Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần nói, “Thật ra ta cũng muốn rời khỏi nơi này, chỉ là các ngươi cũng thấy rồi đó, ta thật sự không vượt qua Hung Ma hải được.”
Cái gọi là Hung Ma hải, trước đó Lục Thần căn bản cũng không biết, chỉ mới nghe đám người này nói qua.
“Cái này cũng không khó, nếu đại thúc có tâm muốn đi ra ngoài thì chúng ta có thể mang ngươi ra, cũng chỉ thêm người mà thôi.”
Trên mặt Lục Thần không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng sắp kích động phát khóc.
Rốt cuộc cũng rời khỏi cái đảo nát này!
...
Tốc độ của Cửu Trảo nhanh gấp mấy lần so với Cửu Dực, thật sự là đằng vân giá vũ, không lâu sau, Lục Thần đã không nhìn thấy hòn đảo nhỏ kia.
Ở trên cao nhìn xuống, Lục Thần cũng thấy rõ toàn cảnh chung quanh.
Phạm vi Hung Ma hải cực lớn, lúc hòn đảo nhỏ kia biến mất trong tầm mắt, tựa như liếc nhìn lại tất cả đều là biển cả.
“Nếu không phải sư phụ đưa Cửu Trảo cho chúng ta mượn, thật sự không dám tới Hung Ma hải.” Một đệ tử nói.
“Hiện tại Hung Ma hải khá bình tĩnh, nhưng nếu đến buổi tối, quả thật là quần ma loạn vũ, nếu chúng ta rơi vào trong biển, cũng là một chữ ‘chết’.”
Lục Thần nghe bọn gia hỏa này bàn tán về Hung Ma hải, trong lòng nghi ngờ.
Hung Ma hải hung hiểm như thế sao? Hắn ở trong biển ngây người không biết bao nhiêu ngày, cũng không biết bao nhiêu bản thân đã hấp thu bao nhiêu yêu thú.
Kết quả là biến dị thành một long chủng rác rưởi như thế, thật sự khóc không ra nước mắt.
Chỉ có điều hình như đẳng cấp của Cửu Trảo rất cao, là tọa kỵ của một vị sư phụ nào đó của bọn họ, bọn họ cũng không thể tự xuyên qua Hung Ma hải.
BOSS Thiên Vực Ngũ Trọng Thiên thật sự đủ cẩn thận dè dặt, biết rõ hắn gần như không có khả năng còn sống, còn vứt hắn xuống Hung Ma hải, đây là sợ mình chưa chết hẳn.
Món nợ này, sau này nhất định phải tính toán rõ ràng với hắn ta!
Khoảng hơn một giờ, Lục Thần đã thấy đại lục ở phía trước.
Đó là đại lục của Lục Trọng Thiên sao?
“Các vị, xin hỏi, đó chính là lục địa Lục Trọng Thiên sao?” Lục Thần hỏi.
Hắn vừa hỏi xong, mấy đệ tử học viên nhìn nhau, không khỏi cười lên, “Đại thúc, ngươi thật sự ở trên đảo quá lâu, ngay cả thế giới bên ngoài cũng không nhớ sao?”
“Tất nhiên Thịnh Nguyên đại lục thuộc về Lục Trọng Thiên.”
Câu trả lời của đối phương khiến Lục Thần sửng sốt.
Đại lục này tên là Thịnh Nguyên đại lục, thế nhưng không phải Lục Trọng Thiên, nó chỉ “thuộc về” Lục Trọng Thiên!
Theo lý thuyết, bên trong Lục Trọng Thiên còn có rất nhiều đại lục như thế này sao?
Lục Thần biết, nếu mình còn hỏi nữa, đối phương sẽ sinh nghi, chỉ có thể nhịn thắc mắc lại, đi theo những đệ tử học viện này.
Nửa giờ sau, Cửu Trảo xoay quanh mấy vòng ở một đỉnh núi cao vút phía trước, rồi ngừng lại.
Lục Thần chú ý tên của học viện một chút, gọi “Thánh Vũ Học Viện”, cũng không nằm trong hai học viện lớn mà người trong núi đề cử cho hắn.
“Đại thúc, ngươi xác định không ở lại Thánh Vũ chúng ta sao? Đãi ngộ ở nơi này rất tốt.” Một nữ đệ tử nói.
Lục Thần mỉm cười, “Đa tạ, ta muốn đi ra ngoài xem trước một chút.”
