Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặt Lục Thần tối sầm lại, bà vú? Cái này... Thế nhưng, mình thật là đói bụng.
Mấy thứ như tình dục đều không tồn tại, chỉ có ham muốn ăn uống...
Oh shit, lúc nào mới có thể qua thời kỳ trẻ sơ sinh...
...
Lục Thần có một cái tên mới, ấy vậy mà cũng là Lục Thần.
Chỉ là phụ thân hắn không tên Lục Nguyên, mà là Lục Huyền, mẫu thân thì tên là Nguyệt Cầm.
Ban đầu Lục Thần không có tình cảm gì với đôi phụ mẫu từ trên trời rơi xuống này.
Ở thế giới Cổ Cảnh, những ký ức này đều là vô dụng, càng nhớ thì càng có khả năng sinh ra tác dụng tiêu cực với đạo tâm của bản thân.
Nhưng mà, dù Lục Thần không muốn nhớ bọn họ, thì theo thời gian dài, phụ thân ngày ngày dạy bảo, mẫu thân tỉ mỉ thương yêu, phụ mẫu vô cùng yêu thương hắn, khiến Lục Thần dần có chút cảm tình với phụ mẫu.
Không chỉ có phụ mẫu, hộ vệ A Thiết, bà vú Lý, từ trên xuống dưới của Lục phủ, sau thời gian dài cùng sống chung, Lục Thần không thể tránh khỏi, đều đã nhớ kỹ bọn họ.
Chỉ chớp mắt, Lục Thần đã được năm sáu tuổi, cuối cùng hắn cũng chịu đựng qua thời kỳ trẻ sơ sinh, bước vào thời kỳ ê a học nói, tập tễnh học bước.
Hiện tại hắn chạy tới chạy lui ở trong sân cả ngày, làm một vài chuyện ly kỳ cổ quái.
Ví dụ như đuổi con bướm, hoặc là thấy hoa hoa chim chim gì đó lại không nhịn được tò mò, ngẩn người nửa ngày.
"Ta đường đường là Dã Nhân Vương thập lục tinh, hoa cỏ đã gặp còn ít sao? Tại sao ta phải làm những chuyện này?" Lục Thần hoàn toàn không hiểu nổi.
Chẳng qua đầu óc hắn vẫn cứ tràn ngập tò mò với sự vật mới mẻ nơi này, như một đứa trẻ bình thường.
Lục Thần nhớ lại lời của Cô Ảnh.
Trí nhớ của ngươi sẽ được giữ lại, thế nhưng mỗi lần luân hồi, ngươi sẽ như trải qua một cuộc đời mới...
Đúng vậy, nếu không có hứng thú với cái gì cả, thì đâu phải là một đứa trẻ năm sáu tuổi.
Thời điểm sinh nhật sáu tuổi của Lục Thần, phụ thân hắn tuyên bố hai chuyện lớn.
Chuyện thứ nhất, mẫu thân lại mang thai.
Chuyện thứ hai, một tháng sau, Lục Thần sẽ phải tham gia kiểm tra linh mạch của Thiên Nguyên đại lục.
"Thần Nhi, khoảng thời gian này phụ thân phải xa nhà, bây giờ ngươi đã sáu tuổi, người Thiên Nguyên chúng ta sáu tuổi mở linh mạch, tiến hành kiểm tra linh mạch lần đầu tiên. Một tháng này, A Thiết thúc sẽ dạy ngươi những kiến thức liên quan, ngươi phải cố gắng học tập thật nhiều."
Lục Thần hỏi: "Phụ nhân, thế nhưng bây giờ ta còn không cảm nhận được linh lực."
Lục Huyền không nhịn được cười nói: "Đương nhiên ngươi không cảm nhận được linh lực, sáu tuổi chỉ vừa mở linh mạch, phải sau mười tuổi mới có thể cảm nhận được linh lực c."
"Lần kiểm tra này chủ yếu là khảo sát cấp bậc linh mạch của ngươi, ngươi không cần làm gì cả, chỉ cần khảo sát thôi."
Lục Thần mờ mịt gật đầu một cái.
Xem ra, thời điểm mười tuổi, hắn mới có thể bắt đầu tu luyện... Khi đó, chắc cũng là lúc bản thể bắt đầu tu luyện!
Đây có lẽ là cơ hội duy nhất để bản thân tu luyện sau khi tiến vào thế giới Cổ Cảnh, hắn phải nắm chắc cơ hội lần này!
