Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1127 - Chương 1127: Giết Ra Khỏi Trùng Vây (14/25)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1127: Giết ra khỏi trùng vây (14/25)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Tay nàng cầm một thanh trường kiếm màu tím, mặc váy dài màu xanh lá, mưa rơi xuống xối xả nhưng lại không thể làm ướt quần áo của nàng một chút nào.

"Nữ nhi của ngươi vừa khóc vừa gào, quá phiền, muốn chăm lo thì tự ngươi đi chăm lo đi!" Lạc Dao đi qua bên cạnh A Thiết, lạnh lùng nói.

"Ân nhân..."

"Đừng ở chỗ này vướng chân vướng tay, đi nhanh, chúng nó sẽ ngay lập tức trọng sinh nhị chuyển!" Lạc Dao vẫn không nể mặt A Thiết chút nào.

A Thiết tự biết thực lực của bản thân quá yếu, vội vàng lùi lại đến bên cạnh Lục Thần.

"Cha!" A Tuệ ôm chặt lấy phụ thân: "Ta còn tưởng sẽ không còn được gặp lại ngươi, lần sau đừng bỏ ta lại một mình, muốn chết, người một nhà chúng ta cùng chết!"

A Thiết cố nén nước mắt, nặng nề gật đầu.

Không biết Lục Thần đã lấy ra Thanh Thủy Châu từ lúc nào để che nước mưa cho hai cha con.

A Thiết đột nhiên nghĩ đến cái gì, lo lắng nhìn về phía Lục Thần: "Ân nhân, phu nhân của ngài..."

"Nàng? Nàng không phải lão bà của ta." Lục Thần lắc đầu, "Không ngờ nàng sẽ ra tay giúp ngươi... Yên tâm đi, chúng ta sẽ hộ tống các ngươi đi đến Khổng Tước thành, trước hết chờ nàng một chút."

Lúc này, một số Vũ Giảo sống lại với tốc độ thật nhanh, khi mới vừa ngã xuống thì thân thể đã cố gắng trọng sinh để tiến vào nhị chuyển.

Lạc Dao bóng dáng như mị, kiếm khí tung hoành trong cơn mưa to, giống như một luồng ánh giữa màu xanh đang nhảy giữa đàn Vũ Giảo.

Bóng xanh đến đâu, máu văng tung tóe đến đó, không chờ cho huyết dịch kịp văng ra, nàng đã xuất hiện ở trước người một con Vũ Giảo khác, kiếm ảnh bay lượn, mấy con Vũ Giảo ở xung quanh lại ngã xuống đất!

Lục Thần hơi híp mắt lại, hắn biết chắc Lạc Dao rất mạnh, nhưng không ngờ rằng nàng lại mạnh như vậy.

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi mà nàng đã ép đám Vũ Giảo vây công trọng sinh tới tứ chuyển!

Hơn nữa, quan trọng nhất là phương thức chiến đấu của nàng.

Ngoại trừ Kiếm Đạo Vô Cực, hình như nàng cũng không sử dụng kỹ năng gì, chỉ dùng thân pháp và kiếm pháp nước chảy mây trôi để đâm vào những điểm yếu của Vũ Giảo.

"Khá lắm, chẳng những không mở Hồn Thể Hợp Nhất, ngay cả kỹ năng cũng không cần!" Lục Thần hơi hứng thú nhìn Lạc Dao.

"Khi bắt đầu đánh nhau thì thân hình phiêu dật, di chuyển mỗi một bước vừa là né tránh, đồng thời cũng tích tụ cho công kích tiếp theo, kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo của nàng đều là cao cấp. Từng chiêu nhìn như chuồn chuồn lướt nước nhưng lại cực kỳ trí mạng, chiêu thức nước chảy mây trôi, để lại vô số biến chiêu khắp nơi!"

"Dùng khí lực ít nhất để mình ở vị trí có lực nhất... Người này, hơi bị mạnh!"

Tính đến bây giờ, e rằng người có thể được Lục Thần khen ngợi như vậy cũng chỉ có Lạc Dao.

"Cha, tỷ tỷ kia... Thật mạnh!" Ngay cả Tiểu Tuệ cũng xem đến ngây người: "Hơn nữa đánh nhau đẹp quá! Không giống như đang giết người mà giống như đang khiêu vũ!"

Ánh mắt của A Thiết cũng không thể rời khỏi Lạc Dao, hắn ta không khỏi lắc đầu thở dài: "Ta chưa từng thấy người nào có thể chiến đấu một cách đẹp đẽ, thành thạo điêu luyện, hời hợt nhẹ nhàng như vậy, thực lực của vị ân nhân này chắc chắn không chỉ là Đế Tu ngũ tinh..."

