Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn biết rõ sinh vật trước mắt chưa chắc đã là Mộc Huyền, nhưng tướng mạo và động tác của đối phương đều giống Mộc Huyền như đúc, khiến hắn không nhịn được mà xếp chồng hình bóng của hai người lại với nhau.
Lục Thần rưng rưng.
“Cũng được, với ta, ngươi vừa là thầy vừa là bạn, ngươi nhìn ta trưởng thành từng bước một… Vậy hôm nay, hãy để Lục Thần ta chứng minh…”
“Trước đây, ánh mắt của ngươi không sai!”
Gầm lên một tiếng, sát ý trong hai mắt Lục Thần đã càng đặc hơn, “Cánh tay Thần Ma Thái Hư!”
Cánh tay trái của Lục Thần nhanh chóng ma hóa, hệt như cánh tay Ác Ma, đã bị long lân bao phủ.
Đột nhiên, Mộc Huyền hành động!
“Cửu Bộ Quy Khư!” Chỉ chớp mắt, bóng dáng Mộc Huyền đã biến mất ngay tại chỗ, một giây sau hắn ta đã xuất hiện trước mặt Lục Thần.
Không biết từ lúc nào, trong tay Mộc Huyền đã nhiều thêm một thanh mảnh kiếm, “Lục Hợp Thần Trảm. Lục Mang Kiếm Hư!”
Sáu kiếm hợp nhất, tốc độ cực nhanh khiến người ta có ảo giác sáu kiếm này được xuất kiếm đồng thời.
Lục Thần mở ra Quan Thiên Mục vẫn không thể phân biệt được trong sáu kiếm này kiếm nào trước kiếm nào sau, “Thật nhanh! Thủ Hư!”
Tàn ảnh của Lục Mang Kiếm Giả trực tiếp đánh lên cánh tay Thái Hư, bộc phát ra một làn dư chấn linh lực kinh người.
Thậm chí đám người chơi xung quanh còn không đứng vững, bị đẩy lùi về phía sau, trực tiếp mất máu.
“Này, dư chấn trực tiếp tổn thương tới hai vạn máu của ta? Có lầm không vậy? Chúng ta đã đứng ở vị trí cách trung tâm ngàn mét!”
“Mọi người lui nữa đi, dù là bên bờ cũng không thể đứng!”
“Tốc độ quá nhanh, ôi trời ơi, rốt cuộc phải đạt tới đẳng cấp gì mới có thể có chiến đấu cấp bậc này!”
Lúc này, hai người trong chiến trường cũng không vì luồng linh lực bạo tạc ban nãy mà dừng lại chút nào.
Trường kiếm trong tay Mộc Huyền lại đâm ra, “Phá Tinh Kiếm Ý!”
Một luồng kiếm ý sắc bén trực tiếp đâm về phía Lục Thần từ khoảng cách rất gần.
“Hư Không Cửu Bộ!” Lục Thần nhanh chóng tránh né, trong tay hắn lại có thêm một thanh trường thương hỏa hồng, “Thương Đạo. Đại Hỏa Thương Cực Thương Khung!”
“Thuấn Tức Huyễn Ảnh!” Mộc Huyền lập tức phát động kỹ năng di chuyển vị trí. Sau khi lưu lại ảo giác ngay tại chỗ, bản thể đã giết tới sau lưng Lục Thần.
“Bát Phương Câu Diệt · Chấn Địa!” Đối phương lại áp sát, nhưng lần này Lục Thần đã phòng bị từ trước. Hắn giẫm mạnh lên mặt sông, chỉ chớp mắt nước sông đã nổ lên một bức tường nước cực lớn, cực kỳ đồ sộ.
Mộc Huyền bị tường nước đánh bay!
“Bát Phương Câu Diệt · Bối Kích!” Chỉ chớp mắt Lục Thần đã xuất hiện ở sau lưng Mộc Huyền, “Thủ tiêu Bối Kích, Thương Đạo · Địa Hỏa Toái Tinh Thương!”
Mộc Huyền có phản ứng cực nhanh, không đợi chiêu này của Lục Thần đánh tới, hắn ta đã trực tiếp biến chiêu, “Ngự Kiếm Tinh Thể! Thánh Kiếm Phật Liên!”
Bản thể của hắn ta tan biến trong kiếm khí, đồng thời trường kiếm điên cuồng xoay tròn, hệt như đóa hoa vừa bung nở khiến Lục Thần nhất thời khó có thể công kích.
Một chiêu này có cả công lẫn thủ, nếu Lục Thần tùy tiện ra tay rất có thể sẽ khiến bản thân bị thương.
