Chương 2256: Tối hậu thư!
Chương 2256: Tối hậu thư!Chương 2256: Tối hậu thư!
“Khụ khụ, khụ khụ khụ khụ, ha ha ha ha!”
Lệ Kiến Đức đã như là ho ra tim gan phèo phổi thận, lại như là quạ đen cười đến mức sắp tắt thở, từ trong nếp nhăn không ngừng run rẩy phóng ra hai luồng hào quang nho nhỏ, hung ác nham hiểm vô cùng nhìn chằm chằm Lệ Linh Hải, “Ngươi đầu tiên là sau lưng gia tộc ngầm xâu chuỗi các thế lực trung bình và nhỏ ngoại vi đế quốc, còn tự mình phát triển ra một mũi võ trang bí mật to như vậy, cuốn lên gió tanh mưa máu, cũng đặt gia tộc ở trên lò lửa.
“Đợi sự tình không thể vãn hồi, dứt khoát chó cùng rứt giậu, giết về gia tộc hung hăng cắn một phát, mí mắt cũng không chớp liền giết chóc ngàn vạn con em gia tộc, hủy diệt hơn phân nửa hạm đội tinh nhuệ của gia tộc.
“Làm ra việc ăn cây táo, rào cây sung, đại nghịch bất đạo bực này, ngươi còn dám to mồm không biết ngượng nói cho ta biết, đây là vì tương lai gia tộc, thực cho rằng... Lệ gia không có gia pháp sao!”
ẦM!
Lão nhân nhìn như hấp hối, ngay cả gió lạnh mỏng manh nhất cũng chịu không nổi bỗng trợn tròn hai mắt, bàn tay khô gầy như củi hung hăng vỗ, ngay cả màn hình lập thể ba chiều cũng nhộn nhạo ra từng đợt gợn sóng nhỏ vụn, hầu như sắp bị một chưởng của lão vỗ nát.
“Lão tổ tông an tâm một chút chớ nóng, nghe tôn nhi chậm rãi giải thích không muộn.”
Lệ Linh Hải chút nào không chịu người chủ Lệ gia đe dọa, ngay cả một sợi lông mày lấp lánh cũng chưa rung động nửa lần, vẫn khẽ mỉm cười, “Tôn nhi cũng không muốn ra hạ sách này, thật sự là bị ép bất đắc dĩ ―― Bây giờ đại bộ phận kẻ cầm quyền Lệ gia đều là hạng người có mắt không tròng, lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi, tầm thường vô vi, ví dụ cha ta như con heo, nếu tôn nhi nói thẳng ra kế hoạch của mình, trừ sẽ dọa vỡ mật bọn họ, làm bọn họ tăng thêm tâm tư trừ bỏ ta, không có kết quả thứ hai.
“Chỉ có lão tổ tông, ngài mới là nhân vật hùng tài đại lược, nhìn xa trông rộng, có thể nhìn thấy tình thế biến hóa mấy trăm năm sau.
“Nhưng ngài chung quy tuổi tác đã cao, ngày xưa vì gia tộc lo lắng hết lòng, dốc hết tâm huyết, tiêu hao quá nhiều, bây giờ tuyệt đại đa số thời điểm đều phải bế quan tu dưỡng, ngàn vạn công việc trong gia tộc, không khỏi cần mượn tay người khác, kết quả, liền bị đám đồng đội như heo này liên lụy.
“Thử hỏi, nếu không phải dùng phương thức này, mặc dù ta lấy đường đường thân phận hoàng hậu đế quốc, có cơ hội thuận lợi gặp được ngài, để lũ heo này hết thảy câm miệng, để gia tộc tin tưởng tính khả thi và tính nghiêm túc của chuyện này, cũng để ngài nghiêm túc lắng nghe lời tôn nhi nói sao?”
“Nếu ta không muốn nghe thì sao?”
Mỗi một nếp nhăn trên mặt Lệ Kiến Đức đều tản ra ánh sáng lạnh như lưỡi đao, ghé về phía màn hình trước mặt, nói từng chữ một: “Cháu gái tốt, ngươi nghe cho rõ đây, ta bây giờ còn chưa biết ngươi bỏ hạm đội Kinh Lôi có bao nhiêu thực lực, nhưng Vũ Thần tinh là yếu địa chiến lược gia tộc vất vả kinh doanh mấy trăm năm, bao gồm ta cũng từng tự mình thiết kế cùng hoàn thiện hệ thống phòng ngự của Vũ Thần tinh.
