Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 891 - Chương 891. Cố Đại Giang Trợ Giúp

Chương 891. Cố Đại Giang trợ giúp Chương 891. Cố Đại Giang trợ giúp

Chương 891: Cố Đại Giang trợ giúp

Nha hoàn lại trực tiếp lắc lắc đầu, tỏ vẻ cũng không biết rõ.

Nghe nói Cố Vân Đông chỉ dẫn theo bốn hạ nhân vào phòng, Hàn Dĩnh cảm thấy rất khó hiểu, vẻ mặt không thể tin nổi: “Nàng ta cam chịu rồi?”

Bốn người, có thể làm được cái gì?

Dù sao với cái đầu như Hàn Dĩnh, nàng ta cũng không nghĩ ra được cách gì khác ngoài việc tìm thật nhiều người để sao chép sách y.

Bình Nam Hầu cũng đã tới, nhìn thấy những thư sinh khác nhau trước mặt, hơi nhíu mày, kéo Hàn Diệu sang một bên nhỏ giọng hỏi.

“Tại sao lại có ít học sinh ở học viện Thiên Hải như vậy?”

Bình Nam Hầu có chút thất vọng, dù sao học viện Thiên Hải cũng là học viện lớn nhất ở phủ Tuyên Hòa, người đứng đầu quản lý học viện kia cũng là một người tài ba.

Nếu toàn bộ học sinh đều từ nơi đó ra, đó mới là khí thế lớn, làm người khác không dám khinh thường Bình Nam Hầu phủ bọn họ.

Nhưng Hàn Diệu nghe thấy lời này, lại không khỏi âm thầm cắn răng.

Hắn đương nhiên cũng muốn đổi toàn bộ những người này thành học sinh của học viện Thiên Hải, nhưng chuyện này thật sự không dễ dàng.

Hắn tự mình đến học viện Thiên Hải, lúc ấy muốn tìm hiệu trưởng nói rõ tình huống, nhưng hiệu trưởng không có ở đó.

Hàn Diệu nghe nói cháu trai của hiệu trưởng đang học ở học viện, nên đã đi tìm Tề Đình.

Nhưng hắn không biết là, trước khi hắn khởi hành đến học viện, Thiệu Thanh Viễn cũng đã lặng lẽ phái Thiệu Toàn thúc ngựa tới đây trước một bước.

Cố Đại Giang được Thiệu Toàn kể lại chuyện ở đây, trong lòng không thể nói là không tức giận, ông lập tức muốn gọi các bạn cùng lớp đến giúp đỡ con gái.

Nhưng Thiệu Toàn nói không cần, hình như Cố Vân Đông có cách.

Cố Đại Giang sau khi nghe xong cũng biết, con gái ông ông hiểu, nếu con bé đã có chủ ý vậy ông sẽ không đi tránh cho con bé thêm phiền.

Nhưng mà, ông vẫn có thể làm cho Bình Nam Hầu phủ thêm phiền.

Đoán chừng Thiệu Thanh Viễn cho Thiệu Toàn tới đây, cũng là ý này.

Cho nên chờ đến khi Thiệu Toàn rời đi, đầu tiên Cố Đại Giang dùng kế điệu hổ ly sơn để hiệu trưởng Tề tạm thời rời học viện Thiên Hải.

Tuy rằng Cố gia và hiệu trưởng Tề có quan hệ không tồi, nhưng dù sao đối phương cũng là Bình Nam Hầu phủ, bọn họ đưa ra yêu cầu, lỡ như hiệu trưởng Tề ngại mặt mũi nên không từ chối yêu cầu thì sao?

Chờ sau khi hiệu trưởng Tề rời đi, Cố Đại Giang lại đi tìm Tề Đình.

Ngược lại ông không gạt Tề Đình, tiểu tử này rất thông minh, lập tức tỏ vẻ người đọc sách phải có khí tiết chính trực, làm sao có thể ngại quyền thế vì năm đấu gạo mà khom lưng, hắn nhất định sẽ không đi.

Nhưng khi Cố Đại Giang âm thầm triệu tập hơn trăm thư sinh chuẩn bị để nếu Cố Vân Đông cần tới sẽ lập tức ra trận, hắn cũng không nói hai lời theo sau làm việc.

Cho nên, chờ đến khi Hàn Diệu đến học viện Thiên Hải tuyển người, căn bản không có bao nhiêu người hưởng ứng.

Có vài người thật sự chính trực không muốn làm chuyện như vậy, có vài người đứng về phía Cố Đại Giang và Tề Đình, còn vài người cảm thấy đường xá quá xa, hơn nữa…… thái độ Hàn Diệu không tốt.

Bởi vậy cuối cùng Hàn Diệu chỉ có thể tìm được mười mấy người.

Hắn thật sự không thời gian để tiếp tục hao tổn ở học viện Thiên Hải, dù sao nơi này đường xá xa xôi, hơn nữa thời gian bọn họ không nhiều, nên chỉ có thể mang theo những thư sinh khác trở về biệt viện với Hàn Dĩnh.

Bình Nam Hầu nghe xong, nhíu mày: “Thật không khéo, hiệu trưởng Tề lại không ở đó. Ta và hiệu trưởng Tề cũng từng có giao tình, bằng không nể mặt mũi ta muốn tìm đến hơn trăm thư sinh ở học viện Thiên Hải cũng không tính là việc khó.”

Nói xong, ông ta nhìn mọi người đang bận rộn, thở dài nói: “Nhưng hiện tại cũng không tồi, nhân số đã đủ rồi.”

