Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1533 - Chương 1532: Thân Phận Thật Của Thâu Thiên (5/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1532: Thân phận thật của Thâu Thiên (5/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

“Chờ ngươi vừa kết thúc Hồn Thể Hợp Nhất, ngươi chính là một phàm nhân. Đừng nói ngươi chỉ có mấy món Thần Ma Nghịch Mệnh, cho dù ngươi có đủ bộ Thần Ma Nghịch Mệnh thì cũng chỉ có thể mặc cho ta chém giết.”

Lục Thần cười lạnh: “Ta đã nói rồi, trên người ta có thứ ngươi không thể trộm. Chính những thứ đó có thể lấy mạng ngươi! Ngươi không thể phá được không gian Sáng Thế, vậy thì ngươi đã là người chết!” Lục Thần hít sâu mọt hơi: “Ngươi chỉ biết ta có Sáng Thế, nhưng không biết ta còn một kỹ năng ý cảnh thứ hai!”

Đột nhiên vẻ mặt thong dong của Thâu Thiên thay đổi. Hắn ta trợn tròn mắt, từ biểu cảm của đối phương, có vẻ tiểu tử này không phải đang đùa.

Lục Thần cười lạnh: “Có lẽ ngươi là người đầu tiên khiến ta phải dùng chiêu này. Kẻ nên cảm thụ tuyệt vọng, là ngươi!”

Dứt lời, Lục Thần quát lên: “Diệt cho ta!”

“Hủy Diệt Tinh Trần!”

Lục Thần trực tiếp dung hợp Hủy Diệt Tinh Trần cùng không gian Sáng Thế, lợi dụng sự khống chế của mình đối với không gian Sáng Thế, mở rộng phạm vi của Hủy Diệt Tinh Trần.

Vô số kiếm ảnh bắt đầu phân giải, góc cạnh của chín pho tượng dần tan rã, pho tượng nguy nga bắt đầu tróc vỏ. Thâu Thiên cảm thấy thân thể của mình cũng bị ảnh hưởng, quần áo cũ mèm trên người tự vỡ vụn, trước mắt hắn ta, mảnh vỡ bị phân giải thành từng sợi, rồi sợi vải lại đứt thành mấy khúc, cho tới khi không thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thấy cảnh này, Thâu Thiên khiếp sợ nhìn Lục Thần: “Không thể nào! Ta từng gặp Hủy Diệt Tinh Trần một lần, phải công kích trúng thân thể của đối phương mới có hiệu lực! Tại sao ngươi còn chưa đụng tới ta mà đã có hiệu quả? Thế này thì quá khoa trương!”

Lục Thần lạnh giọng nói: “Ta không đụng tới ngươi, tốc độ của ngươi quá nhanh, ta không đuổi kịp ngươi. Nhưng linh khí trong không gian Sáng Thế có thể.”

Thâu Thiên trợn tròn mắt, suy nghĩ một lát cuối cùng cũng tìm được vấn đề.

“Ngươi… Lúc trước ngươi sử dụng Sáng Thế không phải là muốn dùng kiếm ảnh giết chết ta, mà muốn lợi dụng linh khí tự sinh ra từ Sáng Thế phủ kín không gian này!”

“Đúng, trong không gian Sáng Thế, mật độ linh khí của ta sẽ tăng lên rất cao, chung quy đây là không gian do ta sáng tạo.” Lục Thần nói: “Không gian Sáng Thế sẽ không ngừng phân liệt linh khí, mà khi linh khí tràn ngập toàn bộ không gian, ta sẽ có thể định vị vị trí của ngươi. Không chỉ có thế, ta còn có thể dùng chúng nó làm môi giới, trực tiếp sử dụng Hủy Diệt Tinh Trần!”

Thâu Thiên chấn kinh. Đồng thời sở hữu hai ý cảnh siêu cường, điều này đã rất khó tưởng tượng. Thế mà tên này còn có thể dung hợp sử dụng hai ý cảnh, uy lực càng khó lường. Hắn ta chưa từng nghe thấy phương pháp này bao giờ, càng không có khả năng phòng bị. Nói cách khác, hắn ta cho rằng mình đã thắng, nhưng thực tế người thua không phải là tiểu tử kia, mà là chính hắn ta!

“Ngươi không đuổi kịp ta, ngươi không thể chạm vào ta mà vẫn có thể đưa ta vào chỗ chết…” Thâu Thiên hoảng sợ nhìn người này. Thoạt nhìn hắn ta lâm vào bị động, nhưng kết quả lại hoàn toàn trái ngược.