“Trên cả Vũ Thần tinh đều che kín thành lũy chiến đấu to nhỏ, hoặc sáng hoặc tối, càng hàng trăm vạn con rối chiến đấu và khải sư tinh nhuệ trận địa sẵn sàng đón quân địch, quân giới cùng lương thực dưới lòng đất cũng đủ chống đỡ mấy năm phản kháng cường độ cao, không có ba năm năm cùng vô số thân thể máu thịt lấp vào, ngươi đừng mơ hạ được Vũ Thần tinh!
“Hừ, đừng nói ba năm năm, trong vòng mười ngày ngắn ngủn, bốn đại tuyển đế hầu gia tộc có thể điều động lượng lớn tinh nhuệ, nhảy đến Cốc Vũ giới.
“Đúng, chúng ta bị mất tín hiệu tọa độ bước nhảy Cốc Vũ giới, xem ra ngươi đã chiếm lĩnh và phá hủy ba cổng vũ trụ, làm hạm đội của chúng ta không thể tạo thành đội ngũ quy mô lớn nhảy tới, phải không?
“Vậy thì sao, chúng ta là có cấu kiện cổng vũ trụ loại lắp ráp chuyên chở ở trên tàu vũ trụ, chỉ cần mấy con tàu vũ trụ nhảy đến ven Cốc Vũ giới, trong một hai ngày liền có thể dựng lên vài cổng vũ trụ loại nhỏ, triệu hồi đại bộ đội buông xuống.
“Trong tay ngươi nắm giữ bao nhiêu tàu vũ trụ, có khả năng theo dõi được cả mảng tinh vực bên ngoài rộng lớn vô ngần của Cốc Vũ giới, tìm ra cùng lần lượt phá hủy toàn bộ cổng vũ trụ loại nhỏ bí mật dựng lên sao?
“Huống chi, hạm đội Cốc Vũ cũng không dễ dàng như vậy bị ngươi hoàn toàn tiêu diệt nhỉ. Cho dù đều là heo, cũng là heo được tàu vũ trụ và tinh khải tiên tiến nhất võ trang, ta không tin ngươi có thể ở trong một tháng hoàn toàn khống chế toàn bộ Cốc Vũ giới!
“Cho nên, ta phi thường tò mò, nói cho ta biết, cháu gái ngoan của ta, ngươi rốt cuộc dựa vào cái gì cho rằng, chỉ làm được một bước này, đã có thể bức bách toàn bộ gia tộc ngoan ngoãn ngồi xuống đàm phán với ngươi?”
Lệ Kiến Đức một lần nữa ngồi trở về.
Đôi mắt nhỏ đen nhánh to bằng hạt đậu xanh hơi nhắm lại, tựa như đã mất đi hứng thú đối với cuộc nói chuyện này, lúc nào cũng có thể chặt đứt thông tin.
“Đàm phán?”
Lệ Linh Hải mím môi cười lên, ngón tay như búp măng khẽ lắc, “Lão tổ tông, ngài lầm rồi, ta không phải tới đàm phán với gia tộc, chẳng qua là tới hướng gia tộc hạ tối hậu thư.”
Mắt Lệ Kiến Đức vừa mới nhắm lại lại lần nữa mở ra.
Ánh mắt âm độc đến cực điểm, giống như ngay cả giáp ngực tinh khải hạng nặng cũng có thể cạy ra.
“Ta chưa từng nghĩ tới muốn chiếm lĩnh Vũ Thần tinh hoặc là bất cứ một hành tinh có thể ở lại nào của gia tộc, cho nên căn bản sẽ không phái bộ đội đột nhập trong tầng khí quyển đi tiến hành đổ bộ chiến tanh máu từng ngõ phố ngu xuẩn như vậy.
“Ta chỉ muốn đạt được kho hàng tồn trữ ở quỹ đạo cận địa, cùng tài nguyên trong pháo đài vũ trụ, chủ yếu là nhiên liệu cùng đạn dược mà thôi.”
