Chương 892: Thiệu phu nhân thắng
Lời vừa nói ra, những tên thư sinh đó lập tức trợn mắt nhìn, một tên vốn đang chăm chú sao chép cũng ngay lập tức bỏ bút, cười lạnh một tiếng.
Hàn Diệu liếc nhìn, trong lòng gào thét gay rồi, quay đầu trừng mắt liếc nhìn Hàn Dĩnh, vội vàng nói: " Mọi người bỏ qua cho, muội muội ta là bị người đó làm cho tức giận, nên đã không suy nghĩ mà nói ra, nhưng muội ấy không có ý đó. Mọi người tiếp tục sao chép đi, đừng để trúng gian kế của đối phương, Thiệu phu nhân đó cố tình nói như vậy để chúng ta chiến tranh nội bộ."
Hàn Diệu khuyên ra sức khuyên ngăn, cuối cùng cũng trấn an được những thư sinh này, để họ tiếp tục chép.
Thế nhưng bên này vừa chép thêm được hai hàng thì Cố Vân Đông bên này lại có động tĩnh.
Dịch bởi Mayy.
Một nhóm Đồng Thủy Đào, Lữ Hồng Tú, Thiệu Văn Thiệu Võ xếp hàng ngay ngắn tiêu sái đi ra.
Làm cho mọi người trợn tròn mắt khiến bọn họ không dám tin là trong tay bọn hắn mỗi người ôm một chồng sách, toàn bộ sách đều mới chưa ai đụng đến.
Lão Quốc Công là người đầu tiên không nhịn được nữa tiến lên vài bước, ôm lấy chồng sách mà Đồng Thủy Đào đang bê, bắt đầu đếm.
Những người khác thấy vậy cũng nhao nhao chạy đến để xem.
Chỉ là vừa chạy được một đoạn thì bị Cố Vân Đông cản lại: "Các vị đừng quá sốt ruột, sách đều để ở đây vậy nên hãy để Lão Quốc Công kiểm tra trước. Đếm xem có đủ ba trăm cuốn hay không rồi mọi người hãy đọc."
Mọi người tuy có chút tiếc nuối nhưng chỉ có thể ổn định lại tâm trạng và chờ đợi.
Sau khi Lão Quốc Công xem qua cuốn đầu tiên, lại chạy đến chỗ Thiệu Văn rút một cuốn ở giữa ra xem.
Một lúc sau chạy đến trước mặt Lữ Hồng Tú rút lấy cuốn ở dưới cùng.
Cuối cùng bước đi trong sự ngạc nhiên đến trước mặt Thiệu Võ tùy ý rút lấy một cuốn mở ra.
Sau một hồi thì cả bốn cuốn sách đã nằm trong tay ông ấy.
Có thể thấy lông mày của ông ấy nhíu chặt lại, đôi mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
Mọi người nhìn thấy đều không khỏi sững sờ, biểu cảm của Lão Quốc Công như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ những cuốn sách y này có vấn đề?
Có người không nhịn được mà vội vàng hỏi: "Lão Quốc Công, ngài thấy sao? Những cuốn sách đó có phải là có gì không đúng không?"
"Phải, không đúng."
Mọi người sững sờ, người của Hàn gia vốn đang rất căng thẳng dỏng tai lên để nghe ngóng, muốn đi lên để xé nát những cuốn sách này bất cứ lúc nào, nghe được lời này thì vui mừng khôn xiết.
"Không đúng chỗ nào? Ngài mau nói đi."
Lão Quốc Công nhìn về phía Cố Vân Đông hỏi với vẻ mặt ngạc nhiên: " Thiệu phu nhân, ta thấy có một chỗ rất kỳ lạ, tại sao chữ viết trong những cuốn sách này lại giống nhau như đúc vậy? Không đúng, cũng không tính là chữ viết, ngược lại nó trông giống như bản khắc, cũng không đúng, bản điêu khắc cũng không có tốc độ nhanh như vậy. Thiệu phu nhân rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Cố Vân Đông cười nói: "Chuyện này một lúc nữa mới trả lời, Lão Quốc Công có muốn đếm trước xem có đủ ba trăm cuốn không? Cuộc thi này còn có vấn đề gì không, ai là người thắng cuộc."
Trong lòng Lão Quốc Công mặc dù tò mò nhưng vẫn kiềm chế lại gật đầu nói gấp: "Đúng đúng đúng, việc này quan trọng hơn."
Vì vậy ông ấy tìm thêm hai người cùng mình kiểm tra lại tổng là bao nhiêu.
Ngay sau đó vị văn thư đang ghi chép trước đó đã được đưa đến để xem xét nội dung bên trong.
Mấy người kia sau khi nhìn chữ viết xong lại nhìn Lão Quốc Công với bộ mặt khó hiểu không dám tin.
Đợi đến lúc kiểm tra xong Lão Quốc Công mới thở một hơi thật dài, kìm nén sự kích động lớn tiếng tuyên bố: "Thiệu phu nhân sao chép được ba trăm bản không thiếu quyển nào, một chữ cũng không sai, hàng lối gọn gàng, tốc độ kinh người. Cho nên lần tỉ thí giữa Thiệu phu nhân và Hàn tiểu thư, Thiệu phu nhân thắng!"
