Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Dựa theo tốc độ của đối phương, cho dù mở Thần Ma Tinh Thể cũng không đuổi kịp, huống chi Thần Ma Tinh Thể chỉ có mười mấy giây, đối phương lại có thể giữ trạng thái này lâu dài. Trong khoảng thời gian ngắn, cho dù Lục Thần có kinh nghiệm tác chiến phong phú cũng không có cách nào.
“Chết tiệt! Thứ quái quỷ gì vậy!”
Hành động của Thâu Thiên dần trở nên thường xuyên hơn. Mỗi lần hắn ta không cần đụng vào Lục Thần, chỉ cần lướt qua bên cạnh Lục Thần thì Lục Thần sẽ mất rất nhiều thuộc tính. Trải qua mấy lần tinh hạch cường hóa, bản thể 3D của hắn vào khoảng 900 ngàn, linh lực khoảng 180 vạn, lại thêm huyết mạch vạn vật và Thập Dực cộng thêm 40%, 3D khoảng 130 vạn, linh lực khoảng 240 vạn. Thuộc tính này đã vượt xa Đại Đế Tu nhất tinh bình thường. Nhưng thuộc tính cao đến mấy cũng không chịu được liên tục bị ăn trộm.
[Linh lực của bản thể giảm 10.000 điểm.]
[Nhanh nhẹn của bản thể giảm 30.000 điểm.]
[Lực lượng của bản thể giảm 30.000 điểm.]
Nhắc nhở của hệ thống Lục Thần đã spam màn hình…
“Thần Ma Tinh Thể!” Trong tình huống không nắm chắc, Lục Thần bị ép phát động Thần Ma Tinh Thể, nhưng đối phương không hiện thân. Một là đẳng cấp tinh thể của hắn ta hơn xa Thần Ma Tinh Thể, hai là hắn ta không dùng trạng thái tinh thể.
“Ha ha ha, còn có Thần Ma Tinh Thể nữa? Thần Ma Cửu Biến của ngươi đã tu luyện tới tầng thứ bảy? Được lắm! Nhưng thế thì sao? Ngươi không thể bắt được ta! Tiểu tử, vừa rồi ngươi còn tự tin lắm mà, sao bây giờ lại đứng đực mặt ra như thằng ngốc thế? Ta đã nói rồi, cho dù ta nói cho ngươi biết ta muốn trộm thuộc tính của ngươi thì ngươi cũng phải bó tay!”
Trong lúc Thần Ma Tinh Thể, tên kia không tiếp tục ra tay, nhưng Thần Ma Tinh Thể chỉ có mười mấy giây, vừa hết giờ, Thâu Thiên lại xuất hiện. Bây giờ Lục Thần rất bị động, dùng đòn sát thủ siêu mạnh Thần Ma Tinh Thể mà không có bất cứ hiệu quả gì, ngược lại còn đánh mất con bài chưa lật rất quan trọng.
“Mãnh Hổ Xuống Núi! Hỏa Lực Áp Chế!” Lục Thần thử bắn Linh Năng Pháo chung quanh.
“Ha ha ha! Ở trước mặt ta ngươi chính là người mù, ngươi cảm thấy kỹ năng này có thể đánh trúng ta sao?”
“Mãnh Hổ Xuống Núi! Thánh Liên Kiếm Tâm!” Lục Thần lập tức vung kiếm về phía truyền ra thanh âm. Kiếm khí đan vào nhau, sơn thể nơi xa trực tiếp bị rất nhiều kiếm khí oanh tạc.
Nhưng ngay sau đó, thanh âm của đối phương lại vang lên: “Đừng giãy dụa hấp hối nữa! Ngươi căn bản không thấy ta, ngươi cảm thấy có thể đánh trúng ta sao? Nằm mơ đi!”
Vừa nói, thân ảnh kia vừa lủi qua sau lưng Lục Thần lúc Lục Thần vung kiếm.
[Nhanh nhẹn của bản thể giảm 30.000 điểm.]
[Lực lượng của bản thể giảm 30.000 điểm.]
…
Lục Thần không có chiến lực siêu cường, lại không có cách nào khác. Đây là lần đầu tiên Lục Thần rơi vào tình huống bị động cỡ này kể từ khi xuất đạo. Mặc dù Thâu Thiên chỉ giỏi ăn trộm, nhưng nếu hắn ta cứ ăn trộm thuộc tính của người khác thì đẳng cấp của hắn ta sẽ đạt tới mức độ khủng bố cỡ nào? Nếu không phải tên này đau khổ vì tình thì không nói tới Thiên Vực cao cấp, ít nhất hắn ta đã vô địch trong Lục Trọng Thiên!
