Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Đột nhiên ta cảm thấy tên Duy Ngã Độc Cuồng thật sự rất dũng cảm! Lại dám nói ra những lời cuồng ngạo như vậy với Thần Duệ tộc!"
"Hừ, Thần Duệ tộc cho rằng bản thân rất mạnh, không phải cũng bị đối xử như chúng ta sao? Còn cầu xin tha thứ? Không phải muốn người khác cảm thấy Thần Duệ tộc mạnh hơn Yêu tộc chúng ta à? Một đám tự cao tự đại!"
"Ta lại hy vọng tên Duy Ngã Độc Cuồng kia thắng..."
"Ta cũng vậy!"
Sắc mặt người chủ trì hơi khó coi, Lục Thần lại bình tĩnh nói: "Ta đã nói xong lời muốn nói rồi, nhanh chóng bắt đầu đi."
"Tốt! Không hổ là cuồng nhân, ngươi sẽ nhanh chóng hối hận về lời nói lúc nãy!"
"Nguyên Võ Tiên Vương, bắt đầu đi!"
Từ hàng ghế đầu tiên của khán đài, một bóng người nhanh chóng di chuyển, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Lục Thần.
Nguyên Võ Tiên Vương, đối thủ đầu tiên của Lục Thần.
"Sao nào? Đến Tiên Vực Thần Duệ tộc chúng ta thì không dám lấy một địch bốn nữa sao?" Nguyên Võ cười khinh bỉ nhìn Lục Thần.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Cho nên, trong mắt ngươi, ta phải đánh thắng bốn người các ngươi mới được gọi là thắng? Vậy ý của ngươi có phải là một Nhân tộc bằng bốn Thần Duệ tộc các ngươi hay không?"
Nguyên Võ vốn muốn diệt uy phong của Lục Thần, kết quả lại bị Lục Thần hỏi ngược tới mặt đỏ tai hồng.
"Ngươi!"
"Hừ, ý của ta là, chỉ cần ta ở đây, thì ngươi sẽ không có cơ hội nhìn thấy người kế tiếp! Ngươi chỉ là một người trong mắt ta!"
Lục Thần bĩu môi: "Ngươi ở trong mắt ta thì tốt hơn chút đấy."
"Hả? Có ý gì?"
"Ngươi chỉ là linh phiến trong mắt ta." Lục Thần cười nói.
Chiến tích của hai người nhanh chóng được hiện ra.
Nguyên Võ, Tiên Vương cửu tinh, chiến 47 trận, thắng 32 trận, có được tọa độ của 35 tinh cầu.
Duy Ngã Độc Cuồng, không có Tiên cấp, chiến 77 trận, thắng 77 trận, có được tọa độ của 98 tinh cầu.
Một tiếng động thanh thúy vang lên, hai bên đồng thời phát động kỹ năng tăng phúc.
"Huyết mạch Cổ Thần bản nguyên! Bất Bại Chiến Thần phụ thể! Kiếm Linh Thiên Ma! Phù Hoàng Thông Linh!"
Nguyên Võ này lại là tổ hợp của Kiếm linh và Trận Phù Sư.
Lục Thần cười lạnh một tiếng: "Xem ra ngươi thua không ít trận đâu nhỉ."
"Bớt nói nhảm đi, đối thủ của ta đều là cường giả Thần Duệ tộc, một con kiến Nhân tộc như ngươi sao có thể tưởng tượng nổi thực lực đó! Yên tâm, giết ngươi, chỉ cần ta cũng đã dư dả!"
Dứt lời, trong tay tên đó đã có thêm một trường kiếm màu bạc, tay trái gã hóa thành kiếm chỉ, khẽ vuốt lên thân kiếm. Trên thân trường kiếm hiện lên một chuỗi ký hiệu màu vàng, lấp lánh.
Lục Thần khẽ nheo mắt, trong vũ khí của tên này có thêm vào trận pháp!
Diệt Thần Thương của hắn cũng có trận pháp chưa kích hoạt, nhưng đối thủ trước mặt còn chưa đáng phải dùng tới trận pháp kia.
"Tiên Thuật. Thiên Sư Kiếm Quyết. Vô Ảnh Linh Kiếm!" Trong nháy mắt Nguyên Võ đã đâm một kiếm tới trước mặt Lục Thần.
Cùng lúc đó, Lục Thần đột nhiên phát hiện, bản thân lại không thể nắm giữ biến hóa linh lực trong chiêu thức của đối phương.
