Chương 883: Tiểu quận chúa tới
Nha hoàn kia khẽ nhếch miệng cười, nhanh chóng đi xuống lầu, chạy đến trước mặt Cố Vân Đông báo cáo tình hình.
Cố Vân Đông rất hài lòng: “Làm rất tốt, trở về sẽ tăng tiền công cho ngươi.”
“Cảm ơn phu nhân.”
“Được rồi, ngươi tiếp tục giám sát đi, đã nhớ kỹ lời ta nói chưa?”
“Đã nhớ ạ.”
Nha hoàn chạy đi rất nhanh, một lần nữa quay lại gần ghế lô, vừa làm việc vừa nhìn chằm chằm cửa ghế lô của Bình Nam Hầu phủ.
Cố Vân Đông giao phó công việc xong, thấy đã gần đến giờ, cô đang định đi thu dọn một chút, thì một bóng người nho nhỏ thình lình từ đâu nhào tới, ôm chặt đùi Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông thiếu chút nữa thì bị lực đạo này đẩy ngã, vội vàng lùi hai bước ổn định lại, sau đó kinh ngạc nhìn tiểu cô nương lùn một mẩu.
“Tiểu, tiểu quận chúa???”
“Là ta.” Tiểu quận chúa nâng khuôn mặt nhỏ trắng nõn lên, hai bím tóc nhỏ trên đầu lắc qua lắc lại chọc Cố Vân Đông muốn vươn tay tóm lấy.
Tiểu cô nương Khả Khả nhà cô vốn dĩ cũng có hai bím tóc nhỏ, chỉ là có một lần không biết con bé bị tiểu tử nghịch ngợm nào nắm lấy, làm con bé bực bội, từ đó về sau không chịu buộc bím tóc nhỏ ấy nữa.
Nhìn thấy tiểu quận chúa, Cố Vân Đông cực kỳ kinh ngạc: “Sao tiểu quận chúa lại ở đây? Không phải muội đang ở Kinh Thành sao? Muội tới với ai vậy?”
Tiểu quận chúa rung đùi đắc ý: “Muội tới cùng phụ vương.”
“Dịch Tử Lam cũng tới ư?” Mẹ nó, người này tới làm gì? Người duy nhất sợ thiên hạ không loạn, bọn họ không muốn gặp hắn chút nào có được không?
Vừa nói xong, nhà hoàn bên người tiểu quận chúa cũng đi theo đến đây.
Kể từ lần hai mẹ con Liễu Oanh lừa trên gạt dưới, làm chủ thay tiểu quận chúa hãm hại Cố Vân Đông, sau đó quận vương phi đã thay đổi một loạt những người hầu hạ bên người tiểu quận chúa.
Nha hoàn nhất đẳng được an bài bên người quận chúa này là Chung Nhiên.
Đồng Thủy Đào đứng bên cạnh nàng.
Chung Nhiên đi theo Đồng Thủy Đào vào tòa biệt viện này. Người tới đại hội lần rất đông, không có thiệp mời thì không thể vào. Cũng may lúc ấy Đồng Thủy Đào ở bên ngoài biệt viện, nàng đã từng gặp tiểu quận chúa, nên lập tức dẫn người lại đây.
Chung Nhiên đi đến trước mặt Cố Vân Đông, tự nhiên hào phóng hành lễ, mỉm cười nói: “Bái kiến Thiệu phu nhân.”
“Dịch Tử Lam ở đâu?”
Đối với việc Cố Vân Đông gọi thẳng tên Quận vương gia, Chung Nhiên cũng không thèm để ý, chỉ đáp: “Sau khi vương gia đến phủ Tuyên Hòa, nghe nói hôm nay là ngày diễn ra đại hội nghiên cứu y thuật, thì đoán được Thiệu công tử và Thiệu phu nhân nhất định sẽ đây. Vốn dĩ vương gia muốn tự mình dẫn tiểu quận chúa đến đây, ai ngờ lại có việc gấp, cho nên tạm thời không tới được, chỉ có thể để nô tỳ đưa tiểu quận chúa tới gặp Thiệu phu nhân trước.”
Tiểu quận chúa đứng một bên ra sức gật đầu: “Không sai không sai, vốn dĩ phụ vương còn nói muốn cùng đi với muội. Muội cực kỳ kiên quyết cự tuyệt ông ấy, nhất định đòi phải chạy đi gặp Vân Đông tỷ tỷ trước, sự kiên trì của muội đã giành được thắng lợi, nên phụ vương để muội tới trước.”
Cố Vân Đông bị cô bé chọc cười: “Tiểu quận chúa có biết phụ vương muội đến phủ Tuyên Hòa làm gì không?”
Tiểu quận chúa rất chắc chắn gật đầu, nói: “Biết chứ. Ông ấy tới tìm Vân Đông tỷ tỷ.”
Cố Vân Đông: “……” Cô không muốn mình bị tìm chút nào có được không!
“Vậy hắn có nói tìm ta có chuyện gì không?”
Tiểu quận chúa lắc đầu, bĩu môi nói: “Muội cũng không biết nữa. Thật ra muội rất nỗ lực moi tin tức từ miệng phụ vương, nhưng miệng phụ vương y như trai hến vậy, quá khó khăn.”
Có người miêu tả cha mình như muội sao? Muội đúng là nữ nhi ruột thịt của hắn.
Cố Vân Đông bật cười, ngẩng đầu nhìn về phía Chung Nhiên.