“Bình tĩnh!” Lục Thần hít sâu một hơi. Thời điểm này mà mình tự rối loạn thì càng không thể chiến thắng. Mỗi lần hắn ta ăn cắp vẫn sẽ có chút linh khí dao động, chẳng qua phạm vi hoạt động của đối phương quá lớn, hơn nữa tốc độ cực nhanh, mỗi lần Lục Thần đều chậm hơn một bước.
“Tiểu tử, đừng phí tâm nữa, ngoan ngoãn chờ bị ta trộm sạch đi! Ta chẳng những muốn trộm thuộc tính của ngươi mà còn sẽ trộm kỹ năng, trang bị của ngươi!” Thâu Thiên đang ở chung quanh, nhưng Lục Thần lại không tìm được hắn ta.
Lục Thần cố gắng làm cho lực chú ý của mình không bị Thâu Thiên quấy nhiễu, tiếp tục suy nghĩ đối sách. Nếu mình có thể nhạy cảm với linh khí hơn một chút thì có lẽ sẽ tìm được hắn ta.
Lúc chiến đấu, độ nhạy linh khí của Lục Thần vẫn kém một chút. Trừ khi phối hợp với trạng thái vô ngã. Nhưng trong chiến đấu, tiến vào trạng thái vô ngã hiển nhiên là chịu chết, khi đó kẻ địch không cần trộm thuộc tính, trực tiếp giết chết Lục Thần là được.
“Chỉ thiếu một chút thôi…” Lục Thần cau mày. Có cách nào bù đắp lại sự chênh lệch này? Đột nhiên, Lục Thần mở to mắt. Hắn nghĩ tới một kỹ năng có thể tăng năng lực cảm nhận linh lực của mình.
Sáng Thế! Trong không gian Sáng Thế do mình chế tạo, cảm giác linh khí của hắn sẽ nhạy bén hơn bên ngoài. Nhưng trước mắt, tính linh hoạt của Sáng Thế là nhược điểm lớn nhất, chính Lục Thần còn không bắt được Thâu Thiên, huống chi là dùng Sáng Thế bao phủ Thâu Thiên.
“Vậy thì bao phủ toàn bộ nơi này!” Lục Thần cắn răng: “Hồn Thể Hợp Nhất! Thần Ma Liên Tâm · Tâm Ma!”
Trực tiếp mở trạng thái hoàn toàn. Không chỉ có thế, hắn còn chuyển 500 vạn thuộc tính Thiên uy sang linh lực. Đến bây giờ, linh lực của Lục Thần đã đột phá 2000 vạn!
“2200 vạn linh lực… Tại sao Chiến Hồn lực của ngươi lại cao như vậy?” Dường như Thâu Thiên có thể cảm nhận được trị số linh lực của Lục Thần. Hắn ta cũng khiếp sợ vì trị số linh lực khủng bố này. Đại Đế Tu nhất tinh mà trạng thái cực hạn có thể tăng linh lực lên tới 2200 vạn!
Trong linh khí cuồng mãnh bùng nổ, mái tóc trắng của Lục Thần tung bay, hừ lạnh một tiếng: “Thâu Thiên, trò hề của ngươi đã vô dụng với ta! Ngươi biết Thâu Thiên? Xin lỗi, ta biết Sáng Thế!”
Dứt lời, Lục Thần quát lên một tiếng, hai tay nâng lên, khóe mắt muốn nứt: “Không gian Sáng Thế!”
Có lẽ đây là không gian Sáng Thế khủng bố nhất từ trước tới nay mà Lục Thần sáng tạo.
Thâu Thiên chung quy chỉ có thể trộm thuộc tính, có lẽ trước kia áp chế thuộc tính của Lục Thần tới mức đủ thấp, hắn ta sẽ không ra tay. Vậy nên đã cho Lục Thần đủ thời gian để tích trữ lực lượng.
Một vầng hào quang trong suốt bao phủ hoàn toàn khu vực sau núi. Lối vào sau núi, đám người Thái Hạo có thể thấy rõ dị tượng sau núi từ nơi xa.
“Đó… Đó là không gian Sáng Thế!” Mạc Bắc trợn tròn mắt: “Sao lại to vậy?!”
Lúc trước mọi người có điều phát hiện chấn động trong sơn thể, biết bên trong đang tiến hành ác chiến. Nhưng bây giờ thấy không gian Sáng Thế đáng sợ kia, mọi người đều kinh hồn bạt vía.