Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1384 - Chương 1351: Cổ Thánh Chi Loạn

Chương 1351: Cổ Thánh chi loạn Chương 1351: Cổ Thánh chi loạnChương 1351: Cổ Thánh chi loạn

“Bây giờ là lúc nào rồi? Cửu Châu mênh mông, nơi nào không phải khói lửa nổi lên khắp nơi? Vu Nam tất nhiên là tử địa dữ nhiều lành ít, U Vân chẳng lẽ không phải? Tây Nguyên chẳng lẽ không đúng? Đó là đất lành ngày xưa, giàu có yên ổn Đông Hồ thượng hạ, trước mắt lại là đạo tặc nổi dậy như ong, âm quỷ tàn phá!”

Chiêu thảo sứ họ Lăng cười khổ một tiếng nói, “Không phải đến Vu Nam chiêu an man di, thì đi Tây Nguyên diệt sát loạn dân, hoặc là đến Đông Hồ đi trấn áp yêu đạo, thậm chí đi U Vân đối kháng Quỷ Tần thiết kỵ... Thế nào một chỗ là dễ dàng đối phó?”

“Huống chi, chúng ta Lăng thị nhất tộc hãm sâu trong lốc xoáy, có chút lầm bước sẽ là cục diện vạn kiếp bất phục, con gái còn cần biết đạo lý ‘tai vách mạch rừng’, cho dù ở trong doanh trướng thi triển cấm chế, cũng phải cẩn thận, miễn cho họa là từ trong miệng mà ra!”

“Phụ thân đại nhân, con gái biết sai rồi.”

Lăng Lan Nhi mặt không biểu cảm, hơi cúi đầu, ngừng lại một chút lại nói, “Nhưng, phụ thân đại nhân cũng cần rõ, những tu sĩ vu man không biết gốc gác này, căn bản không thể tín nhiệm, nói không chừng đã sớm âm thầm đầu phục người Quỷ Tần, sẽ ở thời khắc mấu chốt quay lại cắn trả!”

“Lời con gái nói, vi phụ làm sao không biết?”

Chiêu thảo sứ họ Lăng thở dài một tiếng nói, “Đừng nói hôm nay đột nhiên toát ra thanh niên Trúc Cơ này rất kỳ quái, dù là một hai trăm tu sĩ vu man trước đó vài ngày sẵn sàng góp sức quân đội vương triều, còn không phải đều là một đám tiểu nhân lá mặt lá trái, thấy lợi quên nghĩa?”

“Đặt cược cả hai bên, theo gió mà đổ, đó quả thực là chuyện nhất định!”

“Những người này ở mặt ngoài trung với triều đình, thật ra còn không phải dao động trái phải, chờ mọi việc đều xong? Nếu trong một trận chiến này, chúng ta lực áp Quỷ Tần tu sĩ một bậc, bọn họ tự nhiên vẫn là xích đảm trung thần của triều đình, con dân hiếu thuận của bệ hạ; nếu không, chỉ cần chúng ta hơi lộ ra dấu vết thất bại, hắc hắc, bảo đảm bọn họ ai cũng như linh cẩu lao lên, đem chúng ta cắn nuốt cả da lẫn xương, lại đem xương cốt cầm đến người Quỷ Tần bên kia đi tranh công xin thưởng!”

“Các tu sĩ vu man này, bảo đảm đều thông tin tức Quỷ Tần bên kia, cho dù thanh niên Trúc Cơ này cũng là như thế, lại có gì khác biệt chứ? Huống chi ta thấy hắn hiển lộ ra hết khí chất hung ác, không kiêng nể gì, trái lại không giống hạng người tâm cơ thâm trầm, nói không chừng, kết quả ngược lại hắn là một kẻ ‘trung thành và tận tâm’ nhất!”

Trong lời nói của chiêu thảo sứ họ Lăng ẩn chứa vô hạn thê lương, nói tới đây, cười thảm một tiếng, tự mình an ủi, “Cũng may, hiện nay tu sĩ vu man đầu nhập vào Quỷ Tần trận doanh cũng tương tự, vẫn đang xem động hướng cuối cùng, chỉ cần chúng ta có thể thể hiện ra thiên uy triều đình, bọn họ tự nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, nói không chừng còn có thể đem người Quỷ Tần trói gô, đưa đến dưới cờ chúng ta!”

