Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Chờ một chút, để ta suy nghĩ kỹ một chút..."
Lục Thần đột nhiên nghĩ đến chuyện vừa rồi khi hắn ném cục đá đi, khoảng chừng năm sáu giây sau mới biến thành tro tàn, nhưng vừa rồi Lạc Dao chống đỡ vô cùng tốn sức.
Theo lý thuyết thì nàng cũng không đến nỗi gian nan như thế mới đúng, ít nhất chống đỡ mười phút cũng không thành vấn đề!
Nhưng trên thực tế, dù Lạc Dao mở lá chắn linh lực thì cũng không thể nào chống nổi quá năm giây!
Lục Thần đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
Cương phong này... Gặp mạnh càng mạnh!
Dưới vực sâu là linh mạch, mà linh mạch sẽ lấy cái gì để làm tiêu chuẩn phán đoán mạnh yếu, khả năng cao chính là linh lực!
Chắc chắn linh lực của Lạc Dao rất cao nên bị ăn mòn mạnh mẽ hơn, cục đá gần như không có linh lực nên năm sáu giây mới bị ăn mòn thành tro!
Cũng thật đúng lúc, hình như hai người đồng thời nghĩ tới khả năng này, song song ngẩng đầu nhìn về phía đối phương.
"Ặc... Ngươi nghĩ ra? Vậy ngươi nói đi." Lục Thần nói.
Ánh mắt Lạc Dao lấp lóe, nói: "Cái kia..." Dường như trong chốc lát nàng đã quên mình muốn nói cái gì, suy nghĩ một chút mới nhớ lại: "À, cương phong nơi này có thể căn cứ vào độ mạnh yếu của mục tiêu mà có hiệu quả khác nhau."
Lục Thần gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy, rất có thể linh lực càng mạnh thì lực đánh phải nhận sẽ càng lớn."
Lục Thần lại nói tiếp: "Mẹ nó làm thử một chút!"
"Vô Danh!" Lạc Dao kéo Lục Thần: "Ngươi... Cái này chỉ là suy đoán của chúng ta."
Lục Thần mỉm cười: "Có suy đoán thì phải đi chứng thực thôi."
"May mà ta không gấp sử dụng quyển trục rút ra hiện thực, hiện tại ta chỉ là Tu Sư thất tinh, lực đánh vào phải nhận nhỏ hơn ngươi không biết bao nhiêu lần, hơn nữa ta cũng có kỹ năng khôi phục linh khí, nếu suy đoán của chúng ta là sai, cương phong cũng không thể đem miểu sát ta, ngươi yên tâm đi."
Sau khi Lạc Dao cân nhắc thì cuối cùng gật đầu: "Vậy ngươi cẩn thận. Được rồi, cần ta ôm hài tử cho không?"
Lục Thần đang chuẩn bị giao Tiểu Thú Thần cho Lạc Dao, tiểu gia hỏa đột nhiên tỉnh lại, nó nhìn thoáng qua vực sâu bên cạnh, giống như bị linh khí vô cùng vô tận này hấp dẫn, chợt nhảy lên, trực tiếp nhảy xuống!
"Tiểu Thú!" Lục Thần kinh hô một tiếng!
Sự tình xảy ra quá đột ngột, Lục Thần không mở ra bất kỳ trạng thái gì, thời gian hồi chiêu của Tẩy Nhĩ Cung Thính còn chưa kết thúc!
Lục Thần không kịp nghĩ nhiều, dùng Hư Không Cửu Bộ nhảy xuống theo!
Trái tim Lạc Dao đã thót lên tới cổ họng: "Duy Ngã Độc Cuồng!" Dứt lời, Lạc Dao cũng không kịp nhiều như vậy, trực tiếp nhảy xuống!
Chỉ trong chớp mắt, Lạc Dao cảm nhận được linh khí cọ rửa không thể chịu đựng được, khiến bản thân căn bản không thể ngăn cản.
Cũng may nàng không cách cửa động quá xa, lúc thân thể bị đánh bay lên, nàng đột nhiên vung ra hơn mười luồng kiếm khí về phía trước để tạo ra lực đẩy về phía sau, khó khăn lắm mà đẩy nàng ra khỏi phạm vi cương phong, nặng nề ngã ở cửa động.
Nhưng khi nàng lại bò dậy, nhìn bóng tối vô tận dưới vực sâu thì cũng không thấy bóng dáng Lục Thần đâu.