Lục Thần ở Thiên Nguyên đại lục mấy năm, nên đã có những hiểu biết cơ bản về nó.
Thiên Nguyên đại lục là một đại lục của Nhân tộc, lấy võ vi tôn, người mạnh là vua.
Cấp bậc võ học của bọn họ hoàn toàn khác biệt với Cửu Thiên, từ thấp đến cao gồm chín cấp là "Linh Sĩ", "Linh Giả", "Linh Sư", "Linh Tôn", "Linh Vương", "Linh Hoàng", "Tiên Linh", "Thần Linh", "Thiên Linh", mỗi cấp lại chia thành cửu tinh.
Bất kể sử dụng đao thương gậy gộc, hay là trận phù pháp khí, hoặc là những thứ bàng môn tà đạo khác, đều dựa theo bảng cấp bậc này để phân chia thực lực.
Dĩ nhiên, nơi này cũng có những kỹ năng phụ trợ như chế thuốc, luyện khí, luyện phù, chỉ là bọn họ có cách phân chia cấp bậc khác mà thôi.
Bởi vì số người làm những chức nghiệp này cực ít, có thể nói là hiếm như phượng mao lân giác. Mà vật lấy hiếm làm quý, với số lượng của những người này đi kèm với nhu cầu khổng lồ, đã dẫn đến việc tranh giành hết sức kịch liệt.
Thiên Nguyên đại lục chỉ có ba quốc gia, Thiên Vũ quốc, Thiên Thánh quốc và Thiên Uy quốc.
Thực lực ba quốc gia tương đương nhau, hàng năm chinh chiến, đã chia Thiên Nguyên đại lục làm ba, tạo thành thế chân vạc.
Lục Thần không ngờ, mình lại đầu thai vào một gia tộc giàu có.
Lục gia là một trong ba đại gia tộc ở một thành nhỏ tên Thiên Trạch thành, nằm ở nơi biên cương của Thiên Vũ quốc. Lão gia tử Lục gia là trợ thủ đắc lực của thành chủ Thiên Trạch thành - Nhạn Bắc, có thực lực không tầm thường, đã đạt đến Linh Tôn nhị tinh.
Lục Huyền đứng thứ hai trong nhà, địa vị không bằng đại ca Lục Hiền, tam đệ Lục Vũ.
Nhưng Lục gia nhận sự quản giáo của Lục lão gia tử, không được nội đấu, ba huynh đệ lại nhiều lần vào sinh ra tử, tình cảm sâu đậm, cho nên trên dưới Lục phủ không tranh đấu gay gắt như những gia tộc giàu có khác, không khí vô cùng hòa thuận.
Chính là vì lớn lên trong hoàn cảnh thư thái như vậy, tuy Lục Thần "còn nhỏ" nhưng sống không buồn không lo.
Tuy nói nội bộ gia tộc hòa thuận, nhưng dẫu sao cũng là đại lục lấy võ vi tôn cho nên khảo sát linh mạch của Lục Thần vẫn là chuyện vô cùng quan trọng.
"Thần Nhi, phụ thân ngươi ra ngoài làm việc, nên không về kịp khảo nghiệm của ngươi." A Thiết kéo Lục Thần nhỏ tuổi đi tới diễn võ trường ở hậu viên Lục phủ.
A Thiết ngồi xổm xuống, xoa đầu Lục Thần: "Tuy nhiên ngươi cũng không thể lơ là, đến lúc đó các đại gia tộc của Thiên Trạch thành đều sẽ đến, còn có những đứa nhỏ của gia tộc khác khảo sát cùng ngươi. Nếu ngươi cố gắng đạt được thành tích xuất chúng trong lần khảo nghiệm này, chưa biết chừng còn có thể lừa một tiểu nương tử về."
Lục Thần kinh hãi, cho dù không tính thời gian tu luyện ở thời không này, thì hắn cũng đã bốn mươi tuổi rồi nhưng vẫn còn độc thân!
Lẽ nào, ở trong thế giới Cổ Cảnh này, hắn sáu tuổi là đã thoát kiếp độc thân?
A Thiết cười xấu xa một tiếng: "Hắc hắc, động tâm không? Để ta nghĩ một chút nào, trong đám tiểu nha đầu ai có tuổi tác xấp xỉ với ngươi. Đúng rồi, Tư Không Yến của Tư Không gia, Tô Linh của Tô gia, ừm, tuổi còn nhỏ đã có dáng vẻ xinh xắn đáng yêu, chắc chắn lớn lên sẽ là mỹ nữ."