Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1503 - Chương 1502: Nữ Hài Kia (5/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1502: Nữ hài kia (5/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Đây là lần đầu tiên nàng tham gia thi đấu ở Chiến Trường Viễn Cổ, hơi căng thẳng, cũng hơi kích động.

“Hy vọng đối thủ của ta lợi hại một chút!”

Thế nhưng sau khi đối thủ của nàng xuất hiện, nàng thiếu chút nữa đã hỏng mất.

Đối phương sở hữu thân thể nhện cỡ lớn, tám cái chân nhỏ dài như cái khoan, phía sau là đuôi rắn tráng kiện dài tới mấy mét. Mà “con nhện” này còn có phần thân trên của Sài Lang Nhân, cái đầu lâu lơ lửng bên cạnh.

Nhìn kỹ lại, cái đầu lâu kia càng đáng sợ hơn, trên đầu hổ lại mọc ra hai cái sừng gỗ, cặp mắt đỏ bừng.

Trong Cửu Thiên, nàng chưa từng thấy quái vật nào đáng sợ như vậy! Mà sinh vật khủng bố này còn đang không ngừng phát ra tiếng kêu “ách a ách a” trầm thấp.

“A! Quỷ! Không được qua đây!”

Lần này, nàng còn chẳng có dũng khí để đối chiến với sinh vật đáng sợ như vậy, trực tiếp chạy trối chết.

Trở lại thế giới của mình, vì để tránh sinh vật đáng sợ kia mà nàng không tiếc khiêu chiến Chiến Trường Viễn Cổ có độ khó cao hơn.

Thế nhưng khi nàng lại nhìn thấy con quỷ quái kia, nàng hoàn toàn hỏng mất trực tiếp khẩn cấp rời khỏi sân thi đấu…

Liên tục ba lần nàng đều gặp người kia. Tên Ác Ma kia hệt như âm hồn bất tán luôn theo dõi bản thân mình. Mấy ngày kế tiếp, trong giấc mơ của nàng luôn xuất hiện hình ảnh đầu lâu đáng sợ kia xoay chuyển xung quanh nàng…

Tiếp đó, là hình ảnh ở Nhị Trọng Thiên.

Nàng đang xoát quái dã ngoại với mấy người Tiêu Thiên, Bát Môn. Tổ bọn họ có thực lực rất mạnh mẽ, năm người có thể xoát một lúc ba, bốn con quái. Theo tốc độ này, rất nhanh bọn họ sẽ đi tới thành chính Thánh Sơn.

Thế nhưng vào lúc bọn họ đang cảm thấy hết sức phấn khởi, đột nhiên xa xa có mấy trăm con Ngân Nguyệt Lang Nhân chạy ra!

Trải qua một phen khổ chiến, tiểu đội vẫn bị đoàn diệt.

Mà người đã kéo đoàn dã quái này tới trước mặt bọn họ lại là một nhân loại trẻ tuổi chỉ mới 20.

Sau đó, nàng biết tiểu tử kia tên “Duy Ngã Độc Cuồng”!

Lại tiếp sau đó, hắn đắc tội với Thánh Môn, bị Thánh Môn phát lệnh truy nã, mà bọn họ cũng giao lưu với nhau càng nhiều hơn…

Về sau nữa, nàng biết tin Duy Ngã Độc Cuồng bị kỹ năng siêu cường đánh chết trên Tiên Linh Sơn, khiến nàng suy sụp tới cùng cực.

Chỉ có điều trên lưng nàng còn đang gánh sứ mệnh của gia tộc, nàng không thể ngừng lại. Nàng tới Trái Đất đồng minh của Duy Ngã Độc Cuồng, đưa hết trang bị mà hắn để lại chỗ nàng cho công hội Cuồng Lãng, cũng biết được quá khứ của Duy Ngã Độc Cuồng từ trong miệng đám người Lãnh Nhu.

Càng ngày nàng càng hiểu rõ Duy Ngã Độc Cuồng, địa vị của hắn trong lòng nàng cũng càng ngày càng nặng.

Duy Ngã Độc Cuồng trông như một người hờ hững, nhưng khi người chơi Trái Đất bị người chơi Nhị Trọng Thiên vây công, khi cường giả Luyện Tâm viện tới tàn sát người chơi Trái Đất, Duy Ngã Độc Cuồng đều đứng ra ngay.

Hắn yên lặng bảo vệ Trái Đất…

Hình ảnh lại xoay chuyển. Lần ấy, tiểu đội Mộc Phủ và học viên Luyện Tâm viện tìm cao thủ Tam Trọng Thiên đánh một trận. Cuối cùng nàng vì người kia mà liều lĩnh, thề đánh một trận tử chiến với cao thủ Tam Trọng Thiên hạ giới – Thanh Lang!

