Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2433 - Chương 2389: Sự Quyết Ý Của Sư Tử Hoàng Kim!

Chương 2389: Sự quyết ý của sư tử hoàng kim! Chương 2389: Sự quyết ý của sư tử hoàng kim!Chương 2389: Sự quyết ý của sư tử hoàng kim!

“Con bài chưa lật?”

Lệ Gia Lăng trợn to mắt, nhìn Lý Diệu lâm vào trong dòng lũ sắt thép, ngọn lửa dần dần tàn kia, không thể tưởng tượng thì thào: “Thần hồn tiếp cận khô kiệt, Cự Thần Binh vỡ nát, cho dù còn có mấy bộ tinh khải cũng thiếu linh năng để khởi động, Diệu ca... Thật sự còn có con bài chưa lật sao?”

...

“Phù! Phù! Phù! Phù! Phù!”

Lý Diệu đầm đìa mồ hôi và máu, tự nhiên chưa nghe thấy Lệ Gia Lăng lẩm bẩm, lại là trừng lớn đôi mắt sung huyết, hung tợn nhìn chằm chằm con rối chiến đấu vượt qua hài cốt đồng bạn tiếp tục vây lên, còn có người tu tiên tránh ở phía sau con rối chiến đấu, mưu toan nhặt mót.

Ở trên khoảng cách gần như vậy, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng những người tu tiên kia cười dữ tợn, cũng hiểu rõ tâm tính lòng tham không đáy của bọn họ.

Lũ sài lang cùng linh cẩu kia nhất định cho rằng, mình đã dầu hết đèn tắt rồi nhỉ?

“Ha ha.”

Lý Diệu phun ra một ngụm máu tươi đặc đến cực điểm, nói với một mặt khác ở sâu trong nội tâm mình: “Ngươi tựa như vẫn luôn rất yên tĩnh, cái này không giống phong cách của ngươi, vì sao không khuyên ta?”

“Khuyên ngươi hữu dụng sao?”

Huyết Sắc Tâm Ma thở dài nói: “Chúng ta dây dưa lâu như vậy, chẳng lẽ ta còn không hiểu ngươi? Ta đã từ bỏ trị liệu, tùy ngươi cao hứng như thế nào thì làm như thế đi!

“Huống chi, giáo lí Vô Ưu giáo cùng đại đạo của ta cũng trực tiếp xung đột. Đừng quên, ta là tâm ma của ngươi, là càng có khuynh hướng về bên ‘Vực Ngoại Thiên Ma’, ta dựa vào cảm tình cùng dục vọng mãnh liệt mà tồn tại, tự nhiên không hy vọng nhìn thấy mọi người đều ‘Vô ưu vô lự, vô dục vô cầu’!”

Lý Diệu cười: “Cho nên, ngươi sẽ giúp ta?”

Huyết Sắc Tâm Ma trầm mặc một lát, hừ lạnh một tiếng: “Giới hạn ở... Một trận chiến này!”

Lời còn chưa dứt, giữa mi tâm Lý Diệu, cũng chính là tuyến quả thông —— Chỗ linh căn, liền toát ra một cái mầm nho nhỏ màu máu, nháy mắt bành trướng cùng phân liệt, làm cả người hắn đều bao phủ ở trong tia máu vô biên vô hạn.

“A a a a a a!”

Lý Diệu phát ra tiếng gầm rú không thuộc về con người, linh diễm màu vàng quanh thân ảm đạm đến cực điểm biến thành màu đỏ càng thêm chói mắt, như ác ma biển sâu hướng bốn phía giãn ra xúc tu, lại lần nữa bùng nổ!

Tinh khải vỡ tan tành hoàn toàn phân giải, hắn thay bộ chiến khải màu máu hoàn toàn mới thứ hai, tổng cộng tám đôi mười sáu cái cánh máu như cánh dơi giãn ra đến cực hạn, thật sự giống lệ quỷ chỗ sâu nhất của Cửu U hoàng tuyền bò ra khỏi vạn trượng vực sâu, trở về nhân gian báo thù!

