Chương 900: Đại Lực là người Quận vương gia
Hai người Cố Vân Đông không kịp ngăn cản, sau đó nhìn thấy một người từ bên ngoài đi vào.
Người nọ vào thư phòng, hành lễ với Dịch Tử Lam, sau đó mới ngước mắt nhìn về phía Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông.
Trong nháy mắt hắn ngẩng đầu, Cố Vân Đông ngây người, khóe miệng co giật dữ dội.
“Đại…… Đại Lực?”
“Là ta.” Đại Lực cười gật đầu: “Bái kiến quận chúa, quận mã gia.”
Cố Vân Đông chỉ chỉ hắn, sau đó lại chỉ chỉ Dịch Tử Lam, lại chỉ chỉ hắn, một lúc lâu sau, có chút không chắc chắn hỏi: “Ngươi đừng nói với ta, ngươi là người của Dịch Tử Lam?”
“Vâng, tiểu nhân xác thật là người của Vương gia.”
Cố Vân Đông nhất thời nói không ra lời, cô quay đầu nhìn Thiệu Thanh Viễn.
Hắn hơi híp mắt: “Cho nên, ngươi trà trộn vào Bình Nam Hầu phủ, xuống tay với Bình Nam Hầu, là ý của Dịch Tử Lam? Hay nói là, ý của bên trên?”
Từ ‘bên trên’ này đang ám chỉ ai, mọi người ở đây đều hiểu rõ.
Đại Lực chỉ cười không nói, bộ dáng cam chịu kia, làm cho đồng tử Cố Vân Đông hơi co rút lại một chút.
Cô nhanh chóng nhìn về phía Dịch Tử Lam, nói: “Nếu Đại Lực này là người của ngài, điều đó cũng có nghĩa chúng ta không cứu lầm người, đây cũng là chuyện tốt. Ta thấy các ngài hình như còn có chuyện phải làm, không bằng hôm nay làm trước đi, ta cũng không giữ các ngài ăn cơm, cứ như vậy đi, tiễn khách.”
Dứt lời, Thiệu Thanh Viễn cũng lập tức đứng dậy, nói với Dịch Tử Lam: “Mời.”
Dịch Tử Lam: “……”
Hai vợ chồng này còn có thể lật mặt nhanh hơn nữa được không? Dịch bởi Mayy.
Hắn bĩu môi, vẫn ngồi tại chỗ, duỗi tay lấy một ly trà uống một ngụm, rất thoải mái nói: “Gấp cái gì, không phải thời gian còn sớm sao? Không phải lúc trước các ngươi nói muốn biết ta đến phủ Tuyên Hòa làm gì sao? Ta còn chưa nói thì làm sao có thể đi?”
“Không cần, chúng ta một chút cũng không muốn biết.” Cố Vân Đông nghiêm mặt: “Nếu ngài thích ở chỗ này, vậy chúng ta sẽ rời đi. Thành thật mà nói, hôm nay ta đã mệt mỏi cả một ngày, nên cần phải nghỉ ngơi sớm.”
Thiệu Thanh Viễn gật đầu, hộ tống Cố Vân Đông đi ra ngoài.
Dịch Tử Lam tức đến bật cười, hai vợ chồng này phản ứng rất nhanh nha.
Chỉ là bộ dạng không muốn nhúng tay, hận không thể lập tức phủi sạch quan hệ này quả thực quá khó coi.
Hắn hừ lạnh một tiếng, nói: “Bình Nam Hầu có lòng mưu phản, ta lần này tới đây chính là muốn tìm ra chứng cứ hắn phạm tội.”
Bước chân hai người Cố Vân Đông dừng lại, cô đánh vào trán mình, nặng nề thở ra một hơi.
Thiệu Thanh Viễn cũng trầm mặt, nói: “Quận vương gia vất vả rồi.”
“Quả thật rất vất vả, cho nên các ngươi phải giúp ta một tay. Dù sao phủ Tuyên Hòa này cũng là địa bàn của các ngươi.”
Cố Vân Đông ha hả, cô biết mà, thân phận quận chúa này căn bản không thể dễ làm như vậy.
Cô mờ mịt nói với Thiệu Thanh Viễn: “Phu quân, vừa rồi lỗ tai thiếp đột nhiên bị ong ong, cái gì cũng không nghe được, không biết bị cái gì, thiếp cảm thấy khá nghiêm trọng.”
“Không nghe thấy sao? Quả thật rất nghiêm trọng, đi, về phòng trước, ta xem cho nàng, sau đó kê đơn thuốc cho nàng uống.”
Hai người nói xong liền đi ra ngoài, Dịch Tử Lam nghiến răng, chợt quay đầu nhìn bóng lưng bọn họ, nói: “Được, các ngươi đi đi, đi rồi thì đừng hối hận, dù sao chờ sau khi Bình Nam Hầu phủ bị tịch thu, Thiên Sơn Tuyết Liên kia cũng chỉ có thể thu về quốc khố.”
Cố Vân Đông đột nhiên dừng bước chân, chợt quay đầu trừng mắt nhìn hắn: “Thiên Sơn Tuyết Liên là của chúng ta, cho dù Bình Nam Hầu phủ bị tịch thu, nó vẫn thuộc quyền sở hữu của ta.”
Dịch Tử Lam nhún vai: “Đến lúc đó cũng không phải do các ngươi định đoạt.”