Vừa mới dứt lời, cách vách đột nhiên truyền đến một tiếng động.

Bình Nam Hầu và Hàn Diệu cùng nhìn sang bên kia, nhìn thấy phòng bên Cố Vân Đông …… Bị mở ra.

Cố Vân Đông chậm rãi đi ra, mỉm cười với Thiệu Thanh Viễn, trên mặt mang theo sự thong dong và kiêu ngạo.

Thiệu Thanh Viễn biết cô đã hoàn thành.

Những người khác lại hơi sửng sốt khi nhìn thấy vẻ mặt của cô, có chút không rõ nguyên nhân, nhưng không ai đoán được cô đã in xong ba trăm quyển trong thời gian ngắn như vậy.

Cố Vân Đông nhìn lướt qua một vòng, sau đó hơi nghiêng đầu, nhìn về phía người Hàn gia. Giơ tay lên, vẫy vẫy với bọn họ vô cùng thân thiết và thân thiện: “Yo, chào buổi sáng mọi người nha, nhanh như vậy đã trở lại rồi sao?”

Nói xong, cô nhìn vào cánh cửa đang mở, bên trong tất cả thư sinh đang vùi đầu làm việc, nụ cười càng trở nên xán lạn: “Haha, trong thời gian ngắn như vậy đã tuyển được nhiều người tới trợ giúp nha.” Cô giơ ngón tay cái lên: “Không hổ là Bình Nam Hầu phủ, cho dù ở phủ Tuyên Hòa của chúng ta, căn bản không quen thuộc cũng có thể có bản lĩnh như vậy.”

Sắc mặt Bình Nam Hầu đột nhiên biến đổi, nữ nhân âm hiểm giả dối này, cố ý ở trước mặt nhiều người nói những lời hàm chứa thâm ý như vậy, rõ ràng ám chỉ ông ta không an phận, duỗi tay quá dài.

Ông ta cười nhạo một tiếng: “Thiệu phu nhân đây là thấy mình không thắng được, cho nên cố tình nói những lời này muốn làm cho người bên chúng ta phân tâm sao? Thật là hao tâm tổn trí, đáng tiếc, không có tác dụng gì.”

Cố Vân Đông nhún vai, dáng vẻ vô cùng vô tội nói: “Bình Nam Hầu suy nghĩ nhiều rồi, ta chỉ cảm thấy tâm tình khá tốt nên muốn cùng các ngươi chào hỏi một câu mà thôi. Con người này của ta luôn luôn cảm thấy, hữu nghị là quan trong nhất, thi đấu chỉ đứng thứ hai, cho nên nhịn không được muốn trò chuyện với các ngươi, bồi dưỡng tình hữu nghị một chút.”

Hàn Dĩnh bên cạnh nghe được nổi trận lôi đình, không chút nghĩ ngợi muốn trở về.

Nhưng nàng ta còn chưa mở miệng đã nghe thấy Cố Vân Đông tiếp tục nói: “Hơn nữa, ta cũng không cần cố tình nói chuyện cho các ngươi phân tâm, bởi vì mặc kệ các ngươi có phân tâm hay không, cũng đã thua.”

“Ngươi nói bậy cái gì đó?”

“Ta không nói bậy, dù sao ta đã hoàn thành xong ba trăm quyển sánh y!!” Cố Vân Đông nhướng mày, hơi nâng cằm, cười tủm tỉm nhìn sắc mặt đột ngột biến hóa của bọn họ.

Không chỉ bọn họ, mọi người vẫn luôn xem náo nhiệt dưới hành lang, ai nấy cũng đều trợn to hai mắt.

Có người đang uống một ngụm trà giây sau trực tiếp phun ra.

“Không có khả năng, chuyện này căn bản không có khả năng, ngươi mới tốn bao nhiêu thời gian, trong phòng ngươi chỉ có mấy người, sao có thể hoàn thành ba trăm bản chép tay?” Hàn Dĩnh là người đầu tiên hô to.

Dịch bởi nhóm Mayy.

Nàng ta vừa lên tiếng, cùng lúc giống như ấn chốt mở công tắc, những người dưới hành lang nhao nhao đứng lên dò hỏi.

“Thiệu phu nhân, có phải ngươi nói thật không?”

“Thiệu phu nhân, ngươi không gạt chúng ta chứ, cái này, cái này cũng quá nhanh đi.”

“Đúng vậy, ngươi phải suy nghĩ cẩn thận yêu cầu của chúng ta, là chữ viết tay chỉnh tề, không sai chữ, không mất chữ.”

Người này có lòng tốt nhắc nhở, Cố Vân Đông gật đầu, cười nói: “Ta đã kiểm tra qua.”

“Vậy ba trăm quyển sách y kia đâu? Có thể lấy ra cho chúng ta xem thử hay không?”

Cố Vân Đông quay đầu nhìn vào phòng một cái, sau đó quay đầu lại mới nói: “Hiện tại còn đang trong quá trình chỉnh sửa, kính mời chư vị lại chờ thêm mười lăm phút nữa, lập tức sẽ xong.”

Mười lăm phút?

Đó không phải là một thời gian dài, rất nhanh.

Người Hàn gia lại không tin, lúc Hàn Dĩnh quay đầu lại nhìn thấy trong đám thư sinh đã có không ít người dừng bút, lúc này nổi trận lôi đình hỏi: “Các ngươi dừng lại làm gì? Còn muốn tiền không? Hả? Tiếp tục đi.”

Bình Luận (0)
Comment