“Ha ha ha! Xem ra là ta sơ suất! Không ngờ lại có người vận dụng kỹ năng ý cảnh đến trình độ này… Được, ta nhận thua!” Thâu Thiên mỉm cười: “Ta có thể trả thuộc tính đã trộm cho ngươi, Thần Ma Thông Thiên Mục cũng là của ngươi. Ngươi giết ta hay không đều được, nhưng ta xin ngươi đừng làm tổn thương Thu Nhược.”

Nói rồi, Thâu Thiên đi đến vị trí trước mặt Lục Thần khoảng mười mét, đưa Ngân Đảm, Thần Ma Thông Thiên Mục cho Lục Thần.

[Trả lại 190 vạn linh lực cho bản thể, trả lại 98 vạn lực lượng cho bản thể, trả lại 104 vạn nhanh nhẹn cho bản thể, trả lại 101 vạn thể trạng cho bản thể. Kỹ năng “Ác Ma phân thân” hồi phục…]

“Ta biết Vô Niệm Thánh Viện các ngươi đã sớm muốn diệt trừ ta. Muốn giết muốn chém gì thì tùy ngươi, nhưng xin đừng thương tổn Thu Nhược.” Thâu Thiên thản nhiên nhìn Lục Thần.

Bỗng nhiên Lục Thần giơ tay lên, không gian Sáng Thế, Hủy Diệt Tinh Trần đều biến mất. Thâu Thiên kinh ngạc nhìn Lục Thần, không rõ tại sao hắn lại đột nhiên dừng tay.

“Ngươi… ngươi làm…”

Lục Thần mỉm cười: “Lúc nãy ngươi không giết ta, ta cũng không việc gì phải giết ngươi. Nơi này đã không còn là Vô Niệm Thánh Viện. Vô Niệm đã bị ngươi làm hại đóng cửa. Bây giờ nơi này là Thần Ma Thánh Viện! Ta là viện trưởng Duy Ngã Độc Cuồng của Thần Ma Thánh Viện.”

Nói xong, Lục Thần nhìn quan tài thủy tinh trên mặt hồ, thở dài: “Ta cũng không biết thì ra Thu Nhược tiền bối lại là linh nguyên nơi này. Đó là do sư tổ của Vô Niệm Thánh Viện để lại đúng không? Thâu Thiên tiền bối, ngươi có biết tại sao Thu Nhược tiền bối bị làm thành linh nguyên không?”

Thâu Thiên cau mày, nửa ngày không lên tiếng, xem ra là không muốn nói cho Lục Thần. Thấy vậy, Lục Thần nghĩ chắc là Thu Nhược có điểm gì đặc thù nên mới có thể làm linh nguyên, Thâu Thiên sợ mình có ý đồ xấu nên không chịu nói thật. Ngẫm nghĩ, Lục Thần chém mấy kiếm vào chín pho tượng thần.

Ầm ầm ầm! Chín pho tượng đá khổng lồ sập xuống. Thâu Thiên khiếp sợ nhìn Lục Thần: “Đó là Cửu Thần Độ Linh Trận mà tên cẩu tặc Vô Niệm bày ra! Ngươi hủy nó thì linh mạch nơi này sẽ hoàn toàn bị hủy diệt!”

Lục Thần thu hồi Thần Ma Vô Cực Kiếm: “Hủy thì hủy. Cửu Thần Độ Linh Trận là chủ linh mạch của Vô Niệm Thánh Viện, chứ không phải là chủ linh mạch của Thần Ma Thánh Viện. Sau này ta sẽ kêu người hủy bỏ đại trận phong ấn gần chủ linh mạch, Thâu Thiên tiền bối có thể mang Thu Nhược tiền bối rời đi. Chẳng qua… Ta khuyên ngươi khi nên buông xuông thì hãy buông xuôi đi. Người chết không thể sống lại, hãy để Thu Nhược tiền bối yên nghỉ.”

“Đa tạ Thần Ma Thông Thiên Mục của tiền bối!” Lục Thần ôm quyền, xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng rời đi, Thâu Thiên không thể tin vào tai mình. Mí mắt Thâu Thiên giựt giựt, Duy Ngã Độc Cuồng này chẳng những không làm tổn thương họ mà còn phế bỏ Cửu Thần Độ Linh Trận, thậm chí còn thả hắn ta tự do?!

“Khoan đã! Duy Ngã Độc Cuồng!” Thâu Thiên chợt kêu Lục Thần.

Lục Thần kinh ngạc quay lại: “Tiền bối còn có việc gì?”

“Ngươi biết tại sao Thu Nhược có thể làm linh nguyên không?”

Lục Thần quay lại, chờ Thâu Thiên nói tiếp.

“Thu Nhược còn chưa chết!”

Bình Luận (0)
Comment