“Tóm lại, các tu sĩ vu man này, chỉ có thể dùng để phất cờ hò reo, tăng thanh thế, thật sự động thủ, vẫn phải dựa vào gia đinh Lăng gia chúng ta ‘Huyền Hổ Thiết Vệ’, còn có ‘Tử Cực Kiếm Tông’ của con, đạo lý này, vi phụ vẫn biết!”

“Phụ thân đại nhân yên tâm!”

Nhắc tới tông phái của mình, Lăng Lan Nhi lại so với vừa rồi nhắc tới “Lăng gia” còn kiêu ngạo hơn, thẳng sống lưng, hai mắt nhấp nháy tỏa sáng, chém đinh chặt sắt nói, “Lăng gia cùng Tử Cực Kiếm Tông có muôn vạn sợi quan hệ, duy trì suốt năm trăm năm, các đời gia chủ cùng trưởng lão kiếm tông quan hệ rất sâu, Tử Cực Kiếm Tông tuyệt đối sẽ không ngồi xem Lăng gia bị diệt mà không để ý tới!”

“Nói cho phụ thân đại nhân một tin tức cực tốt, buổi sáng con vừa lấy được tông môn Tử Yên Truyền Thư, đại sư huynh của con ở năm ngày trước đã lên đường, tự mình dẫn hơn trăm kiếm thủ tinh anh Tử Cực Tông, đi Vu Nam, tiếp viện quân ta!”

“Bọn họ cũng thu được tin tức, nghe nói một đám tu sĩ Quỷ Tần cũng muốn vượt qua Vu Giang, tiến vào địa giới Vu Nam, liền đi mai phục chặn giết trước, tin tưởng trong vòng ba ngày, sẽ xách đầu rất nhiều tu sĩ Quỷ Tần tới!”

“Đại sư huynh?”

Chiêu thảo sứ họ Lăng hơi ngẩn ra, mừng rỡ, nào còn có nửa phần uy phong khí độ của “Chiêu thảo sứ”, thất thanh hô lên, “Là ‘Lôi Đình Nhất Tự Kiếm’ Lâu Trùng Tiêu sao? Hắn là Nguyên Anh kiếm tu trẻ tuổi nhất của Tử Cực Kiếm Tông bọn con, ngay cả hắn cũng đến đây?”

“Đúng vậy!”

Lăng Lan Nhi mỉm cười, “Lần này phụ thân có thể yên tâm rồi chứ, Tử Cực Kiếm Tông là sẽ không vứt bỏ Lăng gia!”

Chiêu thảo sứ họ Lăng khẽ gật đầu, trong lòng lại là cảm xúc lẫn lộn, cảm khái ngàn vạn.

Lạc Xuyên Lăng gia cùng Tử Cực Kiếm Tông có quan hệ tất nhiên cực sâu, nhưng ngay cả kiếm tu số một trong lứa trẻ của tông phái Lâu Trùng Tiêu cũng rời núi trợ chiến, tuyệt đối không phải hoàn toàn xem ở trên hai chữ “Lăng gia”.

Nhân tố càng thêm quan trọng, chỉ sợ là rơi ở trên người đứa con gái này của mình từ nhỏ đã triển lộ thiên tài kiếm tu, không đến ba mươi tuổi đã xông lên cảnh giới Kim đan, thân là chân truyền đệ tử cuối cùng của tông chủ, tiền đồ vô lượng!

Một kiếm tu cảnh giới Nguyên Anh sắp tới trợ chiến, đối với ác đấu sau này tuyệt đối là một cường viện lớn, trái tim chiêu thảo sứ họ Lăng treo ở giữa không trung mấy tháng, rốt cuộc hơi thu về tới trong lồng ngực một chút.

...

Khi hai cha con đang ở trong xe kín mui nói chuyện, một trong các đối tượng bọn họ bàn luận, “thanh niên Trúc Cơ” Lý Diệu kia, lại là cưỡi ở trên thân một con mãng xà thật lớn thân như thùng nước, dài mười mấy mét, treo ở cuối cùng đội ngũ, không nhanh không chậm đi tới.

Hắn và Huyết Yêu cường giả Hỏa Nghĩ Vương là tri kỉ bạn tốt, lãnh tụ tối cao trên danh nghĩa của Vạn Yêu điện Kim Tâm Nguyệt lại là đệ tử của hắn, thông qua bọn họ học được một ít pháp môn điều chế và khống chế yêu thú, không phải vấn đề.