Cũng may Duy Ngã Độc Cuồng chạy tới đúng lúc.

Sau khi đánh bại Tiểu Lục, Lục Thần giết lượng lớn người chơi Trái Đất.

Mà nàng chỉ cần liếc mắt đã nhận ra ý đồ của Lục Thần. Hắn muốn phân rõ giới hạn với người chơi Trái Đất, hắn làm vậy để kẻ thù của hắn không tìm tới người chơi Trái Đất nữa.

Lần ấy, nàng và Duy Ngã Độc Cuồng ngồi trên đỉnh núi cùng nhìn ánh nắng chiều.

Hai người nói toàn mấy chuyện chẳng quan trọng nhưng lại không cảm thấy lúng túng, trạng thái thoải mái mà tự nhiên.

Nhìn tới đây, Lục Thần đã sớm biết nữ hài này là ai!

Mộc Phủ Cửu Nhi!

Vì Mạnh Bà cắt bỏ tất cả trí nhớ có liên quan tới Lục Thần trong đầu nàng, cho nên ngay cả ký ức khi gặp Lục Thần trong hình thái dã quái ở Chiến Trường Viễn Cổ lúc ban đầu cũng bị phong tồn theo.

Ở Nhị Trọng Thiên, bọn họ đã từng gặp nhau nhiều lần, chỉ là từ sau Nhị Trọng Thiên, Lục Thần không còn nhận được bất kỳ tin tức gì về nàng nữa.

“Cửu Nhi…” Lục Thần thì thào. Nàng coi mình là người quan trọng nhất, vậy mà hắn lại không biết.

“Biết nữ hài kia là ai?” Mạnh Bà nhìn Lục Thần.

Lục Thần mờ mịt gật đầu.

“Trí nhớ của nàng còn chưa kết thúc, ngươi xem tiếp đi.”

Lục Thần hơi kinh ngạc. Không phải Mạnh Bà chỉ cắt bỏ tin tức có liên quan tới mình thôi sao? Giữa hắn và Cửu Nhi đại khái chỉ có mấy lần tiếp xúc như vậy thôi.

Mang theo nghi ngờ, Lục Thần tiếp tục xem.

Đây là một gian phòng lịch sự tao nhã, có hai nam nhân đẩy cửa đi vào.

Một người là nam tử trung niên, mà người còn lại là Mộc Huyền!

“Cửu Nhi.”

“Phụ thân, tổ phụ…”

“Cửu Nhi, con sắp tới Cửu Thiên, đã chuẩn bị xong chưa?” Vẻ mặt nam tử trung niên hơi khác thường, dường như đang mang theo tâm sự nặng nề.

“Phụ thân, con đã chuẩn bị xong, thế nhưng rốt cuộc gia tộc muốn con bồi dưỡng bảo vật gì vậy?” Nữ hài có vẻ rất chờ mong.

Mộc Huyền thở dài một hơi, “Cửu Nhi, tổ phụ đang muốn nói chuyện này với ngươi…”

Cửu Nhi cũng phát hiện vẻ mặt tổ phụ hơi không đúng lắm, cau mày hỏi. “Tổ phụ, ngài muốn nói gì?”

“Đã có kết quả khảo nghiệm của gia tộc, ngươi… Ngươi…” Mộc Huyền hơi không nói nên lời.

Vẫn là phụ thân Cửu Nhi tiếp lời, “Thân thể con thích hợp để mang theo món bảo vật đó!”

Cửu Nhi không khỏi lùi về phía sau vài bước. Tin tức này hệt như sấm sét giữa trời quang.

“Phụ thân, tổ phụ, hai người đang nói tới… Ám Thực!”

Đôi mắt phụ thân đã đỏ bừng. Hắn ta mím môi thật chặt gật đầu, hồi lâu sau mới mở miệng, “Ám Thực là chí bảo do tổ tiên Mộc Phủ ta lưu lại, nhưng trong tộc không có người nào có thể chất tương xứng. Không nghĩ tới Cửu Nhi con lại… Ta… Ta…”

Mộc Huyền cũng bày ra vẻ mặt cô đơn. Người hắn ta thương yêu nhất là Cửu Nhi, kết quả vận mệnh lại sắp đặt như thế, khiến người không kịp trở tay.

“Cửu Nhi, tổ phụ không có bản lĩnh, cuối cùng không thể trở thành Chân Tiên, không thể cứu Thái Ngô Tinh. Chỉ có thể dựa vào ngươi…”

“Ta thường nói thứ quý giá nhất của con người là quyền lựa chọn, nhưng, nhưng ta lại khiến ngươi không có quyền lựa chọn… Xin lỗi, Cửu Nhi!”

Bình Luận (0)
Comment