Thiệu Thanh Viễn cười lạnh: “Thiên Sơn Tuyết Liên đã là đồ của Vân Đông, lúc đó có nhiều nhân chứng như vậy, cho dù ngài không đưa, Hoàng Thượng cũng sẽ không đồng ý.”
Dịch Tử Lam nghẹn một chút, nói như vậy cũng không sai.
Nhưng mà……
“Cũng không phải ta không đưa, các ngươi cũng biết nhân phẩm của Bình Nam Hầu, có lẽ hắn thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, cho dù huỷ hoại hay ném Thiên Sơn Tuyết Liên, cũng không muốn cho các ngươi đâu? Dù sao, đến lúc đó nhà bọn họ bị vây bắt, ngay cả mạng hắn cũng không còn, cũng không cần nể mặt mũi thực hiện lời hứa lúc trước đúng không? Đến lúc đó các ngươi cũng không thể nói Thiên Sơn Tuyết Liên này là của ta rồi lấy đi.”
Dịch Tử Lam vẻ mặt suy sụp: “Tóm lại, các ngươi suy nghĩ thật kỹ đi, ta đi trước.”
Nói xong, vội vàng gọi Đại Lực nhanh chóng rời đi
Hắn kỳ thật cũng có chút sợ hai vợ chồng này, nam nữ hợp lực, hắn nói không lại.
Sau khi hắn rời đi, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn lại nhịn không được nghiến răng.
“Tại sao một Tần Văn Tranh biến mất, hiện tại lại xuất hiện thêm một Dịch Tử Lam, bọn họ không thể để cho chúng ta an tâm làm một tiểu thường dân được sao?”
Không biết bây giờ trả lại danh hiệu quận chúa có phải sẽ tốt hơn không?
Thiệu Thanh Viễn trầm tư nói: “Nếu Dịch Tử Lam uy hiếp chúng ta, chúng ta dứt khoát xuống tay trước đi.”
“Xuống tay trước thế nào?” Ánh mắt Cố Vân Đông sáng lên, quay đầu hỏi hắn.
Thiệu Thanh Viễn cười cười: “Hiện tại chúng ta đến Hàn phủ lấy Thiên Sơn Tuyết Liên về, Dịch Tử Lam không còn thứ gì có thể uy hiếp, lúc đó quyền chủ động sẽ vào tay chúng ta.”
Thiên Sơn Tuyết Liên cũng không ở trong phủ Bình Nam Hầu, kỳ thật nó đã bị Bình Nam Hầu đưa đến nơi ở tạm thời của phủ Tuyên Hòa.
Lúc ông ta bị trúng độc được đưa tới nơi này để chữa trị, lúc ấy cũng không biết phải dùng dược liệu gì để giải độc, Thiên Sơn Tuyết Liên là dược liệu trân quý như vậy, làm sao ông ta có thể không mang theo người để phòng ngừa vạn nhất chứ?
Điểm suy đoán này, Cố Vân Đông cũng nhận được chứng thực từ chỗ Đại Lực. Nhóm Mayy dịch.
Lúc trước khi ở biệt viện, cô muốn Bình Nam Hầu lấy ra tại chỗ. Chỉ tiếc, Dịch Tử Lam đột nhiên xuất hiện tuyên bố thân phận của cô, trong khoảng thời gian ngắn lại quên mất chuyện này.
Nhưng nếu cô thành quận chúa, cũng sẽ không sợ Bình Nam Hầu quỵt nợ, ngược lại cũng không vội đòi.
Ai biết Dịch Tử Lan lại ra tay như vậy, bọn họ và Quận vương gia này đúng là trời sinh bất hòa.
Kỳ thật chuyện đến mức này, Thiệu Thanh Viễn cũng hiểu được, không thể không giúp Dịch Tử Lam.
Thứ nhất, Dịch Tử Lam trực tiếp nói thẳng âm mưu của phủ Bình Nam Hầu chỉ để khiến họ không còn lựa chọn nào khác.
Thứ hai, bọn họ và Hàn gia vốn có thù oán.
Với tính tình lòng dạ hẹp hòi của người Hàn gia, e rằng dù thế nào cũng không nuốt trôi khẩu khí này.
Đặc biệt là Hàn Dĩnh quỳ xuống trước mặt Cố Vân Đông và mọi người, Bình Nam Hầu làm trò chạy trối chết trước mặt mọi người, cục tức này, bọn họ không thể nào có thể nuốt xuống.
Một khi đã như vậy, thay vì để cho bọn hắn tiếp tục nhảy nhót, không bằng liên thủ với Dịch Tử Lam xử lý hắn.
Nhưng mà quyền chủ động không thể giao vào tay Dịch Tử Lam.
Nếu không với tính tình của hắn, sợ là muốn cùng bọn họ tương ái tương sát, cố ý giày vò bọn họ.
Cố Vân Đông nghe xong, gật đầu: “Được, vậy bây giờ chúng ta đi thôi.”
Tuy rằng sắc trời không còn sớm, nhưng chuyện khẩn cấp cũng không thể quan tâm nhiều như vậy.
Hai người lập tức sửa sang lại quần áo, nói Thiệu Văn chuẩn bị xe ngựa rồi trực tiếp ra cửa.
Bạch Hàng thấy thế còn sửng sốt một chút, sau khi biết bọn họ muốn đến phủ Bình Nam Hầu lấy Thiên Sơn Tuyết Liên, khóe miệng nhịn không được run rẩy một cái, cũng không vội tới mức này chứ?