Sau khi Vũ Giảo tiến vào ngũ chuyển, đoàn đội ở xung quanh đã bắt đầu rơi vào khổ chiến.

Trong đám người đã có người bắt đầu tự bạo.

"Chúng ta đánh như vậy có ý nghĩa gì! Vũ Giảo trọng sinh một lần thì càng trở nên mạnh mẽ một phần, dù chúng ta có thể đánh chết chúng thì cũng không kịp chạy ra khỏi Ma Đồng cốc!"

"Đã đánh không lại nữa, chúng nó càng ngày càng mạnh!"

"Thời gian Hồn Thể Hợp Nhất của ta sắp hết! Xong!"

Cũng có người đến hiện tại vẫn không hề từ bỏ.

"Đừng nói nhảm, Ma Đồng cốc lớn như vậy, ta cũng không tin mỗi người một chỗ, trải qua một Nguyệt Viên Chi Dạ sẽ không có đường sống!"

"Phía sau có cao thủ đoạn hậu, đây là cơ hội duy nhất của mọi người, hiện tại không liều mạng thì chắc chắn phải chết!"

Bên Lạc Dao đã giết Vũ Giảo xung quanh tới lục chuyển, thậm chí một vài con đã tiến vào thất chuyển.

Lúc trước Lục Thần đồng thời đối mặt bảy con Bệ Ngạn ngũ chuyển cũng đã cảm thấy áp lực tăng gấp bội, huống hồ hiện tại ở chỗ này có mấy chục con lục chuyển, thậm chí có cả Vũ Giảo thất chuyển.

Nhưng bước tiến của Lạc Dao không loạn chút nào, bóng dáng ưu nhã, động tác sạch sẽ lưu loát, kiếm qua lưu vết!

Điểm khác duy nhất là nàng bắt đầu sử dụng kỹ năng.

"Cửu Cung Di Hoa!" Bóng dáng của Lạc Dao nhanh hơn trước đó!

"Kiếm Đạo Vô Ngân. Hồng Trần Kiếm Tiên!"

Mỗi một kiếm của Lạc Dao đều mang theo kiếm khí sắc bén, kiếm chiêu không ngừng, kiếm khí không dứt!

Lục Thần đứng ở một bên cau mày, hình như kỹ năng của Lạc Dao và hắn có sự khác biệt rất lớn.

Nếu mặc kệ sát thương cao thấp, kỹ năng của Lạc Dao giống như đã dung hợp vào trong từng chiêu từng thức, một đòn bổ từ trên xuống, kiếm khí đột ngột dâng lên từ trên mặt đất, một đòn đâm thẳng, mũi kiếm liền bùng nổ kiếm khí sắc bén.

Không có chiêu thức cố ý, trong lúc vô hình, kỹ năng lại có mặt có bất kỳ chỗ nào!

"Lẽ nào khi đến đẳng cấp cao, cao thủ sẽ dung hợp được kỹ năng và chiêu thức như vậy sao?" Lục Thần không khỏi suy nghĩ sâu xa.

Ví dụ như sau Thánh Kiếm Liên Tâm, Thần Ma Thất Biến, nếu thêm Mãnh Hổ Xuống Núi thì có thể chém ra 2160 kiếm, thế nhưng lần nào Lục Thần cũng chỉ đánh ra kỹ năng một lần duy nhất.

Tuy uy lực khủng bố, nhưng mặt khác, sát thương rất cao thật ra cũng không có ích gì, trong phần lớn tình cảnh, sát thương đều tràn ra đằng xa.

Hơn nữa một khi đối phương tránh được, vậy hắn sẽ lãng phí một lần Thánh Liên Kiếm Tâm.

Còn nếu có thể dung hợp kỹ năng với từng chiêu từng thức, Thánh Kiếm Liên Tâm có thể kéo dài thời gian thi triển lâu hơn.

Lại ví dụ như Diệt Thế Cửu Long, chín con rồng đồng thời xuất hiện một lần, nhưng nếu có thể chia ra, một chiêu chỉ kèm theo một con rồng, có thể cũng sẽ có hiệu quả không tệ.

Không thể không nói, nhìn Lạc Dao chiến đấu tạo ra sự dẫn dắt rất lớn đối với Lục Thần!

"Này, đại ca ca, ngươi không đi giúp đỡ tỷ tỷ sao?" Tiểu Tuệ kỳ quái nhìn về phía Lục Thần.

Bình Luận (0)
Comment