Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 462 - Chương 453: Đại Giác Khải Sư Đoàn!

Chương 453: Đại Giác Khải Sư Đoàn! Chương 453: Đại Giác Khải Sư Đoàn!Chương 453: Đại Giác Khải Sư Đoàn!

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

10 giây.

Phong Vũ Minh giống như cá nằm trên thớt thượng đang liều mình ngọ nguậy, những mảnh xương cốt đứt gãy lập tức đâm loạn vào trong huyết nhục hắn, máu tươi lập tức chảy đầm đìa, thảm không chịu nổi.

Tuy nhiên, Phong Vũ Minh cũng không để ý đau đớn liền khổ sở kêu lên:
Không! Ngươi không thể giết ta! Ngươi muốn cái gì, ta đều đã cho ngươi, cho ngươi!

9 giây, 8 giây.
Ta biết mấy tọa độ của mấy tòa kho báu, cùng với động phủ của cường giả cổ tu được phát hiện ra trên hai hành tinh nhỏ, còn có ba tuyến đường buôn lậu tuyệt mật vô cùng an toàn, ta sẽ nói tất cả cho ngươi, chỉ cần thả cho ta một con đường sống!

7 giây, 6 giây.
Ngươi là ai? Đến cùng thì ngươi là ai? Ta và ngươi không oán không cừu, vì cái gì ngươi muốn giết ta, vì cái gì?

5 giây, 4 giây, 3 giây.
Chẳng lẽ là vì hơn chín mươi người bình thường kia? Ngươi điên rồi, ngươi cũng là một con chó điên! Cha ta sẽ không bỏ qua ngươi, Phong Vũ Ngục sẽ không bỏ qua cho ngươi, tất cả Thâu Tinh Đoàn trên Chu Sào Tinh cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

2 giây, 1 giây, 0 giây.

Ngay khi con số đến ngược trên màn sáng nhảy về không liền có một loạt âm thanh vang lên. Tròn nháy mắt màn sáng trước mặt Phong Vũ Minh liền hóa thành muôn vàn đạo hồng quang rực rỡ, giống như những pháo hoa cỡ nhỏ đang nhấp nháy, trong nháy mắt liền tiêu tan.
Không muốn! Không muốn! Ta không muốn!

Lúc này, Phong Vũ Minh đã hoàn toàn lâm vào điên cuồng, trong miệng hắn chợt phát ra tiếng gào thét mơ hồ.

Trong nháy mắt, phù trận phong hệ nằm ở sâu trong ống vận chuyển nhiên liệu có linh năng lưu chuyển, âm thanh nổ vang trầm muộn lập tức truyền ra tạo thành từng đạo sóng âm chậm rãi biến lớn.

Trong khoảnh khắc, ở sâu trong ống dẫn nhiên liệu liền truyền đến một cỗ sức hút đang dần tăng cường lên, khiến cho tất cả mảnh vụn tinh khải trên người Phong Vũ Minh bị hút xuống.

Phong Vũ Minh giống như một con heo sắp bị đưa vào máy xay thịt, đang liều mình giãy dụa, bộ phận duy nhất mà gắn có thể hoạt động chính là cánh tay phải đang gắt gao bám vào vách ống dẫn, phát ra từng đạo âm thanh chói tai, lưu lại ngũ đạo trảo ngân tươi đẹp trên thành ống, tuy nhiên tất cả đều vô dụng, thân thể hắn càng ngày càng bị hút vào sâu.

Trong miệng hắn truyền ra tiếng kêu thảm thiết, tiếng sau to hơn tiếng trước, thân thể hắn từng chút từng chút bị hút vào sâu trong ống dẫn.

Ngay trước khi thân thể hắn bị bóng tối cắn nuốt, liền ngẩng đầu nhìn Lý Diệu một lần cuối cùng.

