Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1438 - Chương 1437: Giết Hắn Đi (3/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1437: Giết hắn đi (3/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Đừng nói nhảm, ngươi có thể đi nhanh cỡ nào thì cứ đi cỡ đó, không cần lo bọn ta theo không kịp!"

"Phải phải phải, vậy ba vị theo sát ta!"

Hơn hai giờ sau, hồn binh đứng trước một ngọn núi lớn, nuốt một ngụm nước bọt, vượt qua vài ngọn núi này sẽ là Vong Hồn bình nguyên, bản thân phải tìm cơ hội chạy mất.

Nhưng đột nhiên hắn ta phát hiện phía sau có gì đó không đúng, ba tên vẫn luôn ồn ào kia, từ sau khi con hổ trắng kia rống lên một tiếng thì lại đột nhiên yên tĩnh lại.

Thậm chí bọn họ dừng ngay tại chỗ, thậm chí mình đã đi xa mà cũng không biết!

Đây là chuyện gì xảy ra? Hắn ta kỳ quái quay đầu lại.

Đột nhiên, một bóng trắng chợt lóe lên, một chưởng xuyên qua đầu của hắn ta, lấy ra linh đan, bỏ vào trong miệng.

Tên kia còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã chết dưới tay Tiểu Thú.

Tiểu Thú lắc vết máu trên tay, trở lại bên cạnh Tiểu Nguyên, nhíu mày nói: "Tiểu Nguyên, ngươi chắc chắn ngươi có thể cảm giác được vị trí lão đại?"

Tiểu Nguyên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía dãy núi trước mặt.

Mặc dù bây giờ nó đã không còn là khôi lỗi, nhưng nó vẫn duy trì một mối liên vi diệu nào đó với Lục Thần, trước đây khoảng cách quá xa, nó không thể cảm giác được Lục Thần, nhưng bây giờ, nó cảm nhận được rõ ràng loại cảm giác quen thuộc này!

Chắc chắn sẽ không sai! Chính là lão đại!

Tiểu Mao Đoàn lập tức không kịp chờ đợi, trực tiếp từ nhảy xuống từ bả vai Tiểu Thú, không ngừng réo lên "chi chi chi" về phía Tiểu Nguyên.

Nó đang thúc giục Tiểu Nguyên nhanh chóng đi tìm lão đại.

Tiểu Nguyên cũng không dừng lại nhiều, nó bay thẳng đến dãy núi!

Tiểu Thú nhìn bộ thi thể trên mặt đất kia một chút, lắc đầu: "Không nên trách ta, muốn trách thì trách cha ta, là hắn nói cho ta biết, nhân từ với địch nhân là tàn nhẫn với chính mình, nếu chúng ta đã tìm được cha, vậy giá trị lợi dụng của ngươi đã không còn, cho nên ta chỉ có thể giết ngươi."

Đáng tiếc hồn binh không nghe được lời của hắn ta.

Tiểu Thú nói xong, nhìn thoáng qua Tiểu Nguyên sắp không còn bóng dáng, trong mắt phóng ra quang mang.

"Cha, cuối cùng đã tìm được ngươi! Tiểu Thú tới đây!" Giọng nói của Tiểu Thú hơi run rẩy, bọn họ đã tách ra hơn nửa năm, hơn nữa lúc ấy Lục Thần còn sống chết không ra, ba người Tiểu Thú nhớ Lục Thần không biết bao nhiêu, cuối cùng hiện tại đã tìm được, không kích động mới là lạ.

Đương nhiên, Tiểu Thú cũng không biết việc phát hiện Lục Thần ở Minh Giới là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Có thể sau khi cha bị đá vào Lục Trọng Thiên thì đã chết, nếu không thì sao lại xuất hiện ở Minh Giới.

Tiểu Thú nhanh chóng bình phục tâm tình của mình: "Không biết có phải cha đã biến thành quỷ hay không... Có điều, nếu cha đã chết thảm, dù Tiểu Thú có phải san bằng Minh Giới thì cũng phải mang ngươi trở về!"

Dứt lời, trên người hắn ta lóe lên ảo ảnh Cực Quang Bạch Hổ, cả người như một luồng sấm sét, đuổi sát Tiểu Nguyên và Tiểu Mao Đoàn!

...

Tiến vào trạng thái Tâm Ma hai phút!

Lúc này Lục Thần như biến thành một ác ma khát máu, điên cuồng tàn sát Minh quân!

