Chương 1253: Nội chiến!
Chương 1253: Nội chiến!Chương 1253: Nội chiến!
Dù cho Tô Trường Phát không phóng ra nửa điểm Linh Năng, Lý Diệu vẫn có cảm giác thở không nổi.
"Nhưng mà,,, "
Hắn khó nhọc nói: "Đại bộ phận Tu Chân giả vẫn chân tâm thật ý trợ giúp người bình thường, có ân với người bình thường a?"
"Vậy thì đã sao?"
"Có câu cổ ngữ nói rất hay, thăng gạo thành ân, đấu gạo thành thù! Đại ân đại đức của Tu Chân giả đối với người bình thường thật sự ba đời bảy kiếp đều báo đáp không hết, nhưng vậy chẳng lẽ người bình thường liền vĩnh viễn nhớ kỹ phần ân đức này, ba đời bảy kiếp cam tâm tình nguyện đi báo ân?"
"Ân nặng như núi liền biến thành gánh vác, thành là xúc tác cho những ghen ghét, sợ hãi và tuyệt vọng ngưng kết thành cừu hận!"
"Có lẽ, lý luận Nguyên Tội hứng khởi là do một nhóm Tế Tự Sa Man âm thầm thúc đẩy, nhưng bọn hắn chẳng qua là nói thẳng ra tâm tư tích tư trong lòng, thẩm thấu trong máu, ngưng tụ trong tủy của tất cả người bình thường mà thôi!"
"Ngươi từng nghe qua một câu chuyện, gọi là bộ đồ mới của chưởng môn chưa, Lý đạo hữu?"
"Trước nay, giữa Tu Chân giả và người bình thường văn minh Võ Anh đều dùng đạo đức giả nhân giả nghĩa, hư ngụy dối trá bện nên bộ đồ mới cho chưởng môn, che dấu mâu thuẫn tồn tại tự nhiên, không thể điều hòa của hai bên!"
"Người Võ Anh sinh trưởng trong hoàn cảnh này, bất luận Tu Chân giả hay người bình thường, từ vừa ra đời liền đã bị tẩy não, đôi mắt của họ bị phủ lên một tầng màng mỏng, đánh mất một phần thị lực, dần dà, đều cho rằng bộ đồ mới của chưởng môn này là có thật."
"Còn người Sa Man chính là đứa trẻ ngây thơ, với bản năng dã thú nguyên thủy nhất của mình, chỉ thoáng liếc nhìn liền nhận ra chân tướng, xé nát bộ đồ mới căn bản không tồn tại này, triệt để bạo lộ chân tướng tàn khốc trước mặt tất cả mọi người!"
"Lúc này, Tu Chân giả và người bình thường đã không thể giả bộ bình đẳng được nữa."
"Chính như câu “không sợ ít mà sợ chia không đều”, nếu ngay từ đầu đã không có những thứ như linh căn và thần thông, toàn bộ thế giới đều là người bình thường, vậy thì cũng thôi! Nhưng khăng khăng lại có một nhúm người có được linh căn và thần thông, có thể hưởng thụ tài phú, quyền thế và nhân sinh rực rỡ mà người khác cả đời không cách nào hưởng thụ, dựa vào cái gì?"
"Cảm giác hạnh phúc không phải tùy theo điều kiện vật chất cải thiện mà được thỏa mãn, nó có được nhờ thông qua so sánh! Ở một xã hội có Tu Chân giả, dù Tu Chân giả làm vô số chuyện tốt, khiến cho điều kiện vật chất tăng vọt, nhưng cảm giác hạnh phúc mang đến lại xa xa không cách nào triệt tiêu cảm giác chán nản, uể oải và tuyệt vọng khi người bình thường so sánh mình với Tu Chân giả!"
Lý Diệu thở dốc nặng nề.
Hắn đột nhiên cảm giác được, so với hết thảy những gì xảy ra ở Võ Anh giới, những nan đề mình gặp phải ở ba giới Thiên Nguyên, Phi Tinh và Huyết Yêu đều chỉ đơn giản như phép toán học sinh tiểu học!"
Tô Trường Sinh tiếp tục nói: "Thế là, lý luận Nguyên Tội càng lúc càng phát triển ở văn minh Võ Anh, nhận được sự ủng hộ từ dư luận xã hội và đại chúng phổ thông, trên lên tới media truyền thông cấp quốc gia, dưới xuống tận người bán hàng rong đầu đường cuối phố, tất cả đều thảo luận chủ đề nâng cao địa vị người bình thường, hạn chế năng lực Tu Chân giả!"
"Luồng sóng triều này, thế không thể ngăn!"
"Đừng quên, vừa nãy ta nói qua, Võ Anh liên minh áp dụng chế độ tuyển cử một người một phiếu, đồng thời tôn sùng lý niệm Tu Chân giả và người bình thường tuyệt đối bình đẳng, trong quốc hội và cơ cấu chính phủ các cấp đều có lượng lớn người bình thường là nghị viên và công vụ viên!"