Trong mắt hắn tràn ngập thê thảm, tuyệt vọng, cừu hận, phẫn nộ. . . Tất cả những biểu tình này đều trộn chung một, không cách nào có thể dùng bút mực phác họa lên được.

Lý Diệu yên lặng nhìn tất cả, chân mày của hắn chưa từng động nửa phần.

Ở chỗ gấp khúc của ống dẫn, Phong Vũ Minh tiến hành giãy dụa lần cuối cùng.

Kết quả chính là sức hút cường đại sức hút lập tức hút tất cả huyết ngục, toái cốt, tạng phủ cùng hỗn hợp các mảnh nhỏ của tinh khải từ những thương tích trên người hắn vào sâu trong ống dẫn.

Trong miệng Phong Vũ Minh phát ra tiếng kêu thảm thiết, áp đảo cả tiếng nổ vang của tứ tòa phù trận phong hệ cỡ lớn.

Cố gắng cầm cự trong vài giây, cuối cùng Phong Vũ Minh cũng không chịu nổi. Trong khoảnh khắc liền có mộ đạo âm thanh truyền đến, toàn bộ thân thể của hắn liền bị hút vào sâu trong ống vận chuyển nhiên liệu. Rơi vào trong lò phản ứng đang hừng hực thiêu đốt.

Trong nháy mắt, lò phản ứng liền phát ra rung động mạnh mẽ không liên tục từ sâu bên trong, chỉ khoảng mười mấy giây sau, tất cả đều trở lại bình tĩnh.

Lý Diệu nhìn thời gian một chút.

Từ lúc hắn kéo Phong Vũ Minh vào khoang động lực đến giờ đã trôi qua năm phần ba mươi hai giây.

Lúc này thần niệm của hắn liền cảm nhận được có rất nhiều tinh khải đang không ngừng lao tới, không để ý tới mọi thứ, cấp tốc làm thông lối đi.

Lý Diệu lặp tức khép giáp mặt lại, trên mũ trùm đầu màu đen chỉ lộ ra ba tinh nhãn màu đỏ tạo thành chữ "Phẩm". Trong nháy mắt, thân thể hắn liền biến mất ở trong đám sương dày trong góc phòng.

Sau ba phần chung, theo một tiếng nổ vang truyền ra, thông đạo nối tới khoang động lực cuối cùng cũng đươc khai thông.

Lập tức, hàng loạt Thâu Tinh liền tràn vào.
Đây là...

Sau khi toàn diện lục soát, những tên Thâu Tinh này cũng không có phát hiện được chút vết tích nào của Phong Vũ Minh, nhưng xuyên qua đám sương mù dầy đặc kia bọn họ lại phát hiện ra trên những ống dẫn giăng đầy bốn bức tường của khoang động lực, nền nhà cùng trần nhà có vô số pháp bảo nhỏ bé, dưới sự xao động của phù trận liền tản mát ra một chút linh quang lóe lên, giống như những oan hồn mà họ từng giết đang trợn mắt theo dõi bọn họ.
Oanh!

Trong khoang động lực, đột nhiên toát ra ánh lửa ngút trời, chợt phát ra một vụ nổ với quy mô còn mạnh hơn gấp mười lần so với lần trước, giống như một cự thú đang nhe nanh múa vuốt dùng xúc tu hỏa diễm triệt để phá tan phần phía sau tinh hạm!

Mất đi phần lớn động lực khiến cho tinh hạm ngừng lại, đình chỉ thế tiến, khiến cho tinh hạm xoay tròn từng vòng, hộ thuẫn linh năng giống như bong bóng xà phòng phơi dưới ánh mặt trời gay gắt, trong nháy mắt liền nổ tan. Đồng thời, hệ thống soi sáng bên trong tinh hạm lập tức xuất hiện vấn đề.

Từng người rừng người bên trong vô số khoang thuyền lần lượt chìm vào bóng tối.