Hắn vội vàng lui về phía sau, tránh đi thế tấn công của đối phương, ổn định thế cục.
Nguyên Võ cười lạnh nói: "Không phải vừa rồi ngươi còn cứng miệng lắm sao? Vì sao thấy ta thì lại chạy rồi? Đừng chạy, đồ kiến hôi!"
Công kích của đối phương như sóng triều, một đợt nối tiếp một đợt, hiện tại Lục Thần bị vây trong trạng thái né tránh, ngay cả Nghịch Thần Du Long cũng không sử dụng.
Tên này có thể cản trở cảm giác của hắn với sự biến hóa của linh lực trong chiêu thức, mà một khi không thể thông qua quan linh như thực để phán đoán chiêu thức của đối phương, càng không thể dùng mắt thường phán đoán công kích của đối phương.
"Là do trận pháp kia!" Đầu óc Lục Thần nhanh chóng suy tính.
Nguyên Võ truy kích vài lần đều bị Lục Thần tránh né được. Hắn ta điên cuồng gào thét với Lục Thần: "Không phải ngươi cuồng lắm sao? Vì sao đối mặt với Nguyên Võ ta lại thành rùa đen rút đầu rồi?"
"Ta thấy về sau ngươi đừng tên là Duy Ngã Độc Cuồng nữa, gọi là Duy Ngã Độc Túng đi!"
Lục Thần lại không bị Nguyên Võ ảnh hưởng, trong đầu đang cố gắng suy nghĩ đối sách.
Thực lực của Nguyên Võ quả thực rất mạnh, chỉ là Lục Thần không cho rằng đối phương đánh chính diện sẽ mạnh hơn hắn. Bây giờ điểm mấu chốt là hắn không thể nhìn thấy rõ chiêu thức của đối phương!
Thần Duệ tộc am hiểu linh khí nhập vi, chính vì lẽ đó mà trong lúc chiến đấu, bọn họ vô cùng chú ý tới việc che giấu linh lực của mình.
Nguyên Võ là vậy, thì người kế tiếp e là chỉ có hơn chứ không kém.
Trước tiên hắn phải tìm được cửa đột phá đã!
Lục Thần né tránh vài lần, không chịu đánh trực diện với Nguyên Võ. Mà Nguyên Võ thì càng đuổi càng gần.
"Còn chạy! Trói Long Phù!" Một tay Nguyên Võ quăng ra mấy tấm phù giấy, lập tức nổ tung bên cạnh Lục Thần.
Ngay sau đó, Lục Thần cảm thấy thân thể của mình bị hạn chế rất nhiều, giống như là các khớp tay khớp chân bị người ta dùng dây thừng trói chặt lại vậy.
Nhìn Lục Thần như đã lộ ra sơ hở, đương nhiên Nguyên Võ sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, muốn giết Lục Thần ngay lập tức: "Tiên Thuật. Thiên Sư Kiếm Quyết. Kiếm Đoạn Ngân Hà!"
Đúng vào lúc này, Lục Thần đồng thời khẽ quát một tiếng: "Thần Ma Quan Thiên Mục!"
Trước kia, Thần Ma Quan Thiên Mục quả thực có thể giúp Lục Thần nhìn rõ hơn một chút, chỉ là biên độ tăng lên rất có hạn, mấu chốt vẫn phải dựa vào quan linh như thực của bản thân Lục Thần phân tích công kích đối phương.
Nhưng lần này, sau khi mở Thần Ma Quan Thiên Mục ra, ngay cả Lục Thần cũng có chút bất ngờ.
Hình như Quan Thiên Mục đã trực tiếp xuyên thấu trận pháp của đối phương, giúp Lục Thần có thể nhìn thấy quỹ tích vận chuyển linh lực của đối phương!
Lại có thể trực tiếp xuyên thấu trận pháp, xem ra hắn đánh giá thấp tác dụng của Thần Ma Quan Thiên Mục rồi.
Hiện giờ Lục Thần đã có thể nhìn rõ quỹ tích linh lực của đối phương, vậy hắn không còn bất kỳ lo ngại nào nữa!
Nhìn thấy một chiêu Kiếm Đoạn Ngân Hà của đối phương sắp đâm tới, mũi thương của Lục Thần hất lên: "Nghịch Thần Du Long!"
Một tiếng nổ vang, lực công kích chủ yếu của Kiếm Đoạn Ngân Hà bị Nghịch Thần Du Long đánh lệch, lướt qua thân thể Lục Thần, đánh lên Phòng Ngự Trận bên rìa lôi đài!