Huống chi, Huyết Văn tộc trời sinh đã có thiên phú thần thông trấn áp cùng cải tạo dị thú.

Dùng để thu thập một con Cao Quan Độc Mãng nho nhỏ, quả thực dễ như trở bàn tay, không cần tốn nhiều sức, đã đem súc sinh này thu thập dễ bảo, ngoan như con chó Nhật kéo dài.

Nhưng người ngoài bao gồm tu sĩ vu man còn lại ở trong, thấy vật cưỡi của hắn hung mãnh như thế, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, nào dám tiến lên bắt chuyện?

Lý Diệu vừa lúc được yên tĩnh.

Bộ dáng hắn bây giờ, so với lúc vừa rời khỏi khe nứt lại có một chút khác.

Biến hóa không phải dung mạo, mà là khí chất.

Loại khí chất thâm thúy âm độc kia bị thu liễm hết đến chỗ sâu nhất của ánh mắt, vẻ mặt tựa cười mà không cười cũng biến mất không thấy, khóe miệng kéo xuống, con mắt gần như không đảo, tầm mắt nhìn bất luận kẻ nào, đều là lao thẳng tới.

Đã thêm ba phần lỗ mãng, ba phần bá đạo, ba phần hung hãn, càng thêm phù hợp hình tượng dã nhân man hoang không sợ trời không sợ đất.

Hắn sở dĩ che dấu thực lực, không có một chút nào ý tứ muốn “giả heo ăn thịt hổ”.

Cái gọi là “Giả heo ăn thịt hổ”, vậy ít nhất mục tiêu cũng phải là hổ mới được, mà những tu sĩ vu man này chỉ là Luyện Khí Kỳ, Trúc Cơ kỳ, thậm chí chiêu thảo sứ họ Lăng Kết Đan kỳ sơ giai, còn có nữ kiếm tu Kim Đan kỳ kia, ở trong mắt Lý Diệu, cũng chỉ là con thạch sùng nho nhỏ mà thôi.

Giả heo ăn thạch sùng, có khoái cảm sao?

Chẳng qua, Lý Diệu bây giờ còn chưa biết thân phận “Linh Thứu thượng nhân” này rốt cuộc có phiền toái gì không, nếu thật sự là tà đạo hung ác tội nghiệt ngập trời, ác danh rõ ràng, ai cũng muốn giết, lại hoặc từng hiếp giết chí thân của Hóa Thần lão quái nào, vậy đánh chết Lý Diệu cũng không thể lựa chọn thân phận này.

Chờ hắn xác định thân phận này không có vấn đề, tự nhiên sẽ khôi phục phong thái Nguyên Anh lão quái, mau chóng đặt quan hệ với xã hội thượng lưu của thế giới này.

Thừa dịp không ai quấy rầy, Lý Diệu bắt đầu ở trong đầu, phác thảo sẵn phần quan sát báo cáo thứ hai.

“Dị giới quan sát báo cáo, kỳ thứ hai.”

“Tới thế giới này ngày thứ hai mươi ba, thông qua tàu Kiêu Long một đường theo đuôi nghe lén đám đông dân bản xứ nói chuyện với nhau, ta rốt cuộc có hiểu biết đại khái đối với tình thế của thế giới này.”

“Thế giới này tên là ‘Cổ Thánh giới’, theo ta phỏng đoán, cái gọi là ‘Cổ Thánh’, đại khái chính là di hài khổng lồ của Bàn Cổ hoặc Nữ Oa tộc không hiếm thấy ở thế giới này, xem ra đây thật là một thế giới cực kỳ tôn sùng viễn cổ hồng hoang.”

“Tin tức tốt là, Cổ Thánh giới quả thực bị một vương triều Trung Nguyên ‘Đại Kiền’ tương đối khai hóa thống trị. Đại Kiền vương triều có được văn minh luật pháp, hệ thống quan liêu cùng quan niệm luân lý đạo đức tương đối, ít nhất không phải loại thế giới rừng rậm tanh máu ở trần ăn thịt người, chính phủ Tinh Diệu Liên Bang, cùng chính phủ Đại Kiền vương triều, có khả năng nhất định câu thông và kết thành đồng minh.”

“Tin tức xấu là, Đại Kiền vương triều đã thống trị Cổ Thánh giới hơn ngàn năm, trên đời không có vương triều ngàn năm bất diệt, Đại Kiền cũng không cách nào chạy thoát chu kỳ lịch sử hưng suy của vương triều, đi lên bước đường cùng rồi!”