Cho dù trên hạm kiều có được một chút pháp bảo chứa một lượng linh năng nhất định đang tự chủ phát sáng nhưng cũng chỉ phát từng đoàn huỳnh quang yếu ớt mà thôi.

Thân thể Lý Diệu cuộn tròn tại phía trên hạm kiều, hòa làm một thể cùng bóng tối xung quanh giống như là một con dơi đang ẩn núp.

Lúc này, trên hạm kiều đã loạn thành một mớ bòng bong, mặc dù đại bộ phận nhân viên thao tác của chiến hạm đều là tu chân giả có tu vi Luyện Khí kỳ cùng Trúc Cơ kỳ nhưng bọn họ chủ yếu đều là tu chân giả quản lý hình người, trách nhiệm chủ yếu của bọn họ là khống chế tinh hạm chứ không phải chiến đấu cùng địch nhân.

Nếu như Lý Diệu mặc Huyền Cốt chiến khải lên người thì hắn chỉ cần một phút đồng hồ là có thể giải quyết tất cả bọn họ.

Ánh mắt Lý Diệu nhìn chằm chằm về phía trung ương hạm kiều.

Trong mảnh không gian hắc ám này, có một pho tượng đứng sừng sững ở trung ương hạm kiều, tinh não chủ khống trên pho tượng giống như một cây đại thụ che trời, tỏa ra ánh sáng muôn màu muôn vẻ, vô cùng rực rỡ.

Từng đạo linh tuyến thô to như nhánh cây cùng dây leo lan ra bốn phương tám hướng, dọc theo ống dẫn tinh tuyến trên trần nhà đi tới mỗi ngõ ngách trong tinh hạm.

Nhìn thấy toàn cảnh nơi này, dường như Lý Diệu đã có chút hiểu rõ.

Chính xác mà nói, trong tinh não chủ khống tồn trữ các tổ tinh phiến.

Trong này nhất định tồn trữ rất nhiều tinh đồ của Phi Tinh giới, bao gồm tất cả các loại đường dây chính thức, tuyến đường bí mật không nắm chắc cùng những điểm trợ cấp lâm thời.

Đối với một gã Thâu Tinh mà nói, bọn hắn cần phải tránh né khỏi sự lục soát của các tông phái tu chân, đây chính là chỗ dựa lớn nhất nhất để bọn họ khuấy động phong vân trong Tinh Hải.

Tinh Quân Miếu thông qua các đường dây chính thức chiếm được các tinh đồ quá mức xấu, chỉ có thể cấp cho người của Tinh Quân Miếu hiểu rõ về một vài đại tinh vực cùng tinh bảo cỡ lớn trong Phi Tinh giới, căn bản là không thể chỉ đạo các tuyến đường tinh hạm vận chuyển.

Nếu như có thể chiếm được một tấm tinh đồ bí mật từ trong tay của một tên Thâu Tinh có kinh nghiệm phong phú mà nói thì hiệu quả hành động sẽ tăng lên diện rộng, khi đó Lý Diệu hắn có thể một người một ngựa lưu lạc trong Phi Tinh giới!

Nhìn đám Thâu Tinh đang di chuyển loạn như con ruồi không đầu đụng loạn, trong lòng Lý Diệu liền cười lạnh một tiếng, sau đó liền nhảy xuống!

Trong khoảnh khắc, huyết đao ra khỏi vỏ, lợi trảo giống như tia chớp bắn ra, ba bộ tam liên pháo sáu nòng xoay tròn oanh kích ra từng đạo công kích giống như lôi đình thét gào, thân thể Lý Diệu như một đạo phong lôi cuốn động, một đường tiến tới phá hủy tất cả mọi thứ mà hắn có thể nhìn thấy!

. . .

Đồng thời, ở sâu trong Tinh Hải, có một đài tinh hạm ở trong tình trạng bii tàn phá tới cực điểm đang cực tốc di chuyển.

