Chương 903: Ban phủ đệ
Cũng may, phủ nha cách Thiệu phủ cũng không quá xa, xe ngựa lộc cộc rốt cuộc ngừng trước cửa phủ nha.
Cố Vân Đông vén màn xe lên, lại bị đám người trước cửa làm cho hoảng sợ.
“Nhiều người như vậy sao?”
Thiệu Thanh Viễn nắm tay cô, thật cẩn thận đỡ cô bước xuống: “Nàng là một người dân thường đầu tiên ở phủ Tuyên Hòa được sắc phong thành quận chúa, đối với bọn họ mà nói là dịp hiếm có, đương nhiên đều phải tới xem.”
Người thường trở thành quận chúa, mới làm cho bình dân bá tánh càng thêm kiêu ngạo và kích động.
Cố Vân Đông cười, trong đám người cô nhìn thấy không ít người quen mắt, những người này nhìn thấy cô mặc trang phục quận chúa, đôi mắt đều tỏa sáng, ánh mắt nhìn cô giống như nhìn tiên nhân vậy.
Đám người tách ra tạo thành một con đường, Thiệu Thanh Viễn dắt Cố Vân Đông chậm rãi đi về phía trước.
Phía sau bọn họ còn có hai nhà Cố gia và Bạch gia.
Đi đến cửa phủ nha, Cố Vân Đông còn nhìn thấy những đại phu của Bạch gia, cùng với một ít học sinh của học viện Thiên Hải, còn có Kha biểu cô, người Nhiếp gia, chưởng quầy của cửa hàng Thiệu Ký và Cố Ký, còn có cả nhà Tiểu Diên, người Tô gia, thậm chí có cả hai anh em ăn mày lúc trước đã giúp cô theo dõi Dương Văn Lễ.
Tinh thần của hai người này, thoạt nhìn tốt hơn trước kia không ít, người cũng không gầy yếu như lúc trước.
Cố Vân Đông mỉm cười với mọi người sau đó đi vào phủ nha.
Dịch Tử Lam đã đứng ở đại sảnh chờ cô, thấy cô tiến vào thì vừa lòng gật đầu sau đó mở thánh chỉ ra.
“Cố Vân Đông, tiếp chỉ.”
Cố Vân Đông và mọi người phía sau cô đều quỳ xuống.
Mặc dù đã nghe qua thánh chỉ một lần, nhưng giờ khắc này, trong lòng mọi người vẫn kích động như cũ.
Sau khi nghe thánh chỉ xong, Cố Vân Đông mới biết được, hóa ra không chỉ có danh hiệu Vĩnh Gia quận chúa.
Hoàng Thượng còn ban thưởng rất nhiều thứ, chưa kể vàng bạc châu báu, còn có một phủ quận chúa ngũ tiến ở phủ Tuyên Hòa.
Dịch Tử Lam giao thánh chỉ cho cô, biểu tình trên mặt lại nghiêm túc và trịnh trọng: “Phủ Quận chúa là do Hoàng Thượng ban tặng, trong phủ cũng có một vài hạ nhân, khế ước bán thân hiện giờ đang ở trong tay Thích ma ma phụ trách phủ quận chúa, nếu có gì không hiểu, cứ việc hỏi Thích ma ma là được.”
Thích ma ma từ trong cung tới.
Nhưng Hoàng Thượng đại khái cũng biết tính tình của Cố Vân Đông, ngoại trừ Thích ma ma, những người khác đều mua lại, quy củ lễ nghi cũng không nghiêm khắc đến mức cứng nhắc.
Tuy rằng ban tặng phủ quận chúa, nhưng Cố Vân Đông có ở hay không cũng không quan trọng, đều do cô quyết định.
Nếu ngày thường không ở thì trong phủ giao cho Thích ma ma là được.
Cố Vân Đông gật đầu, tiếp thánh chỉ.
Sau khi đọc thánh chỉ, bọn họ cũng có thể trở về.
Cố Vân Đông ra cửa, bên ngoài đều lên tiếng chúc mừng, sau khi cô gật đầu đã được Thiệu Thanh Viễn đỡ lên xe ngựa.
Cho đến khi xe ngựa của bọn họ đi xa, đám người vây quanh phủ nha vẫn còn nán lại rất lâu, thảo luận không ngừng về chuyện của Cố Vân Đông.
Thậm chí có quán trà khôn khéo, lấy Cố Vân Đông làm phiên bản, đã bắt đầu biên soạn chuyện xưa.
Cho đến khi Cố Vân Đông trở về nhà, cuối cùng mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cô vội vàng trở về phòng thay bộ quần áo trên người xuống, thật sự quá nóng, bây giờ đang là tháng 5, mặc đồ đơn còn ra mồ hôi, đừng nói là loại trang phục quận chúa này, trong ba tầng ngoài ba tầng.
Thay lại quần áo ngày thường, cuối cùng Cố Vân Đông cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Trong nhà có không ít người tới, lúc này đều ở tiền sảnh nói chuyện.
Cố Vân Đông từ trong phòng đi ra, nhanh chóng đi về phía tiền sảnh.
