Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 831 - Chương 831. Cố Vân Đông Là Cháu Ngoại Của Hắn

Chương 831. Cố Vân Đông là cháu ngoại của hắn Chương 831. Cố Vân Đông là cháu ngoại của hắn

Chương 831: Cố Vân Đông là cháu ngoại của hắn

Dương Văn Lễ có chút không hài lòng với thân phận hiện giờ của Dương Liễu, nhưng vẫn ra hiệu cho quản gia tiếp tục nói.

Quản gia không thấy biểu tình của hắn, nghĩ đến tin tức hỏi thăm được, ý cười càng thêm lộ rõ: “Cố Đại Giang này tuy là một tú tài nhưng thứ hạng của ông ta khá cao, chờ lần tới tham gia kỳ thi hương, tỷ lệ đỗ đạt cũng rất lớn.”

Dương Văn Lễ xua xua tay, đây đều là những lời nói suông, việc khoa cử hắn còn rõ hơn quản sự.

Cho dù là trường hợp đứng đầu trong bảng tú tài, thì lúc thi cử nhân cũng có thể trượt nhiều lần, cái này không đáng tin cậy.

Điều hắn để ý hơn là……

“Vậy vì sao Dương Liễu và đại tiểu thư của Nhiếp gia lại có quan hệ tốt như vậy?” Nhiếp gia là gia đình giàu có, thế lực phía sau nhất định cũng không nhỏ, không đến mức nhìn trúng một tú tài đã thành thân đúng không?

Quản sự hưng phấn: “Đó là bởi vì con gái có quan hệ mật thiết với đại tiểu thư Nhiếp gia.”

“Con gái??” Dương Văn Lễ ngẩn người, nhưng sau khi xem xét lại, nếu là con gái của Dương Liễu, vậy chắc cũng mới mười sáu mười bảy tuổi, lớn hơn Nhiếp tiểu thư một chút, có thể có quan hệ tốt cũng không có gì kỳ quái.

“Lão gia, người tuyệt đối không nghĩ tới, con gái hắn làm việc gì.”

“Được rồi, đừng úp úp mở mở nữa, mau nói nhanh.”

Quản sự nuốt nước miếng, con ngươi tỏa sáng: “Lão gia, chúng ta không phải đang tìm mọi cách để có quan hệ với Nhiếp gia, muốn thu mua đường trắng của bọn họ về bán sao? Ha ha ha, lão gia người tuyệt đối không thể tưởng tượng được, nguồn cung cấp của Nhiếp gia này đến từ Cố gia, phụ trách mua bán đường trắng chính là con gái của đại tiểu thư, Cố Vân Đông.”

Dương Văn Lễ bất ngờ đứng dậy: “Ngươi, ngươi nói cái gì?”

Quản gia lặp lại một lần: “Nguồn cung cấp của Nhiếp gia đến từ nhà của đại tiểu thư.” Giọng nói kích động của hắn cũng có vài phần sắc bén: “Cho nên lão gia, chúng ta hoàn toàn không cần thiết đi theo con đường của Nhiếp gia này, chỉ cần nhận lại đại tiểu thư, đừng nói đến làm ăn buôn bán đường trắng, chúng ta còn có thể tự chế tạo tự bán cũng không thành vấn đề.”

Dương Văn Lễ càng nghe càng kích động, đúng vậy, Dương Liễu chính là con gái nhà bọn họ, có được một cửa kinh doanh kiếm tiền như vậy, chỉ cần một chút như đầu ngón tay cũng đủ cho Dương gia bọn họ ăn uống no đủ, sau này Đông Sơn cũng sớm tái khởi.

Hắn nặng nề thở ra một hơi, chậm rãi bình ổn nhịp tim sắp nhảy ra cổ họng.

Không ngờ, thật không ngờ, bọn họ tới phủ Tuyên Hòa một chuyến, lại gặp phải chuyện vui như vậy.

Đặc biệt là…… Dương Liễu còn bị thương ở đầu, hoàn toàn quên mất chuyện trước kia.

Đến lúc đó còn không phải, hắn nói cái gì thì chính là cái đó sao?

Dương Văn Lễ nhắm mắt, ý cười trên khóe miệng cũng áp không được: “Ngươi hãy kể cho ta chuyện về cháu gái ta. Ngươi nói việc buôn bán đường trắng là do nó quản lý, vậy Cố gia còn buôn bán gì nữa không? Dương Liễu không có con trai sao?”

Quản sự lắc đầu: “Có, nhưng con trai năm nay cũng mới tám tuổi mà thôi. Tuổi còn nhỏ, nhưng đi theo con đường khoa cử, hiện giờ đang học ở thư viện Thiên Hải. Ngoài ra, đại tiểu thư còn có một đứa con gái 6 tuổi. Hiện giờ trong mấy người Cố gia, Cố Đại Giang vẫn đang đọc sách, đại tiểu thư bị thương ở đầu, Cố Vân Thư và Cố Vân Khả tuổi còn nhỏ, cho nên những việc làm ăn ở Cố gia đều do con gái lớn của Cố gia, Cố Vân Đông quản lý.”

“Cố Vân Đông……” Dương Văn Lễ lẩm bẩm, cho nên hắn muốn nhúng tay vào việc buôn bán đường trắng, nhân vật mấu chốt nhất là người cháu gái này.

“Tính tình của cháu gái ta như thế nào?”