Đáng tiếc Chung Nhiên cũng lắc đầu, tiếc nuối nói: “Ta chỉ là một nha hoàn, đương nhiên Vương gia không thể nào nói cho ta được.”
Cố Vân Đông lập tức thở dài một hơi, nghĩ đến việc Dịch Tử Lam tới, cô cảm thấy không yên ổn.
Dù sao thủ đoạn của người này cứ một cái lại nối tiếp một cái, một mặt có thể xưng là bằng hữu, một mặt khác lại là kiểu người hận không thể ngáng chân bọn họ.
Cố Vân Đông căn bản không muốn giao thiệp với hắn ta.
Tiểu quận chúa ngẩng đầu, thấy Cố Vân Đông hơi nhíu mày thì vội vàng kéo tay cô nói: “Vân Đông tỷ tỷ, tỷ đừng sợ, muội sẽ bảo vệ tỷ, tuyệt đối sẽ không để cho phụ vương đánh tỷ. Nếu hắn đánh tỷ, muội sẽ cắn hắn.”
Ba người ở đây: “……” Quả nhiên là nữ nhi ruột không thể nghi ngờ.
Cố Vân Đông ngồi xổm xuống, nhéo nhéo cái cằm đầy thịt của con bé: “Ta cảm ơn muội trước. Nhưng mà lát nữa Vân Đông tỷ tỷ còn có chuyện muốn làm, muội đi theo Chung Nhiên lên ghế lô trên lầu ngồi có được không? Ta sẽ bảo người đưa đồ ăn ngon lên cho muội, đợi ta xong việc chúng ta lại cùng trò chuyện. Ta sẽ giới thiệu cho muội mấy người bằng hữu mới được chứ?”
Chỗ này lộn xộn, tiểu hài tử cũng không có hứng thú. Hơn nữa còn có vài người có ý xấu, nên hôm nay con bé ở trong nhà không tới đây.
Bằng không, Khả Khả và tiểu quận chúa cùng tuổi, lại đều là những tiểu tiên nữ đáng yêu, nhất định sẽ chơi với nhau rất vui vẻ.
Tuy rằng tiểu quận chúa cảm thấy tiếc nuối vì không được ở cạnh Vân Đông tỷ tỷ, nhưng còn nhiều thời gian, dù sao nàng cũng đã đến phủ Tuyên Hòa, cơ hội gặp Vân Đông tỷ tỷ còn rất nhiều.
Nàng đã là một bé cưng trưởng thành, không thể làm ảnh hưởng chuyện quan trọng của Vân Đông tỷ tỷ được.
Bởi vậy tiểu quận chúa thận trọng gật đầu: “Được, ta ở đây chờ tỷ, Vân Đông tỷ tỷ đi làm việc đi, ta rất ngoan.”
Nói xong một tay dắt Chung Nhiên, bên kia thì giơ bàn tay nhỏ vẫy vẫy với Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông mỉm cười sờ sờ đầu con bé, rồi dặn dò Đồng Thủy Đào: “Đưa tiểu quận chúa lên ghế lô, lấy cho nàng sữa bò với bánh kem, để ý nàng một chút.”
“Dạ.” Đồng Thủy Đào đáp ứng, lập tức dẫn một lớn một nhỏ đi về phía trước.
Sương phòng trên lầu hai gần như đã kín người, nhưng cũng có một vài gian phòng bọn họ cố tình để dư ra chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Không ngờ, thật sự phải dùng tới.
Lúc đi xuyên qua đại sảnh, có không ít người nhìn thấy tiểu quận chúa.
Trong số những người đến đây hôm nay, không hề có tiểu hài từ, bây giờ đột nhiên xuất hiện một tiểu cô nương trắng trẻo mũm mĩm, đúng là đã thu hút sự chú ý của không ít người.
Ngay cả huynh muội Hàn gia trên lầu hai cũng nhìn tiểu quận chúa nhiều hơn một chút, đáng tiếc, không ai nhận ra tiểu cô nương này, nhìn xong cũng không quá để ý.
Sắp xếp chỗ ngồi cho tiểu quận chúa xong thì chẳng bao lâu sau, đại hội nghiện cứu y thuật cũng bắt đầu.
Hơn một trăm cái bàn thấp phía dưới đại sảnh đều đã ngồi kín người, hàng đầu tiên là đệ tử thân truyền của Bạch Ung, bọn họ rõ ràng là tự tin và thản nhiên hơn những người khác.
Chỉ một lát sau, tiếng bước chân vang lên từ phía sau đại sảnh.
Rất nhanh, Bạch Ung dẫn đầu nhóm người Bạch gia chậm rãi đi ra từ bên trong.
Người trong đại sảnh lập tức đứng lên, đợi đến khi Bạch Ung đi đến trước mặt, đồng loạt khom lưng chào hỏi: “Bái kiến sư phụ.”
Thanh âm chỉnh tề vang dội, Cố Vân Đông thấy vậy không kiềm được hơi ưỡn eo, tư thái giống như lãnh đạo thị sát.
Bạch Ung đi đến vị trí phía trước đại sảnh thì dừng lại, ông hơi gật gật đầu: “Được rồi, không cần đa lễ, ngồi xuống cả đi.”
“Dạ, sư phụ.”
Giọng nói vừa hạ xuống, hơn một trăm người cũng sột sột soạt soạt ngồi xuống.
Có điều, người Bạch gia vẫn đang đứng.