“Cái gì —— “

Toàn bộ người tu tiên rời khỏi chỗ ẩn nấp hết thảy trợn mắt há hốc mồm, tâm thần hoàn toàn bị khí thế hung ác dữ tợn của Lý Diệu cắn nuốt, quả thực đứng cũng đứng không vững, sắp xụi lơ như bùn!

“Thượng, thượng tiên!”

Có chút người tu tiên nhanh nhạy lập tức quỳ xuống, giả bộ là hướng Lý Diệu đầu hàng mà không phải đến đánh lén hắn, nhưng thế này cũng chưa tạo thành chút ảnh hưởng nào đối với kết cục của bọn họ, ở trước khi hối hận cùng sợ hãi thông qua thần kinh lan tràn đến toàn thân, bọn họ đã bị gió tanh mưa máu hoàn toàn cắn nuốt!

Năm phút đồng hồ, suốt năm phút đồng hồ kế tiếp, chỉ nhìn thấy thân hình Lý Diệu hóa thành một luồng hào quang đỏ đậm, ở trong phạm vi cả tòa Xưởng Sắt Lớn không ngừng chiết xạ, nơi hắn tới, con rối chiến đấu ùn ùn nổ tung thành mảnh vỡ nhỏ bé nhất, người tu tiên thì biến thành những đống máu xen lẫn mảnh vỡ kim loại, công kích của hắn so với vừa rồi càng thêm hung hiểm cùng tàn nhẫn, thậm chí ngay cả những người tu tiên cuộn mình ở trong góc cũng lần lượt tìm ra, lấy vuốt máu màu đỏ tươi bóp nổ đầu!

Dưới địa hỏa chiếu rọi, cả tòa Xưởng Sắt Lớn máu chảy thành sông, xương chất thành núi, hóa thành Tu La sát tràng thực sự, mà cái gọi là “Tu La” chỉ có một, đó là Lý Diệu!

Lấy một người, giết một ngàn!

Lý Diệu giờ khắc này, giống như được máu tươi cùng dũng khí của toàn bộ liệt sĩ Tinh Diệu Liên Bang mấy trăm năm quá khứ thêm vào, là vô địch!

...

“Diệu ca thật sự còn có con bài chưa lật, hắn, hắn, hắn quá mạnh rồi nhỉ!”

Lệ Gia Lăng nhảy cao ba thước, hưng phấn vung cánh tay, hắn cũng nói không rõ mình vì sao kích động như thế, chỉ là nhìn thấy hình ảnh Lý Diệu ra ra vào vào đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, trong đại não cùng lồng ngực không ngừng quanh quẩn một câu: “Đại trượng phu, nên như vậy!”

Sắc mặt Long Dương Quân lại càng lúc càng khó coi, bỗng quỳ một gối xuống đất, năm ngón tay xòe ra, cẩn thận cảm giác tầng nham thạch chấn động càng lúc càng kịch liệt.

“Lệ Minh Huy đã trở lại, còn có chủ lực của hắn.”

Long Dương Quân lẩm bẩm: “Một lần này, Diệu ca của ngươi còn có lá bài nào có thể đánh đây?”

...

Lý Diệu quả thực đã đánh ra toàn bộ lá bài tẩy.

Khi chiếc xe khoan đất võ trang đầu tiên từ trong tầng nham thạch phía trên Xưởng Sắt Lớn chui ra, ngay cả Huyết Sắc Tâm Ma cũng đã hao hết toàn bộ lực lượng.

Lý Diệu và Huyết Sắc Tâm Ma vốn là hai mặt của một thần hồn, quan hệ lên cùng lên xuống cùng xuống, kịch chiến cùng Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ đã khiến thần hồn Lý Diệu bị hao tổn nghiêm trọng, Huyết Sắc Tâm Ma tự nhiên cũng chịu liên lụy, vừa rồi bùng nổ ngắn ngủi, tồn tại như là “Hồi quang phản chiếu.

Sau khi “hồi quang phản chiếu”, cả người sẽ chỉ trở nên càng thêm trống rỗng, ngay cả có thể chống chiến đao đứng đã cực kỳ không dễ dàng gì.

