Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Hơn nữa còn cần một lượng lớn linh khí thuần, đây là việc cần nhân lực khai thác mạch khoáng thì mới có thể làm được, cho nên muốn chế tạo quyển trục rút ra hiện thực cũng không phải đơn giản như vậy."
"Mặt khác, mỗi người đều có giới hạn thực lực, cũng chính là thuộc tính Chiến Hồn. Đương nhiên, chắc chắn thực lực của vương thất vẫn vô cùng khủng bố, đây là điều không cần phải nghi ngờ, có điều không khoa trương như ngươi nói mà thôi."
Lục Thần suy nghĩ, thì ra mạnh nhất trong Ngũ Trọng Thiên là các vương thất! Đây cũng là điều không giống với những gì hắn hiểu về Tu Tiên Giới trước đây.
Vương thất nơi này cũng không phải là ăn bám, trải qua rất nhiều năm tích lũy, thực lực của bọn họ rất khó có thể tưởng tượng được!
"Vậy Thông Thiên Tháp nằm ở đâu?"
"Trên đỉnh Thiên Mạch sơn!" Oanh Lê nói: "Nơi đó có sào huyệt Ma Thú vây quanh, Ma Thú giết không hết, dù là vương thất cũng phải kết bè kết đội để lên núi!"
Lục Thần cau mày, vương thất cũng phải kết bạn lên núi? Nói vậy, e rằng thực lực của bản thân còn chưa lên được Lục Trọng Thiên!
Muốn vượt qua sào huyệt Ma Thú, e rằng một giờ Hồn Thể Hợp Nhất không đủ dùng, nói cách khác, tốt nhất bản thân nên tăng thực lực của bản thể lên đủ cao rồi lại đi xông Thông Thiên Tháp.
Cũng được, vậy cũng nên lăn lộn trong trò chơi có thể chết người này một hồi rồi tính tiếp.
"À, còn một cái vấn đề nữa, Oanh Lê, ngươi biết làm sao để trở về thế giới của mình hay không?"
"À? Điều này mà ngươi cũng không biết? Người nhà người không biết sao? Hoặc là thế lực lúc đầu của ngươi không có ai ở Ngũ Trọng Thiên sao?" Cuối cùng Oanh Lê không nhịn được, khiếp sợ hỏi.
Người nhà? Lục Di vẫn còn tu luyện ở Tứ Trọng Thiên, còn thế lực lúc đầu... Đám người Trái Đất kia chỉ mới tiếp xúc với Tứ Trọng Thiên, bọn họ có thể biết mới là lạ.
Ngược lại những người được gọi là "người chỉ dẫn" kia có thể là người Trái Đất, nhưng lúc nào cũng tỏ vẻ thần bí, ngoại trừ hướng dẫn người Trái Đất tu luyện ra thì hình như cũng không chịu tiết lộ nhiều thông tin hơn.
Lý Mộc Hoa nói, đến bây giờ vẫn không thể chắc chắn thân phận của bọn họ.
Cho nên Lục Thần chỉ có thể dựa vào bản thân tự tìm tòi.
"Cái này... Không có ai nói cho ta biết."
Oanh Lê lắc đầu: "Nhà ngươi có lai lịch gì, đến Ngũ Trọng Thiên mà còn yên tâm để ngươi một mình rèn luyện như thế, cái gì cũng không nói cho ngươi biết."
"Thật ra mỗi quốc gia đều có rất nhiều điểm truyền tống, tốn linh thạch là có thể trở lại thế giới của mình."
"À? Vậy chẳng phải ta cũng có thể đi đến thế giới của người khác?”
"Trên lý thuyết mà nói thì có thể, nhưng đầu tiên ngươi phải biết tọa độ của thế giới kia."
"Tọa, tọa độ?" Lục Thần hơi luống cuống, trên thực tế, hắn không biết tọa độ của Trái Đất là bao nhiêu! Chẳng lẽ mình sẽ bị lạc trong tinh hải mênh mông sao!
"À, ngươi không cần lo lắng, mỗi người đều có tọa độ thế giới ban đầu của bản thân, nhưng ngươi phải chú ý một điểm, nếu không phải là bằng hữu đặc biệt đáng tin cậy, hoặc là ngươi không chắc chắn tự tin có thể khống chế đối phương, vậy đừng dẫn đối phương đi tới thế giới của ngươi, nếu không... Hậu quả chắc ngươi cũng biết."
