nàng hướng ngoại, dễ sống chung với người khác, vừa mới ký xong khế thư, nàng lập tức thay đổi xưng hô: “Chủ nhân, ta ra ngoài trước. Ta về nhà dặn dò nam nhân nhà ta một tiếng, sau đó sẽ quay lại đây đi theo Hạ chưởng quầy cùng nhau học hỏi.”
“Được.”
Du tẩu tử nói xong lập tức vội vàng rời đi.
Cố Vân Đông thu dọn khế thư, rồi mới đi ra nhà chính.
Bên ngoài Hạ ma ma đã đang giảng dạy cho mọi người, không chỉ có năm người Mai Hồng, mà còn có ba hạ nhân trong nhà mà Cố Vân Đông mua. Đối mặt với khí thế của Hạ ma ma, tám người không dám lười biếng, dáng vẻ nghiêm túc y hệt như học sinh tiểu học đang nghe giảng, vô cùng chăm chú.
Cố Vân Đông đứng ở hành lang nghe một lát, rồi xoay người đi đến nhà kho.
Thiệu Thanh Viễn đang sắp xếp lại dược liệu ở nơi đó, thấy cô tiến vào thì đưa một cái hộp cho cô: “Cái này cho nàng giữ.”
Cố Vân Đông nhìn hắn một cái, nở nụ cười: “Được.”
Cô biết dược liệu trong hộp này chắc chắn là thứ tốt, trong lòng hai người hiện giờ ngầm hiểu rõ, một số đồ đạc có gia trị, đều ở chỗ Cố Vân Đông.
“Lát nữa ta muốn đến Tống phủ, căn bệnh của Bạch Chi Ngôn khó gặp, thừa dịp này ta cũng muốn đi xem một chút.”
“Được.”
Đến khi gần sắp xếp xong dược liệu, Thiệu Thanh Viễn mới thu dọn đồ đạc rồi đi vào trong viện.
Đúng lúc Hạ ma ma dẫn đám người Mai Hông đi đến phòng bếp, Trương Nghênh Nguyệt đi sau cùng, vừa ngước mắt, thì nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn.