Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1493 - Chương 1492: Đề Bạt Huyền Giáp Vương (10/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1492: Đề bạt Huyền Giáp Vương (10/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Ngay cả đội ngũ chào đón hắn cũng chỉ toàn hai ba con mèo nhỏ…

“Ừ? Người đâu hết rồi? Lục Thần kinh ngạc hỏi, “Đang tu luyện cả sao?”

Vân Hải lập tức xạm mặt lại, “Ách, Vô Danh, là như vậy, gần đây chúng ta mới mở ra mấy mậu dịch mới, các học viên đều trở thành cu li rồi.”

“A?” Vẻ mặt Lục Thần tràn đầy ngơ ngác, “Không phải trước đây bọn họ đều không muốn làm việc sao? Chúng ta còn phải thuê người từ học viện khác. Vì sao hiện tại bọn chúng lại chịu khó như vậy?”

Đúng lúc này, Huyền Giáp Vương nghênh ngang đi tới diễn võ trường.

Lục Thần nhìn lại, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm lão huyết.

Không biết từ lúc nào con hàng này đã trở nên bắt mắt như thế.

Kiểu tóc đã được thay đổi, hiện tại hắn ta có cái đầu rất lớn, trên người mang theo ít nhất cũng phải năm bộ vũ khí, đao thương gậy gộc gì cũng có. Tuy không thể sử dụng đồng thời, nhưng hắn ta vẫn muốn mang theo bên người!

Bên hông có treo ba pháp bảo, dường như là chiến hồn pháp bảo của hắn ta, hiện tại đều đã hiện rõ.

Đồ thời trang cũng được đổi thành loại đồ thời trang nhiều tầng đắt đỏ nhất kia.

Có áo lót, ngoại y, ngoại sáo, áo choàng, điêu long họa phượng, thủ công cực kỳ tinh xảo.

Lục Thần hơi híp mắt lại, mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc, “Con hàng này… Sao lại biến thành như vậy?”

Dưới sự giới thiệu của Vân Hải, cuối cùng Lục Thần cũng hiểu rõ lịch sử làm giàu của Huyền Giáp Vương.

Lần trận đấu Thiên Kiêu này, người kiếm được nhiều nhất là nhà cái của hắn ta. Hiện tại hắn ta đã khoe khoang tới không thể khoe khoang hơn.

Chẳng còn cách nào, dù sao hắn ta cũng có quá nhiều tiền.

Lục Thần nhíu mày, “Đám học viên đều đặt ta không vào nổi top 10? Đám ranh con này lại có thể hy vọng ta thua! Bọn chúng muốn bỏ tài nguyên học viện sao?”

“Chuyện này… Vô Danh, thật ra hiện tại các học viên tới học viện khác cũng kiếm được không ít.”

Lục Thần giận không chỗ phát tiết, “Huyền Giáp Vương, ngươi tới đây cho ta!”

Huyền Giáp Vương vốn còn đang khoe khoang tới mũi vểnh lên trời, nghe thấy giọng nói quen thuộc, hắn ta như bị điện giật. Mãi tới khi nhìn thấy gương mặt đen thùi lùi của viện trưởng hắn ta mới ý thức được, viện trưởng đã trở lại rồi…

“Viện trưởng! Ngươi, sao ngươi trở về rồi?” Huyền Giáp Vương chạy chậm tới.

“Ngươi mở sòng cá cược? Kiếm không ít nhỉ!” Lục Thần nhìn một thân trang bị xa hoa của Huyền Giáp Vương với ánh mắt quái dị.

“A… Viện trưởng, cái này, ha ha, cũng không kiếm được bao nhiêu, không kiếm được bao nhiêu.”

“Không kiếm bao nhiêu? Sao ta cảm thấy ngươi đã sắp lên trời rồi?” Lục Thần hung ác nói, “Rốt cuộc ngươi kiếm được bao nhiêu?”

Ở trước mặt Lục Thần, Huyền Giáp Vương lập tức mất sạch kiêu căng, cúi đầu trung thực, “Cũng không nhiều, chỉ lời hơn 30 ức…”

Lục Thần thiếu chút nữa bệnh tim bộc phát. Tài sản của con hàng này còn nhiều hơn số tiền tồn trữ của học viện!

Học viện còn phải mậu dịch, phải phát lương, thật ra số linh thạch còn sót lại cũng chỉ mười mấy ức.