Quản sự suy nghĩ một chút, đưa ra một đáp án: “Hẳn là một người rất coi trọng thanh danh và thể diện.”

Dương Văn Lễ nhướng mày, coi trọng thanh danh và thể diện?

“Vì sao lại nói như vậy?”

“Nghe nói sau khi Cố gia phát đạt, họ hàng Cố gia đều tới nương nhờ nàng ta. Lúc tỷ tỷ và tỷ phủ của Cố Đại Giang đến, chân tỷ phu kia còn bị gãy, là Cố Vân Đông tìm đại phu trong y quán của trượng phu đến cứu chữa, tốn rất nhiều công sức để chữa khỏi. Sau đó Cố Vân Đông còn tự mình thuê một căn nhà cho hai vợ chồng đó ở, nhưng con trai bọn họ vẫn luôn ở Cố gia, được Cố gia chăm sóc.”

“Còn có đệ đệ của Cố Đại Giang, lúc tới đây trong thân không một xu dính túi, kết quả vừa tới ở bọn họ đã xây một căn nhà gạch khang trang bằng ngói xanh trong thôn, nghe nói đặc biệt khí phái, không có hơn trăm lượng bạc không thể xây. Hiện giờ bọn họ tuy còn ở nông thôn, nhưng đệ đệ và em dâu hắn đều không cần làm việc, mỗi ngày chỉ cần ăn với ngủ, nên cuộc sống vô cùng thoải mái.”

“Đúng rồi, ta còn nghe được, Cố Vân Đông còn làm cho thôn một con đường vô cùng rộng. Người làm trong xưởng Cố gia và Cố Ký hơn phân nửa là người trong thôn bọn họ hoặc là thôn dân bên cạnh.”

“Để thể hiện lòng tốt của mình, Cố Vân Đông đối với những người làm này đặc biệt tốt, ngày lễ ngày tết sẽ phát chút phần thưởng. Người trước kia giúp đỡ nàng, nàng sẽ vừa cung cấp việc làm vừa phát nhiều bạc, dường như nàng ta sợ người khác nói mình vong ân phụ nghĩa.”

Quản sự nói xong, bản thân cũng có chút hâm mộ.

Tại sao hắn lại không gặp được một chủ nhân như vậy? Lão gia làm ăn không được, lại là đệ nhất keo kiệt, ngoại trừ cho hắn tiền công xứng đáng ra, phần thưởng khác nửa điểm cũng không có, mệt chết đi sống lại cũng không nghe được câu tốt.

“Cho nên Cố gia tuy rằng nắm giữ độc quyền việc kinh doanh đường trắng, nhưng mấy năm nay cũng không kiếm được bao nhiêu tiền. Đến nay cũng chỉ mở một xưởng ở quê nhà, cùng hai cửa tiệm ở huyện thành và phủ thành.”

Dương Văn Lễ nghe đến đó, cười lạnh một tiếng: “Là do nó quá ngu xuẩn, trong tay cầm một chậu châu báu như vậy lại không biết lợi dụng, còn đi tiếp tế cho những bà con nghèo khổ với mấy người nông thôn kia. Nhưng mà, tình tình nó như vậy, cũng có lợi với chúng ta.”

Không phải sĩ diện sợ người khác nói mình đối xử khắc nghiệt với người thân sao? Vậy với tư cách là cữu cữu của nó, chẳng phải chỗ tốt cũng không thể thiếu sao?

Người thân bên phụ thân đều trợ giúp, chẳng lẽ người thân bên mẫu thân lại không quan tâm.

Quản sự kia lại nói: “Đúng rồi, còn có một Tân Minh Các, nhưng là cùng đại tiểu thư Nhiếp gia và phu nhân tri phủ hợp tác mở.”

Dương Văn Lễ sửng sốt, Tân Minh Các cũng có quan hệ với nó?

Mấy ngày này hắn ở phủ Tuyên Hòa, đối với tiếng tăm lừng lẫy của Tân Minh Các, đương nhiên hắn cũng biết đến.

Nhưng không ngờ cháu gái hắn cũng có một phần?

Nhưng nghĩ đến việc buôn bán đường trắng của Nhiếp gia, việc bọn họ hợp tác mở cửa hàng cũng không có gì ngạc nhiên.

Nhưng ba người các nàng hợp tác, nó chắc không có địa vị cao nhất, nghĩ đến cửa hàng kia chắc cũng chỉ treo cái danh mà thôi.

Dương Văn Lễ lại hỏi thăm một chút về trượng phu của Cố Vân Đông, quản sự kia cười nói: “Lại nói tiếp, phu quân của tiểu thư này ngược lại là một người tài ba, hắn là một đại phu, nhưng không phải đại phu bình thường. Phương pháp phòng ngừa bệnh đậu mùa mà lúc trước ồn ào huyên náo kia, là do hắn làm ra, nghe nói còn đi tới kinh thành xem bệnh cho Nhị hoàng tử, còn diện kiến trước mặt hoàng thượng.”

Dương Văn Lễ “Ồ?” Một tiếng, tròng mắt bắt đầu điên cuồng chuyển động.

Điều này khiến ông ta vô cùng ngạc nhiên, nói như vậy, cháu gái này của mình, cũng có thể nói là có tiền có thế?

Hơn nữa nếu trượng phu của nó có thanh danh như vậy, vậy càng phải chú trọng mặt mũi, ít nhất hình tượng ở bên ngoài không thể làm hỏng.

Bình Luận (0)
Comment