Dùng từ "trăm ngàn lỗ thủng" cũng không đủ để miêu tả tình trạng hiện tại của chiếc tinh hạm này, nó giống như là một đám hài cốt tinh hạm bên trong cổ chiến trường qua loa ghép lại cùng một chỗ, bất chấp tất cả, cưỡng chế kích phát vài tòa động lực phù trận vô cùng mạnh mẽ bay trong Tinh Hải mênh mông, giống như đang đánh rắm, lia lịa bộc phát ra từng đại hỏa cầu xích hồng sắc khiến cho không khí ngột ngạt, hoành hành bá đạo tiến lên, hồn nhiên không quan tâm tới trường hợp có thể một giây sau sẽ bị giải thể.

Mỗi một chiếc tinh hạm được luyện chế ra lúc nào cũng tuân theo một phong cách nhất định.

Hoặc là tao nhã. Hoặc là bí hiểm, hoặc là hung tàn, hoặc là đơn giản.

Mà phong cách luyện chế của chiếc tinh hạm này lại cô cùng đặc biệt, giống như bị giày vò vậy. Nhưng nó lại có thể gây ra sự trung kích thị giác đối với tất cả mọi người mà không gì có thể so sánh, khiến cho những ai từng nhìn thấy nó thì chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra.

Chiếc tinh hạm này được luyện chế theo phong cách "Phẫn nộ" !

Nhìn vào chiếc tinh hạm này sẽ khiến cho người ta nghĩ đến một con trâu đực đang phẫn nộ.

Khiến cho kẻ khác không thể kìm hãm được phỏng đoán có khả năng người điều khiển chiếc tinh hạm như vậy nhất định sẽ sở hữu một đôi mắt phẫn nộ, cùng song quyền phẫn nộ!

Hai bên hạm thủ có hai chi đại giác dài đến trăm mét sức khoa trương, giống như là một cặp sừng trâu vô cùng phong duệ, tỏa ra tinh quang ảm đạm cùng từng đạo hào quang ám kim sắc, mặt trên lại lượn lờ từng vòng huyết văn. Đồng thời những huyết văn này lại đan chéo nhau tạo thành những phù văn phức tạp.

Không biết là hai chi đại giác này chẳng qua là dùng để trang trí, hay là một kiện pháp bảo cường đại.

Tuy nhiên một trong hai đại giác đã bị bẻ gẫy, lộ ra dấu vết trắng bóc.

Trên một chi đại giác còn lại cũng tràn ngập vết tích, thương tích chồng chất, giống như là bị hàng trăm thanh chiến đao chém qua.

Tại phía dưới hai chi đại giác này, bên trong hạm kiều đỏ như độc nhãn có một trung nien cự hán thân cao hơn hai thước, râu ria xồm xoàm, đang khoanh chân ngồi trên ghế chỉ huy.

Hắn giống như là vừa mới đi ra khỏi từ trong đống rác, bộ dáng của hắn hết sức lôi thôi, trên chiến giác màu xám đậm của hắn che kín từnh vết rách, lỗ thủng, dấu vết ăn mòn cùng những khối huyết ảm đạm.

Dường như hắn đã mười ngày mười đêm không ngủ, dưới mí mắt hắn tràn đầy ghèn mắt( rỉ mắt) thế nhưng song đồng của hắn lại không có vẻ mệt mỏi gì cả, trên gương mặt hắn có hai cái lúm đồng tiền thật sâu, cho dù đôi môi ngậm chặt thì cũng giống như đang cười tới mức vô tâm hồn nhiên, huống chi bờ môi của hắn lại rất ít khi khép lại.
Cuối cùng bắt được các ngươi, lũ khốn đáng thiên đao vạn quả này. . .

Lúc này, tinh hạm của Phong Vũ Ngục lại một lần nữa xuất hiện ở góc của màn sáng tìm kiếm. Từng chuỗi số liệu cùng tin tức như thác nước oanh lạc tới, trong khoảnh khắc trong đồng tử màu xám của cự hán lôi thôi kia liền lóe lên hai đạo kim mang rồi biến mất.
Các huynh đệ!