Đương nhiên Lục Thần biết hậu quả nghiêm trọng đến mức nào, nhất là thế giới đê võ ở "thâm sơn cùng cốc" như Trái Đất, có khi chỉ một cao thủ là đủ để quậy Trái Đất đến long trời lở đất.
Lại nói, trước đây Viêm Ma, Thoa Ông nói sẽ dẫn mình đi đến thế giới Ma tộc, lúc đó Lục Thần không có cảm giác gì, nhưng bây giờ hắn mới hiểu được, bọn họ hoàn toàn tin tưởng mình nên mới nói như vậy!
Quả nhiên có thể trở lại thực tế từ Cửu Thiên ở Ngũ Trọng Thiên, nói vậy, nếu nha đầu Lục Di thật sự thích Bắc Tuyết Cô phi, vậy đúng là có thể làm được...
Nói chuyện với Oanh Lê một lúc, Lục Thần thu hoạch tương đối khá, giải quyết mấy vấn đề vẫn luôn quấy nhiễu bản thân, hắn cũng càng hiểu Ngũ Trọng Thiên hơn.
Đúng lúc này, hai người một nam một nữ đi tới từ phía đối diện, hai người này đều có vẻ cực kỳ xinh đẹp.
"Hoàng Hiên sư huynh, Yên Linh Sư muội!" Oanh Lê thấy hai người này thì vội vàng đứng lên, cung kính nói.
Hai người cũng không nhìn Oanh Lê mà trực tiếp đi tới trước mặt Lục Thần.
Hoàng Hiên thản nhiên liếc nhìn Lục Thần, trong mắt tràn đầy vẻ coi thường, ngoài miệng lại nói: "Vô Danh, chúc mừng ngươi, giành được hạng nhất!"
Lục Thần khẽ nhíu mày, giọng nói người này chua lè.
"Cảm ơn." Lục Thần tùy ý đáp một câu.
Thấy Lục Thần không có vẻ quá cung kính, sắc mặt Hoàng Hiên tối sầm lại: "Nhưng Vô Danh, ngươi đừng tưởng rằng ngươi sẽ thắng chắc trong thi đấu Trục Nhật, ta sẽ khiến ngươi biết được sự chênh lệch giữa ngươi với ta trong thi đấu Trục Nhật!"
"Thi đấu Trục Nhật mới là bài kiểm tra toàn diện thực lực thật sự của một người! Thậm chí ta và sư muội sẽ khiến ngươi không đụng được vào một con Trục Nhật thú nào!"
Yên Linh nhìn chằm chằm Lục Thần, hung hăng nói: “Ta không tin ngươi mạnh hơn ta!"
Lục Thần bĩu môi: "À, vậy... Các ngươi cố gắng lên!" Nói xong, Lục Thần còn vung nắm đấm với bọn họ, làm một động tác cố gắng lên.
Oanh Lê ở bên cạnh suýt nữa phun ra một ngụm máu.
Người này đối mặt với khiêu khích của đối phương mà lại bảo đối phương cố gắng lên...
Hoàng Hiên và Yên Linh bị Lục Thần nói một câu, lời nói đã nghĩ xong sau đó cứ thế bị nghẹn trở về.
"Ngươi!" Hoàng Hiên suýt nữa thì nghẹn chết, tức giận đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt, cũng không biết nên nói cái gì.
Người ta bảo hắn ta cố gắng lên, hắn ta phải cãi lại thế nào...
"Tốt, đừng kiêu ngạo, vậy ta chờ xem!"
Trên đường trở về, Yên Linh tức giận nói với sư huynh: "Hoàng Hiên sư huynh, ta cảm thấy tên Vô Danh kia là một kẻ vô lại!"
Hoàng Hiên đầy bụng tức giận: "Ngay cả vô lại cũng không bằng! Hắn, hắn không ra bài theo sáo lộ, hại ta không thể cãi lại trong chốc lát."
"Tướng mạo bình thường, nhưng người lại đặc biệt đáng ghét!" Yên Linh tức giận nói: "Lại bảo ta cố gắng lên, đây rõ ràng là coi thường chúng ta, trong lòng cảm thấy chúng ta căn bản không phải là đối thủ của hắn."
"Sư muội, đừng gấp gáp, ta nói với các sư huynh đệ một chút, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ghim hắn."