Ai ngờ mới vừa đi qua hành lang, đã nhìn thấy cách đó không xa có hai cái đầu nhỏ chen chúc nhau, đang thì thầm gì đó.
Đây không phải là…… Khả Khả và tiểu quận chúa sao?
Cố Vân Đông còn muốn giới thiệu hai người bọn chúng với nhau để kết giao bằng hữu, nhưng không ngờ cô còn chưa hành động, hai đứa nhóc đã chơi cùng một chỗ rồi.
Cũng không biết đang nói cái gì, dáng vẻ của hai tiểu cô nương đều rất hưng phấn.
Cố Vân Đông không nhịn được tò mò, đứng phía sau các nàng.
Vừa đến gần, đã nghe được giọng nói kiêu ngạo của Khả Khả: “Ta sẽ làm bánh bao, bánh bao hình thỏ con, ngươi xem, cái này buổi sáng do chính tay ta làm, sau đó hấp chín.”
“Oa, thật lợi hại.” Đôi mắt tiểu quận chúa tròn xoe, kinh ngạc nhìn tiểu cô nương trạc tuổi trước mắt.
Khả Khả hơi ưỡn ngực, dùng sức vỗ vỗ.
Cố Vân Đông nghe âm thanh ‘bang bang’ kia, nhịn không được nhe răng, đánh dùng sức như vậy, không đau sao?
Khả Khả tỏ vẻ, có chút đau, cho nên ngay sau đó động tác con bé lại nhẹ hơn một chút: “Cái này cũng không tính là lợi hại nhất, ta còn có thể bắt cá, một con lớn như vậy, tung tăng nhảy nhót, bị ta bắt thả vào trong chậu nước.”
“Oa, thật lợi hại.”
Khả Khả ngẩng đầu lên: “Còn không phải sao? Ta còn có thể nấu mì, đặc biệt ngon, khi nào ta nấu cho ngươi ăn thử, ngươi là bạn tốt của ta, ta rất nguyện ý.”
“Oa, ngươi quá lợi hại.”
Đầu của Khả Khả càng ngẩng cao hơn.
Cố Vân Đông: “……” Cổ cũng sắp gãy rồi, đừng kéo dài nữa.
“A Nguyệt, ngươi quá tâng bốc ta. Vậy, ta nói cho ngươi một bí mật, dù sao chúng ta là sinh tử chi giao, ta không thể gạt ngươi.”
Tiểu quận chúa lập tức hưng phấn: “Bí mật gì? Ta muốn nghe ta muốn nghe.”
Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, sinh tử chi giao? Các ngươi mới quen biết nhau được vài phút sao lại biến thành sinh tử chi giao? Dễ dàng như vậy sao?
Khả Khả hắng giọng một cái, vẻ mặt thần bí nói: “Tối hôm qua ta đưa đậu nành đi ngâm nước, ta định hôm nay làm đậu hũ, chính là loại đậu hũ mềm mại này. Nhưng ta ngâm ít đậu quá, cho nên chỉ có thể làm một miếng nhỏ như vậy, nhưng ngươi yên tâm, ta biết các bước thực hiện nhất định có thể thành công.”
Tiểu quận chúa kinh ngạc và chấn động cực kỳ: “Đậu hũ…… Thì ra là dùng đậu nành làm sao?”
“Đúng vậy, rất thần kỳ đúng không? Trước kia ta cũng không nghĩ đến.” Khả Khả hưng phấn đến gần cô bé hơn: “Rõ ràng đậu nành có màu vàng, đậu hủ là màu trắng, ta vẫn luôn cho rằng đậu hũ dùng gạo trắng để làm.”
“Còn ta, còn ta cho rằng, đậu hũ được trồng trong đất.”
Cố Vân Đông: “……” Ai u, không được, muốn cười chết mất.
Cô che miệng lại, nhanh chóng rời đi.
Hai tiểu cô nương vẫn chưa phát hiện, đầu chụm vào nhau vừa ăn bánh bao hình thỏ con, vừa bắt đầu thảo luận đủ thứ từ đậu phụ đến cây đậu, gạo, lúa mì……
Nhưng hai đứa nhóc này trở thành bạn tốt như cô đã dự đoán trước.
Cố Vân Đông vừa lắc đầu, vừa đi vào đại sảnh.
Vừa vào cửa đã nhìn thấy Cố đại cô lau khóe mắt đi tới: “Vân Đông tới rồi, mau ngồi mau ngồi.”
“Sao Đại cô lại khóc thế này?”
“Ai, không phải ta quá vui mừng sao? Cháu nói xem nếu đổi lại là hai năm trước, ta đến nghĩ cũng không dám, cháu gái của ta lại trở thành quận chúa chứ. Lúc ấy, ta và dượng cháu còn sống cuộc sống u ám không thấy mặt trời, bây giờ nhớ lại, nó giống như kiếp trước của ta.”
Cố Vân Đông cười nói: “Ngày lành tháng tốt của Đại cô vẫn còn ở phía sau.”
“Đúng đúng đúng.” Cố đại cô liên tục gật đầu, “Đúng rồi, chuyện cháu được phong làm quận chúa, có muốn tìm người báo tin cho tiểu thúc không, để hắn cũng cảm thấy vui mừng?”
“Không cần báo tin.”