Một chiếc, hai chiếc, ba chiếc... Càng lúc càng nhiều xe khoan đất võ trang mặc giáp nặng, như hỗn hợp thể của bò tót cùng bọ cánh cứng từ trên vách đá chui ra, đi theo ở phía sau còn có mấy ngàn con rối chiến đấu như dòng lũ sắt thép, cùng với người tu tiên tinh anh số lượng tuy ít một chút, lại là lấy Trúc Cơ thậm chí Kết Đan làm chủ!

Lệ Minh Huy có thể ở thế giới lòng đất xưng hùng mấy chục năm, chỗ dựa tự nhiên không chỉ là bản lãnh nịnh nọt cùng nhận cha nuôi, dưới trướng cũng nuôi dưỡng một đám hung thần ác sát, đều là tồn tại giết người như ma, tội ác chồng chất.

Những người này, so với người già yếu hắn bỏ lại Xưởng Sắt Lớn giữ nhà, hiển nhiên không phải cùng một cấp độ, hơn nữa phần lớn chia cổ phần của tập đoàn Sắt Đen, tài sản tính mạng đều buộc ở đây, ý chí chiến đấu rất mạnh.

“Tình huống rốt cuộc là gì vậy?”

Lệ Minh Huy còn ở cách mấy chục dặm, lại thông qua mạng lưới chiến thuật thấy được mọi thứ xảy ra ở Xưởng Sắt Lớn, giận sôi lên, điên cuồng gào rống, “Hắn là ai? Giết hắn! Giết hắn!”

Mấy ngàn con rối chiến đấu sáu chân thể hiện hình thái con nhện rậm rạp phủ kín tầng nham thạch phía trên Xưởng Sắt Lớn, đồng thời ép thân thể xuống thật sâu như lò xo, chợt hướng Lý Diệu bắn tới.

Người tu tiên theo sát sau đó, không chút hoang mang tản ra trận hình bao vây, dọn dẹp Vô Ưu giáo đồ xung quanh, mang không gian chạy trốn có thể tồn tại của Lý Diệu bịt kín hết thảy.

Lý Diệu vừa hộc máu vừa cười thảm, từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra một thanh chiến đao cuối cùng, song đao giơ cao, lao về phía con rối chiến đấu xông lên đầu tiên.

“Muốn ‘Kền Kền Lý Diệu’ ta chạy trối chết sao? Các ngươi lũ rác rưởi này còn chưa đủ tư cách nha!”

...

“Long tỷ tỷ!”

Vành mắt Lệ Gia Lăng đỏ lên, như là một con nghé phẫn nộ, giọng lại khàn khàn vô cùng, như là yết hầu đã bị lửa giận đốt hết, “Diệu ca đã ra hết con bài chưa lật, ngài thật sự không tính hỗ trợ sao?”

“Đúng lại như thế nào?”

Long Dương Quân liếc ngang Lệ Gia Lăng một cái, “Khuyên ngươi một câu, sự giảo hoạt cùng đáng khinh của Lý Diệu vượt xa xa tưởng tượng của ngươi, quỷ biết hắn rốt cuộc còn có con bài chưa lật hay không? Nếu thật không còn con bài chưa lật, ngươi lao xuống cũng là chết! Ngươi tuổi còn trẻ, còn có tương lai tốt đẹp, cần gì vội chôn cùng kẻ này còn có đại đạo ngu không ai bằng của hắn chứ?”

“Ta, ta không biết.”

Lệ Gia Lăng hít sâu một hơi, dùng sức lắc đầu nói: “Ngươi nói không sai, ta tuổi còn nhỏ, không biết đại đạo các ngươi nói rốt cuộc ai đúng ai sai, ta chỉ là, chỉ là bỗng cảm thấy, mình quá khứ vẫn luôn sống rất uất ức, ta bỗng rất muốn giống Diệu ca, thống thống khoái khoái, nhẹ nhàng vui vẻ đại chiến một trận! Nếu bỏ lỡ một trận chiến này, trơ mắt nhìn Diệu ca chết ở trước mặt ta, ta nhất định sẽ thương tiếc cả đời, ăn không ngon, ngủ không yên nữa, vậy còn nói chuyện gì ‘tương lai tốt đẹp’?”