“Vậy... Vậy được, ngươi cầm tấm Thông Hành Phù tạm thời này xuống núi, thời gian hữu hiệu của Thông Hành Phù là hai giờ, trong khoảng thời gian này ngươi phải nhanh chóng xuống núi.”
Lục Thần tiếp nhận tấm bùa giấy này, “Thật sự vô cùng cảm tạ các ngươi, nếu sau này có cơ hội, ta sẽ hậu tạ các ngươi thật tốt.”
“Đó là tất nhiên, yêu cầu của chúng ta cũng không cao, mời chúng ta ăn một bữa là được.” Nữ hài cười nói.
Lục Thần quả thật cảm tạ đám đệ tử học viện này từ trong lòng, tuy hắn không thẳng thắn đối đãi, đó cũng vì có điều khó nói, nếu có người liên hệ hắn với Huyết Sát Chi Tượng, với thực lực của hắn bây giờ, e rằng khó mà địch nổi.
Tóm lại, ấn tượng của hắn với Thánh Vũ Học Viện rất không tệ.
“Đúng rồi, còn có một chuyện, muốn hỏi các vị một chút. Xin hỏi các ngươi biết Vô Niệm Thánh Viện và Lôi Đình Thánh Viện không?”
“Hả? Chúng ta chưa từng nghe đến Lôi Đình Thánh Viện... Chỉ có điều, nếu có thể gọi là “Thánh” Viện, chứng minh thực lực cũng rất mạnh. A, đương nhiên, phải ngoại trừ Vô Niệm Thánh Viện, bọn họ... Ha ha ha, bọn họ căn bản không xem như là một học viện!” Tên đệ tử này không nhịn được cười lên.
“Lục Trọng Thiên được gọi là Thiên Vực tu luyện, đây là Thiên Vực tu luyện hoàng kim, có thể đặt được nền tảng vững chắc cho Thiên Vực cao hơn hay không đều phải dựa vào chỗ này, khó mà đếm hết các đại học viện, thế lực, môn phái, chúng ta cũng không thể nhận biết tất cả học viện.”
“Đại thúc, ngươi hỏi cái này để làm gì?”
Lục Thần vội vàng cười nói, “A, ta cũng chỉ nghe nói mà thôi, không có gì...”
“Tốt, đại thúc, vậy ngươi nhanh chóng xuống núi đi, sau khi Thông Hành Phù mất đi hiệu lực, ngươi sẽ không thể đi lại trong núi.”
Sau khi Lục Thần nói cảm ơn lần nữa, nhanh chóng xuống núi.
Chung quy vẫn thoát khỏi Hung Ma hải, chỉ có điều hình như hiện tại trong lòng hắn lại càng ngày càng nhiều nghi ngờ!
“CMN, Lục Trọng Thiên đáng chết này, rốt cuộc là cái quỷ gì!” Lục Thần không khỏi mắng mỏ!
Phiên chợ dưới chân núi rất náo nhiệt, chỉ có điều kỳ quái là, những người ở đây chỉ bán ra vật tư cơ sở, Lục Thần không thấy bất kỳ thứ gì có liên quan với tu tiên.
Ngũ Trọng Thiên không ổn định như vậy, luôn có người tu tiên mở tiệm làm ăn, từ lúc đến Lục Trọng Thiên, ngoại trừ “Huyết Sát Chi Tướng”, cảm giác rất thái bình, ngược lại không thấy bất kỳ người tu tiên nào!
Lục Thần một mình không có ai trò chuyện, liền để Tiểu Lục dạo chơi cùng hắn.
Đẳng cấp “dân thường” làm ăn cũng không thấp, phần lớn đều là Đại Tu Sư, cũng có bộ phận là Địa Tu.
Điều thú vị là, huy chương của bọn họ không giống với Lục Thần, ngoại trừ đẳng cấp tu tiên, tổng thể huy chương của bọn họ có đủ loại tạo hình, thoạt nhìn hơi giống huy chương của Luyện Tâm viện, chỉ là ở phía trên có thêm đẳng cấp tu tiên.
Nhìn một tiểu tử Địa Tu xắn tay áo, đổ một thùng cá biển vào trong bể nước, động tác kia vô cùng thông thạo, Lục Thần chỉ cảm thấy tê cả da đầu.
Đường đường là Địa Tu, vậy mà đi làm thứ này?