Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Tinh Không Thần Hành!” Chỉ chớp mắt, Mộc Huyền đã giết tới trước mặt Lục Thần, kỹ năng di chuyển vị trí của gia hỏa này thật quá nhanh.
Cũng may hắn ta không biết Thần Ma Tinh Thể của Lục Thần có thể duy trì được bao lâu. Hiện tại Lục Thần còn đang trong trạng thái Thần Ma Tinh Thể, tốc độ cũng không chậm.
“Hư Không Cửu Bộ!” Thế nhưng lần này Lục Thần lại không chạy quá xa, hắn muốn mượn mấy giây Thần Ma Tinh Thể cuối cùng đánh ra sát thương!
"Ngươi chậm!” Mộc Huyền quát lạnh một tiếng, “Lục Hợp Thần Trảm · Đồ Thần Chứng Đạo!”
“Thần Ma Liên Tâm · Tâm Ma!”
“Nhất Kiếm Phá Thiên!” Chỉ chớp mắt, Lục Thần đã rút Thần Ma Vô Cực Kiếm ra, đồng thời còn phát động kiếm chiêu mạnh nhất!
Lần này hai đại sát chiêu va chạm, toàn bộ sông Vong Xuyên bị nổ lên nước đen ngập trời, thiên địa chấn động!
Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn che khuất mặt trời.
Toàn bộ người chơi đều bị cuồng phong thổi tới không thể mở mắt ra nổi, từng bước lui về phía sau! Vô số cây cối phía sau bị nhổ tận gốc!
“Điên rồi sao? Đây là người sao?”
“Trời ạ, đây là chiến đấu giữa các Thần nhân!”
Một tiếng nổ vang, hai bóng người trên sông Vong Xuyên đồng thời bị chấn bay!
Thế nhưng đôi bên chỉ lùi lại phân nửa đã cứng rắn ngừng lại, song song đụng vào nhau.
“Vạn Phật Quy Tông · Thiên Địa Đồng Quy Ấn!” Mộc Huyền dùng ra pháp ấn mạnh mẽ tuyệt đối. Một phật thủ lớn vô cùng đánh về phía Lục Thần.
Lục Thần chưa bao giờ thấy chiêu thức khủng bố như vậy, hắn nào dám sơ suất, cộng thêm Tâm Ma quấy phá khiến hắn cũng lấy ra một kích mạnh nhất đáp lễ!
“Phật Thể phân thân! Công Hư · Long Phá Cửu Tiêu!”
Ở trạng thái Cộng Hư, Long Phá Cửu Tiêu cũng biến thành công kích pháp ấn.
Một long trảo trực tiếp đánh về phía phật thủ kia!
Hai đại pháp ấn chí cường va chạm, chỉ chớp mắt thiên địa đã biến thành trắng xóa!
Toàn bộ nước trong sông Vong Xuyên đều nổ bắn lên trời, lộ ra vô số khô cốt trong lòng sông!
Hai người như thể đạn pháo nổ về phía mặt đất, trực tiếp rơi vào lòng sông.
Giữa lúc mọi người cho rằng cuối cùng trận chiến đấu này cũng kết thúc, đột nhiên hai bóng người thoát ra từ hố to không biết sâu bao nhiêu.
Mộc Huyền nổi giận, khí đen bộc phát quanh thân lại phát ra khí thế càng khủng bố hơn. Hắn ta giơ hai tay lên, “Tiểu tử, ngươi chọc giận ta!”
“Vong Xuyên Hà Hồn!”
Nước sông Vong Xuyên màu đen biến thành hắc khí vô tận, điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Mộc Huyền.
Khi nước sông bốc hơi lên, đột nhiên Lục Thần thấy được bên trong lòng sông có hai điểm sáng lóe lên.
Nước mắt của nữ hài kia?
Thế nhưng dù thứ hắn muốn tìm đã ở ngay trước mắt, nhưng Mộc Huyền lại như cự sơn chắn ngang trước mặt hắn, bộc phát ra chiến lực kinh người.
“Chết đi cho ta! Vạn Minh Chi Hồn!”
Sương mù màu đen vô cùng vô tận như bài sơn đào hải áp tới.
Ngực Lục Thần phập phồng kịch liệt, Mộc Huyền quá cường đại, xem ra hắn nhất định phải dùng một chiêu kia.
Cũng may người ở Nhị Trọng Thiên đều là Chiến Hồn, chết rồi còn có thể sống lại, đám người chơi xung quanh sẽ không trực tiếp chết đi.
