Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Phải biết rằng, với giá cả để rút Thái Toa ra hiện thực, thì dù là người chỉ dẫn của Trái Đất cũng không gánh vác nổi. Đến hiện giờ, trên Trái Đất cũng chỉ có Lục Thần là sở hữu tọa kỵ đã rút ra hiện thực!
Cấp bậc của Thái Toa vốn cũng rất cao, hơn nữa lại là tọa kỵ đã rút ra hiện thực, giá trị của món quà này đã không thể dùng tiền của Băng Nguyên Tinh để cân nhắc.
"Con mẹ nó, lại là tọa kỵ đã rút ra hiện thực, sao mà giàu quá vậy!" Gia chủ Lăng Phong trợn to hai mắt: “Bây giờ số lượng Thái Toa đã rút ra hiện thực trên Băng Nguyên Tinh có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà Thiaus Toa này lại là loại có cấp bậc cao nhất!"
"Không phải nói không chuẩn bị quà mừng sao? Đây, đây là cái gì?!"
Sau đó, Lục Thần bảo người mang một cái rương gỗ lên.
"Tuy đại ca không chuẩn bị quà mừng gì, nhưng dù gì đại ca cũng cố gắng gom góp cho đủ." Lục Thần nói xong thì tự mình mở rương gỗ ra.
Vừa mở rương gỗ, một luồng hàn khí lạnh thấu xương lập tức thổi quét cả sảnh!
Ngay lập tức, tất cả mọi người ở đây không thể không đứng lên.
"Hàn Sương Long Tâm?! Nhiều như vậy! Trời ơi! Ít nhất là hơn hai mươi viên!"
"Mỗi một viên Hàn Sương Long Tâm đều là vô giá, hơn hai mươi viên là khái niệm gì?"
"Từ từ, bên trong còn có một Long Vương Tâm?! Không phải đó chứ, thật sự có Hàn Sương Long Vương Tâm! Đó, đó là chí bảo cấp tinh cầu đấy!"
"Ai, nhìn xem người ta kết hôn kìa, Băng Sương Long Tâm đều là hàng bán sỉ!"
"Đây là của hồi môn à? Cũng đã đủ mua bao nhiêu cái Bắc Tuyết sơn trang rồi!"
Số lượng Băng Sương Cự Long vốn rất thưa thớt, lại bị Lục Thần càn quét một lượt như vậy, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn Băng Nguyên Tinh sẽ không còn Băng Sương Long Tâm nữa.
Một cái Thái Toa cộng thêm một rương Băng Sương Long Tâm, của hồi môn này rất long trọng, nhưng trong mắt Lục Thần lại có chút bủn xỉn.
Nhưng cũng hết cách, dù sao hắn không kịp chuẩn bị gì cả.
Nhưng đối với Băng Nguyên Tinh, phần đại lễ này đã khiến người ta ganh tỵ đến nuốt nước miếng.
"Tiểu tử Cô Phi kia tu thế nào mà mạng tốt như vậy, của hồi môn này là cưới vợ à, có thể ở rể nhà người ta luôn rồi!"
"Duy Ngã Độc Cuồng thật cưng chiều muội muội, vậy mà còn nói là không chuẩn bị quà mừng? Không biết bao nhiêu người ganh tỵ đến đâm tường nữa."
Lục Thần kéo tay của muội muội rồi đặt lên tay Cô Phi: “Cô Phi, ta giao muội muội của mình cho ngươi, phải đối xử tốt với nó."
Cô Phi nặng nề gật đầu: “Ta lấy mạng mình đảm bảo, sẽ luôn bảo vệ nàng."
Lục Di đã không nhịn được mà nhào vào lòng ca ca: “Ca..."
"Ngoan, hôm nay là ngày mừng, không thể khóc nữa, dù sao các ngươi đều ở Cửu Thiên."
"Đúng rồi Cô Phi, có thời gian ta dẫn ngươi đi thế giới của chúng ta, bên kia cũng có bằng hữu phải chiêu đãi nữa."
"Vâng, đại ca, chỉ cần ngươi có thời gian thì ta có thể đi bất cứ lúc nào."
Dù sao hôm nay cũng là ngày Cô Phi và muội muội thành thân, Lục Thần không tiện nói nhiều quá.
Dựa theo tập tục của Băng Nguyên Tinh, họ còn cần đi đến ngọn núi Băng Nữ để cầu phúc, Lục Thần luôn đi theo cùng họ.