Lục Thần nhíu mày, “Lão Hải, lần trước chúng ta chuẩn bị cho thuê ngư trường, có phải vì không đủ vốn nên cuối cùng mới khiến chuyện không thành không?”

“Đúng vậy.”

Lục Thần gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Huyền Giáp Vương, “Huyền Giáp Vương, ngươi có biết ngươi mở sòng cá cược trong học viện là làm trái với quy định của học viện không!?”

“A? Viện trưởng, học viện cũng không nói không thể mở sòng cá cược. Các học viện khác cũng có mở sòng cược mà.” Vẻ mặt Huyền Giáp Vương tràn đầy ngơ ngác.

“Đúng, đúng là trong quy định của học viện không nói không thể mở sòng cá cược, thế nhưng!” Lục Thần suy nghĩ một hồi, tiếp tục nói, “Thế nhưng lấy thứ tự của viện trưởng làm tiền đặt cược là không tôn trọng ta! Lão Hải, học viện có quy định nào về việc không đặt bề trên vào mắt không?”

“Có, không đặt bề trên vào mắt, nếu vi phạm nghiêm trọng có thể trục xuất học viện!”

Huyền Giáp Vương hít sâu một hơi.

Trục xuất học viện! Tội quá nặng!

Lục Thần thỏa mãn gật đầu, “Người dự thi của những học viện khác đều là học viên, có mở sòng cá cược hay không cũng không đáng kể. Nhưng Thần Ma chúng ta lại không giống, người dự thi của Thần Ma là ta! Cũng chính là viện trưởng! Ngươi nói ngươi không chỉ không hy vọng ta nhận được thứ hạng tốt, còn mượn cơ hội này sưu cao thuế nặng, thu lấy tiền tài, thích hợp sao?”

Huyền Giáp Vương bị Lục Thần hỏi tới sắc mặt trắng bệch.

“Viện trưởng, ta, ta…” Đầu óc Huyền Giáp Vương nhanh chóng xoay chuyển, cuối cùng hắn ta cũng nghĩ rõ điểm mấu chốt của vấn đề.

Đây không phải vấn đề quy định, vấn đề nằm ở chỗ hắn ta chưa thể khiến viện trưởng hài lòng! Dù sao tất cả quy định đều do viện trưởng tạo ra, người có quyền quyết định cuối cùng cũng là hắn, muốn thêm tội cho người khác sợ gì không có lý do!

Hắn ta vội vàng kéo Lục Thần qua một bên, nói nhỏ, “Viện trưởng, ta cảm thấy không phải ta không tôn trọng ngài, nếu không nhờ viện trưởng áp đảo cao thủ các đại lục, đã không có Huyền Giáp Vương ngày hôm nay.”

“Cái kia… Đây là tấm thẻ mười ức linh thạch…” Huyền Giáp Vương lặng lẽ kín đáo đưa một tấm thẻ linh thạch tới cho Lục Thần, cười rạng rỡ.

Lục Thần lắc đầu, thậm chí còn chẳng thèm nhìn thẻ linh thạch lấy một lần.

Trong lòng Huyền Giáp Vương lại khiếp sợ, lão đại chưa hài lòng.

Hắn ta cắn răng, lại lấy ra thêm một tấm thẻ linh thạch nữa, “Đây là 5 ức… Nhiều hơn nữa ta chịu. Số tiền còn lại ta tiêu hết rồi…”

Lục Thần liếc nhìn Huyền Giáp Vương.

Hắn vốn không cần linh thạch, dù sao hắn cũng sở hữu một mỏ linh thạch to lớn ở Ngũ Trọng Thiên! Nếu muốn nói tài sản, hắn có thể nghiền ép Huyền Giáp Vương.

Lại nói, không ngờ đám ranh con kia đều đặt mình thua? Huyền Giáp Vương khiến bọn chúng thua chổng vó lên trời, trong lòng Lục Thần cũng cảm thấy hơi thoải mái.

Chủ yếu là Lục Thần không thể làm gì người khác cho nên mới tóm tên Huyền Giáp Vương đầu têu mở sòng đánh cược tới, hù dọa một hồi.

“Ta cần linh thạch của ngươi làm gì!” Lục Thần trừng Huyền Giáp Vương, sau đó sờ cằm, “Thế nhưng đầu óc buôn bán của tiểu tử ngươi cũng không tệ, ngươi không thể chỉ biết lo cho thân mình.”

“Sau này ngươi không được mở sòng đánh cược riêng… Muốn mở thì phải mở với danh nghĩa học viện!”

“A?!”

Bình Luận (0)
Comment