Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Đây là điểm kinh khủng của Hỗn Độn linh đan.
Không thuộc về vạn vật, rồi lại bao hàm vạn vật!
Không bao lâu sau, hai người tới được điểm truyền tống, Thanh Linh mang theo Lục Thần trực tiếp truyền tống, cuối cùng cũng quay trở về Ngũ Trọng Thiên.
"Vô Danh ca ca, lần này nán lại Băng Nguyên Tinh hơn nửa năm, nên nhất định phải vội vã trở về." Thanh Linh cúi đầu: “Lần này từ biệt không biết khi nào mới có thể gặp lại."
Lục Thần mỉm cười: “Về sau đều là người một nhà, tất nhiên sẽ qua lại thường xuyên rồi."
"Lần sau, ngươi và ca ca ngươi cùng đến quê hương của chúng ta, tuy Trái Đất không phải thế giới tu tiên, nhưng thế giới khoa học kỹ thuật cũng có ưu điểm của nó, cuộc sống ở đó rất thoải mái, đến lúc đó ta mang ngươi đi chơi chung quanh."
"Thật vậy không?"
"Tất nhiên!"
Cuối cùng Thanh Linh cũng vui vẻ trở lại.
"Được, Vô Danh ca ca, chúng ta quyết định vậy đi!"
"Ừ, quyết định vậy đi."
…
Sau khi Lục Thần tạm biệt Thanh Linh thì hỏi thăm chút tin tức của Lạc Dao.
Lần này Tiểu Thú không có mặt, nói không chừng bọn họ có thể nối lại tình xưa...
Nhưng lại không như mong muốn, Lục Thần vừa biết được Lạc Dao cũng đã bế quan vào một năm trước, còn không biết lúc nào mới đi ra, xem ra lần này không gặp được rồi.
Không gặp được Lạc Dao, hiện tại Lục Thần chỉ còn lại một chuyện phải làm.
Thông Thiên Tháp! Khôi Lỗi Sư!
Hắn đi vào sào huyệt Ma Thú, Ma Thú chung quanh thấy hắn thì đều tránh đi thật xa, hiển nhiên, bọn chúng còn nhớ mình không chọc nổi tên sát tinh này.
Đi thẳng tới Thông Thiên Tháp, Lục Thần cười lạnh một tiếng rồi tiến vào trong tháp.
Đại điện BOSS rộng lớn quen thuộc, trên mặt đất còn có một vài Khôi Lỗi Chí Tôn không trọn vẹn, thoạt nhìn hơi quen mắt, hình như là do Tứ Đại Ma Thú tự bạo linh đan gây nên, đến bây giờ còn chưa hoàn toàn tu sửa xong.
Lúc này, BOSS Thiên Vực đối diện Lục Thần hết sức khiếp sợ.
"Ngươi, ngươi là ai?! Ngươi không phải là người của Ngũ Trọng Thiên!"
Quả nhiên BOSS Ngũ Trọng Thiên khá là thông minh, không giống mấy BOSS dã quái mấy tầng trước đó, thấy có người vào tháp thì lập tức nhào lên đánh.
Lục Thần cũng rất khiếp sợ, BOSS Thiên Vực đối diện lại không phải là Khôi Lỗi Sư: “Ngươi là ai?"
"Ta đương nhiên là BOSS Thiên Vực của Ngũ Trọng Thiên! Ngươi xâm nhập tháp này mà hỏi ta là ai?"
Lục Thần cau mày: “Khôi Lỗi Sư trước kia đâu?"
"Hắn đi Lục Trọng Thiên."
Lục Trọng Thiên? Lục Thần cau mày, tên kia đã lên được Lục Trọng Thiên rồi!
Không được, hắn phải trở lại Lục Trọng Thiên, cho dù lật ngược cả Lục Trọng Thiên thì hắn cũng phải tìm cho ra Khôi Lỗi Sư kia!
Nếu không phải tên kia thì ngay từ đầu mình đâu có khốn khổ như vậy! Còn có mấy lần suýt mất mạng!
"Này, ta mặc kệ ngươi là BOSS Thiên Vực gì, kẻ mà ta muốn giết là Khôi Lỗi Sư, không phải ngươi, nên ta cho ngươi một cơ hội, hiện tại cho ta qua, ta tha cho ngươi một mạng." Lục Thần lạnh lùng nói.
BOSS Thiên Vực nhìn chằm chằm vào Lục Thần, hơi nheo mắt lại, im lặng một lát.
