Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1210 - Chương 1210: Khai Thác Mạch Khoáng (9/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1210: Khai thác mạch khoáng (9/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Thần lắc đầu: "Hiện tại thân thể ta bị tổn thương vĩnh viễn, hiệu quả của việc tăng huyết mạch vạn vật cũng không quá tốt, ngươi dùng trước đi!"

Nói xong, Lục Thần quay đầu nhìn về phía Thú Thần: "Ta nói này Tiểu Thú, ngươi có thể đừng gọi phụ thân hay không, ngươi gọi như vậy thì ta rất khó tìm được lão bà."

"Nhưng phụ thân, ta chỉ có một người thân là ngươi! Nếu ngươi cũng ghét bỏ ta thì Tiểu Thú sẽ không có người thân..."

Lục Thần trợn tròn đôi mắt, tên này lại dùng chiêu này!

"Ta không có ghét bỏ ngươi... Được rồi được rồi, phụ thân thì phụ thân, nhưng nghe không tự nhiên, gọi cha đi!"

"Vâng cha!" Tiểu Thú lập tức vui vẻ.

Lục Thần lắc đầu, xem ra việc xưng hô này không chơi đùa được.

Tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi, Lục Thần lấy ra tấm bản đồ phần thưởng nhiệm vụ "mở lại Ngũ Trọng Thiên".

Vị trí bản đồ thể hiện chắc là khu vực tiếp giáp giữa ba quốc gia là Tây Vương Quốc, Nam Cực quốc trong Đại Hoang tứ quốc và Bồng Lai quốc.

"Đại Hoàng, chúng ta đã gần đến rồi, ngươi có thể tìm được mỏ linh mạch không?" Lục Thần gọi Đại Hoàng ra.

"Gâu gâu gâu."

Giao việc định vị cụ thể cho Đại Hoàng là được.

Một đường đi theo Đại Hoàng, mấy giờ sau, đám người Lục Thần đã tới một vùng núi hoang vu.

Nơi đây thế núi dốc đứng, thảm thực vật trên núi thưa thớt, đất đai cằn cỗi khô ráo, nhìn từ hình dạng mặt đất, chắc mặt đất không ẩn giấu tầng nham thạch, bất lợi cho việc thu hoạch sinh trưởng.

Có thể cũng vì như vậy nên nơi đây mới không có người nào sinh sống.

Mỏ linh thạch và linh mạch khác nhau, tuy linh thạch ẩn chứa một lượng lớn linh khí, nhưng bị khóa trong linh thạch, tản ra cực kỳ thong thả, cho nên sẽ không có linh khí tràn đầy như xung quanh linh mạch.

Khu vực bản đồ thể hiện có phạm vi rất lớn, gần một phần tư vùng núi đều được đánh dấu trong phạm vi.

Đối mặt với ngọn núi cao 200m trước mắt, Lục Thần rút ra Thần Ma Vô Cực Kiếm, biến ảo Linh Thần Pháo.

"Thần Ma Cộng Sinh!"

"Mãnh Hổ Xuống Núi, Hỏa Lực Áp Chế! Phá cho ta!"

Rầm rầm rầm rầm, sau một trận công kích điên cuồng, một lượng lớn Linh Năng Pháo điên cuồng bắn vào ngọn núi.

Sau mấy lần công kích, ngọn núi nhỏ này trực tiếp bị nổ ngang, để lộ ra một cái hố to.

Lục Thần đi tới trước hố to, nhìn xuống một cái, lập tức mừng rỡ như điên.

"Hắc hắc hắc hắc, số lượng dự trữ này, chắc chắn là một mỏ linh thạch dồi dào!"

Ngày thứ hai, đám người Lục Di đã nhận được một tin nhắn của một tên dân bản địa, bảo bọn họ lập tức đi tới Tây Vương quốc.

Đi cả ngày lẫn đêm, hơn hai mươi ngày sau, đoàn người chạy tới địa điểm Lục Thần chỉ định.

Lúc này, vùng núi vốn cằn cỗi đã biến thành một dáng vẻ khác.

Nhóm lớn dân bản địa đã xây dựng nhà cửa ở gần vùng núi, còn có rất nhiều người đang ở đào núi, hình như đang khai thác khoáng thạch.

Bình thường những dân bản địa này vốn tham gia đủ loại lao động thể lực nên càng hiểu các bước khai thác mỏ linh thạch hơn người tu tiên.