“Thần Ma Tinh Thể!” Lục Thần quát khẽ một tiếng, nhưng hắn chưa dừng công kích.
Có Thần Ma Tinh Thể gia trì, tốc độ đánh của hắn lại càng thêm kinh khủng hơn, vậy mà có thể chống đỡ công kích Phật Liên.
Cùng lúc đó, Thần Ma Tinh Thể thành công ép ra bản thể của Mộc Huyền.
Mộc Huyền cũng không dừng lại chút nào, hắn ta xoay người lại đánh ra ba kiếm, “Lục Hợp Thần Trảm · Thiên Nhân Tam Kiếm!”
Mắt thấy kiếm khí kéo tới, lần này Lục Thần không thể không từ bỏ công kích, dùng một Hư Không Cửu Bộ kéo dài khoảng cách.
Ba đạo kiếm khí trực tiếp đánh về phía khu rừng xa xa, không lâu sau đã vang lên một trận va chạm. Ngay sau đó, ngọn núi xa xa trực tiếp bị bổ ngang thành bốn đoạn.
Sơn thể… Sập!
Mọi người hoảng sợ nhìn sơn thể phía sau, chỉ là ba đạo kiếm khí đánh ra trong lúc khẩn cấp đã có thể trực tiếp chém đứt một ngọn núi?!
Nếu ba kiếm vừa nãy đánh tới khi bọn họ còn ở gần đó, sợ rằng bọn họ sẽ trực tiếp xong đời!
“Má ơi, ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc bọn họ là ai không! Chiến đấu này cũng quá kinh khủng.”
“Thần tiên đánh nhau, thần tiên đánh nhau chân chính! Thực lực của bọn họ tuyệt đối phải trên Tứ Trọng Thiên!”
“Đây là cường giả siêu cấp trong Cửu Thiên sao? Ôi trời ơi, ta còn tưởng có thể thông quan BOSS Thiên Vực ở Nhất Trọng Thiên đã rất mạnh, bây giờ mới biết ở trước mặt mấy cường giả siêu cấp, lão tử còn chẳng thể tính là con kiến!”
Thiên Hinh Nhi lắc đầu, hai người kia đâu chỉ là cường giả trên Tứ Trọng Thiên Vực!
Thực lực của Lục Thần đặt ở Lục Trọng Thiên cũng là cường giả đỉnh cấp!
Mà Vạn Minh Chi Hồn, dưới Chân Tiên, dù là cảnh giới Nhân Vương, thậm chí là Tán Tiên cũng không phải đối thủ của nó!
Minh Vương có cường đại hơn nữa vẫn không dám động tới cầu Nại Hà, sông Vong Xuyên.
“Lục Thần, rốt cuộc ngươi muốn làm gì, lại dám đi trêu chọc Vạn Minh Chi Hồn!” Thiên Hinh Nhi cũng bắt đầu lau mồ hôi thay Lục Thần.
Lúc này, chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi Lục Thần và Mộc Huyền đã giao thủ nhiều lần, đôi bên đều rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, tốc độ biến ảo công thủ quá nhanh.
Cả hai người đều kéo dài khoảng cách. Nếu không, cứ tiếp tục đánh như vậy chỉ nhìn thôi đã khiến người ta hít thở không thông.
Lục Thần nhìn chằm chằm Mộc Huyền, đối phương có thực lực quá mạnh mẽ, kỹ xảo chiến đấu cũng cực kỳ tinh vi. Mình đột ngột dùng Thần Ma Tinh Thể vốn đã mất lá bài tẩy, nếu đối phương trực tiếp nhìn thấu mưu kế của mình, trực tiếp từ bỏ Thánh Kiếm Liên Hoa, vậy kế hoạch của Lục Thần không chỉ thất bại mà sợ rằng mười mấy giây Thần Ma Tinh Thể cũng bị phế!
Thực lực của “Mộc Huyền” này còn cao hơn Diêm Vương!
“Rốt cuộc ngươi có phải Mộc Huyền không?!” Lục Thần lạnh giọng hỏi.
Lần này đối phương lại có thể mở miệng, “Phải hay không có gì khác nhau sao? Ta thấy ngươi xuống tay cũng không do dự chút nào.”
Lục Thần nhìn chằm chằm đối phương, “Xem ra ngươi không phải Mộc Huyền, vậy Mộc Huyền đâu?”
“Hắn đã chết, ngươi không biết sao? Là chết trên tay ngươi!”
Lục Thần mới vừa ngây người một lúc, đối phương đã đánh tới.