Vị cự hán này lập tức nhảy dựng lên trên ghế chỉ huy, lúc này người khác mới có thể thấy được ở dưới chiến giáp màu xám đậm, hắn lại mặc một cái quần đùi màu xanh đỏ!

Tuy nhiên hắn lại hồn nhiên không thấy có cái gì không đúng. Lập tức căng yết hầu, mở miệng hét to khiến nước miếng tung bay:

Đuổi theo đám vương bát đản này hơn hai tháng, cuối cùng cũng khiến bọn chúng rơi vào cảnh cá nằm trên thớt, chỉ đợi chúng ta xử lý!
>
Ta biết chúng ta đã hết sách đạn dược cùng lương thực, sức lực cũng đã cạn kiệt, ta cũng biết có rất nhiều người thân chịu trọng thương, thực lực giảm mạnh!

Thế nhưng ta lại càng hiểu rõ hơn rằng tất cả mọi người đều chờ đợi ngày hôm nay, chờ đợi tới thời điểm có thể bắt những tên tạp nham này, lọt áo khoác da người của chúng xuống, sau đó lại xé ra thành từng mảnh!

Mười phút sau sẽ tiến vào phạm vi công kích, chuẩn bị chiến đấu!

Linh năng của chúng ta đã kiệt quệ, đại bác ở mũi tàu cũng triệt để báo hỏng, thế nhưng cũng không cần quá quan tâm tới những thứ này!

Hãy dùng đao kiếm, hàm răng cùng quả đấm của các ngươi tới giết những tên tạp nham này!

Đại Giác Khải Sư Đoàn, lập tức đuổi theo!


Cự hán kia chìm vào trong sự điên cuồng, mở miệng kêu loạn, toàn thân hắn có một đạo thanh sắc chi hỏa bắt đầu khởi động, đạo hảo diễm này dần dần ngưng tụ thành một bộ tinh khải màu xanh nhạt, thứ khiến cho người khác chú ý tới nhất đó chính là giáp vai phải của hắn.

Sau khi mặc kiện tinh khải hạng nặng này lên vị cự hán lôi thôi này dường như biến thành một con tê ngưu phẫn nộ cùng điên cuồng!

Ở trước mặt có bốn màn sáng trôi nổi thể hiện ra cảnh tượng các khải sư đang đột kích trong khoang thuyền.

Trên trăm tên tráng hán ngũ đại tam thô, dã man ngang ngược giống như hắn đồng thời gào thét, tạo thành một đạo sóng âm như lôi âm cuồn cuộn khiến cho kẻ khác chìm vào sự kinh hoàng cùng khiếp sợ. Tất cả những ai nhìn thấy một màn này chắc chắn sẽ hoài nghi, phải chăng một giây tiếp theo chiếc tinh hạm này sẽ bị sóng âm xé rách một cách triệt để.

Đúng lúc này, trên màn ság tìm kiếm lại truyền đến một đạo ba động quỉ dị, vài loại số liệu xảy ra biến đổi trên diện rộng.

Cự hán lập tức chìm vào sự kinh ngạc, hắn lập tức phóng to màn sáng lên, liền thấy phía trước tinh hạm của Phong Vũ Ngục, tuôn ra một đoàn quang quyển vô cùng lộng lẫy, chói mắt, giống như một đóa hoa cúc thất thải sắc đang từ từ nở rộ trong Tinh Hải.

Là tình huống gì?
>
Đám tạp nham này không muốn bố mày bắt được lại có chuẩn bị kích bạo hạm kiều?


Vị đội trưởng của Đại Giác Khải Sư Đoàn gắng sức lau đi một đống ghèn mắt, nhìn chằm chằm vào màn sáng trong chốc lát, không thể tưởng tượng nổi nói ra.
Bình Luận (0)
Comment