Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1226 - Chương 1226: Lục Trọng Thiên Kỳ Quái (10/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1226: Lục Trọng Thiên Kỳ Quái (10/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Lúc trước ngoài khơi vẫn được coi là bình tĩnh, đột nhiên con gió điên cuồng nổi lên, sóng biển ngập trời! Một cơn sóng gần như có thể nhấc cao mấy chục mét!

Lục Thần vốn muốn mượn bè trúc tìm đường sống, nhưng tưởng tượng đến bè trúc trôi trong sóng lớn bị hất bay, Lục Thần không khỏi rùng mình.

Sóng lớn như vậy, dù là thuyền to cũng bị lật ngược, huống chi bè trúc?!

"Cái này, rốt cuộc trong hải vực này có thứ gì!" Lục Thần trợn to hai mắt, "Mẹ nó, đến tối có sóng lớn như vậy, còn trốn cái rắm!"

Đường đường là người tu tiên một mình xông vào Lục Trọng Thiên, lại bị nhốt ở hải đảo, Lục Thần cảm thấy nói ra việc này cũng không ai tin tưởng!

...

Ngày thứ 30 ở trên hòn đảo nhỏ, Lục Thần bắt được rất nhiều hải sản tươi mới, đang vừa ngâm nga, vừa bận rộn nấu nướng mỹ thực.

Mấy ngày này, cứ đến trời tối ngoài khơi gió êm sóng lặng lại thể hiện ra một dáng vẻ khác, dường như Hải Thần tức giận, có mấy lần suýt nữa bao trùm cả tiểu đảo.

Lục Thần cực kỳ tự biết mình hủy bỏ kế hoạch bè trúc tìm đường sống.

Nhưng có sao nói vậy, tài nguyên trên đảo nhỏ vẫn rất phong phú, hoa quả ngon miệng, hải sản tươi mới rất đa dạng, lúc ban ngày không có Phong Lang còn có thể phơi nắng ở bên bờ một chút, khá là thoải mái.

Lục Thần ở lại đây một tháng, nghiễm nhiên đã trở thành thổ dân địa phương, hiểu rõ mọi thứ trên đảo như lòng bàn tay.

Ngay lúc Lục Thần đang hưởng thụ thức ăn ngon, phía chân trời đột nhiên có Cự Long cuồn cuộn.

Lục Thần ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, chân mày dần cau chặt lại.

Không lâu sau, con Cự Long cực to kia trực tiếp hạ cánh xuống hòn đảo!

Có bảy tám nam nữ trẻ tuổi đi xuống từ trên lưng Cự Long.

Bọn họ như không có chuyện gì xảy ra đi tới trước mặt Lục Thần.

Mấy ngày này đều tắm nắng, hiện tại làn da của Lục Thần đen thui, ngày nào cũng mặc Cô Ảnh Độc Điếu để thả câu, đã lâu không sửa chữa lại, hơi bị hư hỏng một chút.

Hắn lại chỉ còn một cánh tay...

Trong số mấy người đến đây, có một vài tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đã thấy huyệt động mà Lục Thần ở lại từ rất xa, lại nhìn người trước mắt một chút.

"Dã Đại Tu Sư nhất tinh? Ngươi... Ngươi, là thổ dân nơi này?"

Thổ dân?! Lục Thần mới tới một tháng, mình rất giống với hòn đảo hoang này sao!

"Các ngươi là?" Lục Thần thử dò xét.

"Mấy ngày trước nơi này có Huyết Sát Chi Tướng, sư phụ chúng ta để chúng ta đến đây điều tra. Này, nếu ngươi là nơi thổ dân sinh sống ở khu vực này, có phát hiện quanh đây có gì không đúng không?" Một nam nhân hỏi.

Mấy đệ tử khác xì xào bàn tán, "Sư phụ nói Huyết Sát Chi Tướng ở nơi này cực kì khủng bố, chắc là sinh ra ma vật âm tà cùng cực gì đó!"

"Gần đây cũng nghe nói rất nhiều lời sấm, nói cái gì mà Hung Ma hải có dị động, không biết có liên đến việc này hay không."

Lục Thần nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên.

Hắn liếc huy chương ở ngực của đối phương một cái, tất cả đều thấy không rõ đẳng cấp! Có lẽ thủ pháp giống với cách thả linh lực che chắn của Lạc Dao.

