Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Chắn hẳn tên kia sẽ không quấy rối nữa đâu, nơi này cũng không còn linh mạch nữa.”
“Nhưng…” Mạc Bắc nghi ngờ, không hiểu Lục Thần đang nói gì.
Thấy vẻ mặt hoang mang của Mạc Bắc, Lục Thần nói thêm: “Ta đã thỏa thuận với tên ở bên trong rồi, hắn sẽ rời khỏi nơi này, mà linh nguyên ở đây cũng không còn tồn tại, cho nên nơi này sẽ không có linh mạch. Thần Ma Thánh Viện tạm thời chống đỡ bằng linh mạch thứ cấp một khoảng thời gian.”
Trạng thái suy yếu khiến Lục Thần có vẻ rất mỏi mệt. Mọi người thấy hắn thật sự không có tinh thần, cũng không tiếp tục truy vấn.
“Được, nếu ngươi đã nói là không có việc gì thì ta sẽ lập tức kêu người hủy bỏ phong ấn trận chỗ này.”
Lục Thần gật đầu, tạm thời trở về chỗ nghỉ của mình. Lục Y Y đi sắc thuốc giúp Lục Thần. Thuốc của nàng không thể giảm bớt thuộc tính suy yếu của Lục Thần, nhưng có thể giúp Lục Thần tỉnh táo hơn một chút.
Uống thuốc xong, Lục Thần thấy khỏe hơn nhiều: “Tiểu Lục, phối phương cực phẩm Tiên đan kia còn thiếu nguyên liệu gì?”
“Ừm, còn thiếu hai loại dược liệu, một là Phật Đề Liên Tâm, một là Triền Thần Đằng.”
Lục Thần cũng chưa từng thấy hai loại thuốc này bao giờ, chờ sau này xem thử có gặp được không. Khi nào tìm được hai loại dược liệu này, Tiểu Lục sẽ có thể thử thăng chức thành Luyện Dược Tiên Sư.
“Vậy còn nguyên liệu trùng sinh của các ngươi?”
Tiểu Lục mỉm cười: “Lão đại, cái đó phải xem hữu duyên. Ngươi đừng lo cho chúng ta, trước xem thử nên xử lý chuyện Cửu Nhi như thế nào cái đã.”
“Lão đại, mặc dù ta cũng lo lắng cho an nguy của ngươi, nhưng nếu được thì ta hy vọng ngươi đừng giết Cửu Nhi…” Tiểu Lục khổ sở: “Nàng là cô nương tốt, hơn nữa còn rất thích ngươi.”
Lục Thần thở dài: “Chỉ sợ lúc này thực lực của nàng đã sâu không lường được. Không ngờ bởi vì ta chậm một bước mà lại dẫn tới cục diện hôm nay.”
“Lão đại, ngươi đừng tự trách. Chúng ta đều biết không phải ngươi không muốn trở về, mà là ngươi không thể quay về. Không ai có thể xử lý mọi chuyện một cách hoàn hảo.”
Lục Thần gật đầu. Bây giờ chỉ có thể nghĩ cách cứu Cửu Nhi.
Kế tiếp, Lục Thần lấy ra Thần Ma Thông Thiên Mục. Thần Ma Thiên Uy, Thần Ma Hỗn Nguyên Tâm Pháp, Thần Ma Vô Cực Kiếm, Thần Ma Liên Tâm, cánh tay Thần Ma Thái Hư, Thần Ma Thất Biến, lại thêm Thần Ma Thông Thiên Mục, đến bây giờ Lục Thần đã có bảy món bộ Thần Ma. Nếu tính theo bộ trang bị bình thường là chín món thì ngoài Thần Ma Vô Thiên, Lục Thần chỉ còn thiếu một món. Bây giờ Lục Thần không sốt ruột dung hợp Thần Ma Thông Thiên Mục, hắn cần hồi phục thể lực trước.
“Không ngờ lại tìm được hai món Thần Ma ở Lục Trọng Thiên!” Lục Thần cũng cảm thấy mình thật may mắn.
“Còn một món, chẳng lẽ là ở Lôi Đình Thánh Viện…” Lúc trước người trong núi đã bảo hắn đi, chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ làm vậy.
“Bây giờ chỉ mới trôi qua một ngày, vẫn còn kịp. Nhưng tốt nhất nên hỏi rõ ràng xem Lôi Đình Thánh Viện có điểm gì quái dị, miễn cho lãng phí thời gian.”
Hiện giờ Lục Thần không muốn lãng phí một ngày nào. Chung quy một ngày ở đây, Ám Thực Cửu Nhi đã tu luyện được một tháng, thực lực càng mạnh hơn một chút.