“Ngươi có Vạn Minh Chi Hồn, nhưng ta có Minh Giới Địa Hỏa!” Lục Thần rít gào một tiếng, “Đốt cho ta!”
Trận chiến trên sông Vong Xuyên đang hấp dẫn rất nhiều người chơi tò mò tới xem.
“Địa Hỏa Phần Thiên!” Lục Thần quát to một tiếng.
Lòng sông Vong Xuyên lập tức bị chấn động kịch liệt, sau đó, chỉ chớp mắt dưới mặt đất đã phun đầy liệt diễm, trực tiếp đốt sạch mọi thứ!
Lục Thần đã cố ý tập trung công kích ở phụ cận Mộc Huyền, thế nhưng thực lực của đám người chơi ở Nhị Trọng Thiên này quá thấp, cho dù chỉ bị nhiệt lực ảnh hưởng cũng đủ để trực tiếp đốt giết bọn họ!
“ĐM, không phải nói đứng cách xa một chút thì không sao à?” Bên cạnh Thiên Hinh Nhi có một người chơi mắng lên. Chỉ chớp mắt hỗ thuẫn của hắn ta đã bị phá hủy, ngay sau đó người cũng bị đốt chết.
Toàn bộ phụ cận sông Vong Xuyên, chỉ có Mạnh Bà trên cầu Nại Hà và Thiên Hinh Nhi có năng lực kháng lại dư chấn.
Chỉ là dư chấn sóng nhiệt đã khủng bố như thế, huống chi là vùng đất trung tâm Địa Hỏa Phần Thiên.
Lúc này, xung quanh Mộc Huyền đã bị biển lửa vây kín, nhưng Vạn Minh Chi Hồn của hắn ta lại như đại quân áp cảnh nhào về phía hỏa diễm hừng hực.
Sương mù màu đen và hỏa diễm như hai cự long che khuất bầu trời, điên cuồng va chạm điên cuồng trung hòa giữa không trung.
Thiên Hinh Nhi chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều đang chấn động!
“Hai người này… Quá kinh khủng!” Thiên Hinh Nhi không thể không gia tăng lực phòng ngự.
Trong tay nàng có thêm một tiểu nhân lớn chừng ngón cái, mang hình thái lão giả Nhân tộc đứng trong lòng bàn tay nàng.
Sau khi tiểu nhân xuất hiện đã lập tức lấy ra một khiên linh lực, bao phủ Thiên Hinh Nhi vào trong.
“Nha đầu, lửa này hơi mãnh liệt.” Tiểu nhân kia cũng đang nhìn chiến đấu trong sông Vong Xuyên, “Hắn là tiểu tử ngươi coi trọng sao?”
Khuôn mặt Thiên Hinh Nhi hơi ửng đỏ, nhỏ giọng nói, “Vâng.”
“Lại có thể tới gây sự với Vạn Minh Chi Hồn.” Tiểu nhân hơi híp mắt nhìn bóng lưng Lục Thần, “Vẫn có chút can đảm, chỉ tiếc, vì sao hắn lại là Nhân tộc? Nhân tộc vốn là chủng tộc rác rưởi, dù là chút Thần Mạch cũng không có.”
Thiên Hinh Nhi vội vàng giải thích thay Lục Thần, “Sư phụ, Nhân tộc suy nhược, nhưng hắn vẫn có thể lấy thân thể phàm nhân nghịch chiến chư thiên Thần Ma, không phải nói rõ hắn càng lợi hại hơn sao?”
Lão nhân nhìn về phía Thiên Hinh Nhi với ánh mắt quái dị, “A, còn chưa xuất giá đã bắt đầu nói giúp hắn? Không phải ta nói hắn yếu, mà ta sợ hài tử của các ngươi sau này sẽ lãng phí huyết mạch Thiên Tiên tộc thuần chính nhất của ngươi.”
“Hắn mạnh mẽ là chuyện của hắn, nhưng hài tử không có huyết mạch Thiên Tiên tộc thuần khiết chưa chắc đã có thể được như hắn.”
Sư phụ đã nghĩ tới chuyện hài tử rồi? Nếu không phải Thiên Hinh Nhi đang mang mạng che mặt, đoán chừng mặt nàng đã đỏ bừng lên.
“Sư phụ! Hài tử cái gì, hắn còn chưa nhận ra ta đâu!” Thiên Hinh Nhi tức giận nói.
“Ngươi đã định dùng mỹ nhân kế rồi. Nha đầu nhà ta xinh đẹp như vậy, muốn dung mạo có dung mạo, muốn vóc người có vóc người. Đúng rồi nha đầu, hiện tại ngươi cũng phải cup C rồi nhỉ?”