Long Dương Quân thật muốn mang ánh mắt hóa thành mũi nhọn, đục vỡ sọ não tiểu tử ngốc này nhìn xem, cấu tạo có giống Lý Diệu hay không: “Ta thực sự không hiểu, các ngươi đều muốn làm anh hùng như vậy —— anh hùng lập tức phải chết sao?”

“Anh hùng sao...”

Khuôn mặt lông xù của Lệ Gia Lăng lại đỏ lên, may mắn bị lông tơ màu vàng che lấp, cũng không nhìn rõ được, “Có lẽ thế, ai lúc còn nhỏ lại không muốn làm đại anh hùng thay đổi thế giới, chỉ là rất nhiều người đều không có dũng khí thừa nhận mà thôi!

“Khát vọng làm anh hùng lại không dám, vì che giấu sự nhát gan cùng do dự của mình, liền nói trên thế giới căn bản không có ‘anh hùng’ loại này, toàn bộ người muốn làm anh hùng đều là đứa ngốc, mà hành vi bo bo giữ mình của bản thân mới là trưởng thành cùng lý trí —— đây là cái cớ lừa mình dối người của rất nhiều người nhỉ? Bao gồm Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan trong quá khứ, cũng đều nói với ta như vậy.

“Khi đó, ta cho rằng bọn họ là đúng, thế giới thật sự là đen tối như vậy, mà anh hùng thật sự là không tồn tại.

“Nhưng hôm nay, ta đã tận mắt nhìn thấy anh hùng thật sự, ta phát hiện bọn họ nói đều là rắm chó, anh hùng đã thật sự tồn tại, thế giới có lẽ cũng có thể chẳng tối tăm như vậy nữa?

“Chết, ha ha, Long tỷ tỷ ngươi biết không, ta không sợ nhất chính là chết —— ta ở trong phòng thí nghiệm của Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan, trải qua mười mấy năm muốn sống không được, muốn chết không xong, từng vô số lần khẩn cầu cái chết giáng xuống. Khi đó Lệ Linh Phong nếu ‘khoan dung độ lượng’ cho phép ta đi chết, nói không chừng ta sẽ quỳ xuống dập đầu cho hắn.

“Huống chi, Long tỷ tỷ và Diệu ca không phải nói, Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ đang tìm ta, muốn dùng ta làm vật dẫn hắn đoạt xá sống lại sao? Nếu không có Diệu ca, ta nhắm chừng mình tuyệt đối trốn không thoát ma chưởng của hắn, so với rơi xuống trong tay lão quỷ chết tiệt kia, bị hắn dùng phương pháp cổ quái bào chế, mang cơ thể của ta biến thành xấu xí cùng tà ác không thể tưởng tượng, chẳng bằng ở đây kề vai chiến đấu với Diệu ca, oanh oanh liệt liệt chiến một trận —— Đây là cơ thể của ta, trừ ta, tuyệt không ai có thể khống chế nó!”

Long Dương Quân bị ánh sáng vàng ở đáy mắt thiếu niên phóng ra làm rung động.

Cô bỗng nhiên phát hiện, trừ Lý Diệu tên quái thai này, đứa em trai nhỏ không hiểu gì này của Lý Diệu, thế mà cũng là một người không thể khinh thường.

“Long tỷ tỷ, nếu ngài không có cách nào hỗ trợ, thì đi nhanh đi, nhỡ đâu bị đội ngũ của Lệ Minh Huy bao vây thì không xong!”

Lệ Gia Lăng mỉm cười, siết chặt nắm tay, “Không cần khuyên ta nữa, Diệu ca cần ta, ta và hắn là huynh đệ, đây là chiến tranh của chúng ta, ta tuyệt không có lý do lùi bước.

“Diệu ca, kiên trì, ta đến đây!”

Thiếu niên phát ra tiếng rống giận như sư tử đực, mặc vào tinh khải biến hình Lý Diệu tỉ mỉ luyện chế cho hắn, như một viên đạn pháo màu vàng lập lòe tỏa sáng, trong bóng đêm vẽ ra một đường cong lấp lánh, đập thật mạnh vào chiến trường!
Bình Luận (0)
Comment