Nói cách khác, những tiểu tử này thấp nhất cũng là đẳng cấp Đế Tu ngũ tinh trở nên!

Tốt nhất bản thân đừng liên quan đến việc Huyết Sát Chi Tướng này thì hơn..

"Không thấy." Lục Thần mỉm cười, trên khuôn mặt rám đen lộ ra hàm răng trắng bóng.

Người hỏi liếc mắt nhìn Lục Thần, cảm giác dáng vẻ rất chất phác.

“Ngươi đã ở trên cái đảo này bao nhiêu năm?”

“Ta cũng không nhớ rõ...” Lục Thần nói.

“Ừ, rất tốt, ngược lại cũng khoan thai tự đắc, không tranh quyền thế.”

Lục Thần gật đầu, nhìn bề ngoài, hắn hỏi gì đáp nấy, biết gì nói nấy, thực tế trong lòng Lục Thần vô cùng kích động.

Thật vất vả mới chờ có người đến! Đây chính là cơ hội duy nhất rời khỏi đảo!

Những người này không coi hắn ra gì, cứ vậy lại càng dễ che giấu, không để bọn họ sinh nghi!

“Các vị, các ngươi từ xa tới, nhất định mệt muốn chết rồi, ta vừa nấu chút hải sản, không bằng tới nếm thử đi. Hiếm khi nào có người tới chỗ ta, hãy để ta tận tình địa chủ.” Lục Thần nhiệt tình nói.

Hai nữ đệ tử che miệng cười trộm, “Chỉ mất một giờ để đến đây, có cái gì mà cực khổ.”

“Ai nha, đừng nói như vậy, đó là chúng ta có Cửu Trảo, đối với Đại Tu Sư như hắn đoán chừng cũng không cách nào xuyên qua Hung Ma hải.”

“Đúng vậy, ngươi nhìn hắn gãy mất một cánh tay, đoán chừng lúc ra biển bị Hải Thú tập kích.”

Những người này tuổi cũng không lớn, thấy Lục Thần chỉ là một hải dân, quả nhiên không hề đề phòng gì.

“Hiếm khi nào đi ra ngoài một chuyến, hải sản cũng không tệ. Vị đại thúc này, vậy chúng ta sẽ không khách khí.”

Lục Thần vội vàng cười nói, “Có cái gì mà phải khách khí, chỗ ta không có cái khác, nhưng mà hải sản ăn không hết.” Nói xong, vội vàng dẫn theo mấy người tới hang động của mình.

Cá nướng đã xong, mùi thơm tỏa ra, khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Lục Thần chế biến một chút, đưa cho hai nữ đệ tử, “Mấy vị chờ đợi, lập tức xong ngay.”

Nữ đệ tử kia ngượng ngùng nói, “Sư huynh, vậy ta nếm trước.”

Hai người cẩn thận cắn một cái, sau khi nhấm nháp kỹ càng, lập tức trừng to mắt: “Trời ơi, ngon quá! Thức ăn của học viện chúng ta không cách nào so sánh!”

“Có cần khoa trương như vậy không, ăn ngon như vậy sao?”

“Ăn ngon lắm, ta chưa từng ăn món cá nướng đặc sắc như thế!”

Lục Thần ngồi bên cạnh, thở dài một hơi, xem ra khắp nơi đều có loại sinh vật ăn hàng này.

Không lâu sau, những người này ngồi thành một vòng bên cạnh đống lửa, mỗi người đều khen không dứt miệng đối với tay nghề của Lục Thần.

Bầu không khí lập tức hài hòa.

“Vị đại thúc này, tay nghề của ngươi thật sự rất tốt! Ngươi ở cái đảo nhỏ này, đúng là nhân tài không được trọng dụng!”

“Đại thúc, kỹ năng nấu nướng của ngươi cấp mấy?”

Lục Thần vừa cười vừa nói, “Bình thường ta cũng không có chuyện gì, liền nghiên cứu nấu nướng. Bây giờ đã là đại sư nấu nướng cửu tinh.”

“Cửu tinh, chả trách! Ở bên chúng ta, người người đều muốn tu tiên, không có ai chú tâm vào nấu nướng như vậy. Đại thúc, ngươi theo chúng ta về học viện đi, lấy tay nghề của ngươi, cũng không khó kiếm việc tại nhà ăn nào đó. Đến lúc đó chúng ta cũng có thể có lộc ăn.”

Bình Luận (0)
Comment