"Đây là... Không thể nào, một khu vực lớn như thế đều là mỏ linh thạch?" Thoa Ông sợ hãi nhìn tình cảnh trước mắt, trong một hố sâu nào đó, mơ hồ có thể thấy được một ít khoáng thạch màu bạc, chính là mỏ linh thạch mà hiện nay cả Ngũ Trọng Thiên đều cực kỳ thiếu hụt!

"Mẹ của ta, một vùng lớn như vậy, cái này, cái này... Người nào khai thác khu mỏ linh thạch này sẽ trở thành phú khả địch quốc đó!"

"Nếu hợp tác với Trận Phù Sư của thất quốc, chế tạo quyển trục rút ra hiện thực, vậy nói không khoa trương một chút nào, tòa mỏ này có thể tạo ra một quốc gia mới!"

Đúng lúc này, một tên dân bản địa chạy tới chào đám người: "Các vị, xin mời đi theo ta, Nguyên Thần đang đợi các ngươi."

Mấy người nhìn nhau, Nguyên Thần... Ngoại trừ cái tên kia thì còn có thể là ai!

Bọn họ vội vàng đi theo người nọ.

Lúc này, Thái Thúc, Tuyết Nhi, A Tuệ và một số dân bản địa đang đứng bên cạnh Lục Thần, nhìn mọi người đang đang bận rộn khảo sát khu vực khai thác mỏ.

Lục Thần vừa quay đầu đã thấy đám người Lục Di, mỉm cười bắt chuyện: "Các ngươi tới rồi."

"Ca!" Lục Di vui vẻ nhào vào trong lòng Lục Thần, lại nói cũng thú vị, khoang trò chơi của hai người đang ở gian phòng sát vách nhau, nhưng huynh muội bọn họ đã không được ôn chuyện một chút nào trong hai năm.

"Tiểu tử thối!" Thoa Ông cũng đã chạy tới, đi tới đánh một quyền lên vai Lục Thần.

"Lão đầu!" Lục Thần cười nói: "Bộ xương già của ngươi cũng có thể chạy đến Ngũ Trọng Thiên sao!"

"Khinh thường ai đó... Hắc hắc, thật ra là nhờ Tiểu Nguyên và đám Sương Lăng cô nương dẫn ta theo, ta chỉ đi nhờ xe một chuyến thôi."

Lục Thần mỉm cười, nhìn về phía đám người Sương Lăng.

"Vô Danh ca ca." Sương Lăng cùng Sương Vũ cùng nhau đi lên. Sương Lăng mặt cười ửng đỏ: "Ngươi có khỏe không? Cánh tay của ngươi..."

Trên chiến trường không có thời gian ôn chuyện, hiện tại thấy nhiều bạn cũ như vậy, Lục Thần cũng vô cùng kích động.

"Cánh tay thuận theo tự nhiên thôi, các ngươi đều tới!"

Sương Vũ nói: "Đám Lực Bạt Sơn đại ca cũng đến Tứ Trọng Thiên, bọn họ đang cố gắng tu luyện."

"Lực ca cũng sắp tới Ngũ Trọng Thiên rồi hả? Thật tốt quá, nếu có cơ hội, ta chờ bọn họ lên đây rồi lại đi."

"Thật sao? Lần này ngươi không vội xông Thông Thiên Tháp sao?"

Lục Thần quay đầu nhìn về phía cảnh tượng bận rộn dưới chân núi: "Nơi đây còn chút việc phải xử lý."

Cách đó không xa, vài tên dân bản địa đang mệt mỏi leo lên sườn núi, sau khi Lục Thần thấy thì vội vàng đi tới đỡ: "Trương lão, thăm dò thế nào rồi?"

Mấy người này đều là chuyên gia thăm dò vô cùng nổi tiếng trong đám dân bản địa, mấy ngày nay liên tục thăm dò cả khu vực khai thác mỏ này.

Mặc dù mấy người đều có vẻ rất uể oải, người cũng rất bẩn thỉu, nhưng lại khó giấu vẻ hưng phấn trong mắt: "Nguyên Thần, ta tham gia không dưới 20 lần khảo sát mỏ linh thạch, ta dám chắc chắn, khu vực khai thác mỏ này chắc chắn là mỏ linh thạch lớn nhất Ngũ Trọng Thiên!"

Lục Thần mỉm cười, khá tốt, phần thưởng nhiệm vụ cũng không quá kém.

Nhiệm vụ biến thái như mở lại Ngũ Trọng Thiên mà chỉ thưởng một mỏ linh thạch, nếu còn kém thì sau này không cần nhận nhiệm vụ nữa.

Bình Luận (0)
Comment