Đêm hôm đó, Lục Thần đi tìm Thái Hạo hỏi về Lôi Đình Thánh Viện.
“Ngươi hỏi mấy năm gần đây Lôi Đình Thánh Viện đã xảy ra chuyện quái dị gì…”
“Cha, ngươi nhanh ngẫm lại đi!” Thiên Hinh Nhi giục.
“Ôi chao, nha đầu này, ít ra ngươi cũng phải để ta nhớ lại đã chứ.” Thái Hạo cũng đau lòng, nuôi nữ nhi lớn để tiện nghi cho thằng khác.
“Kỳ lạ, ta chưa từng nghe nói Lôi Đình Thánh Viện xảy ra chuyện quái dị gì.” Thái Hạo nhíu mày: “Việc quan trọng thật sự thì thường rất khó che giấu. Ví dụ như chủ linh mạch của Vô Niệm Thánh Viện dị thường, hoặc là Tinh Thần dị tượng ở Tử Sơn đại lục. Mà Lôi Đình Thánh Viện chỉ có mỗi thực lực rất mạnh, ngoài ra sóng êm gió lặng.”
Lục Thần cau mày. Nếu Lôi Đình Thánh Viện không xảy ra chuyện gì thì tại sao người trong núi lại kêu mình đến đó? Xem ra trong vòng hai ngày muốn biến rõ điểm này là điều không thể. Mà bây giờ Lục Thần không có nhiều thời gian.
Im lặng một lát, Lục Thần bỗng nói: “Lời hẹn bảy ngày còn dư lại sáu ngày, xem ra ta không có thời gian tới Lôi Đình Thánh Viện, chỉ có thể dùng trang bị trước mắt chiến một trận với Tử Thiên Cung. Thái Hạo tiền bối, xin ngươi hãy đưa ta đến Hoàng Thiên Tiên Cung, ta muốn mượn Tiên Hoàng Tu Di Giới!”
Thái Hạo đưa Lục Thần tới Hoàng Thiên Tiên Cung.
Lúc này, Lục Thần và Thái Hạo đang đứng trước một căn nhà đất nhỏ. Ở Hoàng Thiên Tiên Cung, căn nhà nhỏ này có vẻ không hợp với những cung điện cao lớn chung quanh, càng giống nhà ở của dân bản xứ ở Ngũ Trọng Thiên. Tồi tàn, nhỏ hẹp.
Lục Thần vẫn cau mày. Sao bảo là Tiên Hoàng Tu Di Giới? Nghe tên khí phách lắm, chẳng lẽ là nơi này? Với lại trong Phật giáo, Tu Di vốn có nghĩa là vua của các ngọn núi, nhìn kiểu gì cũng thấy không hợp với ngôi nhà tồi tàn này.
“Ừm… Thái Hạo tiền bối, đây chính là Tiên Hoàng Tu Di Giới sao?” Lục Thần không nhịn được hỏi.
Dường như Thái Hạo cũng nhận ra tâm tư của Lục Thần, cười nói: “Đúng rồi. Ngươi thất vọng à?”
Lục Thần chớp mắt: “Cũng không thể nói là thất vọng. Có điều ta tu luyện ở đây sợ là sẽ hủy hoại nó.”
“Ha ha ha! Vô Danh, ngươi cứ yên tâm đi. Một vạn ngươi ở trong này cũng không thể ảnh hưởng Tu Di Giới chút xíu nào. Bên trong có càn khôn!”
Nghe Thái Hạo nói, Lục Thần mới thở phào nhẹ nhõm.
“Thái Hạo tiền bối, tu luyện trong này thì có ích lợi gì?” Lục Thần vẫn muốn hỏi rõ ràng để còn tu luyện có mục đích.
Thái Hạo lắc đầu: “Ta cũng không rõ. Bởi vì mỗi người nhìn thấy, nghe thấy những thứ khác nhau trong Tu Di Giới. Tu Di Giới là một không gian riêng biệt, hơn nữa không bị Cửu Thiên ảnh hưởng. Ngươi có thể hiểu nó là thế giới lốc xoáy. Tu Di Giới 500 năm mới mở một lần, mỗi lần chỉ mở cửa 5 ngày. Hoàng Thiên Tiên Cung chúng ta cũng có mấy thiên tài tiến vào đây tu luyện. Có người chỉ tăng đẳng cấp, có người ngộ được tiên thuật, có người ngộ hoặc thăng cấp kỹ năng ý cảnh của mình. Người mạnh nhất có thể ngộ được đảo cảnh.”
“Đảo cảnh?” Lục Thần khó hiểu.