Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Đột nhiên bóng người Lục Thần mơ hồ, ngay sau đó hai đạo kình khí đồng thời bắn về phía Đinh Sơn Hà và Bạch Hạnh, sau đó hắn xoay người chỉ một cái, trong nháy mắt hóa giải kiếm khí của Mộng Khê.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Đinh Sơn Hà bị một cỗ kình lực mạnh mẽ đánh bay, hung hăng đập lên cột đá ở diễn võ trường. Cột đá mà phải năm sáu người mới ôm hết được trực tiếp bị đánh xuyên!
Cùng lúc đó, bên phía Bạch Hạnh lại không bị thương nặng, chỉ có một cỗ kình khí nhu hòa đẩy hắn ta ra, không để hắn ta đến gần.
Trong nháy mắt, chiêu thức của hai đại Linh Vương, một Linh Tôn cửu tinh bị một chiêu của Lục Thần hời hợt hóa giải.
Sau khi Bạch Hạnh hạ xuống, không thể tưởng tượng nổi nhìn Lục Thần: "Tiểu Thần, ngươi, ngươi cảnh giới gì!"
Lục Thần mỉm cười với Bạch Hạnh nói: "Bạch lão, ta cảnh giới gì không quan trọng, quan trọng chính là, có thể ngươi phải làm chức viện trưởng này thêm kỳ nữa."
"Hả?" Bạch Hạnh hơi không hiểu.
Bên kia Đinh Sơn Hà bò dậy từ trong đống đá vụn, hoảng sợ nhìn Lục Thần.
Tuy mới vừa rồi Hắn ta không dùng hết toàn lực, nhưng đối phương chỉ là một tên đệ tử ký danh nho nhỏ, lại có thể dùng một chiêu đánh lui Linh Vương như hắn ta?
Đây là trò đùa gì thế!
"Ngươi! Rốt cuộc ngươi là ai?!"
Lục Thần dửng dưng nhìn Đinh Sơn Hà: "Ta chỉ là một đệ tử ký danh tạm thời của Tây Thánh Linh Viện, dĩ nhiên cũng là một đầu bếp ở nhà bếp."
"Ngươi nói bậy! Thực lực của ngươi mạnh như vậy, sao có thể chỉ là một đệ tử ký danh?"
Lục Thần khẽ mỉm cười: "Ngươi không biết ta cũng không sao, ta đã ở Tây Thánh Linh Viện tám năm, cũng đã biết ngươi có quan hệ như thế nào với hai tên súc sinh này rồi."
Lục Thần thản nhiên đi tới Đinh Hổ trước mặt, nhàn nhạt nói: "Đinh Hổ, muốn sống không?"
"Ta, ta..."
"Sao thế? Còn trông chờ thúc phụ của ngươi tới cứu? Vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy đấy, nếu hắn ta tới cứu người, ta không ngại giết ngươi trước!"
Đinh Hổ hô hấp dồn dập, đừng thấy Lục Thần nói chuyện một cách nhẹ nhàng mà lầm, người này ra tay cực độc ác!
Hắn nói muốn giết, thì chính là muốn giết!
"Ta, ta, ta muốn sống!"
Lục Thần hài lòng gật đầu một cái: "Không cần khẩn trương, muốn sống mà, bản chất của con người thôi. Nếu ngươi muốn sống, vậy hiện tại nói cho mọi người biết, sáu năm trước, một nữ công nhà bếp bị người cưỡng hiếp, chết ở giếng cạn, bốn năm trước lại có tình huống giống vậy xảy ra..."
Sắc mặt của Đinh Hổ đã tái đi.
Lục Thần tiếp tục nói: "Tới, nói cho tất cả mọi người biết, là ai làm?"
"Ta, ta không biết, lúc ấy, lúc ấy học viện sai người tới điều tra, tìm, không tìm được hung thủ!"
Lục Thần khẽ mỉm cười, quay đầu nói với Dương Dũng: "Dương Dũng, bây giờ cơ hội được sống tới với ngươi..."
Dương Dũng không phải là Đinh Hổ, hắn ta không có thúc phụ làm viện trưởng.
Thấy Lục Thần quay qua mỉm cười với mình, hắn ta cảm giác như đang nhìn thấy quỷ...
"Ta... Ta..."
Kiếm chỉ của Lục Thần thoáng động, hai cánh tay của Dương Dũng như bị người chạm nhẹ một cái.
Nhưng một lát sau, hai cánh tay của hắn ta trực tiếp nổ tung, nhất thời máu thịt tung tóe!
Dương Dũng hét thảm một tiếng, khóc lóc kêu lên: "Lục Thần, ngươi, ngươi không phải là người... A!"
Lục Thần cũng mặc kệ lời kêu rên của Dương Dũng, ngồi xổm xuống nhẹ nhàng khuyên: "Dương Dũng, ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng tám năm qua, ta thật sự không làm cái gì chứ? Cơ hội chỉ có một lần, bỏ lỡ, ha ha ha, ngươi đoán thử xem lần sau ta có hạ thủ lưu tình hay không?"
Chuyện này còn cần phải đoán sao? Người này trực tiếp nổ hai cánh tay của hắn ta ở trước mặt ngàn người!
"Ta, ta nói..."
"Là Đinh Hổ! Đều là Đinh Hổ làm! Cưỡng gian rồi giết chết hai nữ công, hai năm trước, phu quân của nữ công kia cũng bị gã đánh chết, chỉ là hắn lấy lý do thân thể mình không tốt, nên Đinh Sơn Hà ân xá trách nhiệm cho hắn!"
"Còn nữa, trên tay Đinh Hổ không chỉ có ba mạng người này, tám năm qua, bốn người chết, hơn mười người bị tàn tật vì hắn!"
Lục Thần rất bất ngờ, có một vài chuyện tới bây giờ Dương Dũng nói ra... Đến hắn cũng không biết.
"Còn nữa, còn nữa, chuyện Trần Tứ bị bệnh nan y lúc trước cũng là do Đinh Hổ sai ta bỏ thuốc thời gian dài gây ra, Trần Tứ vốn phải chết rồi, chỉ là sau đó được viện trưởng Bạch Hạnh cứu!"
Dương Dũng vì được sống, khai ra tất cả chuyện mình biết.
Đinh Hổ gầm lên: "Dương Dũng, ngươi ngậm máu phun người!"
Dương Dũng phẫn nộ quát: "Ta ngậm máu phun người? Những chuyện này mỗi một chuyện ta đều tận mắt nhìn thấy! Đi theo ngươi mấy năm này, máu dính trên tay ngươi còn ít sao! Phòng bếp cũng sắp thành thiên hạ của ngươi!"
Lần này, mọi người đều xôn xao lên.
"Đinh Hổ chỉ là một chưởng sự nhà bếp nho nhỏ, lại xem mạng người như cỏ rác thế sao?"
"Cưỡng gian rồi giết chết phụ nữ, còn đánh chết chồng người ta, chuyện này cũng quá ác độc."