Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1529 - Chương 1528: Thâu Thiên Hoán Nhật (1/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1528: Thâu Thiên Hoán Nhật (1/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

“Nông trại này là sao vậy? Nhìn bát đũa chỗ này rất đầy đủ, hình như từng có người sống ở đây…” Lục Thần nhất thời không hiểu ra sao, chỉ có thể rời khỏi nông trại. Lại nhìn sơn cốc hoang vu, cuối cùng Lục Thần đưa mắt nhìn mặt hồ nước.

“Không có Tụ Linh Trận, không có linh nguyên, không có gì hết… Nếu nơi này thực sự có thứ gì thì hẳn là ở trong Niệm Thu Hồ!”

Khi Lục Thần đang định lại gần Niệm Thu Hồ thì chợt một thân ảnh chợt lóe qua trước mặt hắn. Lục Thần vẫn đề phòng kẻ địch đánh lén, nhanh chóng mở Thần Ma Cộng Sinh… Nhưng Lục Thần vừa mở trạng thái lên thì bóng đen kia đã biến mất.

“Là thứ trong chủ linh mạch à?” Lục Thần cau mày: “Nhưng nó không tấn công mình. Vừa rồi hẳn là thời cơ tốt…”

Ngay khi Lục Thần đang kinh ngạc thì hắn chợt phát hiện hệ thống nhắc nhở.

[Linh lực bản thể giảm 10.000 điểm.]

Lục Thần nhất thời trợn tròn mắt. Linh lực của hắn bị giảm bớt?

“Ơ… tình huống gì vậy?”

Ai ngờ khi Lục Thần đang ngây người thì sau lưng lại có linh khí dị động. Khi Lục Thần phát hiện, xoay người lại thì thấy thứ gì.

[Lực lượng bản thể giảm 30.000 điểm.]

“Tiên sư nó!” Lục Thần trợn tròn mắt. Mình mới mất 30 ngàn điểm lực lượng? Khoan đã, Cửu Nhi đang điên cuồng tăng cường thực lực trong Tinh Thiên ảo cảnh, mình chạy vào chủ linh mạch lại điên cuồng mất thuộc tính!? Thế này thì còn chơi gì nữa!

“Chết tiệt! Rốt cuộc là thứ gì vậy!” Lục Thần khẩn trương nhìn chung quanh. Tới bây giờ, thậm chí hắn không thấy bộ dạng của đối phương trông như thế nào!

Hắn đột nhiên có thể tưởng tượng được hồi trước Chúng Tiên Các tới nơi này, mọi người đã hốt hoảng thất thố ra sao. Còn không có cơ hội đánh nhau, chỉ biết giảm thuốc tính, ai mà chịu nổi!

Hơn nữa lúc trước có rất đông người của Chúng Tiên Các đến đây, có lẽ cảm xúc không sâu sắc bằng Lục Thần. Bây giờ tên kia chỉ nhìn chằm chằm Lục Thần ăn trộm, cảnh ngộ của Lục Thần càng nguy hiểm hơn.

“Không đúng! Thuộc tính của mình không thể vô duyên vô cớ đánh mất!” Lục Thần vội bình tĩnh lại.

“Thần Ma Thiên Uy! Hình thái Long Thần!” Lục Thần trực tiếp thuyên chuyển thuộc tính quân đoàn dã quái, bỏ 5 triệu điểm thuộc tính vào độ nhanh nhẹn, đồng thời mở hình thái Long Thần, tăng chiến lực của mình trên diện rộng, mục đích là để mình có thể cảm nhận hành động của đối phương. Chỉ cần có thời gian phản ứng, hắn mở Thần Ma Tinh Thể thì chưa chắc không thể đuổi kịp tên đó!

Nhưng chờ mãi mà tên kia không xuất hiện. Lục Thần khẽ híp mắt, có lẽ tên kia biết lúc này xuất hiện sẽ nguy hiểm nên không muốn xung đột chính diện với mình.

“Muốn chờ thời gian Thiên Uy của mình kết thúc à? Sao nó gian xảo quá vậy!” Lục Thần vội thay đổi chiến thuật: “Ngươi không tìm ta thì ta sẽ tiếp tục điều tra!”

Lục Thần sử dụng Thanh Thủy Châu tiến lại gần Niệm Thu Hồ. Khi hắn vừa đặt chân lên mặt hồ, đột nhiên cả hồ nước bắt đầu dao động. Ngay sau đó, đồ án trận phù khổng lồ hiện lên trên mặt hồ.