Lão Quốc Công vừa dứt lời hiện trường ngay lập tức náo động.
Bạch Ung cười ha hả: "Thắng, thắng thật rồi ha ha ha, ta biết cháu dâu ta vừa thông minh vừa được việc mà, đúng là phụ nữ không thua gì đàn ông, rất giỏi."
Bạch Ung Thiệu Âm nhìn nhau cười, tâm tình đã bình tĩnh lại.
Trái lại người bên phía Bình Nam Hầu phủ thì sắc mặt trắng bệch không dám tin vào sự thật.
Những thư sinh đang cặm cụi chép đó cũng bốn mắt nhìn nhau, trên khuôn mặt tràn đầy sự ngỡ ngàng, đã xong rồi sao? Bọn họ vừa mới bắt đầu, những người nhanh nhất cũng vừa chép hết một trang giấy, kết quả là đối phương đã xong rồi? Vậy họ ở đây còn có ý nghĩa gì nữa, có phải là có thể rời đi rồi hay không?
Có điều một số người vô cùng tò mò về phương pháp sao chép của Cố Vân Đông.
"Ah" Một tiếng hét đột nhiên vang lên.
Mọi người đang vô cùng vui mừng lại bị dọa sợ nhảy dựng lên, nhao nhao nhìn về phía Hàn Dĩnh, nơi phát ra tiếng kêu.
Đôi mắt của Hàn Dĩnh đỏ ửng lên, lao nhanh về phía Cố Vân Đông: "Không thể nào, không thể nào, ta không tin. Chưa qua được bao lâu bên này bọn ta còn, còn chưa xong một bản tại sao bên ngươi đã hoàn thành được? Chắc chắn ngươi đã ăn gian, những thứ này đều là giả, là giả!"
Nói xong nàng ta nhào đến trước mặt Lữ Hồng Tú.
Lữ Hồng Tú vốn không có khả năng bảo vệ bản thân đã bị nàng ta bổ về phía trước, người không thể nào không lùi về sau một bước tuy vậy nàng vẫn kịp thời bảo vệ được những cuốn sách, nhưng cuốn sách trên cùng vẫn bị Hàn Dĩnh lấy mất.
Sắc mặt Lão Quốc Công tái mét, khuôn mặt tỏ rõ sự không vui.
Nhưng đối phương là một tiểu cô nương nên ông không tiện nói chuyện, ông lập tức nhìn về phía Bình Nam Hầu đứng cách đó không xa.
"Thế nào, Hầu gia nghĩ ta sẽ vì tình riêng mà làm việc sai quy củ, không tin sự phán xét của ta. Trong lòng không phục không muốn nhận kết quả này sao? Nếu đã như vậy thì ngay từ đầu nên nói ra."
Bình Nam Hầu cứng ngắc cười khan một tiếng: "Bản thân ta không có ý này, chỉ là tiểu nữ nhất thời có chút kích động mà thôi." Hắn liếc mắt nhìn Hàn Diệu ra hiệu: "Còn chưa đưa muội muội của ngươi về sao?"
Hàn Diệu tiến lên kéo Hàn Dĩnh nhưng nàng ta lại không hề nhúc nhích.
Mọi người cũng không phải kẻ ngu, đều có thể nhìn ra được, bọn họ lề mà lề mề như vậy chính là muốn tự mình kiểm chứng. Trong lòng của Hàn gia nhất định là không hài lòng với kết quả như vậy.
Nhưng ở đây lại nhiều người như vậy, sau khi Lão Quốc Công công bố kết quả từng người từng người một cũng đã lên xem xét kiểm tra, đúng là không có bất cứ vấn đề gì, dù sao thì mắt của mọi người cũng không đến nỗi bị mù.
Nhưng trong lòng bọn họ đều vô cùng hiếu kỳ vị Thiệu phu nhân này đã dùng cách gì để làm được điều này, như vậy quả là quá thần kỳ rồi!
Năm người, chưa đến nửa canh giờ đã chép được ba trăm cuốn, còn sắp xếp gọn gàng.
Với tốc độ như vậy trong tương lai dùng trong lĩnh vực in ấn thì hiệu suất sẽ được cải thiện rất nhiều? Là một điều tuyệt vời với nước với dân.
Lão Quốc Công còn nghĩ nhiều hơn thế, ông ấy nghĩ rằng nếu tốc độ in sách được nâng cao như vậy. Những cuốn sách đắt đỏ như hiện tại cũng có thể được giảm giá, sách cũng có thể dành cho những học sinh gia cảnh bình thường. Vì vậy số người đọc sách cũng tăng lên không ít.
Nhiều người đọc sách biết nhiều chữ, sẽ làm cho triều Đại Tấn của bọn hắn nâng cao quốc lực sao?
Trong lòng cảm thấy khó chịu, hận không thể lập tức hỏi Cố Vân Đông rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhóm Mayy dịch.
Nhưng Cố Vân Đông lại không nóng này. Thiệu Thanh Viễn đứng đằng sau cô mặt không biểu cảm nhìn Bình Nam Hầu hỏi: "Kết quả đã tuyên bố, người thắng cuộc là thê tử của ta vậy Bình Nam Hầu cũng nên thực hiện lời hứa rồi. Hai tay dâng Thiên Sơn Tuyết Liên, cùng với Hàn tiểu thư..."