“Đại Kiền là một vương triều được tông phái tu luyện chống đỡ lên, ý nghĩa tồn tại duy nhất chính là cung cấp dân cư, lương thực, tinh thạch vân vân tất cả tài nguyên ổn định, liên tục cùng hiệu suất cao cho tông phái tu luyện.”

“Đại Kiền vương tộc, vốn là tông phái tu luyện lớn nhất.”

“Chẳng qua, trải qua ngàn năm ổn định phát triển, số lượng cường giả huyết mạch trong vương tộc dần dần giảm bớt, mà tông phái phân tán ở các nơi, lại có không ít thể hiện ra xu thế phát triển không ngừng, bọn họ không ngừng thâu tóm đất đai, thu nạp lưu dân, nuôi dưỡng gia đinh, mở rộng thế lực, dần dần hình thành xu thế đuôi to khó vẫy.”

“Mà từ trăm năm trước bắt đầu, theo mật độ hắc ám tinh vân quay quanh ở bốn phía Cổ Thánh giới biến hóa cục bộ, nhiệt độ không khí bình quân của Cổ Thánh giới lại đột nhiên giảm hơn mười độ, ở một thời kì ‘tiểu băng hà’ ngắn ngủi, các loại thiên tai ùn ùn, nạn đói quy mô lớn thỉnh thoảng bùng nổ!”

“Càng là nạn đói, lưu dân càng nhiều, các đại tông phái càng có cơ hội thâu tóm đất đai, thu nạp lưu dân, lớn mạnh thế lực, tông phái càng mạnh, vương triều càng yếu, dần thành tuần hoàn ác tính!”

“Cho đến ngày nay, Đại Kiền khói lửa nổi lên bốn phía, bốn phương không yên bình.”

“Phía nam vốn giàu có, một mũi tà đạo được xưng ‘Bạch Liên thánh giáo’ quật khởi, bùng nổ ‘Bạch Liên chi loạn’, làm nửa bên đông nam Đại Kiền lâm vào biển lửa.”

“Ở tây bắc, lại có sát thần được xưng là ‘Hỗn Thiên Vương’ hàng lâm, thống ngự ngàn vạn lưu dân, tạo thành đại quân mênh mông cuồn cuộn, tàn phá ba châu chín phủ tám mươi huyện, như châu chấu đi qua, nơi nó qua không còn một ngọn cỏ.”

“Đồng cỏ đất Bắc, U Vân mười chín châu, lại có dị tộc được xưng là ‘người Quỷ Tần’ quật khởi, dị tộc này giỏi về nuôi dưỡng một loại yêu thú tên là ‘Long Lang’, qua lại như gió, hành tung biến hoá kỳ lạ!”

“Khi Đại Kiền quốc lực cường thịnh, Quỷ Tần chẳng qua là mụn ghẻ, nhưng quỷ hỏa ‘Bạch Liên chi loạn’ chưa dập tắt, Hỗn Thiên Vương lại ở vùng tây bắc tung hoành tàn phá, liên tục hai trận chiến tranh trấn áp hao hết quốc lực Đại Kiền, lại bị Quỷ Tần thừa cơ quật khởi!”

“Đầu năm trước, chủ lực Quỷ Tần ‘U Vân Quỷ Kỵ’ cùng quân đội vương triều Đại Kiền ở cửa ải Phi Yến đất bắc chiến một trận, ba mươi vạn tinh nhuệ thiết giáp trọng kỵ của Đại Kiền thế mà bị ‘U Vân Quỷ Kỵ’ cưỡi Long Lang, quần áo nhẹ ra trận, quỷ mị như khói đánh cho hoa rơi nước chảy, không tụ được quân!”

“U Vân Quỷ Kỵ nhân cơ hội tiến quân thần tốc, quân tiên phong áp sát ‘Thần đô’ trung tâm Đại Kiền, thế mà dọa đương triều thiên tử chết bất đắc kỳ tử, cục diện thối nát đến cực điểm.”

“Đứng ở góc độ một quan sát viên, ta rất hoài nghi hiện nay sự thống trị hữu hiệu của vương triều Đại Kiền đối với Cổ Thánh giới, còn có thể duy trì bao lâu, có lẽ chúng ta phải làm tốt chuẩn bị giao tiếp với một chính phủ mới?”
Bình Luận (0)
Comment