Bận rộn cả ngày, cuối cùng Lục Thần cũng có thời gian đi ngủ.
Tính toán thời gian một chút, nửa tháng nữa là Truyền Tống Môn của Lục Trọng Thiên sẽ mở ra, nhưng Lục Thần còn cần xử lý vài việc ở Ngũ Trọng Thiên.
Nán lại ở Băng Nguyên Tinh cũng đã lâu, đã đến lúc Lục Thần nên trở về.
Vợ chồng son còn trong thời gian tân hôn, Lục Thần cũng không muốn vội vã bảo hai người quay về Ngũ Trọng Thiên. Hôm sau hắn nói với Thái Tổ, Lăng Quân xong thì đi đến điểm truyền tống của Băng Nguyên Tinh trước.
So với khoang hành khách trò chơi của Trái Đất, Băng Nguyên Tinh muốn đi đến Thiên Vực từ Ngũ Trọng Thiên trở lên thì cần đi theo Truyền Tống Trận, cũng chính là Truyền Tống Trận đã đưa bọn tới đây.
Nhưng Lục Thần cũng không phải người của Băng Nguyên Tinh, muốn truyền tống trở về thì phải có người đi cùng.
Cuối cùng họ quyết định Thanh Linh và Lục Thần sẽ về Ngũ Trọng Thiên trước.
Lục Thần trực tiếp gọi Thập Dực ra, mấy tiếng sau hai người đã đến Truyền Tống Trận.
"Thanh Linh, ngươi cũng đến Ngũ Trọng Thiên rồi? Tốc độ của ngươi cũng khá nhanh đó."
"Vô Danh ca ca, ngươi vừa rời khỏi Ngũ Trọng Thiên thì ta đã đến Ngũ Trọng Thiên, tốc độ tu luyện lúc sau của ta còn nhanh hơn Cô Phi ca ca."
"Ồ?" Lục Thần hơi kinh ngạc: “Nói vậy thì địa vị của ngươi ở Bắc Tuyết gia còn cao hơn ca ca mình à?"
Thanh Linh hơi ngượng ngùng mà nói: “Cũng không phải, chỉ là từ nhỏ ta đi theo thái tổ nãi nãi tu luyện, người dạy hết tất cả những gì mình đã học cho ta, hơn nữa... Thể chất của ta cũng hơi đặc thù, người trong nhà cũng khá coi trọng mà thôi."
"Thể chất? Ngươi có thể chất gì?"
"Thể chất Chí Tinh trong Băng Hệ Thiên... Trước kia ta gặp được một tỷ tỷ tên là Sương Lăng, hình như cũng là bằng hữu của Vô Danh ca ca, thể chất của ta và nàng cũng hơi giống, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau."
"Thể chất của ta là trời sinh."
Lục Thần trợn to hai mắt, hắn biết Sương Lăng rất mạnh, chắc không bao lâu nữa sẽ lên được Lục Trọng Thiên.
Nhưng máu Băng Thần của Sương Lăng là sau này mới lấy được, lúc ấy đã đánh ngang tay được với Lục Thần, còn Thanh Linh lại là trời sinh, chỉ sợ tiềm lực còn trên cả Sương Lăng!
Thanh Linh mỉm cười: “Vô Danh ca ca, thật ra, ngươi hơi kỳ quái!"
"Hả? Ta làm sao?"
"Ngươi và Cô Tinh đều tiến vào băng quật, nhưng Cô Tinh căn bản không hấp thu hàn độc, hắn chỉ có thể trấn áp hàn độc."
"Không chỉ như thế, hàn độc của Cô Tinh vẫn luôn ẩn nấu trong linh đan của hắn, nó được linh lực tẩm bổ nên không ngừng cường đại, vì thế lúc hắn ta bộc phát hàn độc sẽ mãnh liệt hơn ban đầu!"
"Nhưng trong cơ thể Vô Danh ca ca đã không có hàn độc! Không còn lại chút nào cả!"
"Nói cách khác, linh đan của ngươi đã hoàn mỹ hấp thu nguyên tố Băng hệ của độc Cực Hàn, ta chưa từng nghe qua tình huống như thế này."
Lục Thần nghĩ nghĩ, chắc là có liên quan đến Hỗn Độn linh đan của hắn, đặc điểm của Hỗn Độn linh đan là bắt đầu từ trạng thái không có lực tương tác nguyên tố, nhưng cũng có thể cùng tồn tại hoàn mỹ với bất kỳ nguyên tố nào.