"Ngươi cho là BOSS Thiên Vực này là ăn chay hay sao! Cho dù ngươi là Lục Trọng Thiên thì thế nào? Với thực lực có thể lên làm BOSS Thiên Vực Ngũ Trọng Thiên của ta, cần gì phải sợ ngươi!"
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, xem ra vẫn phải đánh một trận mới được.
"Thần Ma Cộng Sinh! Mở trạng thái đi." Lục Thần lạnh nhạt nói.
"Thần, Thần Ma Cộng Sinh?! Từ từ! Ngươi, ngươi là Duy Ngã Độc Cuồng! Lối ra nằm ngay sau lưng ta... Nếu cần truyền tống đến đại lục nào, ngươi nói cho ta biết một tiếng, ta xác định địa điểm truyền tống cho ngươi."
Sự thật chứng minh, vẫn có những nhân tài thức thời, ví dụ như Boss Thiên Vực Ngũ Trọng Thiên hiện nay.
Đối mặt với sự phục vụ cẩn thận của đối phương, Lục Thần chỉ có thể lúng túng thu hồi Thần Ma Cộng Sinh.
“Này, ngươi có thể đưa ta đến Thịnh Nguyên đại lục không?”
“Không thành vấn đề, ta tuyệt đối đưa ngươi đến đó.”
“Ta xin cảm ơn!”
Cứ vậy, Lục Thần thuận lợi về đến Thịnh Nguyên đại lục.
Vừa trở lại Thần Ma Thánh Viện, Lục Thần phát hiện Thần Ma Thánh Viện bây giờ có chút không giống trước kia.
Nhân số học viên rất nhiều, còn có không ít đạo sư mới, đều là những người trước kia hắn chưa từng thấy qua.
Trong học viện xây không ít Thụ Nghiệp Các, Tĩnh Tu Các, còn có khu dừng chân học viện mới xây xong.
Diễn võ trường, sân đấu đều được sửa chữa qua. Mười đại điện, trước cửa một điện đều có một cặp sư tử đá, tản ra linh khí nồng đậm.
Nồng độ linh khí toàn bộ học viện cũng mạnh hơn trước gấp bội.
“Mẹ nó! Chuyện gì xảy ra thế?” Lục Thần thiếu chút nữa cho rằng mình đi nhầm học viện.
Hắn mới rời khỏi có chín tháng, nơi này đã phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất. Chẳng lẽ, ngoại trừ chiến sủng thả rông, học viện cũng thả rông luôn sao?
Loay hoay tìm đám người Vân Hải không thấy đâu, Lục Thần về lại phòng của mình.
Tuy nói Tiểu Lục không có ở nhà, nhưng phòng của hắn vẫn rất sạch sẽ, xem ra có người đặc biệt phụ trách quét dọn chỗ ở cho hắn.
Lục Thần đóng cửa phòng, chuẩn bị kiểm tra bảng cá nhân.
Tu luyện ở Cực Hàn Băng Quật nửa năm, hắn còn không biết tình huống tăng lên của mình như thế nào.
Chỉ là trong lúc vô tình, hắn nhìn thấy trước ngực của hắn không biết từ lúc nào xuất hiện một huy hiệu.
“Đại Đế Tu cửu tinh.”
“Mẹ nó, ta cửu tinh rồi sao?” Lục Thần cũng không dám tin. Hắn chỉ biết mình mạnh hơn rất nhiều, nhưng cũng không nghĩ đến trong tám tháng lại có thể tăng nhiều như vậy.
Dường như Cô Tinh đã ở trong băng quật mấy chục năm, hơn nữa người ta còn có tâm pháp tu luyện.
Lục Thần trị liệu hàn độc bên trong mà đã tăng lên tám tinh.
“Chân Hỏa tiền bối bày ra đại trận, cộng thêm Cửu Luyện Băng Hỏa Châu, có trợ giúp quá lớn đối với tu luyện.”
“Chỉ tiếc đại trận đã bị hủy. Ta thật sự chỉ là tiện tay, cần gì sốt ruột lấy Cửu Luyện Băng Hỏa Châu chứ. Không phải trực tiếp tăng lên Nhân Vương cửu tinh tốt hơn sao?” Lục Thần hối tiếc không thôi.
Nhưng việc đã đến nước này, có hối hận cũng vô ích.
“Đúng rồi, bây giờ đẳng cấp của ta đã cao hơn, hẳn cũng có thể dùng linh lực bao phủ huy hiệu trước ngực, không cho người ta nhìn ra.”