“Tìm được rồi! Tụ Linh Trận!” Lục Thần híp mắt. Không ngờ Tụ Linh Trận nơi này lại được bố trí dưới hồ, thủ pháp này không phải Trận Phù Sư bình thường có thể làm được.

Theo Tụ Linh Trận nổi lên mặt nước, chung quanh Niệm Thu Hồ bắt đầu phát ra tiếng nổ. Chín pho tượng khổng lồ dâng lên từ chín hướng chung quanh Niệm Thu Hồ. Chín pho tượng này có hình tượng khác nhau, Nhân, Thần, Ma, Phật, Đạo, Yêu, Long, Linh, Quái, mỗi pho tượng cao chừng hai ba trăm mét, cầm một loại vũ khí khác nhau, ánh mắt đồng thời nhìn vào giữa hồ nước.

Không lâu sau, giữa Niệm Thu Hồ hơi xuất hiện gợn sóng, dần lan tỏa ra chung quanh. Kế tiếp, một chiếc quan tài thủy tinh nổi lên mặt hồ. Trong quan tài là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, mặt mày như vẽ, làn da mịn màng hồng hào, đôi môi mềm mại như anh đào, mặc váy dài lụa mỏng màu trắng hồng, hai tay đặt trên ngực, an tường nằm trong quan tài thủy tinh.

“Trời!” Lục Thần trợn tròn mắt: “Chẳng lẽ đây chính là linh nguyên của chủ linh mạch của Vô Niệm Thánh Viện?”

Lục Thần mở cánh bay lại gần quan tài thủy tinh. Khi quan sát gần gũi, nàng kia không có điều gì bất thường, giống như đang ngủ say. Tuy nhiên trên quan tài thủy tinh viết dòng chữ “Mộ của chí ái Thu Nhược”. Nếu là quan tài thì nữ nhân này hẳn là đã chết, chẳng qua không biết dùng thủ đoạn đặc thù gì mà thi thể của nàng không bị thối rữa mà thôi. Lục Thần nằm mơ cũng không ngờ được rằng linh nguyên của Vô Niệm Thánh Viện lại là một thi thể!

Khi Lục Thần đang định kiểm tra nữ thi này thì chợt một cơn gió lạnh nổi lên sau lưng.

“Tới rồi à?” Lục Thần đã chuẩn bị sẵn sàng: “Hư Không Cửu Bộ!”

Lục Thần nhanh chóng kéo xa khoảng cách. Nhưng tên đó lại không đuổi theo Lục Thần, mà lại gần quan tài thủy tinh, nhìn nữ nhân nằm bên trong. Lục Thần khẽ híp mắt, cuối cùng cũng thấy rõ bộ dạng của tên này, là một con quái vật màu đen không mặc quần áo. Lục Thần nhìn thứ không ra người ra quỷ đó: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Tên kia cứ như không nghe thấy câu hỏi của Lục Thần, chỉ lo nhìn nữ nhân trong quan tài, đôi mắt vô cùng trong veo, hai tay khẽ vuốt ve quan tài thủy tinh, giống như đang âu yếm người yêu của mình.

Đầu óc Lục Thần hoạt động cao tốc. Vô Niệm Thánh Viện được Vô Niệm tổ sư sáng lập. Khi sáng lập học viện chọn nơi này làm vị trí của Vô Niệm Thánh Viện. Mà trừ lúc xuất hiện quái vật, chủ linh mạch này vẫn rất bình tĩnh.

Nói cách khác, ngay từ ban đầu chủ linh mạch của nơi này chưa bao giờ thay đổi. Vậy thì rất có khả năng ngay từ đầu, Vô Niệm tổ sư đã coi thi thể Thu Nhược làm linh nguyên! Bây giờ thấy con quái vật thâm tình với nữ nhân kia… Trong đầu Lục Thần chợt hiện lên một ý nghĩ đáng sợ.

“Ngươi… Là Vô Niệm?!”

Nhắc tới hai chữ Vô Niệm, tên kia cuối cùng cũng ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy oán hận, giọng nói ồm ồm: “Ta không phải là kẻ bạc tình vô nghĩa đó! Ta sẽ không bao giờ biến Thu Nhược thành linh nguyên!”

Lục Thần nhíu mày: “Vậy rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại ở đây?”

Người kia dịu dàng vuốt ve quan tài thủy tinh, nhìn nữ nhân tuyệt sắc bên trong, khẽ nói: “Xin lỗi Thu Nhược, quấy rầy ngươi yên giấc, ta sẽ giết chết người kia ngay!”

Bình Luận (0)
Comment