Lệ Linh Hải giơ cổ tay, nhìn thời gian cùng tiến độ công tác trên máy tính mini một lần, “Trong vòng mười hai giờ, hạm đội của ta sẽ mang toàn bộ vật tư trên quỹ đạo bên ngoài Vũ Thần tinh chuyển hết đi, còn có những tàu vũ trụ bị chúng ta bắt được, tinh thạch đạn dược cùng linh năng nhiên liệu bên trên cũng sẽ bị dời hết đi.
“Sau đó, ta sẽ mang những tàu vũ trụ tù binh cùng cảng vũ trụ, bến tàu, pháo đài vũ trụ các loại phương tiện trên quỹ đạo đồng bộ đều buộc chặt lại với nhau, lợi dụng động lực cường đại của mười mấy hai mươi con tàu vũ trụ, để đẩy toàn bộ phương tiện vũ trụ trên quỹ đạo đồng bộ cắt vào tầng khí quyển, lao thẳng tắp xuống mặt đất.
“Về phần mục tiêu sao, ta đã đặt sẵn, chính là hai mươi thành phố lớn dân cư đông đúc nhất Vũ Thần tinh ―― Ta tin tưởng Vũ Thần tinh phòng ngự nhất định rất nghiêm mật, nhưng mấy chục cảng vũ trụ và pháo đài vũ trụ sức nặng đạt tới ngàn vạn tấn hung hăng nện xuống, lại tăng tốc độ đến cực hạn, sẽ hình thành trọng lượng cùng lực đánh khổng lồ cỡ nào, cho dù hỏa pháo phòng không tiên tiến nữa, cũng không có khả năng làm trọng lượng lớn như vậy đều hủy diệt vào vô hình nhỉ?
“Ta nhắm chừng, cuối cùng ta có thể hoàn toàn hủy diệt mười trong hai mươi thành phố đặc biệt lớn của Vũ Thần tinh, vận khí tốt chút, có lẽ là mười lăm cái?
“Sau đó, cả Vũ Thần tinh đều sẽ bị khói bụi khủng bố bao phủ, sương khói nồng đậm sẽ che ánh sáng hằng tinh, ở trong thời gian dài đến mười mấy hai mươi năm, Vũ Thần tinh đều sẽ biến thành địa ngục giá lạnh dưới 0 độ, có lẽ cần ba năm mười năm sau mới có thể lại một lần nữa thưởng thức được cảnh đẹp xuân về hoa nở nhỉ, mọi người may mắn còn sống sót, cứ kiên nhẫn chờ đợi đi!”
Lệ Linh Hải cười tủm tỉm nhìn Lệ Kiến Đức.
Ánh mắt đối phương càng âm độc, nụ cười của cô lại càng rạng rỡ, hoàn toàn coi ánh mắt kia là một loại tán thưởng.
“Đây chỉ là bước thứ nhất, tôn nhi còn chưa nói xong đâu.”
Lệ Linh Hải tiếp tục nói: “Sau khi toàn bộ phương tiện trên quỹ đạo cận địa, cùng với toàn bộ tàu vũ trụ tù binh đẩy hết về phía các thành phố lớn của Vũ Thần tinh, hạm đội liên hợp phái cách tân chúng ta sẽ rời khỏi Cốc Vũ giới, nhảy đến đại thiên thế giới khác của Lệ gia đi.
“Từ xưa đến nay, chỉ có ngàn ngày làm tặc, không có ngàn ngày đề phòng cướp, mặc dù gia tộc trận địa sẵn sàng đón quân địch như thế nào nữa, cũng không có khả năng mang toàn bộ binh lực chia đều phân tán đến mỗi một đại thiên thế giới nhỉ? Nếu thực ngu xuẩn như vậy, thật ra cũng tốt.
“Đúng, tôn nhi đương nhiên không có khả năng nắm giữ cổng vũ trụ toàn bộ đại thiên thế giới, nhưng lão tổ tông không phải cũng đã nói sao, trên thế giới có một loại pháp bảo gọi là ‘tinh môn loại nhỏ kiểu có thể tháo dỡ’, rất không khéo, trong hạm đội tôn nhi vừa lúc cũng mang theo mấy cổng vũ trụ như vậy, đủ để tôn nhi ở trong Lệ gia triển khai một hồi quấy rầy cùng phá hoại dài đằng đẵng!