"Chính phủ như vậy, dư luận xã hội như vậy, cuối cùng sẽ đưa ra chính sách và dự luật thế nào, còn phải nói ư?"
"Cuối cùng, đương cục tối cao của Võ Anh liên minh tiếp nhận hoàn toàn lý luận Nguyên Tội, thật sự thành lập một tổ chức tên là “hội bình đẳng toàn nhân loại”. Tổ chức này thành lập ra để thẩm tra các vấn đề của Tu Chân giả trong suốt một trăm năm qua, thanh toán lợi ích không chính đáng bọn hắn giành được! Đồng thời còn muốn tiến hành giám sát toàn diện đối với bọn hắn, mỗi một giây đang làm gì, thần thông nào đó tu luyện tới đâu, hết thảy đều phải được công khai!"
Lý Diệu hỏi: "Cái gì gọi là lợi ích không chính đáng?"
Tô Trường Phát nói: "Chắc là lợi ích Tu Chân giả giành được thông qua vận dụng thần thông, chỉ cần loại thần thông này là thứ người bình thường tuyệt đối không cách nào nắm giữ, vậy thì tính là bất chính đáng!"
Lý Diệu thật sự nhịn không được, buột miệng hỏi: "Bị cưỡi lên đầu lên cổ như vậy, Tu Chân giả không phản kháng ư?"
"Phản kháng cái gì? Đừng quên, Tu Chân giả Võ Anh giới sớm đã bị tiền bối quán thâu tẩy não hơn một ngàn năm, coi chính bản thân là nô bộc của văn minh nhân loại!"
Tô Trường Phát cười quái dị nói: "Rất nhiều Tu Chân giả cũng là tín đồ của lý luận Nguyên Tội, ủy viên hội bình đẳng toàn nhân loại! Bọn hắn cho rằng, chính mình tước đoạt cảm giác hạnh phúc và sức cạnh tranh của người bình thường, quả thực là tội ác tày trời! Hơn nữa đối với người bình thường mà nói, lực lượng bọn hắn đúng là quá cường đại, khó trách người bình thường đều lo lắng, nhất định phải bị hạn chế!"
"Tu Chân giả như thế quả là Thánh Nhân trong Thánh Nhân, bọn hắn được xưng là phe chuộc tội!"
"Còn có một bộ phận nhỏ Tu Chân giả thì đúng như lời Lý đạo hữu nói, không cam tâm bị người cưỡi lên đầu lên cổ, nhưng đối mặt với dân ý cuồn cuộn, bọn hắn biết phải làm gì? Khoan nói tới giáo dục tẩy não hơn một ngàn năm, bọn hắn căn bản không biết nên động thủ với người bình thường như thế nào, một khi động thủ, chẳng phải liền chứng thực điều mà lý luận Nguyên Tội lên án, khiến cục diện càng thêm hỏng bét!"
"Tu Chân giả trong cơn giận dữ lại không chỗ phát tiết đó được xưng là phe tự do!"
"Còn đại bộ phận Tu Chân giả, mặc dù có chỗ bất mãn đối với lý luận Nguyên Tội, nhưng căn bản không nghĩ tới việc phản kháng, bởi vì một khi phản kháng, bằng với xé nứt toàn bộ tộc quần!"
"Bọn hắn cảm thấy, có lẽ làm ra một ít nhượng bộ nho nhỏ cho người bình thường, thông qua một chính sách bình định là có thể thỏa mãn khẩu vị người bình thường, khiến bọn họ bỏ đi nghi kị, cuối cùng giữ vững được đoàn kết, ổn định và phát triển của văn minh Võ Anh!"
"Tu Chân giả như vậy là phe bình đình sợ đầu sợ đuôi!"
"Tóm lại, chỉ cần Tu Chân giả không chuẩn bị sẵn sàng tâm lý trấn áp tất cả người bình thường, triệt để cải biến hình thái xã hội, như vậy khi đối mắt với sóng triều cuồn cuộn từ người bình thường, thực lực cường đại đến mấy cũng không phát huy ra được!"
"Thế là, đại thanh trừng bắt đầu!"
Tô Trường Phát vuốt râu dài, dương dương đắc ý nói: "Chắc Lý đạo hữu có thể đoán được, thanh trừng như vậy khá là tương tự “cách mạng vô sản”, rất khó để khống chế điểm dừng! Thẩm tra rất nhanh biến thành làm khó, thanh toán từ từ thăng cấp thành xét nhà, về cơ bản, dựa theo định nghĩa của ủy ban công bằng toàn nhân loại, thân gia tính mạng của 99% Tu Chân giả đều là lợi ích không chính đáng!"
"Khuất nhục như thế, dù là Tu Chân giả bị tẩy não một ngàn năm, tình nguyện làm trâu làm ngựa, thành là nô bộc cho văn minh nhân loại cũng có người nhịn không được, kháng cự!"
"Thế là, liền bạo phát thảm án Linh Cốc!"
"Một cuộc xung đột bộc phát khi quân đội người bình thường tiến hành thẩm tra ở một tông phái tu luyện tên là Linh Cốc phái!"