Hơn nữa thủ đoạn của hắn cũng trở nên càng ngày càng tàn nhẫn.

Tách rời, móc tim, móc não... Dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, khiến đám Minh quân còn lại thấy thế thì kinh hồn táng đảm!

Hắn đang thật sự hưởng thụ quá trình dằn vặt Minh quân!

Nếu không phải Lục Thần đã tu luyện Thần Ma Hỗn Nguyên tâm pháp tới tầng sáu, giảm xuống tốc độ mất đi tâm trí của Tâm Ma, e rằng lúc này hắn đã điên rồi!

Sau khi tiến vào Tâm Ma, Lục Thần lại càng không để bụng việc mình đã bị thương, trên người lại xuất hiện nhiều vết thương mới, lúc này hắn như một con dã thú điên cuồng, máu me khắp người, tóc tai bù xù.

Nhưng dưới mái tóc trắng bị máu tươi nhiễm đỏ, đôi mắt đỏ ngầu kia lại vô cùng kiên định, vẫn tự mình đi tới từng bước!

Lúc này, Lục Thần biết mình không thể không thể tiếp tục duy trì trạng thái Tâm Ma, sau khi rời khỏi trạng thái Tâm Ma, Lục Thần sức cùng lực kiệt, suýt nữa té ngã.

Nhìn thấy bộ dạng bây giờ của Lục Thần, Lê Vi chỉ cảm giác mình trái tim mình vỡ ra.

"Vô Danh..."

"Tên này không xong rồi, lại dám tàn sát trăm vạn Minh quân ta!" Giọng nói kia giận dữ nói: "Cũng may cuối cùng thể lực của tên này cũng có lúc hao hết, hiện tại chỉ là đang vùng vẫy giãy chết!"

"Hổ Mục, giết hắn đi!"

"Vâng, thuộc hạ tuân lệnh!"

Hổ Mục là thuộc hạ của Diêm Vương Ma Tôn, thực lực không phải chuyện đùa, hắn ta loé lên một cái, như một hình ảnh chớp nhoáng, đột nhiên từ trong vạn quân đi đến trước mặt Lục Thần.

"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi có thể chết!"

Lục Thần muốn rách cả mí mắt, cánh tay trái nổi lên vảy rồng, khóe miệng hơi nhếch lên: "Chỉ bằng ngươi?"

"Chết đến nơi rồi mà còn kiêu ngạo như vậy! Xem ra ngươi không biết đối thủ của ngươi là ai!" Hổ Mục thản nhiên nói: "Nhớ kỹ, Diêm Vương bắt ngươi canh ba chết, không ai giữ ngươi được đến canh năm!"

"Hồn Thể Hợp Nhất! Ma Hổ Đột Tập!" Hổ Mục biến thành một luồng ánh sáng đen, bắn về phía Lục Thần.

Lê Vi đã khẩn trương đến mức quên hô hấp, Vô Danh trong trạng thái này còn có thể chịu được một kích cực mạnh của cao thủ như Hổ Mục sao!

Lục Thần trợn tròn đôi mắt, nổi giận gầm lên một tiếng: "Muốn chết! Công Hư. Phá..."

Đúng lúc này, ở đằng xa đột nhiên vang lên một tiếng kinh thiên rít gào.

"Con mẹ ngươi! Dám đánh cha ta! Đạp Đạo Cực Ảnh! Lưỡng Cực Hổ Tập!"

Đầu óc Lục Thần hơi hỗn loạn, tại sao nơi này lại có người?

Tiếng gọi cha này quen thuộc lạ thường, chỉ là giọng nói rõ ràng không giống như của Tiểu Thú, trước đây lúc bọn họ chia tay, Tiểu Thú vẫn còn con nít, nào có thành thục như thế.

Chẳng lẽ là nhi tử của Hổ Mục tới?

Còn không đợi hắn quay đầu nhìn lại, một luồng ánh sáng trắng đã lóe lên, ngay sau đó, một tiếng nổ vang lên, quả cầu linh lực to lớn được hình thành ở giữa chiến trường, nổ tung trong nháy mắt!

Oanh! Mặt đất xuất hiện một hố sâu cực lớn giống như vết tích sao chổi lưu lại sau khi va chạm!

Lục Thần trực tiếp bị sức nổ vô cùng mạnh mẽ này hất bay...

Bên Minh quân đều khiếp sợ.

"Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi mới xảy ra chuyện gì?"

"Bóng trắng vừa rồi là vật gì?"

Bình Luận (0)
Comment