“Nhảy tới mỗi một chỗ đại thiên thế giới mới, liền đánh tan hạm đội đóng quân nơi đó, cắn nuốt toàn bộ vật tư, cũng tận khả năng lớn nhất, trực tiếp phá hủy toàn bộ hành tinh có thể ở lại cùng với tinh cầu tài nguyên, ít nhất là phá hư điều kiện ở lại của hành tinh có thể ở lại, để hoàn cảnh những tinh cầu này trở nên nghiêm khắc vô cùng.
“Trước khi chủ lực gia tộc phản ứng lại, chúng ta có thể hoàn thành hư hại, phá hủy cùng dời đi, lại tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, hoặc là dứt khoát ở trong tinh hải mênh mông ngủ đông một đoạn thời gian, dù sao tài nguyên cướp bóc được đã đủ tiêu hao.
“Chờ toàn bộ thế giới phòng ngự tương đối mỏng yếu hết thảy bị cướp bóc hết cùng phá hủy hết, chúng ta sẽ nhảy về thế giới trung tâm gia tộc, trước mặt lão tổ tông, quyết một trận tử chiến với lực lượng tinh nhuệ nhất gia tộc!
“Đúng, có lẽ khi chúng ta nhảy tới biên đội phi thường không hoàn chỉnh, chưa nói tới chút trận hình nào, toàn bộ tàu vũ trụ đều rải rác phân bố ở trong tinh hải mênh mông vô ngần, khẳng định là thua chắc không thể nghi ngờ.
“Nhưng ta tin tưởng, ôm quyết tâm hẳn phải chết, lấy ‘Ngọc đá cùng vỡ, đồng quy vu tận’ làm mục tiêu, ta ít nhất có thể ở trước khi hóa thành tro bụi, mang ba phần mười tinh nhuệ gia tộc cùng nhau kéo vào Cửu U hoàng tuyền nhỉ?
“Đây là kế hoạch của ta, lão tổ tông, mặc dù ở trong thao tác thực tế chiết khấu một chút cũng không quan trọng, chỉ cần có bảy tám tinh cầu cộng thêm ba năm hạm đội tinh nhuệ của gia tộc chôn cùng ta, ta đã hài lòng rồi.”
Một bức tường trầm mặc thật lớn vắt ngang ở giữa Lệ Linh Hải cùng Lệ Kiến Đức.
“Ngân Hồ” Lệ Kiến Đức, lúc tráng niên lấy tâm địa độc ác, đuổi tận giết tuyệt mà trứ danh, chuyện mí mắt cũng không chớp đã có ngàn vạn đầu người rơi xuống đất cũng từng làm không ít.
Nhưng không biết có phải hay không người càng già, rất nhiều khí quan đều càng mềm, lãnh khốc vô tình trên mặt hắn lão bắt đầu chậm rãi nứt nẻ.
Lệ Linh Hải liếc một cái đã nhìn thấu Lệ Kiến Đức dao động, ý cười trong đôi mắt trong suốt càng thêm nồng đậm, đầu lưỡi mềm mại liếm liếm răng nanh sắc bén, nói: “Bốn đại tuyển đế hầu gia tộc như là bốn con mãnh hổ bụng đói kêu vang lại lòng tham không đáy, bình thường tất nhiên đoàn kết nhất trí, cùng nhau đối kháng linh cẩu, sài lang cùng báo bên ngoài, nhưng lại há không phải như hổ rình mồi lẫn nhau?
“Một núi không chứa được hai hổ, tinh hải tuy mênh mông, nhưng bốn con hổ cũng không tránh khỏi quá nhiều chút. Nếu một con hổ trong đó bị thương nặng, da tróc thịt bong, tản mát ra máu tanh cùng mùi thịt mê người, lão tổ tông, ngài đoán, ba con hổ đói còn lại là sẽ cho nó chữa thương, giúp nó khôi phục khí lực, hay là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, bỏ đá xuống giếng, mang nó hoàn toàn chia cắt, dỡ bỏ bụng ăn, ngay cả bột xương cũng không còn lại?”