"Sau này nhớ lại, cuộc xung đột đó diễn ra rất kỳ quặc, mười phần là do Tế Tự Sa Man và người Xi Vưu đạo giở trò quỷ sau lưng, thậm chí ẩn núp trong hàng ngũ Linh Cốc phái và quân đội, ra tay kích động trong bầu không khí giương cung bạt kiếm khi đó!"
"Nguyên nhân gây ra thảm án Linh Cốc đã không thể khảo chứng, chỉ biết kết quả là, hơn một ngàn binh sĩ bình thường bị Tu Chân giả Linh Cốc phái giết chết!"
"Hơn một ngàn binh sĩ bình thường gục xuống dưới phi kiếm và chiến đao của mấy chục Tu Chân giả Linh Cốc phái!"
"Điều mà người bình thường sợ nhất rốt cục đã diễn ra!"
"Dưới sự thúc đẩy ngấm ngầm của Tế Tự Sa Man và đạo đồ Xi Vưu đạo, Tu Chân giả cuối cùng lộ ra bộ mặt dữ tợn, hô hào muốn tiến hành đại thanh trừng người bình thường, cơn chấn động nhanh chóng truyền khắp toàn thế giới!"
"Vì hãn vệ tính mạng và vinh quang của nhân loại, phải tiên hạ thủ vi cường, xử lý sạch sẽ hết thảy những Tu Chân giả theo chủ nghĩa cực đoan này!"
"Đây là ý niệm duy nhất trong đầu những người bình thường đang trong cơn thất kinh."
"Nội chiến văn minh Võ Anh chính thức bộc phát!"
"Một bên tham chiến là Tu Chân giả phe tự do cự tuyệt thẩm tra và thanh toán."
"Đầu bên kia là Tu Chân giả phe chuộc tội trúng độc đã sâu và tất cả người bình thường."
"Tu Chân giả phe bình định cũng tùy theo đó phân liệt, tuyệt đại bộ phận gia nhập vào trận doanh phe tự do, khiến cho số lượng Tu Chân giả phe tự do bành trướng kịch liệt, trở thành đại đa số."
"Nhưng đối mặt với quân đội người bình thường mênh mông như biển, bọn hắn vẫn cứ là số ít, chỉ là một nhóm rất nhỏ!"
"Đừng quên, hiện tại trong Võ Anh liên minh còn có rất nhiều công dân Sa Man hung hãn không sợ chết!"
"Người Sa Man khá là tương tự người Thiết Nguyên mà Lý đạo hữu từng nói, quanh năm sinh tồn trong hoàn cảnh ác liệt cực độ, dù không thức tỉnh linh căn, sức chiến đấu lại cường đại hơn người bình thường rất nhiều lần, lại được đại Tế Tửu Xi Vưu đạo thôi miên, càng là có thể kích phát tiềm năng, hóa thân chiến sĩ cuồng thần!"
"Hơn nữa, trăm năm qua, vì tiêu diệt yêu ma quỷ quái ở Sa Man giới, Võ Anh giới đã viện trợ cho bọn hắn một nhóm lớn pháp bảo, còn giúp bọn hắn bồi dưỡng nên quân đội người bình thường quy mô khổng lồ!"
"Hiện tại, những pháp bảo và quân đội này đều quay mũi kiếm chỉ về phía Tu Chân giả phe tự do trong văn minh Võ Anh!"
"Số lượng Tu Chân giả phe chuộc tội vốn đã không nhiều, một mặt là vì chuộc tội, một mặt là để lần nữa lấy được tín nhiệm từ người bình thường, để đánh thắng nội chiến, bọn hắn chỉ còn cách luyện chế lượng lớn pháp bảo mang tính phổ cập, đại quy mô võ trang người bình thường!"
"Bởi vì tố chân thân thể người Sa Man xuất sắc hơn người Võ Anh, cũng càng có thể thích ứng chiến tranh tàn khốc, nên tuyệt đại bộ phận đối tượng được trang bị pháp bảo đều là người Sa Man!"
"Nội chiến giằng co suốt ba mươi năm, Tu Chân giả và người bình thường ngày xưa đoàn kết một lòng, thân như một nhà giờ đây đao kiếm gặp nhau trên chiến trường, máu nhuộm cát vàng!"
"Tu Chân giả dù thần thông quảng đại thế nào, cuối cùng vẫn là thân thể máu thịt, vẫn bị người bình thường lấy số lượng áp đảo nuốt chửng!"
"Nội chiến ba mươi năm, Tu Chân giả phe tự do triệt để thất bại, lần lượt vẫn lạc và đầu hàng."
"Tu Chân giả phe chuộc tội huyết chiến ở tuyến đầu cũng không khá hơn bao nhiêu, nguyên khí đại thương, thực lực rớt xuống ngàn trượng."
"Tổng quát một câu, trong toàn bộ văn minh Võ Anh, lực lượng Tu Chân giả rớt xuống đáy cốc, rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục."
"Mà người bình thường, đặc biệt là người bình thường đến từ Sa Man giới, lực lượng lại bành trướng đến cực hạn!"