"Duy Ngã Độc Cuồng!" Lạc Dao tê tâm liệt phế gào thét về phía vực sâu!
Lục Thần chỉ cảm thấy cả người bị vô số lưỡi dao sắc bén cắt qua, hắn miễn cưỡng mở ra Quan Thiên Mục, thấy Tiểu Thú đang ở phía dưới cách đó không xa.
Nhưng hắn vẫn cố nén không mở ra bất kỳ trạng thái gì.
Tiểu gia hỏa cũng cảm nhận được cương phong cọ rửa thân thể, đau đến mức kêu lên oa oa.
Lục Thần mạnh mẽ khiến mình tỉnh táo lại.
Vừa rồi hắn nghe thấy giọng nói của Lạc Dao, chắc nàng vẫn còn ở cửa động.
Cương phong ở nơi này hoàn toàn khác với long mộ, gặp mạnh thì mạnh, Lục Thần cũng không dám dùng Thần Ma Vô Cực Kiếm chống đỡ cương phong, rất sợ Vô Cực Kiếm phát ra linh khí khiến cương phong phản ứng mãnh liệt.
Để thân thể duy trì trạng thái này, nhất quyết không thể mở ra kỹ năng tăng phúc, càng không nói tới Hồn Thể Hợp Nhất.
Mở ra chắc chắn phải chết!
Lục Thần co rút thân thể lại, lao thẳng xuống phía dưới, nhanh chóng đuổi theo Tiểu Thú.
"Tiểu gia hỏa đừng cử động, ta tới đây!" Lục Thần nhanh chóng tiếp cận Tiểu Thú, ôm lấy nó.
Lại nói cũng kỳ lạ, tiểu gia hỏa này cũng biết không được dùng bất kỳ linh lực gì, dù nó đau đến phát khóc nhưng lại không thức tỉnh bất kỳ năng lực ảo ảnh thần thú nào.
Cũng may là thân thể của gia hỏa này quá mạnh, nếu không đã sớm tan thành tro bụi.
"Con vật nhỏ nhà ngươi sao không nói một tiếng nào đã nhảy xuống vậy!" Lục Thần dùng một cánh tay duy nhất ôm chặt nó vào trong ngực, dùng thân thể giúp nó ngăn cản cương phong.
Dù sao Thú Thần cũng chỉ mới mấy ngày tuổi, tuy thực lực rất mạnh, nhưng linh trí của nó chỉ như một đứa con nít, thấy đồ vật mình thích sẽ đi lấy, đâu thèm quan tâm cái đó có nguy hiểm hay không.
Tiểu gia hỏa cảm nhận được cương phong bốn phía yếu bớt, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Lục Thần một chút, trong mắt lóe lên một chút ấm áp.
Sau đó nó chui vào trong lòng Lục Thần, thành thật nằm im.
Hơn mười giây sau, Lục Thần cảm thấy da của mình như sắp bong ra, đau đớn nóng hừng hực.
"Không được, nếu chỉ dựa vào thân thể thì thân thể ta không chịu được! Vạn vật đều có linh khí, không có thứ gì có thể hoàn toàn không bị thương khi đi qua vòng cương phong!"
Mặc dù Lục Thần có đẳng cấp thấp hơn nhưng hắn cũng là Tu Sư thất tinh, hắn cũng có hơn bốn vạn linh lực.
Cứ tiếp tục như vậy, còn chưa đến được đáy vực sâu thì thân thể hắn đã tan rã ra rồi!
"Đáng chết! Thử linh khí hỗn độn xem sao!"
Lục Thần cũng chỉ có thể thử tất cả mọi thứ khi tuyệt vọng, hắn thử chuyển đổi linh đan thành linh đan hỗn độn.
"Vẫn không được!" Lục Thần phát hiện da trên cánh tay mình đã bong ra, sau đó là một mảng máu thịt lớn, thậm chí có thể nhìn thấy một chút xương trắng nhàn nhạt ở cổ tay!
"Đáng chết!" Tâm thần của Lục Thần run rẩy dữ dội!
Lẽ nào không có phương pháp phá giải sao!
Lục Thần cố gắng khiến mình tỉnh táo lại, trong đầu liều mạng nhớ lại.
Lục Thần cũng không phải lần đầu tiên gặp phải thể loại tuyệt cảnh không đánh lại này, một lần gần nhất đại khái chính là xuyên qua Bổ Thiên Thần Chưởng của Nữ Oa.